Vô Thượng Sát Thần

Chương 706: Chương 706: Phiêu Linh Ý Cảnh




Thời gian chậm rãi trôi qua, cách thời hạn một tháng của Sát Vương Thí Luyện chỉ còn một ngày cuối cùng.

Năm sáu ngày này, Huyết Yêu Nhiêu được Tiêu Phàm cứu chữa rốt cục tỉnh lại, thậm chí, khí tức trên người nàng cũng càng thêm khó phân biệt, dù là Huyết Vô Tuyệt cũng có chút kiêng kị.

Mấy ngày nay, ba người Phong Lang, Ảnh Phong cùng Huyết Vô Tuyệt bảo vệ sự an nguy của Huyết Yêu Nhiêu, mà ba ngày trước Tiêu Phàm liền rời đi.

Ba ngày này, sát thủ Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn chết ở trong tay Tiêu Phàm đếm không hết, cái tên U Linh, cũng đã vang khắp Tam Đại Sát Thủ Tổ Chức.

Mà sự chém giết này, vẫn chưa có kết thúc, Tiêu Phàm săn giết người Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn khắp nơi.

Sát thủ Huyết Lâu ngược lại thở phào một hơi, bởi vì Tiêu Phàm không hề ra tay với bọn họ, chỉ đoạt thẻ tích điểm của bọn họ, để bọn họ đi tìm kiếm người Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn.

Ba ngày này, điểm trong thẻ tích điểm của Tiêu Phàm đã được hơn 300.

Đừng nghĩ rằng 300 điểm tích lũy rất ít, phải biết là, số sát thủ đi vào Đọa Lạc Chi Cốc cùng chỉ khoảng 1300 1400 mà thôi, Tiêu Phàm một mình giết gần một phần tư số người.

Quan trọng nhất là lấy được thẻ tích điểm của người giết chết người khác, điểm tích lũy cũng sẽ không tăng lên hai lần, dù là người đó trước đó giết chết hơn trăm người, Tiêu Phàm đạt được vẫn chỉ có một điểm duy nhất.

Đây cũng là sự tàn khốc của vòng thứ ba thí luyện, khả năng gian lận rất nhỏ, dù sao, gian lận thì phải trả giá bằng tính mệnh.

- U Linh đại nhân, ở phía trước cách đây hai mươi dặm có ba người Diêm La Phủ.

Hôm nay, Tiêu Phàm đang tu luyện trên cây, một tu sĩ Huyết Lâu chạy tới nói.

- Còn một ngày cuối cùng, ngươi thông báo cho tất cả mọi người, ba canh giờ sau, tập trung ở chỗ này lĩnh thẻ tích điểm của mình.

Tiêu Phàm để lại một câu liền biến mất tại chỗ.

Sát thủ Huyết Lâu, bây giờ không còn lại mấy người, Tiêu Phàm cũng không có ý định chém tận giết tuyệt, cho dù là Vô Tâm Diêm La Phủ, Tiêu Phàm cũng không có ý định đẩy hắn vào chỗ chết, về sau đối phó với Diêm La Phủ, vẫn còn hữu dụng.

Đương nhiên, Tiêu Phàm cũng sẽ không dễ dàng buông tha hắn, giống như bọn Lưu Ly, cho hắn uống một viên “Bát Phẩm Độc đan”, Tiêu Phàm vẫn không quá tin tưởng Lưu Ly cùng Ngọc Diện Vô Tình, ngược lại Vô Tâm này dễ khống chế hơn nhiều.

Vì vậy,một ngày trước, Tiêu Phàm liền đem thẻ tích điểm của Vô Tâm đổi cho hắn, đồng thời, mười cái thẻ của đám sát thủ Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn bị Vô Tâm điều khiển tất cả đều cho Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm trắng trợn đồ sát sát thủ Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn, sớm đã truyền khắp tứ phương, đã có rất ít tu sĩ dám đứng ra khiêu khích, cho dù là Sát Vương cũng sợ thực lực của Tiêu Phàm, không dám tìm hắn gây sự.

