Tuy nhiên, vừa nghĩ tới mình cũng để đại bộ phận cao thủ Linh Giai lại Đường Gia Bảo, chỉ dẫn theo Tiếu thúc và Đoạn thúc tới đây, ngược lại cũng phần nào hiểu được. Ai không có điểm tư tâm đây? Tuy nói chống đỡ Huyết Vụ Thành là nghĩa vụ của từng gia tộc trong Linh Mạch Chị Địa, nhưng đều chờ mong người khác xuất toàn lực, chính mình chiếm chút tiện nghi. Một người nghĩ như vậy thì không có chuyện gì, nhưng mỗi người đều nghĩ như vậy, mới tạo thành cục diện như hiện tại.
Lòng ích kỷ của con người, trong giờ khắc này bại lộ không thể nghi ngờ.
Mọi người ở đây, ngoại trừ Đường Phong, tất cả những người khác đều là cao thủ Linh Giai. Những người này đều là các nhân vật nguyên lão của các đại gia tộc, đối với Đường Phong, một đệ tử mới, tất nhiên là không để vào mắt. Tuy rằng tư chất hắn xuất chúng, nhưng thực lực lại quá thấp. Thế nhưng, hai đại sát thần hắn mang đến, lại khiến người khác không thể coi thường.
Mọi người thương thảo chi tiết một hồi, vạch ra các kế hoạch ứng phó và các cục diện bộc phát nhằm vào Chung Linh cốc, lúc này mới từng người ẩn thân đi.
Đợi trong rừng phong hai ngày, các cao thủ Thiên Giai của các đại gia tộc mới lục tục chạy đến. Nhân số cuối cùng cũng lên tới mười bảy người.
Mười bảy người! Số lượng này ít nhiều khiến Đường Phong bớt lo lắng và có cảm giác an toàn. Toàn bộ cao thủ Linh Giai trở lên tại Linh Mạch Chi Địa chỉ sợ cũng chỉ có khoảng hơn bốn mươi người, tới mười bảy người, cũng coi như là một con số hợp lý.
Đại chiến của cao thủ Linh Giai, đây không phải chuyện có thể đùa giỡn. Nhiều người như vậy nến cùng xông lên một lúc, e rằng toàn bộ Chung Linh cốc sẽ bị san thành bình địa.
Hiện tại, điều mọi người mong muốn nhất chính là, mười cao thủ Linh Giai Huyết Vụ Thành kia không có tọa trấn Chung Linh cốc. Nếu là loại tình huống này, mọi người có thể dễ dàng diệt trừ tận gốc Chung gia. Đã không có đám người Chung gia này quấy đục nước, uy hiếp của Huyết Vũ Thành cũng sẽ giảm đi không ít.
Cường long không đè nổi địa đầu xà. Nơi đây là Linh Mạch Chi Địa, không phải Huyết Vụ Thành của hắn!
Tuy nói là đánh lén, nhưng đối mặt với cao thủ Linh Giai, lựa chọn thời cơ ngược lại có chút không đáng kể gì. Ban ngày hay ban đêm cũng không có gì khác nhau.
Đợi thời gian vừa đến, dưới sự chỉ huy của Trang Chính Kiền và vị cao thủ Linh Giai Bố gia Bố Trường Thiên, một đám người bắt đầu nghênh ngang đi về phía Chung Linh cốc.
Lần trước Đường gia ban đêm tập kích Chung Linh cốc, khiến Chung gia chịu tổn thất không thể xóa nhòa. Lần này cách chưa tới một năm, Chung Linh cốc lại một lần nữa trở thành chiến trường tanh máu. Bất quá lúc này so với trước đây căn bản không phải cùng một cấp bậc chiến đấu.
Ngoài cửa Chung Linh cốc, đám người khi tới đây không khỏi ngừng cước bộ. Bởi vì nơi này hoàn toàn vắng vẻ, căn bản không hề có đệ tử Chung gia canh gác.
Phát hiện này khiến đám cao thủ Linh Giai nhíu mặt chau mày. Chung Bố Sở hoàn toàn buông bỏ phòng thủ cửa cốc. Hiển nhiên là cách làm của Chung gia khiến nhiều người tức giận. Sớm muộn gì cũng sẽ bị người tập kích, đối mặt với sự phẫn nộ của cao thủ Linh Giai, đệ tử bình thưởng có thủ hộ tại chỗ này cũng là đi nạp mạng mà thôi.
- Đi!
Trang Chính Kiền vung tay lên, dẫn mọi người cấp tốc phi vào trong cốc. Đối mặt với địch nhân giấu mặt, tối kỵ nhất là chưa lâm địch đã nghi thần nghi quỷ, cho nên, hắn cản bản không cho người khác thời gian kịp suy nghĩ.
