Vô Thiên Đế

Chương 41: Chương 41: Truy ảnh kiếm




Bạch Tiểu Linh nhìn bộ dáng khoác lác của hắn nàng cố áp chế xúc động muốn đánh người.

- Tiểu tử thúi để xem lát nữa người cầu xin bổn thư như thế nào?

Nàng chắc chắn trên người nam nhân đáng ghét này không có đủ 10 vạn linh thạch đến lúc đó hắn chỉ có nước đi cầu xin nàng, nghĩ đến đây tâm trạng buồn bực của nàng liền tốt hẳn lên tiếp tục quan sát buổi đấu giá.

- Các vị quan khách bên trong chiếc hộp này chính là ngũ phẩm thanh linh quả giá khởi điểm 1 vạn thượng phẩm linh thạch.

Chiếc hộp vừa được mở ra mọi người bên trong kháng đài đều có thể cảm nhận được một loại khí tức thanh mát vô cùng sản khoái.

- 2 vạn thượng phẩm linh thạch.

- 2 vạn 5.

- 2 vạn 7.

Lý Thiên Hành không ngờ thanh linh quả lại có giá cao như vậy, sao này hắn cũng không cần lo chuyện thiếu linh thạch, khi nào đột phá chỉ cần hái trái cây đi bán là được.

- 5 vạn thượng phẩm linh thạch.

Một lão già trên phòng chữ thiên ra giá, mọi người vừa nhìn thấy lão đều có chút kiên kỵ.

- Bạch lão gia chủ ra giá 5 vạn còn ai ra giá hay không?

- 6 vạn thượng phẩm linh thạch.

Lần này cũng là một lão già trong phòng chữ thiên ra giá, ánh mắt lão khẽ nhìn qua chỗ Bạch gia.

- Bạch Vượng lão già người chỉ là một tứ phẩm luyện dược sư, thanh linh quả đối với ngươi vô dụng hay là cho lão phu đi.

- Lý Cẩn làm sao lão già người biết thứ này đối với lão phu không có tác dụng? 7 vạn thượng phẩm linh thạch.

- Lão già người đã tu luyện hơn 100 năm vẫn không tiến vào ngũ cấp đan sư chuyện này ở Vương thành có mấy người không biết? ta nghĩ đời này người cũng sẽ không có cơ hội tiến cấp, 8 vạn thượng phẩm linh thạch.

Lý Thiên Hành ngồi nhìn hãi lão già đấu khẩu trong lòng có chút buồn cười.

- Hai lão già này tại sao không ở nhà nghĩ dưỡng chạy đến đây đấu khẩu làm gì? Không sợ chết bất đắt kì tử sao?

Hắn nhớ ở địa cầu người chết vì tức giận cũng không ít đặc biệt là người già, Lý Thiên Hành đột nhiên nhìn thấy một vật bay đến trước mặt liền lắc mình tránh né sao khi nhìn lại mới biết thứ vừa rồi là một trái táo bên trên còn bị ai đó cắn hai cái.

- Tiểu nha đầu cô ăn no rửng mở sao? lại muốn kiếm chuyện với lão tử.

- Tiểu tử người mới ăn no rửng mỡ cả nhà người đều ăn no rửng mỡ, hừ.

Tiểu Linh nói xong cầm thêm một trái táo ném hắn sao đó quay mặt đi không thèm để ý.

Lý Thiên Hành nhìn bộ dáng của nàng khẽ nhíu mày, không lẽ hôm nay nha đầu này tới kì sao?

- Thiên Hành người ở trên lầu là gia gia của Tiểu Linh.

Hắn nghe Ngọc Thanh nói ồ lên một cái, đột nhiên quên mất tiểu bạo nữ trước mặt cũng họ Bạch, thì ra lão già trên lầu là gia chủ của Bạch gia một trong tứ đại gia tộc của Vương thành như vậy lão già đối diện rất có thể là gia chủ của Lý gia.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì bên dưới kháng đài hai nhà Bạch, Lý vẫn đang tranh giành quyết liệt giá của thanh linh quả đã được đẩy lên tới 10 vạn, đúng lúc này một giọng nói từ bên trong phòng chữ thiên khác cắt ngang.

