“Liễu thẩm, đây là ta bạn gái, Hạ Bối Vy”
Nhìn đi tới Liễu thẩm, Vô Thường Hy liền nhẹ giọng nói.
Hắn nói ra như vậy, cũng là muốn thể hiện một chút thái độ của mình, để cho nha đầu này có thể yên tâm, dù sao nha đầu này cũng đã thể hiện tình cảm rất rõ với mình.
Mà nghe được những lời này, Hạ Bối Vy liền vui vẻ không thôi, nàng cảm thấy thời gian qua mình công lược rất thành công, ít nhất Vô Thường Hy cũng đã chấp nhận mình bạn gái thân phận.
Còn Liễu thẩm bên này cũng vô cùng ngạc nhiên, sau đó cũng rất kinh hỉ, nàng không nhịn được hài lòng nói
“Rất tốt a tiểu Hy, ngươi cuối cùng cũng chịu tìm một cái bạn gái, như vậy sau này thẩm cũng yên tâm”
Quay sang nhìn Hạ Bối Vy, Liễu thẩm rất vừa lòng gật đầu
“Ân, là một cái xinh đẹp tiểu cô nương”
“Liễu thẩm tốt, ta là Hạ Bối Vy, bạn gái tiểu Hy, người cứ gọi ta là tiểu Vy hoặc Vy Vy đều được”
Nhìn Liễu thẩm, Hạ Bối Vy liền chủ động đi lên chào hỏi, hơn nữa nàng vẫn không quên trêu đùa một chút Vô Thường Hy bằng cách xưng hô “Tiểu Hy”
Quả nhiên, nghe được cái này xưng hô lúc, Vô Thường Hy khóe miệng không nhịn được co giật.
Nha đầu này đây là cố ý đi, muốn trả thù mình mấy lần trước khi dễ nàng a
“Tốt tốt, không chỉ người đẹp, hơn nữa cũng rất có lễ phép a, nếu tiểu Hy có khi dễ ngươi, cứ nói với Liễu thẩm, ta sẽ có cách trừng phạt tiểu tử này”
Thấy Hạ Bối Vy có lễ phép như vậy, Liễu thẩm không nhịn được ý cười nói
“Ân ân, nếu hắn dám khi dễ ta, ta nhất định sẽ báo với thẩm”
Nhìn Liễu thẩm và Hạ Bối Vy như vậy vui vẻ, Vô Thường Hy cũng hết sức vui vẻ. Hắn đã dần dần cảm nhận được gia đình bầu không khí, một loại cảm giác hắn đã mong chờ bấy lâu
Liễu thẩm bên này, sau khi cùng Hạ Bối Vy trò chuyện một hồi, nàng liền dẫn mấy người ngồi xuống bàn, sau đó lấy ra một bát mỳ thịt bò loại mới nhất để lên bàn nói
“Tiểu Vy mau tới a, nếm thử của ta cái này trấn điếm chi bảo, đảm bảo ngươi sẽ thích vô cùng”
Nhìn trước mắt tô mỳ, ngửi được cái kia mê người mùi hương, Hạ Bối Vy không nhịn được nói
“Ân, thật hương a, nhìn đã biết là rất ngon dáng vẻ”
“Hả hả, đó là đương nhiên, vậy ngươi mau ăn đi kẻo nguội”
“Ân ân”
Nói xong, Hạ Bối Vy liền nếm thử một miếng, mới đầu còn ra vẻ ưu nhã, đoan trang, nhưng khi ăn vào miếng đầu tiên lúc, cái này bộ dáng liền không có, tiếp đó liền là một cái ăn ngấu nghiến thiếu nữ.
Ngửi được mùi hương, trong ngực Vô Thường Hy ngủ A Ly liền bị cái này quen thuộc hương vị cho sinh sinh đánh tỉnh, nhìn Hạ Bối Vy tô mỳ, nàng liền quay ra truyền âm cho Vô Thường Hy
“Chủ nhân, nhân gia cũng muốn”
Nghe được những lời này, đang chuẩn bị ăn của mình tô mỳ Vô Thường Hy liền nhớ tới còn có A Ly nha đầu này, tiếp đó, hắn liền hướng Liễu thẩm nói
“Liễu thẩm, phiền người lấy cho A Ly một tô được sao”
Nghe thế, Liễu thẩm liền gật đầu nói
“Được được, ta cũng quên mất A Ly đó a, đợi ta một chút”
Rất nhanh, A Ly cũng gia nhập ăn ngấu nghiến đội quân
Húp hết nước trong tô mỳ, Hạ Bối Vy liền đặt tô mỳ xuống, thở một ngụm hô
“Thật ngon a, ta sợ là ta nghiện cái này hương vị mất rồi”
Chưa đợi nàng làm gì, chỉ thấy Vô Thường Hy cầm giấy vươn tay ra, tại trên mép của nàng lau đi một sợi mỳ, trách cứ nói
“Lần sau ăn chậm chút, cũng không có ai tranh của ngươi, ăn như vậy lỡ mắc nghẹn thì sao?”
