Vô Thượng Sát Thần

Chương 709: Chương 709: Tiêu Phàm Suy Đó




- Mộ Dung Dạ?

Thanh âm Tiêu Phàm bỗng đề cao hơn mấy chục phân, Mộ Dung Dạ người này lần trước nghe Huyết Yêu Nhiêu nói qua.

Tiêu Phàm làm sao cũng không nghĩ đến hắn lại là thân huynh đệ của Mộ Dung Tuyết, chẳng lẽ ở trong đó còn có cố sự không thành gì.

- Đó là sự tình tầm mười năm trước, cụ thể bao nhiêu năm ta cũng quên nhớ, ta cũng là hai năm trước trong hồ sơ tình báo Huyết Lâu biết được.

Huyết Vô Tuyệt chậm chạp nói, tựa như lâm vào bên trong hồi ức.

Thần sắc có chút mê ly nói ra:

- Tầm mười năm trước, Cửu Tiêu Cung Mộ Dung gia tộc tại Cửu Tiêu Thương Hội khí thế cũng coi là đại gia tộc, thậm chí so với Lôi gia còn mạnh hơn.

Cụ thể là nguyên nhân gì khiến Lôi gia ra tay với Mộ Dung gia tộc, ta không rõ ràng, rất có thể là bởi vì lợi ích phân tranh bên trong Cửu Tiêu Cung, Lôi gia không phải đối thủ Mộ Dung gia tộc liền mời Diêm La Phủ một trong Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ.

Tam Đại Sát Thủ Tổ Chức là tồn tại đến Thánh Thành đại gia tộc cũng phải kiêng kị, diệt sát một Mộ Dung gia tộc tự nhiên không phải là nói chơi. Nhưng chẳng ai ngờ rằng là, tại lần Diêm La Phủ chấp hành nhiệm vụ lại có người Mộ Dung gia tộc.

- Mộ Dung Dạ?

Đám người trăm miệng một lời, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Tầm mười năm trước, Mộ Dung Dạ có vẻ như còn chỉ có mười mấy tuổi mà?

Phong Lang kinh dị nói, một kẻ mười mấy tuổi gia nhập Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ không nói, còn có tư cách ám sát Mộ Dung gia tộc, thiên phú cũng quá đáng sợ đi.

Cho dù là nội tâm Tiêu Phàm cũng không bình tĩnh được.

- Không phải, lúc đó Mộ Dung Dạ có mười lăm mười sáu tuổi, bất quá tu vi hắn lại cực kì khủng bố, đã là Chiến Hoàng trung kỳ.

Huyết Vô Tuyệt lắc đầu, nhắc đến người này, hắn đều có chút trầm trọng:

- Mộ Dung Dạ, đây chính là nhân vật khiến tu sĩ thế hệ trước đều phải kiêng kị, danh xưng quỷ tài!

Nói đến đây, Huyết Vô Tuyệt hít sâu một cái, nói: - Chiến Hoàng cảnh trung kỳ, hắn đã chém giết qua Chiến Đế cảnh sơ kỳ.

Con ngươi đám người Tiêu Phàm hơi hơi co rụt lại, Chiến Hoàng cảnh trung kỳ chém giết Chiến Đế cảnh sơ kỳ, việc này cũng quá không thể tưởng tượng nổi, cho dù đánh lén cũng chưa chắc có thể làm được.

Tiêu Phàm lại nghĩ đến càng nhiều, Mộ Dung Dạ đã cường đại như thế, Mộ Dung Dạ lại nổi danh cùng Cận Tà? Khó trách lần trước Huyết Yêu Nhiêu nhìn thấy Cận Tà như lâm đại địch.

Cũng đúng lúc này, thanh âm Huyết Vô Tuyệt tiếp tục vang lên:

- Đương nhiên, cũng không phải là hắn một người giết Mộ Dung gia tộc, mà là bởi vì hắn đem phòng ngự bố trí Mộ Dung gia tộc cho Diêm La Phủ, Mộ Dung gia tộc mới ngã xuống, cuối cùng bị diệt tộc.

