Vô Thượng Sát Thần

Chương 1617: Chương 1617: Linh Hồn Cường Hãn




Tốc độ Tiêu Phàm cực nhanh, chân đạp Kiếm Bộ, tay cầm Tu La Kiếm, nhanh chóng xuyên vào đám tu sĩ của Chiến Thần Điện

Đúng như hắn nói, nếu quần chiến thì hắn nhất định không thể địch lại nhiều đối thủ như vậy, nhưng đây là loạn chiến, luận thủ đoạn giết người, nếu Tiêu Phàm tự nhận thứ hai, không ai dám xưng thứ nhất.

Những nơi Tiêu Phàm đi qua đều để lại một cỗ thi thể, máu tươi chảy đầy.

Đám người kia căn bản không kịp nhìn thấy thân ảnh của hắn, chỉ nhìn thấy từng đạo tàn ảnh tại hư không lóe qua.

- Nhanh ngăn hắn lại!

- Hắn chính là Tu La Điện Chủ, nhanh, mọi người cùng tiến lên!

- Nếu như mọi người hợp lực có thể giết hắn, Điện Chủ đại nhân nhất định ban thưởng một mai Thần Lực Chi Tinh Chiến Thần đỉnh phong cùng chức Trưởng Lão.

Có tu sĩ Chiến Thần Điện nhận ra Tiêu Phàm, chẳng những không sợ hãi, ngược lại lộ ra vẻ hưng phấn, dù sao, ở chỗ này Tiêu Phàm chỉ có thể thi triển ra thực lực của Chiến Thánh cảnh, coi như mạnh hơn nữa cũng không thể chống lại nhiều người như vậy. Bọn hắn có hơn một ngàn người, nhất định có thể hợp lực giết chết hắn.

- Đến hay lắm!

Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng, nhìn mấy chục người hướng hắn lao tới, nhưng Tiêu Phàm không dự định chính diện giao phong cùng đám người đó.

Phốc! Một kẻ đã bị Tiêu Phàm dùng một kiếm xé nát, không kịp kêu tiếng nào liền đương trường bỏ mạng, cũng đúng lúc này, một đạo kiếm quang từ sau lưng muốn đâm vào Tiêu Phàm.

- Ha ha,

ta chém trúng hắn!

Một tên cầm kiếm công kích Tiêu Phàm thấy thế kích động cười to.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, tiếng cuồng tiếu đó bỗng ngưng bặt.

- Cái gì?

Tên cầm kiếm kia trợn to hai mắt, trong lòng ra sức gào thét, đáng tiếc hắn không thể thét thành tiếng, đầu hắn đã bị một kiếm chém bay lên, chỉ để lại dưới đất một cỗ thi thể không đầu.

Đó là thân thể của mình? Đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu của tên kia.

Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, trên lưng hắn xuất hiện một vết máu nhàn nhạt, hiện tại mặc dù hắn không cách nào phát huy ra lực lượng Chiến Thần cảnh, nhưng thân thể hắn vốn có thể so sánh với Thần Binh, những kẻ kia sao có thể tùy tiện làm bị thương được.

Điểm ấy vết thương, đối với Tiêu Phàm mà nói chỉ như muỗi đốt mà thôi.

- Chẳng lẽ thân thể hắn đao thương bất nhập hay sao?

- Không có khả năng, nhiều Tu La Điện Chủ trước kia không phải đều bị giết chết à, hắn cũng sẽ không ngoại lệ!

- Cùng tiến lên, nhất định có thể làm thịt hắn!

Có người sợ hãi nhìn Tiêu Phàm, cũng có kẻ tự tin không thôi, rất nhanh lấy lại tinh thần, một lần nữa thẳng hướng Tiêu Phàm.

- Kiểu giết người này tốc độ quá chậm, không biết dùng Linh Hồn công kích thì như thế nào.