Cảm nhận được Vô Thường Hy quan tâm thần sắc, Hạ Bối Vy liền không nhịn được cười ngây ngô, một bộ ngốc ngốc nói
“Ân a, lần sau người ta sẽ chú ý, cũng tại Liễu thẩm mỳ thịt bò ngon quá a, ta không thể kiềm được, hì hì”
Nói nói, hàng này lại lần nữa thèm lên
Thấy vậy, Vô Thường Hy liền buồn cười hỏi
“Vậy ăn đã lo chưa”
“Chưa a, ta còn có thể ăn nửa tô”
“Thế thì ăn tô của ta đi này”
Nói xong, Vô Thường Hy liền dự định đưa của mình mới ăn được một chút tô mỳ tới cho Hạ Bối Vy
Mà Hạ Bối Vy cũng vô cùng vui vẻ, nàng thấy như vậy thật giống tình lữ động tác a
Nhưng ngay lúc này, một bên A Ly liền nhảy tới đứng tại Vô Thường Hy tô mỳ trước mặt, một bộ không cho dáng vẻ, sau đó truyền âm cho Vô Thường Hy
“Chủ nhân, nhân gia cũng muốn”
Tiếp đó liền quay ra dùng không thiện ý ánh mắt nhìn phía Hạ Bối Vy
Giống như cảm nhận được cái gì đó, Hạ Bối Vy cũng đưa ánh mắt nhìn xuống A Ly
Trong lúc nhất thời, một người một thú ánh mắt cứ như vậy tại trên không giao thoa như có tia lửa lóe lên một dạng
Cảm nhận được khác thường bàu không khí, Vô Thường Hy cũng một mặt không nói gì.
Có một tô mỳ mà hai nha đầu này cũng tranh nhau được, quả là không còn gì để nói.
Giống như ăn ý đồng dạng, Hạ Bối Vy cùng A Ly liền cùng một lúc quay đầu hướng Vô Thường Hy nhìn lại
Cảm giác hai nha đầu cái kia chờ mong ánh mắt, Vô Thường Hy có chút nhức đầu, tuy nhiên hắn vẫn nhanh chóng làm ra lựa chọn.
Đó là đưa cho Hạ Bối Vy.
Thấy Vô Thường Hy chọn đưa cho mình, Hạ Bối Vy liền vui vẻ nhếch môi, tiếp đó nàng liền cầm lấy tô mỳ, sau đó dùng chiến thắng nhãn thần nhìn phía A Ly
“Hừ, chỉ là một cái tiểu sủng vật cũng muốn cùng bản tiểu thư tranh nam nhân, hừ hừ”
Không biết Hạ Bối Vy ý nghĩ, A Ly lúc này đang dùng u oán nhãn thần nhìn phía Vô Thường Hy, cả người đều không vui nằm đó, một bộ bảo bảo không vui, bảo bảo không thích dáng vẻ.
Thấy thế, Vô Thường Hy liền bất đắc dĩ bế nàng lên, sau đó dùng tay lột lột
Mặc kệ Vô Thường Hy lột, A Ly vẫn một mặt không vui, cả người đều không có tinh thần
“Thối chủ nhân, xấu chủ nhân, vậy mà vì một cái nhân loại nữ nhân từ bỏ nhân gia, hừ, xấu xa”
Nhìn A Ly cái này dáng vẻ, Vô Thường Hy liền lắc đầu, sau đó hướng Liễu thẩm muốn thêm một tô mỳ nhỏ cho nàng
Ngửi được mùi hương, A Ly mới nhảy xuống ăn, nhưng nàng vẫn u oán nhìn Vô Thường Hy.
Như vậy hiệp đầu coi như Hạ Bối Vy chiến thắng, A Ly chiến bại.
