Vô Thượng Niết Bàn

Chương 63: Chương 63: Một chút va chạm




Thoáng cái Bạch Hàn Phong đã ở lại tộc Khổng Tước được ba ngày, hắn cũng có một chút hiểu biết về tộc này, Khổng Tước này có cơ cấu phân hóa cũng khá giống với phàm nhân, đứng đầu bộ tộc chính là tộc trưởng, tộc trưởng đương nhiệm chính là mẹ của Du Du, do cha nàng đã chết cách đây nhiều năm rồi, bên dưới tộc trưởng chính là các trưởng lão trong tộc, các vị này chính là người điều hành mọi hoạt động của bộ tộc.

Mẹ của Du Du có hai người con một nam một nữ, Nam chính là Khổng Tuyên, nữ chính là Du Du. Bạch Hàn Phong cũng tìm hiểu được rằng KHổng Đề - kẻ mà đã dùng tính mạng để cứu du du trong bí địa chính là con trưởng của một vị trưởng lão,, mà vị này lại không thích mẹ của Du Du làm tộc trưởng cho lắm,

Mấy ngày hôm nay, ngoài gia đình Du Du và Hàn Phong ra thì lão chính là kẻ mong muốn Du Du tỉnh lại nhất, vì Du Du tỉnh lại thì lão mới có thể chất vấn về cái chết của con trai lão được, mặc dù Khổng Tuyên đã kể lại những gì Hàn Phong kể lại cho lão nghe, thế nhưng lão vẫn muốn chờ Du Du xác nhận.

Lúc này Bạch Hàn Phong đang ngồi bên cạnh bờ hồ nhìn về phía tòa tháp bằng linh thạch kia nghĩ ngợi vẩn vơ, hắn nghĩ về cuộc đời hắn, về sư môn đầu tiên của hắn, về Bắc minh thiên hỏa lão tiền bối. ngồi ở đây gần nửa ngày, hắn nhặt một hòn đá lên ném xuống hồ nước rồi đứng dậy, hắn muốn đi thăm Du Du một lát.

Đúng lúc này, một giọng nói kiêu ngạo vang lên sau lưng hắn,

“Ngươi không nên ở đây”

Bạch Hàn Phong quay lưng nhìn lại, lúc này đứng trước hắn là một nam tử mặc bạch bào, toàn thân phát ra khí tức uy áp rất mạnh, lúc này nam tử đang đứng chặn ngay ở lối đi, đồng thời bắn ánh mắt thiếu thiện cảm về phía Bạch Hàn Phong, Bạch Hàn Phong lúc này không muốn gây rắc rối nên nói:

“tiền bối khi nào Du Du tỉnh lại, ta sẽ rời đi””

Nhưng hắn chưa kịp nói hết thì nam tử kia lại quát lớn”

“Du Du là cái tên một kẻ thấp kém như ngươi có thể gọi sao, “

Một luồng sức mạnh xô bạch hàn phong ngã ra đất, toàn thân hắn máu như đông lại, lần này thì hắn đã thực sự tức giận, mặc dù biết không địch lại nhưng bản tính của hắn không cho phép hắn hèn nhát chạy trốn, hắn lập tức vận động Linh Khí mở ra cương khí hộ thân, đồng thời pháp bảo hiện ra cầm ở nơi tay,

Thấy cảnh này nam tử kia khinh thường nói:

“Ta có thể bóp chết ngươi, nhưng ta sẽ không làm thế, ngươi là Linh Sư trung kỳ đúng không, Khổng Minh ta sẽ hạ tu vi của ta xuống mức đó, chỉ cần ngươi có thể chạm được vào ta, ngươi có thể ở đây bao lâu tùy thích, còn nếu không ngươi hãy cút ngay đi, nơi đây không hoan nghênh nhân loại”

Bạch Hàn Phong nhìn Khổng Minh, cảm nhận khí tức trên người Khổng Minh lúc này, Bạch Hàn Phong thầm nghĩ, ở đâu ra một tên không nói lý lẽ như vậy, con mẹ nó, hạ tu vi, nói thì đơn giản, mặc dù tu vi hạ xuống, nhưng cường độ cơ thể cũng như kinh nghiệm đâu có hạ. nói cách khách, tên này rõ ràng là ỷ mạnh hiếp yếu, ép mình rời khỏi.