Chiến Vô Cực, Nguyên Thiên Nhất, Hận Thiên đã chết, Thập Đại Sát Thủ chỉ còn lại Độc Cô Trường Dật, Lưu Ly cùng Ngọc Diện Vô Tình của Diêm La Phủ, La Sinh Môn còn lại ba người, Mạch Quy, Bạch Chỉ cùng Lãng Thiên Nhai, cùng với Huyết Vô Tuyệt của Huyết Lâu.

Nhưng mà trong mắt rất nhiều người, Độc Cô Trường Dật đã chết, người biết rõ hắn còn sống, tất cả đều chết ở trong tay hắn.

Đám sát thủ của Tam Đại Sát Thủ Tổ Chức đều biết rõ, bây giờ đã có một người hơn cả Thập Đại Sát Thủ, đến Thập Đại Thiên Tài sát thủ đều có thể dồn ép, người kia chính là U Linh.

Dù là Huyết Vô Tuyệt, cũng chưa từng nghĩ đến, Tiêu Phàm sẽ trưởng thành nhanh như vậy.

Ngay từ đầu, hắn còn muốn tìm người trợ giúp bản thân, thăm dò Tiêu Phàm, thế nhưng kết quả là bản thân hắn cũng có chút không bằng Tiêu Phàm, không thể không nói, đây là một loại châm chọc.

Đương nhiên, điều này cũng không phải là do Huyết Vô Tuyệt quá yếu, mà là do Tiêu Phàm quá mạnh, phải biết thiên phú của Huyết Vô Tuyệt cho dù so với thiên tài tuyệt thế ở Thánh Thành cũng tuyệt đối không kém hơn.

Nếu là trước kia, bại bởi Tiêu Phàm, Huyết Vô Tuyệt nhất định sẽ không phục, nhưng mà hiện tại trong lòng Huyết Vô Tuyệt rất bình tĩnh, bởi vì hắn thấy người hắn thua chính là Tiêu Phàm.

Xoẹt! Tiêu Phàm như là một tia sét xẹt qua trong không khí, khoảng cách hai mươi dặm, đối với hắn mà nói, cũng không tính là gì, hít mấy cái liền tới.

Nhưng lúc Tiêu Phàm xuất hiện, đã có một cái người áo trắng đang giao chiến với ba người Diêm La Phủ, Tiêu Phàm không khỏi cau mày một cái.

Thở dài, sát khí trên người Tiêu Phàm từ từ biến mất, quay người chuẩn bị rời đi.

- Phập phập phập.

Cũng đúng lúc này, ba cái đầu bay lên, ba người Diêm La Phủ bị sát thủ áo trắng kia chém mất đầu.

Gần như đồng thời, sát thủ áo trắng kia thân hình lóe lên, trong nháy mắt ngăn đường đi của Tiêu Phàm, không thèm nói gì liền đánh về phía Tiêu Phàm.

Mỗi một hành động của Tiêu Phàm sát thủ áo trắng kia đều nhìn thấy rõ ràng, hắn thấy Tiêu Phàm đang miệt thị và khinh thường hắn.

Lúc đến sát khí ngập trời, sau khi nhìn thấy mình, thậm chí cả sát khí đều thu hồi lại, tựa như khinh thường xuất thủ vậy, điều này khiến hắn vô cùng khó chịu.

Sát thủ áo trắng xuất kiếm rất nhanh, kiếm phong nháy mắt tới gần chỉ cách Tiêu Phàm còn khoảng hai thước, Tiêu Phàm cau mày một cái, chậm chạp nói: - Ẩm Huyết, ngươi thật muốn đánh một trận với ta?

Không sai, áo trắng sát thủ này chính là Ẩm Huyết, trong vòng thứ hai, Tiêu Phàm từng nhìn thấy hắn.