Chỉ trong chốc lát, mọi người đã dễ dàng thâm nhập vào trong cốc. Nhưng khung cảnh trong cốc trước mắt lại càng khiến tâm trạng đám người trầm xuống một chút.
Toàn bộ Chung Linh cốc tử khí nặng nề, căn bản không có bất luận chút sinh cơ nào, phảng phất như nơi đây đã trở thành cốc vô chủ. Người Chung gia sớm đã không biết chạy tới chỗ nào rồi.
- Người đâu?
Một đám cao thủ ngơ ngác nhìn nhau, căn bản không phát hiện một bóng người. Đáy lòng Đường Phong trầm xuống. Hắn biết rõ, khẳng định là người Chung gia sớm đã liệu đến cục diện bây giờ, sớm an bài mọi chuyện. Nếu quả đúng là như vậy, đám người của mình hiện tại đã trở thành cá trong chậu rồi. Một khi cửa Chung Linh cốc đóng lại, ai cũng đừng nghĩ chuyện có thể dễ dàng đi ra ngoài.
Hùng hổ qua đây đánh lén, kết quả một quyền đánh vào gối bông, vô luận là ai, cảm giác cũng sẽ không dễ chịu.
- Ha ha ha…Là vị bằng hữu nào giá lâm Chung Linh cốc? Chung mỗ không tiếp đón từ xa, xin thứ lỗi!
Một trận cười dài trầm ổn vang lên. Thân ảnh Chung Bố Sở từ trong cốc bay ra, theo phía sau hắn là mấy cao thủ Linh Giai còn lại của Chung gia.
Cùng lúc đó, vô số cỗ khí thế thuộc về Linh Giai từ phía sau mọi người truyền đến.
Đám người vừa quay đầu nhìn lại, liền thấy một đám cao thủ Linh Giai, vẻ mặt bất thiện, trong mắt tràn ngập ý trào phúng, chặn hoàn toàn đường lui.
Mười vị Linh Giai Huyết Vụ Thành!
Không chỉ như thế, những cao thủ Thiên Giai của Chung gia cũng từ bốn phương tám hướng vây tụ lại, bao vây đám người Đường Phong chật như nêm cối.
Kháo, Đường Phong thiếu chút nữa nhịn không được muốn chửi mẹ nó.
Rõ ràng là tới đánh lén, kết quả ngược lại lại bị người ta tính kế. Nhìn cục diện trước mắt, tâm mọi người nhất thời trầm xuống đáy cốc.
- Là ai tiết lộ tin tức?
Sắc mặt Trang Chính Kiền trở nên dữ tợn:
- Chờ sau khi vượt qua cửa ải khó khăn này, nếu ta điều tra ra, để xem ngươi thế nào.
- Ha ha…
Chung Bố Sở cười lớn:
- Chính Kiền huynh, lâu ngày không gặp, tính tình huynh có vẻ nóng này hơn nhiều a.
- Hừ!
Sắc mặt Trang Chính Kiền trở nên khó coi. Đổi lại là ai đối diện với cục diện này sắc cũng đều không thể tốt được.
- Chính Kiền huynh chẳng lẽ nghĩ rằng có người trong các ngươi mật báo cho Chung mỗ?
Chung Bố Sở dáng tươi cười đầy mặt khiến người khác hận không thể một quyền đập nát vẻ mặt già nua của hắn.
- Chẳng lẽ không đúng?
Trang Chính Kiền một mặt kéo dài thời gian, mặt khác quan sát tình huống xung quanh.
- Ha ha…
Chung Bố Sở cười một tiếng nói:
- Chính Kiền huynh lần này nghĩ sai rồi. Chung Bố Sở ta đã sớm liệu định các ngươi sẽ đến Chung Linh cốc. Ta cùng các bằng hữu Huyết Vụ Thành chờ ở đây đã lâu. May mắn các vị không làm Chung mỗ thất vọng, cuối cùng cũng chạy tới đây.
- Chung Bố Sở, Chung gia lần này tự rước lấy nhục, dám can đảm phản bội Linh Mạch Chi Địa, đầu nhập vào Huyết Vụ Thành. Ngươi không sợ báo ứng sao?
Bố Trường Thiên trào phúng nói.
Dáng tươi cười trên mặt Chung Bố Sở lập tức thu lại, lạnh lùng nói:
- Báo ứng? Chung gia ta tìm lối thoát, cùng chư vị cao thủ Huyết Vụ Thành hợp tác thì có gì sai? Bố Trường Thiên ngươi không cần quan tâm tài nguyên Bố gia, nói chuyện không biết xấu hổ.