- Mộ Dung Dạ không phải người ngu, làm sao sẽ đem bản đồ phòng thủ gia tộc mình cho Diêm La Phủ được?

Ảnh Phong khó hiểu nói, Tiêu Phàm, Ảnh Phong cùng Huyết Yêu Nhiêu cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.

Đổi lại là bọn hắn, đó là tuyệt đối không có khả năng làm loại sự tình này, cho dù là chết cũng sẽ không tiếc.

Dù sao, bản đồ phòng thủ gia tộc liên quan đến toàn an nguy cả gia tộc.

- Việc này không rõ ràng.

Huyết Vô Tuyệt lắc đầu.

Nghe được điều này, Tiêu Phàm lại lộ ra vẻ cổ quái, lập tức hỏi:

- Lúc ấy Mộ Dung gia tộc cùng Lôi gia và Diêm La Phủ liên hợp so sánh, thực lực như thế nào?

- Đương nhiên là xa xa không bằng.

Huyết Vô Tuyệt không cần nghĩ ngợi nói ra.

- Nhưng bên trong cố sự này, Mộ Dung Tuyết lại sống sót?

Tiêu Phàm tựa như đã đoán được cái gì.

- Không sai, trên dưới hơn vạn nhân khẩu Mộ Dung gia tộc toàn bộ bỏ mình, cuối cùng chỉ còn lại Mộ Dung Dạ cùng Mộ Dung Tuyết hai người sống sót, Mộ Dung Tuyết đoán chừng vẫn muốn báo thù.

Mặc dù Huyết Vô Tuyệt giết người không ít, nhưng có chút không đành lòng.

Sự tình diệt tộc, cho dù là Huyết Lâu đều rất ít làm như thế, dù sao việc này liên lụy nhân quả quá lớn.

- Mộ Dung Dạ đâu?

Phong Lang nhíu mày nói.

- Không biết, năm năm trước hắn đoạt được xưng hào Sát Vương Thí Luyện liền rời khỏi Diêm La Phủ, rốt cuộc không ai biết rõ tung tích hắn đâu.

Huyết Vô Tuyệt lắc đầu.

- Mộ Dung Dạ là một kẻ ngu xuẩn sao? Mang theo người khác diệt gia tộc mình cũng coi như thôi, lại còn nhận giặc làm cha, tại Diêm La Phủ cẩu suyễn nhiều năm như vậy, trên đời làm sao có loại người này a?

Ảnh Phong không khỏi nổi giận mắng.

- Không sai, người như vậy căn bản là không nên sống trên đời, sống sót lãng phí không khí, chết lãng phí thổ địa.

Huyết Yêu Nhiêu mắng người cũng khá là hung ác.

- Đừng để cho ta gặp được hắn, bằng không gặp một lần, đánh một lần.

Phong Lang nghiến răng nghiến lợi, sát tâm nổi lên.

- Ngươi đánh thắng được hắn sao?

Tiêu Phàm bĩu môi nhìn về phía Phong Lang nói. Phong Lang nghe vậy, lập tức trầm mặc không nói.

Mười năm trước Chiến Hoàng trung kỳ, năm năm trước Sát Vương, bây giờ lại như thế nào cũng đột phá đến Chiến Đế cảnh đi, cùng hắn đánh?

Nói đùa cái gì, bị hắn đánh còn nghe được.

Gặp Phong Lang còn muốn nói cái gì, Tiêu Phàm lại ngắt lời nói:

- Vạn sự vô tuyệt (không có gì là tuyệt đối), không có tận mắt nhìn không nhất định là chính xác, thậm chí, cho dù tận mắt nhìn cũng chưa hẳn là chân tướng.

Mấy người muốn phản bác cái gì, Tiêu Phàm lại nói:

- Đổi lại là các ngươi, cũng sẽ không làm sự tình phản tổ cách tông, vì sao Mộ Dung Dạ sẽ làm? Các ngươi cảm thấy một tên quỷ tài sẽ là một người có vấn đề tinh thần sao?