Hai mắt Tiêu Phàm khẽ híp lại, một cỗ năng lượng ba trên người hắn phiêu lãng bay ra, trong nháy mắt bao phủ hai ba mươi người xung quanh.

Trong những người này, còn có hai tên tu sĩ Chiến Thần cảnh, tuy nhiên với cường độ linh hồn của Tiêu Phàm, chỉ cần không phải Chiến Thần đỉnh phong, hắn liền không có gì phải cố kỵ gì.

Phù phù phù phù!

Lần lượt từng bóng người đột nhiên ngã xuống đất không dậy nổi, chỉ cần là tu sĩ bị Tiêu Phàm dùng Linh Hồn công kích đánh trúng, không có một người nào sống sót, loại này thủ đoạn quá mức quỷ dị.

Linh Hồn công kích, khi Linh Hồn bị diệt chỉ còn lại Nhục Thể, vậy lúc đó tương đương với xác chết di động.

Hơn nữa, người không có Ý Thức cùng Linh Hồn, sẽ có một ngày tan thành mây khói.

- Linh Hồn công kích?

Những người khác nhìn Tiêu Phàm một hơi miểu sát mấy chục người, tất cả đều lộ ra vẻ hoảng sợ, hiện tại bọn hắn rốt cục biết rõ, tại sao Chiến Thiên Hạ từng nhắc bọn hắn không được khinh thường cường độ Linh Hồn của Tu La Điện Chủ.

Chỉ cần một lần, nháy mắt diệt sát mấy chục cường giả Chiến Thánh cảnh đỉnh phong trở lên, Linh Hồn của Tiêu Phàm cường hãn đến mức nào đây?

Rất nhanh đã có người lấy lại tinh thần, quát lớn:

- Mọi người cùng nhau dùng Linh Hồn công kích hắn, chúng ta nơi này có hơn ngàn người, chỉ cần một hai trăm người cùng dùng Linh Hồn trùng kích đầu óc hắn, hắn tuyệt đối không chịu được!

Không thể không nói, Chiến Thần Điện bởi vì lấy được Thần Lực Chi Tinh, thật đúng là không sợ chết, lúc này lại có mười mấy người không chút do dự phóng xuất ra linh hồn lực lượng, hướng về Tiêu Phàm nghiền ép đi.

Những người khác cũng nhanh chóng phản ứng, số người ra tay với Tiêu Phàm không ngừng tăng lên, nháy mắt đã lên đến 50 ~ 60 người.

Nếu chỉ có một cái một tên phóng ra linh hồn lực lượng, Tiêu Phàm căn bản không thèm để ý.

Nhưng mà hiện tại, có tận 50 ~ 60 tên Chiến Thánh cảnh đỉnh phong cùng nhau phóng thích linh hồn lực lượng, cỗ lực lượng này đáng sợ đến cỡ nào, cho dù Chiến Thần cảnh trung, hậu kỳ cũng chưa chắc có thể ngăn cản được.

Cho dù Chiến Thần cảnh trung kỳ, cũng chỉ có Lục Biến Chiến Thần mới có thể miễn cưỡng ngăn cản được.

- Một đám không biết sống chết.

Khóe miệng Tiêu Phàm khẽ giương lên, lộ ra vẻ khinh thường cùng vẻ băng lãnh.

Chỉ một thoáng, tại mi tâm Tiêu Phàm trực tiếp mở ra, nhìn qua giống như là một cánh cổng, linh hồn 50 ~ 60 cường giả Chiến Thánh cảnh đỉnh phong trong nháy mắt xông vào trong đó.

Nếu để cho người khác nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, 50 ~ 60 cường giả Chiến Thánh cảnh hợp kích, Tiêu Phàm chỉ là một Tứ Biến Chiến Thần cũng dám trực tiếp ngạnh kháng?

Tiêu Phàm lại chẳng thèm để ý, mặc cho Linh Hồn công kích tiến vào thể nội, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như thường.

