Vô Thượng Sát Thần

Chương 78: Chương 78: Lạc Trần Tàn Nhẫn




Cám ơn bạn (cuongczvn) đã luôn ủng hộ truyện nhé. Hôm nay sẽ bạo 10 Chương để cảm ơn Kim Phiếu của bạn

Xích Huyết Lôi Báo vốn dựa vào tốc độ và sức mạnh cơ thể để chiến đấu, bên trong Ngũ Giai Hồn Thú cũng là một tồn tại cực mạnh, cho dù nó bây giờ chỉ là Ngũ Giai sơ kỳ nhưng Chiến Tôn cảnh nhân loại làm sao có thể so sánh?

Con ngươi Vân Lạc Tuyết run lên muốn trốn tránh nhưng đã không kịp, trong lúc gấp rút lại để Ngân Nguyệt Tuyết Sư trên đỉnh đầu chặn thay.

Nhưng nàng đã quá khinh thường lực lượng của Xích Huyết Lôi Báo, Ngân Nguyệt Tuyết Sư bị chấn đến mức mém chút nổ tung, nó lập tức biến thành một đám Hồn Lực trở về bên trong đan điền của Vân Lạc Tuyết.

Ngay vào lúc đó, đuôi Xích Huyết Lôi Báo trực tiếp quất lên trên thân thể mềm mại của Vân Lạc Tuyết, trên người nàng lập tức xuất hiện một khe máu, toàn bộ thân thể bay ngược ra ngoài đụng ngã mấy cây đại thụ liền hoàn toàn vô lực.

Lý Tử An tìm được cơ hội, Đoạn Không Kiếm xuyên thủng một chân Xích Huyết Lôi Báo, máu tươi vụt ra, thân thể to lớn của Xích Huyết Lôi Báo phù phù ngã xuống đất.

- Nghiệt súc, chết đi!

Lý Tử An gào thét một tiếng, trong lòng kích động vô cùng, Xích Huyết Lôi Báo đã bị thương, người cuối cùng giết nó nhất định là mình.

Chỉ cần lấy được Hồn Tinh của Xích Huyết Lôi Báo thì mình sẽ có thể đột phá lên Chiến Tông cảnh, vị trí đệ nhất Yến Thành Thu Liệp không phải mình thì còn ai?

Nghĩ vậy, Lý Tử An đâm ra một kiếm thẳng vào mi tâm của Xích Huyết Lôi Báo.

Con ngươi màu đỏ tươi của Xích Huyết Lôi Báo nhìn chằm chằm Lý Tử An, nó cười lạnh một cái rồi há mồm phun ra một đạo huyết sắc lôi điện, sau đó thân thể nhảy lên thật cao quất ra chiếc đuôi khủng bố kia.

Hư không truyền đến tiếng vang lốp bốp, bọn Tiêu Phàm núp trong bóng tối nhìn đến tê cả da đầu.

- Ca ca cẩn thận.

Lý Tuyết Y phía trên không trung khẽ kêu, thân hình chớp động liền chém ra mấy kiếm.

Nói thì chậm nhưng khi đó thì nhanh, tứ chi Xích Huyết Lôi Báo giẫm ở trên mặt đất vung móng vuốt sắc bén ra, sắc mặt Lý Tử An trắng bệch, hắn rốt cục hiểu được lúc trước con Xích Huyết Lôi Báo này hoàn toàn là giả bộ bị thương.

- Đoạn Không Trảm.

Lý Tử An chém ra một kiếm nhưng bộ móng vuốt màu đỏ kia lại nhanh hơn, một vuốt của nó đánh thẳng lên vai của Lý Tử An, cánh tay Lý Tử An mém chút đã không còn.

Lý Tử An hét thảm một tiếng, hắn kinh hãi nhìn Xích Huyết Lôi Báo:

- Nghiệt súc, ngươi lừa ta.

- Rống!

Xích Huyết Lôi Báo gầm nhẹ một tiếng giẫm lên người Lý Tử An, nó nhe nanh nhìn Lý Tử An dưới chân đang tuyệt vọng.

- Chết.

Lúc này Lý Tuyết Y trên không trung chạy tới, móng vuốt sắc bén của Tuyết Vân Điêu đánh đến nhưng Xích Huyết Lôi Báo không thém nhìn liền vung đuôi ra.

Lý Tuyết Y sợ Chiến Hồn bị thương nên dùng một quyền đỡ lấy, ầm một tiếng, Lý Tuyết Y bị đánh bay lăn mấy vòng trên mặt đất.

Nhìn thấy con ngươi màu đỏ tươi của Xích Huyết Lôi Báo, Lý Tử An triệt để tuyệt vọng, ngay cả muội muội của hắn cũng đã bị thương thì còn có ai có thể giúp hắn đây? Khi móng vuốt Xích Huyết Lôi Báo từ hư không vung xuống thì Lý Tử An đã tuyệt vọng nhắm mắt lại.

- Grào grừ!

Đột nhiên một thanh âm thảm thiết vang khắp sơn lâm, Lý Tử An cảm giác trên mặt ướt sũng, khi hắn mở mắt ra đã thấy một chân của Xích Huyết Lôi Báo đang tung bay trên không trung, Lạc Trần lại đứng bên cạnh.

Đám người Tiêu Phàm cũng bị thực lực Lạc Trần làm cho chấn kinh, mặc dù là đánh lén nhưng một kiếm đã chém đứt một chân của Xích Huyết Lôi Báo cũng không phải người thường có thể làm.

- Lạc Trần, ngươi vừa rồi là cố ý.

Lý Tử An ra sức gào thét, sắc mặt khó coi nhìn Lạc Trần.

Lạc Trần cười nhẹ nhìn Lý Tử An:

- Yên tâm, ta sẽ giữ lời, ngoại trừ Hồn Tinh thì những thứ khác đều thuộc về các ngươi.

