Vô Thượng Niết Bàn

Chương 58: Chương 58: Cộng Sinh 3




Theo một quyền đánh ra của Bá Hạ, vô số hư ảnh lạ lùng bay ra, âm khí ngút trời bay về hướng về phía trước.

Du Du đưa chân tiến lên trước mặt Bạch Hàn Phong, ngọc thủ của nàng phất lên, một lần nữa Khổng Tước Linh xuất hiện, Yêu khí lập tức biến ảo hóa ra thành hàng ngàn con khổng tước, lao đến phía hư ảnh, vô số tiếng hót của khổng tước hòa vào tiếng âm phong của hư ảnh khiến cho Bạch Hàn Phong rợn tóc gáy.

“Ầm” Một tiếng nổ kinh thiên vang lên. Vô số đá vụn bị chấn nát thành bột phấn, Hai lực cực mạnh trùng kích vào nhau khiến cho Du Du thân hình lập tức lui về phía sau một bước. xiêm y trên cánh tay nàng bị hóa thành mảnh vụn.

Bá Hạ cả thân hình chấn động, quang mang quanh thân Bá Hạ sụp đổ, một cỗ lực đạo khổng lồ truyền đến đẩy hai người về hai phía,

“- ta chính là thần thú, so với linh thú các ngươi ta mạnh hơn nhiều. Không tước, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết, không nghi ngờ gì nữa!”

Bá Hạ ánh mắt lạnh lẽ lóe lên, cánh tay yêu khí điểm một cái trong hư không, yêu khí trên người hắn ngay lập tức biến hóa. Trong màn yêu khí mù mịt giữa không trung, lập tức xuất hiện những sợi tơ mịn màng. Những sợi tơ này đan thành một cái lưới lớn, bỗng nhiên hướng về Du Du vây tới.

Du Du ánh mắt chợt lóe lên, ném ra Khổng Tước Linh, đồng thời hiện nguyên hình thành bản thể, lập tức một tấm màn ngũ sắc bỗng nhiên xuất hiện ở bốn phía. Đồng thời hai cánh nàng vỗ lên, vô số lông vũ trên người nang, hóa thành ngạn vạn cánh đao, bắn tới. Ngay tức khắc số lông vũ này, chém lên trên tấm lưới của Bá Hạ.

“- Ầm”

Trên cánh tấm lưới tức xuất hiện vết rạn, nhưng không vỡ vụn. Vô số sợi tơ từ lớp yêu khí trên người Bá Hạ lại tiến đến, che phủ trời đất hướng về Du Du chụp xuống. Bá Hạ hai mắt lóe lên ánh sáng lạnh lùng, thân là thần thú, hắn có vô số thần thông cổ xưa, lúc này hắn há miệng hét lớn một tiếng, lập tức một luồng sóng âm cường đại ngưng tụ, hướng về phía Du Du chụp tới.

Bá Hạ vẫn chưa dừng lại. hai tay nó lại đưa lên không trung. Vô số chiếc vảy của nó hóa thành từng ngọn núi nhỏ. điên cuồng hướng về phía Du Du tấn công.

“. Để ta xem ngươi có chết hay không!”

Du Du ánh mắt lóe lên. Cuộc đời nàng đã kéo dài rất lâu, nhưng chiến đấu với thần thú thì là lần đầu tiên nàng làm. lần này có thể nói là cực kỳ hung hiểm. tuy mất đi phần lớn trí nhớ, thế nhưng bản năng của linh thú vẫn còn trong nàng, nàng biết rõ thần thú mạnh mẽ như thế nào, tuy rằng nàng còn một con át chủ bài, nhưng nàng vẫn chưa muốn sử dụng,. Dù sao, nếu để lộ quá nhiều sẽ gây bất lợi cho bản thân.