Dù sao Vô Thường Hy và Hạ Bối Vy cũng nhận biết lâu hơn, hơn nữa nàng và Vô Thường Hy còn trong quá trình tìm hiểu, đương nhiên cảm tình tốt hơn cái này tiểu hồ ly rồi.
Đợi sau khi ăn uống lo lê, cùng Liễu thẩm nói chuyện một lúc sau đó, Vô Thường Hy mấy người liền dự định đi trở về.
Trên đường, Hạ Bối Vy vẫn không ngừng nói lấy, giống như cái miệng của nàng đều chưa ngừng qua
“Liễu thẩm mỳ thật bò quả thật ngon tuyệt a, ta quyết định rồi, từ mai mỗi ngày đều phải ăn một tô, hơn nữa ta còn phải kéo theo papa, mama, ca ca, tẩu tử, gia gia... cùng ăn mới được. Đảm bảo họ rất thích, đợi Nguyệt Nguyệt trở về, ta cũng sẽ dẫn theo nàng tới đây ăn, hì hì”
“Mà Liễu thẩm người thật tốt a, cùng ta rất hợp đâu, nàng còn nói ngươi lúc nhỏ bộ dáng, quả thật cười chết ta rồi”
Vô Thường Hy:“....”
Bất đắc dĩ là Liễu thẩm còn cho nha đầu này nói hắn lúc nhỏ một số chuyện, làm hắn cũng không biết nói gì
“Không ngờ ngươi người này lúc nhỏ là như vậy một người a, tinh nghịch phá phách, lại còn làm tới nhà Liễu thẳm ăn vụng bị rồi bị cha cầm chổi đuổi quanh phố đâu”
Nói nói, nàng liền không nhịn được cười
Một bên nghe Vô Thường Hy cũng nhớ lại hồi đó, lúc đó cha mẹ hắn vẫn còn, cuộc sống ngày ngày đều rất vui vẻ, hắn cũng bô cùng hoạt bát, tinh nghịch, thường khiến cha mẹ khó xử vì hành vi hắn gây ra, quả là những kỷ niệm tuyệt vời nhất.
Trong lúc đang miên man suy nghĩ, một cái tinh xảo ngọc thủ liền cầm lấy hắn bàn tay.
Điều này làm Vô Thường Hy không nhịn được quay ra, tiếp đó hắn liền thấy Hạ Bối Vy đang dùng chân thành ánh mắt nhìn hắn, trong đó còn có chút thương xót, có chút cảm thương, còn có cả yêu thương
Cái này nhãn thần như một mũi tên đâm thẳng hắn trái tim làm cho Vô Thường Hy trong lúc nhất thời chưa phản ứng được.
Chỉ thấy Hạ Bối Vy mở miệng, nhưng lần này không còn khi trước vui vẻ, cười cợt ngữ khí, mà thay vào là một loại yêu thương ngữ khí, một loại khẳng định ngữ khí
“Ta đã nghe Liễu thẩm kể rồi, từ khi cha mẹ ngươi qua đời, ngươi liền như biến thành một người khác đồng dạng, cả người đều vô cùng lạnh lùng, ít tiếp xúc với ai, ít giao lưu với ai, hơn nữa ông bà của ngươi đều đã mất hết, khi đó ngươi như một chú chim non cần tổ ấm đồng dạng, nhưng tất cả thứ này đều đối ngươi quá xa vời, ông trời đã lấy đi nó khỏi ngươi. Liễu thẩm còn nói, khi đó nàng là người duy nhất có thể cùng ngươi câu thông, nàng biết ngươi muốn một cái gia đình, muốn có cha mẹ, muốn có người thân. Nhưng những thứ đó nàng cũng khó có thể cho ngươi. Nhìn ngươi lớn lên mỗi ngày, nàng càng ngày càng xốt ruột, nhìn ngươi mỗi ngày một xa cách với xung quanh, lạnh nhạt với mọi thứ, nàng càng lúc càng lo lắng. Nàng chỉ hi vọng, có một người có thể đi vào lòng ngươi cởi bỏ ngươi khúc mắc
Ngươi biết không, nghe xong những thứ này, ta thật sự rất xúc động, ta lúc đó tâm tình vô cùng khó chịu, còn so lúc trước tưởng bị ngươi cự tuyệt khó chịu rất nhiều. Ắt hẳn là ngươi đã sống rất cô độc từ khi đó a, nhưng không sao, ta đã quyết định rồi. Vô Thường Hy, ta muốn nói rằng, ta sẽ thay cha mẹ ngươi chăm sóc ngươi, thấu hiểu ngươi, ta muốn thay cha mẹ ngươi bên ngươi mỗi ngày sinh nhật, ta muốn thay bọn họ cùng ngươi vui cùng ngươi buồn. Và cuối cùng, ta muốn thay bọn họ bên ngươi, Vô Thường Hy ta sẽ thay bọn họ yêu ngươi thích ngươi. Đó là những gì ta muốn nói”
Âm thanh vừa dứt, Vô Thường Hy trái tim như bị cái gì động đồng dạng, nhảy vô cùng nhanh chóng, những lời này vào trong tai hắn như một đạo tiếng nổ lớn mở ra Vô Thường Hy một phần cửa lòng, từng đạo xúc động không ngừng từ trong người hắn tuân trào khiến hắn nhìn Hạ Bối Vy có chút thất thần.
