Vô Thượng Sát Thần

Chương 1347: Chương 1347: Người Làm Ngươi Vĩnh Viễn Sống Trong Ác Mộng




Nghe thấy lời nói khinh thường của Tiêu Phàm, người Chiến Thần Điện vô cùng phẫn nộ, trong tay cầm vũ khí, khí thế đáng sợ xông thẳng đến Tiêu Phàm.

Nhưng mà Tiêu Phàm bất vi sở động, hờ hững nói:

- Làm sao, người Chiến Thần Điện đều không thấy những người mạnh hơn mình sao? Các ngươi muốn giết ta không đơn giản, không phải có mấy vị Chiến Thần cường giả à, để bọn hắn xuất thủ không phải hơn sao?

- Cuồng vọng! Chỉ bằng ngươi cũng xứng Chiến Thần đại nhân xuất thủ?!

người Chiến Thần Điện xem thường nhìn Tiêu Phàm nói.

Ngay cả năm Hắc Y Nhân cũng không nhịn được quay đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, tựa như cực kỳ khinh thường xuất thủ.

Chưa từng cảm nhận được sát ý Chiến Thần cảnh, Tiêu Phàm cũng buông lỏng một hơi, ở giữa Chiến Thánh cảnh cùng Chiến Thần cảnh giống như một đạo Thiên Khiển, nếu bọn hắn xuất thủ, Tiêu Phàm tuyệt đối hẳn phải chết là không nghi ngờ.

- Thực sự là người không biết sợ!

Chiến Hoàng Thiên rốt cục nói chuyện, ngay cả hắn cũng không dám cùng Chiến Thần cảnh giao phong, trong mắt hắn, Tiêu Phàm chỉ là bại tướng dưới tay mà thôi, lại còn dám nói bừa khiêu khích Chiến Thần cảnh, nhất định chính là không có quy tắc.

- Giết hắn!

Chiến Hoàng Thiên lạnh như băng phun ra một câu, căn bản không có ý tứ tự tay ứng phó Tiêu Phàm, nơi này chính là sân nhà hắn, giết người cũng chỉ cần một câu mà thôi.

- Giết!

Tu sĩ Chiến Thần Điện nhao nhao bước ra, mặt đất đều xuất hiện từng đạo vết rách, sát khí khủng bố phóng lên tận trời, bình thường bọn hắn không được dám ở chỗ này xuất thủ, nhưng hôm nay là được Chiến Hoàng Thiên cho phép.

Nếu như có thể giết Tiêu Phàm, đến thời điểm chắc chắn được Chiến Hoàng Thiên coi trọng, dạng cơ hội tốt này ai cũng sẽ không bỏ qua.

Nơi xa, Tiêu Linh Nhi bọn hắn nhìn thấy Tiêu Phàm bị người Chiến Thần Điện vây công, thiếu chút nữa thì xông lên, bất quá lại bị Tiêu Phàm truyền âm hét lại.

Hồng hộc ~

Kiếm mang sáng chói tại hư không nở rộ, kiếm khí khinh người lộ ra sắc bén chi khí đáng sợ, bao phủ vùng hư không này, bao phủ Tiêu Phàm vào trong.

- Tiểu tử này thật đúng là uất ức, nếu là ta, dù sao cũng chết, không bằng liều cùng bọn hắn, kéo mấy cái đệm lưng.

- Vừa nhìn thấy cuồng vọng như thế, còn tưởng rằng hắn có mấy phần lá gan, không nghĩ tới ngay cả dũng khí phản kháng đều không có, chết cũng đáng đời.

- Chiến Thần Điện muốn giết người, còn có ai có thể sống sót sao?

Người các đại Cổ Tộc xem thường nhìn Tiêu Phàm, trong lòng bọn hắn cực kỳ không dễ chịu, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, người Chiến Thần Điện ở chỗ này tùy ý nắm giữ lấy quyền sinh sát, nếu như muốn giết bọn hắn, bọn hắn lại có phản kháng hay không?

Bất quá cũng có một số ít người lộ ra vẻ lạnh lùng, thậm chí ước gì lập tức giết Tiêu Phàm, cũng tỷ như người Mộ Dung gia tộc cùng Hoàng Phủ gia tộc, bọn hắn là có không ít người bị Kiếm Hạt Tử giết chết.

- Nói các ngươi không được, còn không tin?!

Đột nhiên, một đạo thanh âm đạm mạc từ bên trong Kiếm Khí Hải truyền ra, ngay sau đó, vô số kiếm khí đột nhiên cuốn ngược quay về, xông thẳng tới tu sĩ bốn phía.

- A ~

Từng tiếng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, thật nhiều người bị kiếm khí đâm trúng, máu tươi vẩy ra hư không, có mấy người càng kém chút bị chém giết.

Lúc này, một đạo thân ảnh từ trong Kiếm Khí Hải đi ra, hắn nhìn như rất chậm, nhưng cẩn thận xem xét sẽ phát hiện bước chân thập phần quỷ dị, tần suất biến hóa thập phần nhanh, vừa lúc tránh thoát kiếm khí cắt đứt.

Hắn như giẫm trên đất bằng, xuất hiện ở không trung, áo bào đen như trước, không có bất kỳ tổn thương, tất cả mọi người thấy cảnh này không khỏi hít một hơi lạnh.

Tiêu Phàm đứng ở đó chắp tay, hướng về phía Chiến Hoàng Thiên ngoắc ngoắc ngón tay:

- Muốn giết ta, bằng đám gà đất chó sành còn không được, ngươi tự mình lên đi.

Gà đất chó sành?