Nghe thấy Tiêu Phàm nói, đám người trầm mặc.

- Việc này còn rất nhiều điểm đáng ngờ, hơn nữa, đây là sự tình Mộ Dung gia tộc, chúng ta tạm thời đừng đi quản, khoảng cách thời hạn một tháng còn có mấy canh giờ, mọi người làm tốt chuẩn bị rời đi đi.

Tiêu Phàm không có nói tiếp.

Hắn không có đề cập vấn đề Mộ Dung Tuyết vì cái gì sẽ sống này, dù sao Mộ Dung gia tộc cường đại như thế đều bị diệt tộc, nhưng Mộ Dung Tuyết lại sống sót, việc này vốn là rất kỳ quặc.

Huống chi, Huyết Vô Tuyệt cũng nói, Mộ Dung gia tộc tuy mạnh, nhưng đối với Lôi gia liên thủ với Diêm La Phủ hoàn toàn không phải vùng một cấp bậc.

Đã như vậy, Mộ Dung Dạ vì muốn có được ít không đồ vật, lúc này mới phản bội Mộ Dung gia tộc sao?

Về phần đồ vật này, Tiêu Phàm nghĩ đến một khả năng, tỉ như mệnh Mộ Dung Tuyết!

Mộ Dung gia tộc toàn bộ diệt tộc, nhưng Mộ Dung Tuyết sống sót vốn là rất cổ quái, có khả năng rất lớn, Mộ Dung Dạ vì cứu Mộ Dung Tuyết mới phản bội gia tộc mình.

Chỉ là Tiêu Phàm nghi ngờ trong lòng là, vì cái gì Diêm La Phủ tại diệt Mộ Dung gia tộc, vì sao không giết Mộ Dung Dạ cùng Mộ Dung Tuyết?

Hơn nữa, mấy năm trước, Mộ Dung Dạ vì sao lại rời Diêm La Phủ?

Không chỉ Mộ Dung Dạ, còn có Long Tịch, Cận Tà cùng Lãnh Tiếu Nhận, bốn người đồng thời rời khỏi Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ.

Những nghi hoặc này, Tiêu Phàm vô luận như thế nào đều nghĩ mãi mà không rõ, nhìn thấy thời gian đã không sai biệt lắm, Tiêu Phàm cùng mấy người hướng về địa điểm ước định cùng tu sĩ Huyết Lâu.

Bây giờ tu sĩ Huyết Lâu còn thừa không có mấy, còn lại ba mươi, bốn mươi người, Tiêu Phàm thật không muốn để bọn hắn chết, chuẩn bị đem điểm tích lũy bài của bọn hắn trả lại cho bọn hắn.

Không bao lâu, mấy người Tiêu Phàm liền cùng một đám tu sĩ Huyết Lâu ước định chỗ, mấy người đứng ở trên không cổ lâm quan sát rừng rậm rạp.

- Huyết tinh thật nồng nặc!

Đột nhiên, Phong Lang nhún nhún cái mũi nói.

Tiêu Phàm quét qua điểm tích lũy bài bên trong Hồn Giới, lập tức phát hiện, tất cả điểm tích lũy bài đều vỡ vụn, mà thân phận bài của hắn lại cường đại mấy phần.

Sắc mặt Tiêu Phàm bỗng nhiên đại biến, hóa thành một đạo chớp lóe, hướng về phía dưới cổ lâm phóng đi, Huyết Vô Tuyệt bọn hắn không biết vì sao, nhìn nhau, cũng vội vàng hướng xuống dưới.

Thời khắc bọn hắn chạy tới lại phát hiện Tiêu Phàm đứng ở bên trong một đống thi thể, ba bốn mươi bộ thi thể đang nằm trên mặt đất, không một người sống, tràng diện thê thảm tới cực điểm.

- Vô luận ngươi là ai, ta muốn ngươi sống không bằng chết!

Tiêu Phàm ngửa mặt lên trời gào thét, thanh âm phẫn nộ vang vọng mây xanh, cả tòa cổ lâm run lên bần bật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.