Tại sao, những lời như này, nha đầu này lại có thể nói ra chứ, nàng không biết như vậy sẽ khiến hắn cảm động sao?
Nhìn Hạ Bối Vy, Vô Thường Hy trong ánh mắt lúc này là ôn nhu, là cảm động, đã không còn quá nhiều xa cách, tất cả đã bị cái này ngốc nghếch nhưng lại dũng cảm nha đầu dùng sự chân thành và yêu thương gột rửa
Nếu như Hạ Bối Vy có một cái hệ thống, chắc chắn lúc này sẽ nghe được một tiếng
“Đinh, nam chủ hảo cảm +50”
Không nhịn được, Vô Thường Hy liền đưa tay lên vuốt ve Hạ Bối Vy gò má, trong mắt tràn đầy xúc động và ôn nhu nhìn nàng
Tất cả đều trong yên lặng không nói gì, nàng thâm tình nhìn hắn, hắn ôn nhu vuốt má nàng, một cái mầm tình yêu đang dần dần sinh ra, chờ đợi nó biến thành thông thiên đại thụ
Cũng vào lúc này, Vô Thường Hy cái kia xuất phát từ nội tâm mỉm cười, xuất phát từ khát vọng bao lâu nay mỉm cười đã xuất hiện trên hắn anh tuấn gương mặt.
Một nụ cười, thiên địa thất sắc, một nụ cười như ánh sáng bình minh, một nụ cười nói lên sự công nhận, đánh thẳng vào Hạ Bối Vy nội tâm. khiến cho nàng ấp ủ cảm xúc đều hóa thành một dòng suy nghĩ.
“Aaaaaa, đẹp chết mất, sao gia hỏa này có thể cười đẹp như thế chứ, mẹ ơi, con nghĩ mình đã rơi vào lưới tình vô pháp tự kiềm chế”
Nhìn nha đầu này ngốc ngốc dáng vẻ, Vô Thường Hy liền thu liễm ý cười, chân thành nói
“Cảm ơn”
Chỉ là ngắn gọn hai chữ, nhưng nó thể hiện toàn bộ tâm tình của Vô Thường Hy vào lúc này.
Nghe được câu cảm ơn này, Hạ Bối Vy liền không có nói cái gì, nàng cũng chỉ mỉm cười, một nụ cười ngọt ngào.
Tiếp đó cả hai tiếp tục đi về, lúc này giữa hai người đã mất đi phần kia ngăn cách, cả hai đều nắm lấy tay đối phương, cả hai đều vô cùng vui sướng.
Chỉ có A Ly cảm giác mình như một cái dư thừa một dạng, tuy không biết lúc nãy hai người đối thoại, nhưng nàng cũng có thể cảm nhận được cái kia tình yêu bầu không khí, điều này khiến cho chưa biết yêu đương nàng đây không khác gì bị vô hình nhét cho một cục cẩu lương.
Điều này khiến nàng đều dùng bất mãn nhãn thần nhìn phía Hạ Bối Vy, trong đầu thì vẫn không ngừng suy nghĩ
“ Cái này nữ nhân loại chắc chắn có ý đồ với chủ nhân của mình, hừ, đồ hồ ly tinh, đợi xem”
Như vậy, trong bất tri bất giác, A Ly lần nữa rơi xuống hạ phong, Hạ Bối Vy lại chiến thượng phong
Nếu có cột máu trên đầu, lúc này chắc chắn sẽ có một dòng kí tự
“-99999999”
Quả thật là quá thảm a, khổ thân A Ly sau này sẽ phải sống với đôi này cẩu nam nữ và nhận lấy chí mạng bạo kích cẩu lương.
Hết chương.