- 11 vạn thượng phẩm linh thạch.

Người ra giá lần này là một nam tử, thân mặt hoàng bào, tay cầm quạt giấy, mày kiếm, mắt sao vô cùng ánh tuấn.

- Hai vị tiền bối có thể nể mặt Nam Cung gia tộc mà nhường Thanh linh quả cho tiểu bối được không?

Hai lão già vừa nghe hắn nói chỉ hừ một tiếng.

- Nếu thái tử đã mở lời lão phu làm sao dám không nhường.

- Bạch tiền bối quá lời, tháng sao là đại thọ của phụ hoàng tiểu bối chỉ muốn tìm một món quà để hiếu kính với người, mong hai vị tiền bối thứ lỗi.

- Nếu thái tử đã có lòng lão phu làm sao có thể cản trở.

Lý lão gia chủ nói xong liền quay lại chỗ ngồi, Bạch lão thấy vậy cũng không tiếp tục tranh giành, Nam Cung Bá thấy hai người nhượng bộ khóe miệng khẽ cong lên.

- Cung Bá đa tạ hai vị tiền bối.

Cuối cùng thanh linh quả được Nam Cung Bá dùng 11 vạn linh thạch giành được.

Lý Thiên Hành ngồi một bên nhìn thấy màng này chỉ biết lắc đầu cảm thán.

- Đúng là có chỗ dựa mọi chuyện đều dễ làm nếu lão tử cùng có một cây đại thụ để dựa vào thì tốt biết mấy.

Trong đầu hắn nhớ đến vị sư phụ của mình, chỉ cần nhìn qua mấy di vật là biết được lão ca có thân phận không bình thường nhưng hắn lại không dám lấy ra sử dụng, lợi ích còn chưa thấy đã thấy kẻ thù tìm đến.

- Tiểu tử thúi không cần phải thở dài chỉ cần người gọi ta một tiếng đại tỷ sao này bổn tiểu thư sẽ làm chỗ dựa cho người, bảo đảm không ai dám bắt nạt người.

Lý Thiên Hành liếc nàng một cái, kêu tiểu nha đầu này một tiếng đại tỷ hắn còn chết sớm hơn.

Bên dưới sàng đấu giá Ngọc Mị vừa đứng lên mọi người bên trên kháng đài đều im lặng, nàng nở một nụ cười phong tình vạn chủng, liễu sát chúng sanh, yểu điệu đi đến phía trước.

- Sau đây chính là 3 đồ vật áp trục ngày hôm nay hi vọng có thể làm vừa lòng các vị đạo hữu.

Một nữ tử bước ra trên tay nàng mang theo một cái khai bên trên là một món đồ vật có hình dáng giống như một đứa trẻ nhưng chỉ to cỡ nắm tay, Lý Thiên Hành vừa nhìn thấy thứ này liền hết muốn ăn.

- Đây là một góc thủy tiên thảo đã hóa thành linh nhân tuy chưa hoàn toàn trưởng thành nhưng có thể giúp tu luyện giả tăng khả năng ngộ công pháp lên ba phần, đối với tu luyện giả thủy thuộc tính là sáu phần, giá khởi điểm 5 vạn thượng phẩm linh thạch.

- Tịnh thủy tiên môn ra giá 10 vạn thượng phẩm linh thạch hi vọng các vị đạo hữu nể mặt.

Tịnh thủy tiên môn một trong tứ đại tiên môn của Vương quốc, bên trong môn phái hơn phân nữa để tử trọng điểm là thủy thuộc tính nên bọn người này ra tay đầu tiên cũng không có gì lạ.

Người của Tịnh thủy tiên môn vừa lên tiếng xung quanh lập tức im lặng, xem ra không ai có ý định tranh giành.

- Có vị đạo hữu nào muốn ra giá nữa không?

Lý Thiên Hành nhìn một vòng không thấy ai có ý định ra giá trong lòng bắt đầu nghĩ cách đào mộ mấy tên lão tổ của tiên môn này, góc linh nhân còn quý hơn Thanh linh quả vậy mà chỉ có thể bán được 10 vạn linh thạch.

- Lão tử hôm nay đúng là xui xẻ như không lại mất mấy vạn thượng phẩm linh thạch.