Nhận ra điều đó, khiến Bạch hàn phong, vô cùng tức giận, nếu như tên này nói hẳn hoi có thể hắn sẽ rời đí, nhưng hắn lại dùng sức mạnh để uy hiếp, đây là điều mà Bạch hàn phong ghét nhất,, trong đời hắn đã gặp không biết bao tên Nhị thế tổ, mà tên nào cũng đáng ghét,. Từ Lưu Dật Phong, Từ Thiên Lỗi cho đến cái tên khổng minh này ai ai cũng một ruộc như vậy.

Bọn chúng đều dựa vào phúc ấm tổ tiên để lại mà có một tiến trình phát triển hơn hẳn mọi người, nhưng cũng vì thế mà coi thường chúng sinh phía dưới. điều này đã chạm vào vậy ngược của Bạch hàn phong, hắn không thích bị uy hiếp. lúc này trong lòng hắn đã quyết định, nếu hôm nay phải chết, nhất định sẽ dùng siêu cấp hỏa thần nộ mang hắn theo.

“Được lắm, để ta xem xem con không tước ngươi có gì ngoài bộ lông”

Cương khí hộ thân quanh người hắn càng ngày càng sáng, hắn nói vậy, thế nhưng trong lòng không dám chủ quan chút nào. Thực lực của Khổng Minh này không kém Du Du kia, có khi còn mạnh hơn nhiều, mặc dù gã nói sẽ hạ tu vi xuống linh sư, nhưng Bạch hàn phong cũng không dám khính địch.

“Dám nhục mạ ta, để ta dạt dỗ ngươi”

Thanh âm của Khổng Minh vừa dứt, hắn đã bước ra, yêu nguyên từ trong cơ thể tuôn trào. Cánh tay khẽ vẫy, ngũ sắc thần quagng hội tụ, thân ảnh hắn quỷ mị bắn tới trước người Bạch Hàn Phong. Hắn quả thực đã giữ lời, tu vi của hắn thể hiện ra lúc ày chính là Lih Sư;

Công kích của Khổng Minh chưa tới, Bạch Hàn Phong đã cảm giác được một cỗ năng lượng đè nặng chung quanh khiến cho chân khí trong cơ thể hắn bị ảnh hưởng, giống như đình trệ.

Quang mang lóe lên, Bạch Hàn Phong lập tức thúc dục pháp bảo. Quang mang lan tràn ra,, thân thể của hắn lập tức lùi về phía sau. Tay hắn vung ra một kiếm,

Sưu.

Thân ảnh của Khổng Minh lóe lên, xuất hiện trước người Bạch Hàn Phong. Thế nhưng khuôn mặt lập tức biến hóa vì BẠch Hàn Phong phản xã quá nhanh, kiếm quang đã đến trước người hắn, mặc dù hắn không sợ kiếm này nhưng nếu để kiếm chém trúng thì xem như hắn thua, cho nên hắn đánh nghiêng người, cưỡng ép đánh ra một đạo trảo ấn đánh vào vai Bạch Hàn Phong.

Phanh.

Trong nháy mắt, trảo ấn nhanh như thiểm điện đánh vào trên vai Bạch Hàn Phong. Thân thể Bạch Hàn Phong trực tiếp bị đánh bay về phía sau mười bước,

Sắc mặt Bạch Hàn Phong lập tức biến hóa.

“Hỏa Thần Chỉ”

Trong nháy mắt thân ảnh Bạch Hàn Phong đã bật dậy bước tới Khổng Minh, năm ngón tay mở ra, năm đạo chỉ ấn nóng bỏng xuyên thấu không gian bắn về phía trước.

Sưu Sưu.

Trảo ấn bắn tới, Khổng Minh nhíu mày, quang mang trên thân ảnh lóe lên, thân thể giống như thiểm điện xẹt qua không trung rồi biến mất tại chỗ. Ngay cả chéo áo của hắn năm đạo hỏa thần chỉ của Bạch Hàn Phong cũng không đánh tới, hoàn toàn tiêu tán trên không trung.

Thân thể Khổng Minh lần nữa xuất hiện, lăng không đứng thẳng. Trong nháy mắt này quanh thân hắn yêu khí lại tuôn ra nồng đậm, rất nhanh cổ tay của Khổng Minh đánh ra từng đạo thủ ấn huyền ảo trên không trung. Hỏa diễm phô thiên cái địa kéo tới.

Sưu Sưu.