- Đám người các ngươi chiếm cứ toàn bộ tài nguyên tu luyện trong Linh Mạch Chi Địa, sớm đã bị các tiểu gia tộc ngầm thóa mạ không biết bao nhiêu năm. Muốn nói báo ứng, người nên bị báo ứng chính là các ngươi mới đúng.
Trang Chính Kiền hít sâu một hơi, nói:
- Chung Bố Sở, ngươi hợp tác cùng Huyết Vụ Thành không khác gì muốn lột da hổ, sớm muộn gì cũng bị ăn đến xương cũng không còn. Hôm nay ngươi muốn hối cải cũng còn chưa muộn, chỉ cần liên hợp với bọn ta, chém giết hết đám người Huyết Vụ Thành ở đây, sai lầm lần này của Chung gia, các đại gia tộc trong Linh Mạch Chi Địa cũng không truy cứu nữa.
Lời vừa nói ra, sắc mặt mời vị cao thủ Linh Giai Huyết Vụ Thành đồng thời khẽ biến.
Nếu lúc này Chung Bố Sở đổi ý, lấy số lượng hai mươi vị cao thủ Linh Giai chống lại mười người bọn họ, bọn họ cũng không nắm chắc có thể bình yên rời khỏi đây hay không.
Cũng may phản ứng của Chung Bố Sở không khiến bọn họ thất vọng. Sắc mặt Chung Bố Sở trở nên dữ tợn nói:
- Hối cải? Thái độ làm người, lão phu làm việc còn không đến phiên Trang Chính Kiền ngươi giáo huấn. Hôm nay nếu chém giết hết các ngươi ở đây, xem các ngươi còn lấy cái gì giễu võ dương oai cùng Chung Bố Sở ta? Lấy cái gì chống lại sự xâm lấn của Huyết Vụ Thành?
- Ngươi điên rồi!
Sắc mặt Trang Chính Kiền tràn đầy thất vọng lắc đầu.
Không phải Chung Bố Sở không thấy rõ thế cục sau này, chỉ bất quá hắn cho dù thấy rõ cũng vẫn như cũ, thà chết không hối cải. Xem ra tất cả hy vọng của Chung gia đều đã kỳ thác trên người Huyết Vụ Thành, kỳ vọng khi mọi sự thành công, Huyết Vụ Thành sẽ cho Chung gia bọn họ một đường sinh cơ và một không gian phát triển.
- Ít nói nhảm đi. Hôm nay vào quỷ môn quan, các ngươi một người cũng đừng mong chạy thoát!
Chung Bố Sở lớn tiếng quát lên.
- Sớm nghe nói về thủ đoạn độc ác của cao thủ Huyết Vụ Thành, tu luyện công pháp và chiêu số chỉ dùng để sát thân, Trang mỗ quả thật vô cùng ngưỡng mộ. Xin mời vị nào tới để Trang mỗ lĩnh giáo một chút thủ đoạn của các vị.
Trang Chính Kiền xoay người, lạnh lùng nhìm vào đám người Huyết Vụ Thành.
Cùng với một tiếng cười khặc khặc quái dị, một đạo hàn ý băng lãnh đột nhên đánh tới sau lưng Trang Chính Kiền. Cùng lúc đó, cách ba thốn phía sau Trang Chính Kiền, không khí truyền đến một trận rung động dị thường, một thân ảnh như có như không đột ngột từ đâu xuất hiện. Một thanh lợi kiếm đâm thẳng tới hậu tâm Trang Chính Kiền.
- Cẩn thận!
Mọi người ở đây phản ứng cũng không chậm, trong nháy mắt nhìn thấy điểm dị thường, mười mấy người liền đồng thời xuất thủ, đánh thân ảnh như ẩn như hiện kia từ trong hư không bạt ra. Trang Chính Kiền càng vặn vẹo thân mình xuất ra một kiếm. Kiếm phong lạnh thấu xương, kiếm quang bắn ra bốn phía.
Một kiếm này đánh vào chỗ không người. Không chỉ có một kiếm này của Trang Chính Kiền, người xuất thủ trước đó cũng chưa từng có thể đánh tới thân ảnh không rõ ràng kia. Hắn giống như hòa tan vào không khí, chỉ lóe lên trước mắt mọi người một sát na, sau đó cùng với một trận dao động của không khí, liền trực tiếp biến mất không thấy.
- Ám sát chi đạo!