Ngọc Mị thấy không ai có ý định ra giá ánh mắt có chút thất vọng.

- Không lẽ các vị đại nhân đang nghi ngờ phẩm cấp của góc thảo dược này nên không ra giá sao?

- Ngọc Mị tiên tử nói quá lời chỉ là góc thủy tiên thảo này rơi vào tay của Tịnh thủy tiên môn sẽ hữu ích hơn so với chúng ta, thiên địa kì bảo như linh nhân phải trao cho người thích hợp, mọi người nói có đúng không?

Người vừa lên tiếng là gia chủ Triệu gia, mọi người xung quanh nghe lão nói đều gật đầu, người của Tịnh thủy tiên môn hướng về phía lão khẽ ra dấu cảm tạ.

- Thì ra là như vậy? Ngọc Mị còn tưởng mấy vị đại nhân nghi ngờ vạn bảo các, lần này là lỗi của tiểu nữ.

Nàng khẽ cuối người một cái, ánh mắt nhìn gia chủ Triệu gia.

- Thật ra góc linh nhân này không phải là của bản các mà là do đệ tử của một vị lục phẩm đan sư mang đến đây nhờ bản các đấu giá, do đó tiểu nữ không muốn có bất kì ai nghi ngờ xin các vị thứ lỗi.

Triệu Sơn nghe nàng nói sắc mặt trở nên có chút khó coi, lão không ngờ thứ trước mắt lại có liên quan đến một vị lục phẩm đan sư, vì một tiên môn mà đắt tội với một lục phẩm đan sư đó là một chuyện ngu ngốc.

- Ngọc Mị tiểu thư nói thật sao?

- Ngọc Mị có thể dùng danh dự vạn bảo các để đảm bảo.

Mọi người nghe nàng nói đều không nghi ngờ, vạn bảo các trước giờ chưa từng xuất hiện việc lừa gạt.

Lý Thiên Hành nhìn nét mặt tự tin của nàng không biết nên khóc hay nên cười, có một vị sư phụ lục phẩm luyện đan sư đúng là có thể đi ngang bên trong vương quốc thẩm chí là đế quốc nhưng nếu để người khác biết hắn chỉ mới gặp sư phụ của mình có một lần lại còn không biết mặt mũi… nghĩ đến đây cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

- Xem ra phải tránh xa yêu nữ này ra một chút.

Ngọc Mị đảo mắt nhìn xung quanh một lần nữa.

- Nếu đã không còn ai ra giá vậy thì…

- 15 vạn thượng phẩm linh thạch.

Người ra giá chính là trưởng lão của Ngọc Phong tiên môn, mấy lão già kia thấy có người đi đầu liền kéo theo góp vui.

- 16 vạn.

- 18 vạn.

- 20 vạn.

- Lý Cẩn ta nhớ Lý gia của người đâu có ai mang thủy thuộc tính, người nhào vô làm gì?

- Bạch gia của lão già người có người mang thủy thuộc tính sao? Tại sao lão già người giành được ta lại không giành được?

Sao nữa canh giờ tranh giành cuối cùng Tịnh Thủy tiên môn dùng 30 vạn thượng phẩm linh thạch lấy được linh nhân, Lý Thiên Hành ngồi một bên quan sát đột nhiên cảm thấy mấy lão gia hỏa này dễ thương đến lạ thường.

- Đúng vậy, đúng vậy người già phải đi lại để vận động không nên chỉ ngồi mãi một chỗ sẽ không tốt cho xương khớp.

Vật phẩm thứ hai được mang lên sàng, lần này là một thanh kiếm, thân dài 5 tất (50cm), lưỡi mỏng như cánh ve gần như trong suốt.

- Thanh kiếm này là một kiện địa cấp trung phẩm binh khí gọi là truy ảnh nếu truyền linh lực vào bên trong sẽ làm cho lưỡi kiếm trở nên vô hình, trong lúc tấn công có thể tạo ra ảo ảnh.

Ngọc Mị vừa nói xong một người tiến lên cầm lấy truy ảnh truyền linh lực của bản thân vào thanh kiếm, lưỡi kiếm vốn trong suốt sao đó mờ dần rồi biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.