Sau trận chiến đó Tạ Vân xin phép Diệp Hoành xuống núi, cậu chuẩn bị đi phiêu du các nước.
- Tạ Vân trước tiên đã đi tới Kinh Thành Đường Quốc thăm cha mẹ.
- Cậu đi về phủ Tạ Gia tại Kinh thành vào thăm cha mẹ.
- ''A! Thiếu gia đã về mau đi báo gia chủ và phu nhân ''-Gia đinh phủ Tạ Gia.
- ''Cha mẹ ta đâu?''.
- ''Thưa thiếu gia phu nhân và lão gia đang trong phòng tiếp khách ạ''.
- ''Khách? Ai vậy?''.
- ''Dạ thưa là khách tới từ Mã Quốc ạ ''.
- ''Mấy tên bên Mã quốc không sợ cha ta bắt bọn chúng lại à mà dám vác mặt tới''.
- ''Dạ thiếu gia ta không biết ạ''.
- Tạ Vân nghi hoặc chạy tới phòng khách của Tạ Gia hóa ra đó chính là Cơ Gia ở Mã Quốc.Cha mẹ Tạ Vân tới ôm trầm tới Tạ Vân vì lâu lắm rồi mới gặp lại.
- ''Hài nhi bái kiến cha và mẹ''.
- ''Con ngoan mau đứng dậy''-Sở Đào nói.
- ''Hóa ra là Tạ đại thiếu gia,tại hạ là Cơ gia chủ -Cơ Kiên tới từ Mã quốc''.
- ''Thất lễ ta là Tạ Vân''.
- Sau khi chào hỏi 1 lượt Tạ Vân nói nhỏ với mẹ:''Họ tới đây làm gì vậy mẹ?''.
- ''Họ tới muốn Tạ Gia ta giúp đỡ họ về kinh tế vì Cơ Gia đang có dấy hiệu bị lật đổ ở Mã Quốc''.
- ''Chẳng lẽ Cơ Gia không thấy mất mặt khi Mã Quốc sát hại con vậy sao ạ?''.
- ''Con yên tâm họ không tham gia vào trận chiến đó, sát hại con chỉ có hoàng thất của Mã Quốc chứ không có Cơ Gia''.
- Tạ Vân nghĩ 1 hồi lâu rồi đi ra khỏi phủ cậu tới 1 quán trà ở Kinh thành ngồi trầm tư, cậu nghĩ bản thân mình nên làm gì đó để giúp đỡ cha mẹ.
- Tạ Vân nhìn sáng thấy 1 một cửa hàng bán đồ rồi nghĩ một hồi:''Sao ta không lập 1 nơi có thể đấu giá các món đồ quý''.
- Cậu vừa nghĩ vừa uống trà thì nhìn thấy chuyện bất bình, 1 cô gái đi cùng nha hoàn của mình bị 1 đám người chặn lại nên cậu đã xuống xem.
- Vì ko cho sự an toàn của cậu trong thành nên Tạ Sơn đã phái 1 cường giả nguyên anh cảnh đi cùng Tạ Vân và 2 cao thủ kết đan.
- ''Mỹ nữ cô có muốn cùng ta vui vẻ chút được không?''.
- ''Tên lưu manh nhà ngươi mau tránh xa tiểu thư nhà ta ra''.
- Hắn tát nha hoàn của cô gái kia 1 cái rồi nói:''Một đứa nha hoàn mà cũng muốn giáo huấn ta có tin ta ném ngươi vào kĩ viện không''.
- ''Lưu manh nhà ngươi mau cút đi cha ta chính là quan nhị phẩm trong triều đình có tin cha ta bắt ngươi khoing''-Cô gái kia nói.
- ''Haha vậy thì làm sao ngươi đang trong tay ta hơn nữa sao ta biết được cha ngươi là quan thật hay giả mau đi cùng ta đi''.
- ''Ngươi!''.
- ''Ngươi cái gì mà ngươi, cha là gia chủ Cơ Gia ở Mã Quốc mà sợ ư?''.
- ''Hóa ra là Cơ gia ở Mã Quốc nhưng đây là Đường Quốc 1 nước phụ thuộc như ngươi mà huênh hoang ở đây?''-Nha hoàn đó nói.
- ''Thì sao cha ta chuẩn bị kết giao với Tạ Gia ở Kinh thành này, cho dù cả Quốc chủ Đường quốc cũng phải nể''.
- ''Ta khinh Mã Quốc dám phải người cùng các nước khác tấn công Tạ đại thiếu gia mà muốn làm quen ư?Hơn nữa các ngươi bị nhà ngoại của Tạ Vân càn quyét cho gần hết mà còn ở đây già mồm?''.
- ''Câm miệng lại, người đâu bắt cô ta lại''.
- ''Dừng lại Cơ Gia ngươi to lắm hả'', nói rồi Tạ Vân cùng thị vệ bước ra.
- ''Ngươi là ai muốn chết sao?''.
- ''Câm miệng! Dám hỗn xược với thiếu gia bắt lại cho ta''-Tạ Quân(cường giả nguyên anh).
- Nói xong Tạ Quân dùng uy áp của mình trấn áp mấy tên thị vệ của Cơ Ngọc bao gồm hắn xuống.
- ''Hả? Cường giả nguyên anh? Các ngươi các ngươi là ai?''-Cơ Ngọc nói.
- Tất cả người ở đó sợ hãi vì cường giả nguyên anh lại làm thị vệ cho ngươi khác.
- ''Ta? Ta là Tạ Quân, 1 trong các thị vệ của Tạ gia''.
- ''Tạ Gia? Vậy hắn là ai? Chẳng lẽ....''.
- ''Đây là đại thiếu gia nhà ta ''.
- ''Hả? Tạ công tử ta sai rồi cậu giơ cao đánh khẽ''.
- ''Ngươi ở trong Kinh thành Đường Quốc mà dám huênh hoang vậy còn có vương pháp nữa không?''.
- ''Ta ta ta...''.
- ''Tạ Hùng ''
- ''Dạ thiếu gia''.
- ''Mau đưa mấy tên này đến phủ của ta giao cho Cơ gia chủ bảo ông ta cho ta 1 lời giải thích''.
- ''Vâng thiếu gia''.
- ''Đa tạ công tử cứu giúp, ta là Liễu Yên Nhiên con gái trưởng của Liễu Thượng Thư trong triều''.
- ''Không có gì ta cũng thấy ngang qua mà thôi''.
- Tạ Vân vừa nói xong có 1 toán binh lính gia huy của Liễu Phủ tới.
- ''Tiểu thư có sao không ạ? Tên nào dám ức hiếp tiểu thư ạ?''-Quản gia Liễu gia-Mộng Nhai.
- ''Ta không sao may có Tạ thiếu gia giúp đỡ''.
- ''Hóa ra là Tạ đại thiếu gia nghe danh đã lâu nay được gặp mặt thật vinh hạnh cho tôi ''.
- ''Không dám, không dám''.
- ''Tiểu thư chúng may về thôi lão gia đang đợi ở nhà ạ ''.
- ''Ta biết rồi! Tạm biệt công tử ta sẽ nói với cha ta về chuyện này''.
- ''Tạm biệt''.
- Tuy mới 7 tuổi nhưng Tạ Vân đã ra dáng 1 người đàn ông không giống những đứa trẻ khác vẫn đang nô đùa cùng cha mẹ mình.
- Xong chuyện Tạ Vân cùng các thị vệ tiếp tục đi dạo phố để tìm kiếm đồ tốt''.