Trong lòng tất cả mọi người đều trở nên ngưng trọng. Cao thủ Linh Giai này của Huyết Vụ Thành hiển nhiên là tuy luyện Ám sát chi đạo, chú trọng một kích tất sát. Một kích không thành, bật người bỏ chạy.
Có một người tinh thông Ám sát chi đạo như vậy bí mật rình rập tại bốn phía, bất luận là ai cũng đều không thể có cảm giác an toàn. Có trời mới biết hắn có thể hay không đột nhiên xuất hiện phía sau chính mình, cho mình một kiếm. Động tác của hắn quả thật quá nhanh, quá bí mật, cho dù đều là cao thủ Linh Giai, muốn phát hiện cũng không phải chuyện dễ dàng.
Chỉ có ngay khi đối phương động sát cơ, có thể nắm bắt được một tia sát khi cũng hô hấp.
Đối phương vừa rồi ám sát, xem ra cũng không phải muốn giết người, mà là tận lực muốn tạo nên cục diện khiếp sợ trong lòng mọi người mà thôi. Một khi cục diện này xuất hiện, những cao thủ Linh Giai tới Chung Linh cốc đánh lén nhất định phải phân tâm đề phòng hắn. Điều này khẳng định sẽ khiến mọi người trong chiến đấu bị bó tay bó chân không ít.
Trách không được Chung Bố Sở biết rõ mình làm sai cũng không chịu quay đầu lại, trách không được hắn dám ở chỗ này chờ đợi các cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc đến đây đánh lén.
Lúc này mọi người mới cẩn thận suy nghĩ ngọn nguồn trong đó. Có một cao thủ Linh Giai tinh thông thuật ám sát như vậy tồn tại, Chung Bố Sở có thể không sợ sao? Một khi hơi có dị động, chính hắn cũng vô pháp bảo toàn tính mệnh. Bất quá cũng may trong số mười cao thủ Linh Giai của Huyết Vụ Thành, chỉ có một người tinh thông ám sát như vậy. Những người còn lại tuy phóng xuất ra lệ khí và sát khí tận trời nhưng đều có thể chiến đấu một cách quang minh chính đại. So với tên sát thủ kia mà nói, uy hiếp từ những người này nhỏ hơn nhiều.
Thân ảnh mơ hồ một lần nữa ẩn hiện, không khí bốn phía xung quanh cao thủ Linh Giai đều rung động lên. Trong lúc nhất thời toàn bộ Chung Linh cốc cương khí lóe lên, tiếng quyền cước và đao kiếm kịch liệt vang lên không dứt bên tai, linh khí thiên địa trong cốc rung chuyển không ngớt. Những cao thủ Tinh Giả của Chung gia cũng tương đối giảo hoạt, có thể phối hợp với các cao thủ Linh Giai, ở một bên tạo áp lực cho các cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc.
Tuy rằng bọn họ không thể tham dự vào trong chiến đấu, nhưng quan sát tình huống và hỗ trợ một chút thì vẫn có thể. Công kích của cao thủ Thiên Giai, cao thủ Linh Giai cũng không thể khinh thường. Bị đánh một hai lần có thể không sao, nhưng nếu liên tiếp nhiều lần như vậy cũng sẽ không tránh khỏi trọng thương.
Kiến có thể cắn chết voi, chính là đạo lý này.
Bên phía các đại gia tộc có mười bảy Linh Giai, mà Chung Linh cốc có mười lăm người.
Ngoại trừ cao thủ Linh Giai tinh thông ám sát kia, còn lại mười bốn người, nếu mỗi người chống lại một Linh Giai, các đại gia tộc còn lại không quá ba người. Ba người này một mặt thay những người khác chia sẻ áp lực, mặt khác cảnh giác động tĩnh bốn phía.
Một khi nhận thấy có chỗ nào bất thường, liền bật người đánh qua một chiêu, mục đích chính là để bức địch nhân phải lộ ra đòn bí mật của mình.
Bất đắc dĩ chính là, người kia tương đối giảo hoạt, ngoại trừ ban đầu xuất thủ một lần, thời gian còn lại không hề động thủ thêm lần nào nữa, khiến mọi người căn bản không nắm được hướng đi của hắn.
Hai người Tiếu thúc và Đoạn thúc khi cuộc chiến bắt đầu cũng đã tham dự vào. Bọn họ dựa lưng vào nhau, mỗi người ứng phó một cao thủ Huyết Vụ Thành. Dưới sự hỗ trợ lẫn nhau, chiêu thức cũng hết sức kín kẽ. Mặc dù không thể mau chóng giành được thắng lợi, nhưng cũng không bị dồn xuống hạ phong.