Số người thi triển Linh Hồn công kích còn đang tăng thêm, Tiêu Phàm vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, chỉ cần là Linh Hồn công kích, Tiêu Phàm đều thu.

Những người khác vẻ mặt không hiểu nhìn Tiêu Phàm, chẳng lẽ gia hỏa này biến ngốc rồi, hoặc là bị dọa sợ rồi?

Nếu như không phải cảm nhận được Tiêu Phàm còn hô hấp,có lẽ không ít người nghĩ hắn đã chết.

- Đến tốt lắm!

Khóe miệng Tiêu Phàm khẽ nhếch, tựa như âm mưu đã đạt được.

Tiếng nói vừa dứt, vòng xoáy tại mi tâm của Tiêu Phàm bỗng nhiên biến mất, lấy hắn làm trung tâm,trong vòng mười trượng xung quanh, tất cả tu sĩ đứng tại nguyên chỗ, tựa như bị mất hồn.

- Trời gây nghiệt còn có thể sống, người gây nghiệt nhất định phải giết!

Tiêu Phàm nhe răng cười một tiếng, gương mặt có chút tàn nhẫn.

Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, một bóng đen to lớn từ bên trong Hắc Ám lóe qua, xuyên thấu qua lưu quang yếu ớt, có thể lờ mờ nhìn thấy một miệng máu to đang mở, hiển nhiên chính là Thí Thần Thú động thủ.

Thí Thần thực lực không kém Thất Biến Chiến Thần, diệt sát linh hồn của Chiến Thánh cảnh không có gì khó khắn.

Những nơi bóng đen đi qua, những lưu quang kia toàn bộ biến mất, tất cả đều bị Thí Thần nuốt chửng rồi luyện hóa.

Sau khi luyện hóa những Linh Hồn Chi Lực kia, nó sẽ trả lại cho Linh Hồn Chi Thể Tiêu Phàm, chính vì thế hiện tại cương độ linh hồn của Tiêu Phàm cũng đã không kém gì Lục Biến Chiến Thần.

- Tại sao bọn hắn không động đậy?

Một tu sĩ khác nhìn những người đang vây quanh Tiêu Phàm đều đứng im không nhúc nhích, thoáng nghi ngờ hỏi.

Đây chính là hơn một trăm người đó, chẳng lẽ bọn hắn liên hợp dùng Linh Hồn công kích cũng không thể đánh bại Tiêu Phàm.

Đột nhiên, hơn trăm kẻ đang đứng im này đều kêu thảm một tiếng, nhìn rõ lại chỉ thấy thân ảnh Tiêu Phàm tựa như Quỷ mị, lướt qua hơn trăm kẻ kia.

Phốc phốc ~ từng đạo huyết kiếm bắn vào hư không, đem không gian nhuộm thành sắc hồng tươi ướt át, vô số cỗ thi thể ầm ầm ngã xuống đất không dậy nổi.

Mặc dù Linh Hồn công kích của những kẻ này bị Thí Thần thôn phệ, nhưng chỉ khiến bọn chúng bị phản phệ mà thôi, không hề ảnh hưởng đến tính mạng.

Nhưng hiển nhiên Tiêu Phàm không có dự định tha những kẻ này, hắn trực tiếp dùng kiếm xử lý khiến đầu cùng thân thể của bọn chúng tách rời nhau.

Thủ đoạn của Tiêu Phàm đơn giản, lăng lệ, nhưng lại huyết tinh, để đối phó những kẻ này, hắn tất nhiên sẽ không lưu tình.

Trong nháy mắt, hơn một trăm người ngã xuống, trên mặt đất lại có thêm hơn trăm cỗ thi thể không đầu, yu sĩ bốn phía nhìn tình cảnh này mà phát lạnh, dù là tu sĩ Cổ Tộc cũng bị thủ đoạn Tiêu Phàm dọa phát sợ.

- Ma Quỷ, ngươi là Ma Quỷ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.