Vô Thượng Sát Thần

Chương 1763: Chương 1763: Sinh Tử Hợp Kích Thuật




Phía trên Thần Châu, nữ tử trang phục màu đen cùng lão giả áo bào trắng kia lẳng lặng nhìn xuống phía dưới, nơi đó bị tử vong chi khí màu đen bao phủ, căn bản không nhìn thấy hết thảy bên trong.

“Hắc bá bá đã lâu như vậy cũng không giết được hắn?” Nữ tử trang phục màu đen nhíu lông mày, trong mắt ánh lên một chút không kiên nhẫn.

“Tiểu công chúa yên tâm đi, con người của hắc lão đầu người cũng biết rõ rồi, hắn thích nhất việc đùa giỡn người khác, đoán chừng tiểu tử kia khiến hắn tìm được niềm vui thú.” Lão giả áo bào trắng cười cười nói.

“Cũng đúng.” Nữ tử trang phục màu đen gật gật đầu, vẻ mặt tươi cười kỳ dị, tựa như thấy được viễn cảnh Tiêu Phàm bị lão giả áo bào đen tra tấn.

“Bạch lão đầu, mau đến giúp đỡ!”

Nữ tử trang phục màu đen vừa dứt lời, một tiếng nổ lớn đột nhiên truyền đến từ bên trong tử vong chi khí màu đen kia, chính là tiếng kêu của lão giả áo bào đen đang chiến đấu với Tiêu Phàm, hơn nữa ngữ khí vô cùng lo lắng.

Lão giả áo bào trắng nghe vậy, nụ cười trên mặt đột nhiên ngừng lại, khuôn mặt thoáng chốc cứng đờ, thật giống như đang hung hăng liền bị bạt tai.

Hắn mới vừa coi Tiêu Phàm là quá yếu, lão giả áo bào đen phải vui vẻ đùa bỡn với Tiêu Phàm một chút.

Nhưng bây giờ nghe thấy giọng nói này, rõ ràng là lão giả áo bào đen không mạnh bằng đối phương!

Lão giả áo bào trắng không chút do dự, xông vào bên trong tử vong chi khí màu đen kia, quanh người hắn hiện ra huỳnh quang màu trắng, tử vong chi khí kia tự động nhường ra một con đường, mới thoáng cái, đã không thấy thân ảnh lão giả áo bào trắng đâu nữa.

Phía trên Thần Châu, nữ tử trang phục màu đen sắc mặt u ám, nhìn chằm chằm vào bên trong đám sương mù kia.

Nàng hiểu rất rõ thực lực của sinh tử Nhị lão, hai người liên thủ, ngay cả Chiến Thần đỉnh phong cũng phải thoái lui, Áo Nghĩa mà hai người lĩnh ngộ được đều hết sức kỳ lạ.

Chỉ một thoáng, tử vong chi khí màu đen kia đột nhiên biến mất một nửa, thay vào đó là sinh mệnh chi khí màu trắng, hai nguồn sức mạnh va chạm nhau, lại dung hợp, một nguồn khí tức mang tính chất huỷ diệt cuồn cuộn tỏa ra.

Trong đám khói, Tiêu Phàm không ngừng thối lui, hai luồng khói trắng đen trên thân lượn lờ, với Sinh Tử Nhị lão đụng vào nhau kịch liệt.

“Hắn đã dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa?” Lão giả áo bào trắng cũng kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm đối diện, nỗi khiếp sợ trong lòng cũng không kém so với lão giả áo bào đen.

Dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa, chính là chuyện mà Sinh Tử Nhị Lão cho tới nay luôn muốn làm mà không thể làm được.

Bọn hắn cố gắng mấy ngàn năm thời gian đều không thành công, nhưng mà người trẻ tuổi này lại làm được, hai người không khỏi có chút xấu hổ vô cùng.

Đồng nghĩa, cũng khơi gợi lên niềm hứng thú của hai người đối với Tiêu Phàm.

“Tiểu tử, ngươi không phải đối thủ của hai người chúng ta, chỉ cần ngươi nói phương pháp dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa cho chúng ta biết, chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng!” Lão giả áo bào đen trầm giọng nói.

