Vô Thượng Sát Thần

Chương 1884: Chương 1884: Cùng Đường Mạt Vận?




Giờ đây, bên trong không gian ý thức của Tiếu Thiên Tà, Tiêu Phàm thao túng Sinh Tử Luân Hồi Đồ, không ngừng tiêu diệt sức mạnh của linh hồn phân thân Tiếu Thương Sinh.

Tiếu Thương Sinh há mồm trợn mắt, tựa như đang căng thẳng để đưa ra một vài quyết định, nhưng lại không dám tùy tiện ra tay.

Tiêu Phàm hiển nhiên liếc mắt liền nhìn ra suy nghĩ của Tiếu Thương Sinh, Tiếu Thương Sinh hiển nhiên có sức mạnh kháng lại Tỏa Hồn châu, chỉ là một khi sử dụng nguồn sức mạnh này, bản thân hắn sẽ bị tổn thương rất lớn.

Thậm chí, bộ linh hồn phân thân này của Tiếu Thương Sinh có thể bị tiêu tán.

Cho nên Tiêu Phàm mới cố ý làm hao mòn từ từ sức mạnh của hắn, giống như lần trước, nước ấm nấu ếch, chờ khi linh hồn lực của hắn bị ma diệt phần lớn rồi, xem hắn có dám liều mạng không.

Hơn nữa, đến lúc đó linh hồn lực của Tiếu Thương Sinh đã còn lại không đáng kể, uy lực phát ra cũng không còn khủng khiếp như bây giờ.

“Tiểu tử đáng chết, linh hồn lực của hắn làm sao có thể không ngừng điều khiển hồn văn đồ kia!” Tiếu Thương Sinh trong lòng thầm mắng, hận không thể ăn sống nuốt tươi Tiêu Phàm.

Trong đầu hắn hiện lên từng suy nghĩ, không ngừng trầm tư, ánh mắt nhìn lướt qua Tỏa Hồn châu trên đỉnh đầu, trong lòng căm hận nói: “Không hổ là một đồ vật được mang ra từ mộ của Tu La Vương, không ngờ lại đáng sợ như vậy.

Muốn thoát khỏi sức mạnh của Tỏa Hồn châu, trừ phi dùng tán hồn đại pháp, nếu không là không thể nào tránh khỏi, mà một khi sử dụng tán hồn đại pháp, cho dù ta thu thập linh hồn tinh khí trên người Tiếu Thiên Cơ bọn chúng cũng nhiều nhất không thể sống quá nửa canh giờ, kế hoạch vạn năm của bản tôn cũng bị thất bại.”

Trong lòng Tiếu Thương Sinh vô cùng căng thẳng, lạnh giọng nói: “Cứ tiếp tục như vậy, ta sớm muộn cũng bị hắn ma diệt, còn không bằng giết hắn, cho dù ta chết cũng có thể để bản tôn biết được, cần phải lập tức vào Thiên Địa Lao Ngục.”

Nghĩ đến đây, sắc mặt Tiếu Thương Sinh đột nhiên khôi phục lại bình tĩnh, hung hãn nhìn Tiêu Phàm, ánh mắt đó tựa như đang nhìn một người chết.

“Tiểu tử, ngươi đang chơi với lửa!” Tiếu Thương Sinh đằng đằng sát khí nói.

“Chuẩn bị liều mạng sao?” Tiêu Phàm nhe răng cười một tiếng, nói thật, nói về bản thể linh hồn của Tiếu Thương Sinh, đừng nói chỉ là một bộ linh hồn phân thân, ngay cả linh hồn Thiên Thần, hắn cũng không sợ.

“Tán Hồn!”

Tiếu Thương Sinh trừng mắt với Tiêu Phàm một cái, bỗng nhiên hét lớn, linh hồn của hắn bất chợt nổ tung, hóa thành vô số tia linh hồn tán xạ ra bốn phía, phóng ra bên ngoài không gian ý thức của Tiếu Thiên Tà.

Những tia linh hồn vô cùng nhiều, hơn nữa tốc độ rất nhanh, Tiêu Phàm thi triển Tỏa Hồn châu cố nhiên có thể ma diệt đại bộ phận tia linh hồn, nhưng cũng không thể vây khốn tất cả tia linh hồn.