Đối mặt với những yêu khí che phủ trời đất, Du Du lăng không bay lên, Khổng Tước Linh điên cuồng lao về phía trước. Từng đạo âm phong phát ra tấn công tấm lưới kia, cuối cùng xé rách một đường. Du Du đạp chân một cái, lập tức theo lỗ hổng kia thoát ra. Cùng lúc đó, nàng há miệng phun một cái. Từ trong miệng nàng bay ra một luồng hỏa diễm, hóa thành một con Khổng Tước lớn nhằm phía trên đầu Bá Hạ bổ xuống.

Bá Hạ hai mắt lóe lên sát khí, quát:

“Dùng lửa với chúng ta, Khổng tước-chết đi!”

Bá Hạ cũng có khả năng khống hỏa, mà hỏa chủng của nó còn hơn Du Du rất nhiều, chỉ thấy bá hạ vỗ cánh, vô số hỏa diễm ngập trời túa ra, bao phủ Du Du, từng tiếng nổ bang bang phát ra, khiến màng tai chảy máu.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên một luồng Linh khí cực kỳ hùng hầu từ đâu không biết xuất hiện, nó bằng một tốc độ kinh ngạc thôn phệ hỏa diễm của cả hai người,. Bá Hạ mặt biến sắc, một đạo năng lượng hùng hậu như có thể khai thiên lập địa từ bên trong điên cuồng lóe ra. Hỏa diễm bị chém đứt làm hai. Nó nhanh chóng lùi lại.

Lúc này Bá Hạ nhìn sang, thấy kẻ vừa ngăn cản mình chính là Bạch Hàn Phong, trên tay hắn là một tấm lệnh bài nó đang không ngừng thôn phệ hỏa diễm.. Hai mắt hắn thoáng hiện từng trận khí lạnh ngợp trời,

“Đó là pháp bảo gì, lại có thể thu được hỏa diễm của ta”

Bá Hạ vừa lui lại một chút, nhìn chằm chằm tấm lệnh bài như có điều suy nghĩ.

Nó không thể nhận ra tấm lệnh bài này, Bạch Hàn Phong không nói gì mà tiến lên một bước nói với Du Du,

“Nàng ép nó phải dùng đến hỏa tính đi, ta sẽ hút hết”

Bá Hạ nghe vậy thì vô cùng tức giận, nó quát lớn:

“Hừ, để ta xem tấm lệnh bài kia của ngươi có thể hút được bao nhiêu.

Lúc này, Yêu khí trên người Bá Hạ càng ngày càng đậm. khóe miệng cười lạnh, tay phải hướng về Bạch Hàn Phong, điểm một cái. Lập tức tấm lệnh bài kia rung động, như thể muốn bay về phía Bá Hạ.

Đúng lúc này, trên không trung vang lên một tiếng ầm. Du Du đã lao đến, lần này bản thể của Du Du liên tục vỗ cánh, mỗi một lần vỗ cánh, vô số hỏa diễm như một cơn bão bay về phía Bá Hạ.

Bá Hạ đạp chân một cái, lập tức lui về phía sau. Nhưng Du Du đã sớm quan sát Bá Hạ. Ngay lúc hắn lùi về phía sau, Không tước linh lập tức bay đi. Bản thể của Du Du cất tiếng hót. Lập tức Hỏa Diễm chấn động, càng nhiều con bão lửa bay ra. Cuối cùng hình thành nên một con Khổng Tước khổng lồ, con khổng tước khổng lồ kia lập tức giậm chân bay đi,

Bá Hạ đang muốn biến ra, nhưng lập tức sắc mặt lộ vẻ khó khăn.

Nếu dùng hỏa sẽ bị tên kia hút mất, nhưng nếu không dùng hỏa diễm, căn bản không chống được-, hắn lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nhìn Du Du hai mắt lóe sáng.

Những việc này nói hết ra thì dài, nhưng thực tế chỉ diễn ra trong chớp mắt. Bá Hạ sắc mặt tái nhợt, đã không còn nghĩ nhiều như vậy, nó cắn răng. Vô số hư ảnh từ phía sau bay ra, nó gào lên

- Bạo!