Ẩm Huyết mị mị hai mắt, nhìn Tiêu Phàm, trầm ngâm nói:

- Ngươi chính là U Linh?

- A?

Tiêu Phàm có chút ngoài ý muốn, bản thân còn chưa xuất thủ, hắn không biết Ẩm Huyết nhận ra hắn như thế nào.

- Thập Đại Thiên Tài sát thủ, thực lực cũng chỉ như vậy, huống hồ Thập Đại Sát Thủ cũng sẽ không mang mặt nạ.

Ẩm Huyết giọng nói lạnh lùng, giống như là khí chất bẩm sinh của hắn vậy.

Kiếm của hắn rất nhanh, vẫn không có ý dừng lại, dù đã biết thân phận của Tiêu Phàm, hắn cũng không hề có chút mảy may e ngại nào, cực kì tự tin với thực lực của bản thân.

- Ta cũng rất muốn nhìn xem, U Linh rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Trên người Ẩm Huyết đột nhiên tản ra khí tức băng lãnh, trong không khí sương tuyết đột nhiên rơi, hàn khí tung bay.

Quanh người hắn, Hồn Lực ba động mạnh mẽ, Hồn Lực phong bạo tàn phá khắp nơi, quỷ dị là chúng thực sự ngưng tụ thành kiếm khí cùng đao mang.

Thứ hắn dùng rõ ràng là kiếm, nhưng lại không chỉ có kiếm phiêu dật, còn có đao bá đạo cùng cuồng ngạo, đến Tiêu Phàm cũng có chút không hiểu.

- Rất tốt, ta cũng rất lâu rồi không đánh một trận thoải mái.

Tiêu Phàm chiến ý tăng vọt, cuồn cuộn sát khí phóng ra, giống như đại dương cuồn cuộn trào ra.

Không bao lâu sau, vô tận Sát Phạt Chi Khí ngưng tụ thành Huyết Hải, lúc Băng Sương Chi Khí đầy trời kia dung nhập vào bên trong Huyết Hải, trong nháy mắt biến mất không còn một mảnh.

Cảm nhận được Sát Phạt Chi Ý sắc bén mà băng lãnh kia, Ẩm Huyết cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, quanh thân cháy lên một mảnh bạch sắc khí diễm.

Rất hiển nhiên, vừa rồi không phải toàn bộ thực lực của hắn, gặp phải cao thủ như Tiêu Phàm, hắn cũng rất muốn toàn lực đánh cược một lần.

- Ầm ầm!

Hai Hồn Lực mãnh liệt va vào nhau, trên không trung, đều là thân ảnh hai người, giống như hai tia chớp giao chiến trong không khí.

- Vạn Vật Phiêu Linh.

Ẩm Huyết hét to một tiếng, toàn thân như Đao lại giống Kiếm phong bắn ra bốn phía, Huyết Hải dưới chân Tiêu Phàm giống như trong nháy mắt chia cắt.

Thậm chí, còn có một loại sức mạnh đáng sợ, đang tước đoạt Hồn Lực trong thân thể Tiêu Phàm.

- Phiêu Linh Ý Cảnh?

Tiêu Phàm trong mắt đều là vẻ kinh hãi, lúc vừa tiến vào Đọa Lạc Cốc, hắn cũng cảm nhận được Hồn Lực trong cơ thể bị tước đoạt, không phải chính là cảm giác bây giờ sao?

Chỉ là trước đó hắn cũng không biết là Phiêu Linh Ý Cảnh, thẳng đến bây giờ mới nhớ ra, khó trách hắn cảm giác Ẩm Huyết bây giờ mạnh mẽ hơn rất nhiều so với lần hắn gặp trước đây.

Người đã lĩnh ngộ Phiêu Linh Ý Cảnh như Ẩm Huyết, Đọa Lạc Cốc đối với hắn mà nói, chính là thánh địa tu luyện.

MinhLâm - Lục Đạo -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.