Hắn cũng không cho rằng Tiêu Phàm mạnh đến cỡ nào, dù sao chỉ cần bọn hắn có thể dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa, thực lực so với Tiêu Phàm cũng sẽ càng mạnh hơn.

“Không sai, chúng ta chẳng những có thể tha cho ngươi, thậm chí còn có thể thu ngươi làm đồ đệ, cho dù tiểu công chúa cũng không dám giết ngươi, thế nào?” Ánh mắt lão giả áo bào trắng lấp lóe, sâu trong ánh mắt hiện lên vẻ tham lam.

Nếu như có thể nắm được cách dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa, cứu Tiêu Phàm một mạng dễ như trở bàn tay, đương nhiên, lão giả áo bào trắng cũng không nhất định muốn cứu Tiêu Phàm.

“Thu ta làm đồ đệ? Các ngươi còn chưa xứng.” Tiêu Phàm nhìn Sinh Tử Nhị Lão mà tức cười, từ cảnh giới đi lên mà nói, hai người quả thực mạnh hơn so với hắn, nhưng là về mặt chiến lực, Tiêu Phàm cũng không sợ bọn hắn.

Hai người bọn họ quả nhiên lĩnh ngộ chín thành Sinh Mệnh Áo Nghĩa cùng Tử Vong Áo Nghĩa, nhưng Tiêu Phàm lại dung hợp sáu thành Sinh Tử Áo Nghĩa, uy lực căn bản không kém là bao.

Coi như hai người liên thủ, Tiêu Phàm cũng không sợ, bởi vì hắn lĩnh ngộ không chỉ có riêng Sinh Tử Áo Nghĩa.

Đừng nói hai người này thật sự không có tư cách thu nhận hắn làm đồ đệ, cho dù có, Tiêu Phàm cũng sẽ không bái hai người này làm sư phụ.

Tiêu Phàm hiểu rõ, hai người này chỉ muốn lợi dụng mình để dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa mà thôi.

“Hừ, rượu mời không uống thích uống rượu phạt!” Lão giả áo bào trắng hừ lạnh một tiếng, đằng đằng sát khí nhào về phía Tiêu Phàm.

“Ngươi đã không cho, vậy lão phu tự mình tới lấy.” Lão giả áo bào đen cũng lóe lên sát quang.

Hai người cũng không thực sự muốn thu nhận Tiêu Phàm làm đồ đệ, chỉ muốn nhanh chóng đoạt được cách dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa.

Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, một bên chiến đấu, một bên cảm ngộ lực sinh tử, mặc cho Sinh Tử Áo Nghĩa xuyên qua kinh mạch của hắn.

“Lực Sinh tử quả nhiên là xuyên vào nhau, lực sinh mệnh không chỉ có thể cứu người, cũng tương tự có thể giết người.” Tiêu Phàm híp híp hai mắt, dường như chạm vào cái gì đó.

Khi lực sinh mệnh đưa vào bên trong cơ thể của người bệnh nguy kịch, sinh lực của người đó nở ra, liền có thể sống trở lại, mà khi rút ra chút lực sinh mệnh cuối cùng còn sót lại từ bên trong cơ thể của người bệnh nguy kịch, cũng liền có thể giết người.

Tương tự, Tử Vong Áo Nghĩa cũng là như vậy, trong quá trình chiến đấu, Tiêu Phàm càng phát hiện, lão giả áo bào trắng đối với hắn uy hiếp lớn hơn.

Mỗi một kích của lão giả áo bào trắng, đều có thể rút ra vô số thần lực và sinh lực trong cơ thể hắn, cũng như Trọc Thiên Hồng, có thể lấy đi huyết khí trên người tu sĩ.

Mà công kích của lão giả áo bào đen, chỉ có thể chậm rãi ăn mòn thân thể Tiêu Phàm, so sánh với lão giả áo bào trắng mà nói, sinh lực mất đi ngược lại chậm hơn rất nhiều.