Sắc mặt những người Chiến Thần Điện khác khó xử tới cực điểm, từng ấy năm tới nay như vậy, bọn hắn còn là lần thứ nhất bị người xưng là gà đất chó sành, bọn hắn là cường giả Chiến Thần Điện, vô luận là ở đâu đều là nhân vật được người tôn kính.

Nhưng hiện tại lại bị người khinh thường như thế, bọn hắn thiếu chút nữa thì nhịn không được lần nữa xông lên.

- Ngươi rất tốt!

Chiến Hoàng Thiên nhe răng cười một tiếng, dám ở Chiến Thần Điện khiêu khích hắn, đây không phải tự tìm cái chết thì là cái gì chứ?

- Vô tri!

Nơi xa, một người áo đen cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Kỳ Hiểu nơi xa nói:

- Chúng ta còn có chuyện quan trọng rời đi trước, các ngươi quản lý rất tốt, vẫn còn có người dám ở Chiến Thần Điện giương oai!

Kỳ Hiểu biến sắc, mấy vị đại nhân này đối với bọn hắn cực kỳ không hài lòng, nếu để cho Điện Chủ đại nhân biết, kết cục bọn hắn tất nhiên chẳng tốt đẹp gì.

Kỳ Hiểu vội vàng cung kính một xá nói:

- Mấy vị đại nhân yên tâm, chúng ta nhất định xử lý thích đáng việc này!

- Hừ, như vậy là tốt nhất!

Người áo đen lạnh rên một tiếng, cùng bốn người khác bỗng biến mất tại chỗ, đối với tu sĩ Chiến Thánh cảnh, bọn hắn tựa như cực kỳ khinh thường.

Cảm nhận được bốn người biến mất, trên mặt Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, không có Chiến Thần cảnh ngăn lại hắn, những người Chiến Thần Điện này, Tiêu Phàm hắn lại có sợ gì đâu?

- A ~

Tiêu Phàm khẽ cười một tiếng, khóe miệng cong thành một đạo cung quỷ dị.

Hắn rất muốn lập tức triệu hồi ra Trọc Mệnh Thiên Vĩ cùng Huyết Ma, bất quá hắn vẫn nhịn xuống, năm người áo đen có lẽ còn chưa đi xa, chờ bọn hắn triệt để rời đi lại nói.

Nếu là lúc trước, hắn đối mặt Chiến Thần Điện còn e ngại mấy phần, nhưng hiện tại, Tiêu Phàm là mười phần tự tin.

Chỉ cần không có cường giả Chiến Thần Điện xuất thủ, Chiến Hồn Đại Lục Chiến Thần Điện lại có gì đáng sợ?

Phải biết, Lâu Ngạo Thiên từng nói cho hắn biết, Chiến Thần Điện lợi hại nhất cũng chính là đệ nhất phân thân Điện Chủ Chiến Thần Điện mà thôi.

Đệ Nhất Phân Thân mặc dù đến gần vô hạn Chiến Thần cảnh nhưng vẫn chỉ là Chiến Thánh cảnh mà thôi.

- Sắp chết đến nơi còn cười được?

Chiến Hoàng Thiên cười lạnh nhìn Tiêu Phàm.

- Ta cười rốt cục đã có thể đại khai sát giới.

Tiêu Phàm nhe răng cười một tiếng, không có mấy Chiến Thần cảnh, Tiêu Phàm coi như đại khai sát giới cũng có thể thong dong rời đi!

- Đại khai sát giới? Ha ha, tiểu tử này đầu không có bệnh a? Tại Chiến Thần Điện đại khai sát giới, ngươi cho rằng ngươi là ai a!

Một người thanh niên tu sĩ Chiến Thần Điện ngửa mặt lên trời cười như điên nói.

Phốc! Lời còn chưa dứt, hắn trong nháy mắt ngưng kết lại, ngay sau đó, đầu hắn lăn xuống, một cột máu tươi phun ra.

- Chết?

Trong lòng đám người run lên, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, trong mắt đều là vẻ khó tin, ai cũng không ngờ tới hắn thực dám ở chỗ này giết người.

- Ta không phải là ai, ta chỉ là một người khiến các ngươi vĩnh viễn sống trong cơn ác mộng mà thôi.

Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, tay hắn nắm Tu La Kiếm, chậm rãi hướng về đám người bốn phía đi đến.

Thân ảnh hắn rất bình thản, lại tựa như như kinh lôi vang vọng bên tai tất cả mọi người, ai dám để tu sĩ Chiến Thần Điện sống ở bên trong ác mộng, gia hỏa này thật đúng là vô cùng cuồng vọng.

- Hỗn trướng, làm thịt hắn!

Nơi xa, Kỳ Hiểu rốt cục nhịn không được, phẫn nộ quát.

Vừa nãy mấy vị đại nhân đều nhìn không nổi, nếu như còn để tiểu tử này náo ra chuyện lớn, hắn cũng không giữ nổi chức Trưởng Lão Chiến Thần Điện.

Tiêu Phàm tựa như không nghe thấy bọn hắn nói, tay hắn cầm Tu La Kiếm hướng về những người Chiến Thần Điện vừa muốn giết hắn.

Mỗi một bước, Tu La Kiếm liền vung ra một kiếm, kiếm không có bất luận là sóng năng lượng nào, chỉ có thể nhìn thấy một đạo chớp lóe, nhưng dưới mỗi một kiếm đều chí ít có một người tử vong.

- Tiểu tử này chẳng lẽ điên hay sao, vậy mà thực có can đảm tại Chiến Thần Điện đại khai sát giới!

Đám người cũng bị cử động Tiêu Phàm làm cho chấn kinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.