“Tán hồn đại pháp?” Tiêu Phàm híp híp hai mắt, nhanh chóng thao túng Tỏa Hồn châu, cố định đại bộ phận tia linh hồn tại hư không.

Sau đó hắn há miệng hút vào, tám chín phần mười tia linh hồn bị hắn nuốt vào trong miệng, những tia linh hồn này đối với Tiêu Phàm mà nói, lại là vật đại bổ.

Theo những tia linh hồn bị hấp thụ này, Tiêu Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được, linh hồn của mình cách Chiến Thần cảnh đỉnh phong lại gần hơn một bước.

“Ngươi chạy không thoát đâu.” Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng.

Linh hồn chạy thoát của Tiếu Thương Sinh, cho dù dung hợp lần nữa, đoán chừng cũng chỉ có thực lực của Chiến Thần cảnh đỉnh phong bình thường.

Mặc dù không thể giết chết hắn để giải trừ Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trên thân của bọn người Tiếu Thiên Tà, nhưng ít ra, Tiếu Thương Sinh muốn đoạt xá của bọn họ, cũng không phải là dễ dàng làm được.

Thậm chí, một khi Tiếu Thương Sinh xâm nhập vào bên trong không gian ý thức của Tiếu Thiên Tà và Tiếu Thiên Cơ, rất có khả năng bị bọn họ phản phệ.

Tiêu Phàm đưa tay thu Tỏa Hồn châu về, chăm chú nhìn Tiếu Thiên Tà một chút, linh hồn trong nháy mắt rời khỏi không gian ý thức của hắn.

Lại nói Tiếu Thương Sinh thi triển tán hồn đại pháp rời đi, tia linh hồn chạy thoát lần nữa ngưng tụ thành một thân ảnh tại hư không, chỉ là so sánh với trước, khí tức linh hồn của Tiếu Thương Sinh chập trùng bất định tựa như muốn tiêu tán bất cứ lúc nào.

“Nhiếp!”

Hai tay Tiếu Thương Sinh đánh ra một đạo thủ ấn thần bí, trong miệng nói lẩm bẩm, chỉ một thoáng, từng đạo lưu quang bay ra, rơi vào trên người mấy người Tiếu Thiên Tà, trên ngực của mấy người phát ra ánh sáng chói mắt.

Sau chiêu đó, phù văn thần bí trên thân mấy người bị bong ra, Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù rút ra sức mạnh linh hồn của mấy người bay về phía Tiếu Thương Sinh.

Trong hư không, vị trí tử vong của bọn người Lục vương tử, cũng đột nhiên nhô lên từng đạo phù văn, tụ tập thành từng nguồn ánh sáng sức mạnh.

Dù là chết rồi, Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù cũng có thể cướp đoạt chút linh hồn lực tàn vụn sau khi chết của bọn họ.

Cũng vào lúc này, hai mắt Tiêu Phàm bỗng nhiên phóng ra hai đạo ánh sáng, nhìn thấy Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trên ngực đám người Tiếu Thiên Tà, trên mặt của hắn lộ ra nụ cười xán lạn.

“Thần diệt!”

Một tiếng quát nhẹ, Tu La kiếm trong tay Tiêu Phàm tỏa ra thành một kiếm hoa, một đạo huyết sắc lưu quang nở rộ, xẹt qua khoảng cách giữa ngực của Tiếu Thiên Tà và Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù.

Vút một tiếng, Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trong nháy mắt bị cắt đứt liên hệ với Tiếu Thiên Tà, sắc mặt căng cứng của Tiếu Thiên Tà trong nháy mắt cũng khôi phục lại, hắn khom người với Tiêu Phàm nói: “Đa tạ Tiêu điện chủ.”

Tiêu Phàm gật đầu nhẹ, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa, đã là trước mặt ba người Tiếu Thiên Cơ, y như lúc trước, hắn lần nữa chém đứt Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trên cơ thể ba người Tiếu Thiên Cơ.

Muốn giải trừ Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trên cơ thể mấy người, chỉ có hai cách, cách thứ nhất là giết chết Tiếu Thương Sinh, Tiêu Phàm không thể nào làm được, nhưng hắn lại làm được cách thứ hai, chính là để Tiếu Thương Sinh tự động giải trừ Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù.