“Ầm” “ầm” “ầm”

Vô số tiếng nổ khủng khiếp vang lên, mặt đất dưới Bạch Vân thành không chịu được uy lực của đòn này ngay lập tức nổ tung. Trong nháy mắt, từ một ngôi thành xa hoa bề thế, đến hiện tại chỉ gần như là phế tích, xác chết của phàm nhân la liệt khắp nơi, đâu đâu cũng là những mảnh thi thể, đầu cụt tay gãy, lửa cháy trên những kiến trúc bằng gỗ,

Tiếng nổ lớn cùng với sự công phá bực này, khiến cho trận đại chiến cách đó không xa phải ngừng lại, tất cả mọi người trên chiến trường đều kinh ngạc hoặc hoảng hốt nhìn đống phế tích cùng những làn khói đen bốc lên ở phía xa,

Trong lòng tự hỏi, không biết ở trong đó đã xảy ra chuyện gì, lúc này khói bụi bắt đầu tan đi, trên không trung của Bạch Vân thành lúc này xuất hiện một số người sống sót, trong đó có chưởng môn của các môn phái kia cùng một số kẻ nhanh chân là có thể thoát chết, còn lại nếu không tan xương nát thì thì cũng bị thương nằm rên rỉ trên mặt đất.

Vẫn còn mày đó chính là tài liệu để tạo thành kiến trúc ngầm kia cực kỳ cứng chắc, nếu không uy lực của vụ nổ chắc chắn còn kinh khủng hơn, lúc này trong làn khói đen ba bóng đen bay ra lơ lửng trên không trung cách nhau vài chục thước.

Bên phải là Từ Khắc lúc này hắn vẫn còn để bản thể của bá hạ, mặc dù toàn thân là vảy, nhưng đám người đang đánh nhau kia vẫn có thể nhận ra kia là Từ Khắc, chỉ không biết tại sao mà hắn lại biến thành nửa người nửa yêu như vậy,

Nhìn thấy Từ Khắc mọi người đã rất kinh ngạc rồi, nhưng khi nhìn sang bên hai kẻ đối diện, đám người còn kinh ngạc hơn, tên tiểu tử kia rõ ràng chỉ là Linh Sư, còn cô gái kia thì có vẻ hơi thần bí một chút, chả nhẽ xung lực lớn đến mức như vừa rồi là do tên Linh Sư cùng cô gái chiến đấu với Từ Khắc hay sao.

Đám người của ba sơn môn kinh ngạc một, thì đám người của Bạch Vân tông và đám chưởng môn của các môn phái kia còn kinh ngạc mười. họ không thể nào tin được, Bạch Hàn Phong tối qua còn là một tên chưởng môn của Tử Vận Môn, quần áo nhem nhuốc khóc lóc sợ hãi, vậy mà hiện tại, hắn đang lăng không mà đứng đối diện với một cao thủ, khí tức trên người hắn tuy vẫn là linh sư, nhưng khí chất trên người hắn đã hoàn toàn thấy đổi, nhìn hắn đám người kia không thể nhận ra tên chưởng môn sợ đầu sợ đuôi kia đâu cả.

Trong lúc cả bọn còn đang kinh ngạc thì bốn tên Linh Anh của Bạch Vân tông bay đến trước mặt kẻ có vảy kia, cung kính:

“Tham kiến Từ tông chủ”

Lời này vừa nói ra, khiến cho đám người ở đây kinh ngạc không thôi, ba chưởng môn của các sơn môn kia lại càng vô cùng kinh ngạc, Họ không thể ngờ răng Từ Khắc lại có cơ thể kỳ dị như vậy, lại càng kinh ngạc hơn khi nhìn thấy tu vi của hắn lúc này, chỉ có bốn chữ sâu không lường được./.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.