Hỏa diễm bàng bạc ngập trời hóa thành vòng xoáy gào thét trên không trung rồi phô thiên cái địa tuôn ra giống như nước chảy. Không gian tức thì run rẩy. Ở giữa dòng hỏa diễm này hình thành một vòng xoáy đột nhiên xoay tròn, trực tiếp bao phủ Bạch Hàn Phong vào bên trong.

Ầm ầm.

Thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, khí tức đáng sợ cùng với uy áp từ bên trong dòng xoáy tràn ra. Không khí quanh thân Bạch Hàn Phong lúc này vặn vẹo giống như vòi rồng đang quét ngang thiên địa.

Ở trong vòng xoáy này, Bạch Hàn Phong lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng trút xuống cơ thể hắn, đánh vào lục phủ ngũ tạng, lực lượng bàng bạc này vô cùng khủng bố. hơn nữa hơi nóng kinh người, nếu như không phải thân thể hắn luyện thể không tệ chắc hẳn đã không chịu được.

– Thật mạnh.

Ở bên trong vòng xoáy khủng bố này, trong lòng Bạch Hàn Phong cả kinh, thực lực của Khổng Minh này quả nhiên khủng bố. gã dùng tu vi linh sư đánh với hàn phong mà mạnh mẽ đến nhường này, quả thực bất khả tư nghị.

Sắc mặt khẽ đổi, thủ ấn trong tay Bạch Hàn Phong không biết từ khi nào đã lặng lẽ được kết. Hỏa Thần Lệnh nhanh chóng bay ra, toàn thân hắn được quang mang bao phủ, ngăn cản vòng xoáy kinh khủng trong không trung ở bên ngoài.

Đối với Lửa Hỏa thần lệnh này lúc nào cũng có hiệu quả.

Sưu.

Vòng xoáy khủng bố xoay tròn, gợn sóng trong không gian lúc này biến dạng, xoắn lại. Lực lượng mạnh mẽ đánh vào lớp quang mang do tấm lệnh bài tạo ra,

Ken két.

Từ bên trong gợn sóng vang lên thanh âm bạo liệt, ken két. Chống lại hỏa thần lệnh của Bạch Hàn Phong, vòng xoáy kia đã mất đi rất nhiều sức lực, tốc độ xoay tròn đã chậm đi không ít. Nó nhanh chóng bị Hỏa Thần Lệnh hút mất gần hết.

“Cái lệnh bài này quả thực có chút bất phàm.”

Khổng Minh nhíu mày, dường như cảm thấy ngạc nhiên vì Bạch Hàn Phong có thể chống lại một đạo công kích này.

“– Nếu như ngươi chỉ có một chút thực lực như vậy sợ rằng khó có thể bắt được ta rời đi”

Trong quang mang do Hỏa thần lệnh tạo ra, Bạch Hàn Phong trào phúng nói.

“Ngươi tự tin vậy”

Khổng Minh cười nhạt một tiếng. Trong chốc lát, thủ ấn trong tay hắn biến hóa vô cùng quỷ dị. Vòng xoáy che khuất không trung bắt đầu xoay chậm lại, thế nhưng nhiệt độ trong không trung bỗng nhiên tăng lên, đất đai đều nứt nẻ, cỏ cây xung quanh đều hóa thành tro bụi. Vòng xoáy hỏa diễm lại một lần nữa cường thịnh trở lại.

Nó Rung động khuếch tán, hơn nữa còn càng lúc càng nhanh, bên trong tràn ra cỗ khí tức nóng bỏng tới mức tận cùng giống như có thể thiêu đốt phiến thiên địa này.

– Ồ?

Bạch Hàn Phong thân ở bên trong không gian đó đương nhiên có thể cảm nhận được biến hóa bên trong, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc.

– Hỏa Thiêu Vạn Lý

Khổng Minh quát lên một tiếng, há miệng phun ra vô số hỏa diễm vào cột xoáy vốn đã đầy thiên hỏa, Lúc này một màn quỷ dị tức thì xuất hiện, vòng xoáy ngập trời kia ngừng xoay tròn, cả không gian run lên.

Ngẩng đầu nhìn lên giống như trên không trung lúc này có một cột xoáy bằng lửa, mọi thứ xung quanh chỗ hai người chiến đấu đã bị đốt thành tro bụi.

Bạo

Khổng Minh nắm bàn tay lại, vòng xoay nổ tung, Cả không gian đột nhiên hỗn loạn, dưới cỗ khí thế như vậy. linh hồn Bạch Hàn Phong đau đớn giống như bị thiêu đốt dưới hỏa ngục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.