“Ta có vẻ như đã hiểu rõ.” Khóe miệng Tiêu Phàm đột nhiên hiện lên một nét tươi cười, ngay sau đó, khí thế trên người hắn bỗng nhiên dâng cao, Sinh Tử Áo Nghĩa ngưng tụ thành một đạo kết giới màu xám ngăn cản ở ngoài.

“Hắn lại sắp đột phá rồi?” Lão giả áo bào trắng trừng lớn hai mắt, vẻ mặt vô cùng khó tin.

Sinh lực trên người Tiêu Phàm rõ ràng càng ngày càng yếu, vì sao hắn còn có thể đột phá? Lão giả áo bào trắng hoàn toàn không hiểu.

Hắn nghĩ không thông cũng không nói lên việc lão giả áo bào đen cũng như hắn, đồng tử của lão giả áo bào đen co lại, truyền âm cho lão giả áo bào trắng nói: “Bạch lão đầu, hắn đang mượn hai người chúng ta để lĩnh ngộ Sinh Tử Áo Nghĩa!”

“Cái gì?” Lão giả áo bào trắng lộ ra vẻ không thể tin nổi, thế nhưng khi hắn hồi tưởng lại những gì đã trải qua, không thể không thừa nhận lời nói của lão giả áo bào đen.

“Không thể tiếp tục như vậy, kẻ này quá mức quỷ dị, nhất định phải nhất kích tất sát hắn!” Sắc mặt lão giả áo bào đen vô cùng trầm trọng.

Trong lòng của hắn ẩn chứa một loại cảm giác, nếu như bây giờ không toàn lực giết chết hắn, qua một lúc nữa xui xẻo có thể là hai người bọn chúng, thậm chí còn có nữ tử trang phục màu đen của bọn chúng.

“Dùng chiêu đó đi.” Lão giả áo bào trắng thở sâu, gật gật đầu, trong lòng trầm ngâm nói: “Vốn dĩ tưởng rằng một chiêu này đã không ai có tư cách để chúng ta dùng, không nghĩ tới lại bị một người trẻ tuổi ép đến mức như vậy.”

“Hợp kích chi thuật, sinh tử thiên tướng!”

Sau một khắc, Sinh Tử Nhị Lão đồng thời hô nhẹ, sinh tử khí trên thân hai người đột nhiên nhanh chóng dung hợp lại cùng nhau, ngưng tụ thành một đạo hư ảnh màu xám, phóng tới ấn đường của Tiêu Phàm với tốc độ cực nhanh.

Tốc độ xuất thủ của hai người rất nhanh, Tiêu Phàm căn bản không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy một trận choáng váng, thật giống như bị một tia chớp đánh trúng.

Sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, đồng tử co rụt lại, kinh hãi nhìn Sinh Tử Nhị Lão.

“Ha ha, tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng Sinh Tử Nhị Lão chúng ta sống mấy ngàn năm, Chiến Thần đỉnh phong chết trên tay chúng ta một tay đếm không hết, ngươi vẫn là quá non!” Lão giả áo bào trắng nhìn thấy dáng vẻ của Tiêu Phàm, lập tức cười đắc ý.

“Sinh tử hợp kích chi thuật này của chúng ta, mặc dù không hoàn toàn dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa, nhưng uy lực cũng là tăng gấp bội, xem như ngươi là thiên tài hiếm có, chỉ cần ngươi giao ra phương pháp dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa, chúng ta tha cho ngươi một mạng!” Lão giả áo bào đen cũng lựa thời nói.

Giờ phút này, Tiêu Phàm đứng tại kia không nhúc nhích, mặt không biểu cảm, tựa như người đần.

“Linh hồn tiểu tử này trọng thương, không lẽ biến thành kẻ ngốc rồi?” Lão giả áo bào đen hơi nhíu mày.

“Nếu thật là như vậy, chúng ta chẳng phải là mất công toi?” Lão giả áo bào trắng sầm mặt lại nói, trong lòng vô cùng khó chịu.

Hai người cứ như vậy lẳng lặng nhìn Tiêu Phàm, trong lúc nhất thời không biết xử trí Tiêu Phàm như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.