- Hỗn trướng! Lạc Trần, ngươi thật âm hiểm!

Lý Tử An biết mình bị lừa liền sát khí đằng đằng nhìn Lạc Trần.

-Âm hiểm sao?

Ánh mắt Lạc Trần lạnh lùng, nói:

- Không phải các ngươi muốn dùng ta để hao tổn thực lực của nó sau đó mới tự mình đi lên? Muốn trách thì ngươi trách các ngươi đã quá ngây thơ.

Nói xong câu đó, Lạc Trần không thèm để ý Lý Tử An, thân hình di chuyển liên tục, Xích Huyết Lôi Báo cũng gào thét không thôi.

Vừa mới bị chém rụng một chân nên tốc độ của Xích Huyết Lôi Báo không còn, cũng giống như Chiến Tông nhân loại bị chặt hai chân thì không còn là đối thủ của Chiến Tôn cảnh đỉnh phong nữa.

Sau khi Lạc Trần điên cuồng công kích thì Xích Huyết Lôi Báo kêu lên một tiếng cuối cùng rồi chết đi.

Lạc Trần một kiếm phá vỡ đầu Xích Huyết Lôi Báo, lấy ra một viên Hồn Tinh, Vân Lạc Tuyết, Lý Tử An và Lý Tuyết Y một mặt không phẫn nộ cam lòng.

Viên Hồn Tinh này vốn phải thuộc về bọn hắn nhưng hiện nay Lạc Trần lại lấy được, bọn họ không phải tiếc viên Hồn Tinh này là là nuốt không trôi cục tức này.

Lấy địa vị của bọn hắn trong gia tộc thì muốn một viên Ngũ Giai Hồn Tinh cũng không phải việc gì quá khó, chỉ là bọn hắn muốn tự mình bước đi một bước này.

- Lạc Trần, ngươi từ nay về sau chính là địch nhân của ta.

Lý Tử An căm hận nói, nếu như hắn còn sức thì hắn tuyệt không bỏ qua cho Lạc Trần.

- Địch nhân? Nhưng ta từ trước đến nay đều không coi ngươi là địch nhân, vì căn bản ngươi không xứng.

Lạc Trần cười nhạt một tiếng, sát khí lập lòe nói:

- Lý Tử An, ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi?

- Giết ta? Ha ha ha, ngươi giết ta, ngươi cũng phải chết, không ai có thể bảo vệ được ngươi.

Lý Tử An cười to giống như vừa nghe được một chuyện cười.

- Nếu như các ngươi đều chết hết thì sao?

Lạc Trần không mặn không nhạt nói.

Lý Tử An câm miệng lại bắt đầu hoảng sợ, Vân Lạc Tuyết và Lý Tuyết Y cũng lộ ra vẻ kinh hãi, bọn họ biết rõ tính cách làm người của Lạc Trần, Lạc Trần rất có thể làm ra sự tình như thế.

- Tên Lạc Trần này có thật sẽ giết hết bọn họ không nhỉ?

Tiểu Ma Nữ kinh ngạc nhìn phía xa nói.

- Ai!

Vừa dứt lời, Lạc Trần gầm lên một tiếng đánh tới một đạo kiếm khí, mấy người Tiêu Phàm sầm mặt lại, Tiểu Ma Nữ bộ dáng ủy khuất, nàng vừa nói hơi lớn để cho Lạc Trần nghe thấy.

Lạc Trần liếc nhìn đám người Tiêu Phàm, sát cơ lộ ra, nói:

- Những lời vừa rồi các ngươi đã nghe thấy?

- Đã nghe.

Bàn Tử nhếch miệng cười một tiếng nhìn Lạc Trần không có chút sợ hãi nào làm Lạc Trần trầm mặt xuống.

- Vậy các ngươi nhất định phải chết.

Lạc Trần lạnh lùng cười một tiếng tiến lên một bước.

- Ngươi tốt nhất đừng động thủ.

Lúc này, Tiêu Phàm mở miệng nói, Lạc Trần mặc dù là Chiến Tôn cảnh đỉnh phong nhưng bọn hắn đồng tâm hiệp lực lại cũng chưa chắc không đánh lại, bất quá hiện tại Tiêu Phàm còn chưa muốn giao thủ với hắn, ai biết được đám Lý Tử An có phải đang giả vờ bị thương không?

- Nếu như ngươi có thể chắc chắn giết được năm người chúng ta thì hẵn động thủ, bằng không ngươi sẽ chết, đệ đệ ngươi Lạc Phi sẽ chết, Chiến Vương Học Viện đều phải chôn cùng.

Tiêu Phàm thản nhiên nói nhưng trong lòng hắn vẫn đang kinh ngạc thủ đoạn tàn nhẫn của Lạc Trần, người như thế mới có thể tiến xa được.

Lăng Phong, Tiểu Ma Nữ và Bàn Tử trong lòng kinh ngạc không thôi, bọn hắn hiểu rõ Tiêu Phàm, không quyền không thế, không cha không mẹ, hiện tại có giết hắn thì không không tạo ra được một chút gợn sóng nào.

Nhưng rất nhanh ba người đã hiểu ra Tiêu Phàm hiện tại đang dọa Lạc Trần.

- Phải thế không?

Lạc Trần lạnh lùng cười một tiếng, hắn nhìn không thấu đối phương nhưng đối phương hình như biết rất rõ về mình, trong lúc nhất thời hắn cũng không dám tùy tiện động thủ, hai phe lâm vào giằng co.

(Cứ 1 Kim Phiếu thì hôm sau sẽ up thêm 2 Chương nhé)

Cầu Kim Phiếu - Cầu Đề Cử - Cầu Like

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.