Linh hồn trọng thương của Tiếu Thương Sinh, giờ phút này nhất định phải thu hồi linh hồn tinh khí trên người mấy người Tiếu Thiên Cơ mới có thể đền bù tự thân, để không cho mình bị tiêu tán.

Mà thu hồi linh hồn tinh khí, nhất định phải giải trừ Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trên người bọn họ, tất cả việc này, đã sớm nằm trong dự liệu của Tiêu Phàm và Tiếu Thiên Cơ.

Đây cũng là nguyên nhân Tiêu Phàm đưa đám tù binh Tứ vương tử từ bên trong tiểu thiên địa ra ngoài, có lẽ lần này có thể ép Tiếu Thương Sinh xóa bỏ Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trên cơ thể mọi người.

Chỉ là hắn không ngờ rằng, ngoại trừ Tứ vương tử, mấy vị vương tử và công chúa khác đều bị Ảnh Thần Vệ giết chết.

Đối với bọn họ, Tiêu Phàm chỉ có thể thầm than tiếc nuối, vốn dĩ hắn còn chuẩn bị thu phục mấy người, nhưng Tiếu Thương Sinh không muốn buông tha bọn họ.

“Đa tạ Tiêu huynh.” Vẻ mặt Tiếu Thiên Cơ tái nhợt rốt cuộc cũng lộ ra nét tươi cười.

Vì giải trừ Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù, hắn không biết đã có bao nhiêu ngày lẫn đêm ngủ không được, bây giờ cuối cùng cũng thành công, điều này làm sao không khiến hắn vui mừng?

Tiếu Thiên Vận và Tứ vương tử cũng cung kính thi lễ với Tiêu Phàm, nhất là Tứ vương tử, hắn đã từng nghĩ rằng Tiêu Phàm có thể sẽ là quý nhân của những vương tử và công chúa bọn họ, thật không ngờ đúng là như vậy.

Không còn Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù, đối với đám ngườiTiếu Thiên Cơ mà nói, về sau tất nhiên là trời cao mặc cánh chim bay, biển rộng mặc cá bơi lội!

“Bây giờ cám ơn ta còn hơi sớm, tên ma đầu kia còn chưa có chết đâu.” Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng, đồng tử lạnh lẽo bỗng nhiên chuyển về phía Tiếu Thương Sinh cách đó không xa.

“Thần chủ thật bị ma đầu đoạt xá rồi?” Đám người nhìn thấy linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh, cũng quá đỗi kinh ngạc.

Có ít người vốn dĩ không tin nhục thân của Thần chủ Tiếu Thương Sinh thật sự bị một tên ma đầu đoạt xá, nhưng bây giờ, rất nhiều người tin rồi.

Thứ nhất là dung mạo này của Tiếu Thương Sinh hoàn toàn khác biệt so với lúc trước của hắn, thứ hai lại là khí tức linh hồn trên người Tiếu Thương Sinh cũng trở nên hoàn toàn khác biệt.

“Ma đầu?” Tiếu Thương Sinh nhe răng cười một tiếng, ngữ khí lạnh như băng nói: “Tốt, bản thần chủ thật đúng là xem thường Tu La điện chủ thế hệ này, quả thực là ngươi.”

“Đa tạ khích lệ, ngược lại là ngươi, lại là dễ dàng đối phó hơn nhiều so với ta tưởng tượng, bây giờ ngươi đã cùng đường mạt vận, còn có tài cán gì, đều lấy ra đi.” Tiêu Phàm khẽ mỉm cười nói.

Mặt ngoài ra vẻ khinh thường, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng lo lắng, Tiếu Thương Sinh dám thi triển tán hồn đại pháp, chắc chắn không phải đơn giản lỗ mãng, mà là có thể giết chết bọn họ bằng đòn sát thủ.

Bằng không mà nói, Tiếu Thương Sinh làm sao có thể thi triển tán hồn đại pháp tự sát chứ?

“Cùng đường mạt vận?” Nét băng lãnh trên mặt Tiếu Thương Sinh bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là một tia cười tà dị, dường như gằn từng chữ một: “Hôm nay, các ngươi đều phải chôn thây một lượt với ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.