Chẳng lẽ đây là một thanh Thần binh sắp hình thành? Trong mắt Đường Phong hiện ra một tia cuồng nhiệt, đang muốn thò tay đụng vào nó, ánh mắt bị một thứ bên cạnh cây khô hấp dẫn.
Ân? Thiếu chút nữa Đường Phong đã cắn mất đầu lưỡi của chính mình.
Trước đây hắn đã biết bên cạnh cây khô có thứ gì đó, nhưng không biết là cái gì. Nhưng bây giờ nhìn sang, thứ này lại là một quả trứng hình bầu dục.
Màu sắc của quả trứng giống hệt đoạn cây khô, trên bề mặt quả trứng có hắc ti lượn lờ.
Quả trứng này hình bầu dục, chiều cao chỉ bằng một hài đồng, hình dáng không sai biệt với Tái Sinh Thạch trong Mị Ảnh không gian lắm, nhưng hắc ti lượn lờ trên bề mặt lại làm đáy lòng Đường Phong bỡ ngỡ.
Những hắc ti lượn lờ này làm cho người ta cảm giác thấy một loại tà ác âm trầm, cảm giác không tốt.
Đây là trứng gì? Đường Phong cau mày nhìn lại, nhưng lại không biết. Chẳng lẽ đây là trứng linh thú còn sót lại ở chỗ này sao? Dưới vô tận hắc sắc hỏa diễm tẩy lễ, nó còn sống hay không?
Dưới kinh ngạc, Đường Phong thả thần thức ra cảm ứng một phen, nhưng hắn lại hoảng sợ phát hiện trong quả trứng này thật sự vẫn còn một cổ sinh mệnh lực yếu ớt đang vận chuyển.
Cả gan vươn tay đụng vào một chút, cảm thấy không có bất cứ dị thường nào.
Quái, đây thật sự là một quả trứng sao?
Nếu không hiểu, Đường Phong cũng chẳng muốn tìm hiểu, hao phí thời gian vài ngày mới có cơ hội này, mặc kệ quả trứng màu đen và đoạn cây khô này là gì, lấy trước nói sau.
Vù vù... Đường Phong còn chưa ra tay, trên bầu trời lại truyền tới âm thanh làm lòng người run sợ kia, ngẩng đầu nhìn lên, thấy trên bầu trời đã hình thành một đạo hắc sắc hỏa diễm, mắt thấy sắp hạ xuống đây.
Đường Phong dùng tốc độ nhanh nhất ôm cây khô, dùng hết sức bình sinh đem nó rút lên, trực tiếp ném vào trong Mị Ảnh không gian, sau đó đem quả trứng màu đen kia ném vào Mị Ảnh không gian luôn, thân thể chuyển động chạy trốn để khỏi chết.
Có thể chạy thì chạy, nhưng Đường Phong lại phát hiện một việc lạ, hắc sắc hỏa diễm trên bầu trời đã biến mất không thấy đâu, cũng không thấy nó hạ xuống như dĩ vãng.
Không tự chủ được, bộ pháp Đường Phong chậm dần, ngẩng đầu quan sát cả nửa ngày, xác định hắc sắc hỏa diễm vô duyên vô cớ đã biến mất, lúc này mới buông lỏng một hơi.
Quay đầu nhìn sang bốn phía, trong phạm vi ngàn dặm, chỉ toàn là đất đá khô cằn, điều này quan hệ đến hắc sắc hỏa diễm nhiều năm thiêu đốt, nhưng bây giờ đã không còn bất kỳ Hỏa linh khí nào, vốn Đường Phong suy nghĩ nếu sau này có người nào tu luyện Hỏa hệ công pháp, đến nơi này tu luyện tuyệt đối sẽ làm chơi ăn thật, nhưng cách nghĩ này hiện tại không dùng được, sau khi xem xét xong, Đường Phong đi về phía đầm lầy.
Lần này lấy được hai thứ đồ vật, Đường Phong cũng không biết là đồ chơi gì, định sau khi rời khỏi Hỏa Diễm Chi Địa sẽ nguyên cứu một phen, đem đoạn cây khô cao khoảng ba văn kia từ trong Mị Ảnh không gian ra, cằm trên tay cẩn thận vuốt vuốt.
Bề ngoài của đoạn cây khô này không tốt lắm, nhưng tính chất không tồi. Vốn cõi lòng Đường Phong còn chờ mong đoạn cây khô này sẽ hình thành Thần binh lợi khí, giống như Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm của Lôi Tẩu vậy.
Nhưng xem xét một lát, Đường Phong cảm thấy có chút thất vọng. Nó chỉ là một đoạn cây khô mà thôi, không có dấu vết của Thần binh. Phàm là Thần binh do tự nhiên hình thành, đều sẽ Thông Linh, nhưng trong cảm ứng thần thức của Đường Phong, đoạn cây khô này không có bất kỳ phản ứng gì, triệt để là một tử vật.
Nó dùng để làm gì? Tâm tình của Đường Phong có chút buồn bực, chẳng lẽ dùng nó để chế tạo vũ khí? Nhưng hắc sắc hỏa diễm cũng không thể làm gì được nó mảy may, trên thế gian này ai có thể dùng nó chế tạo vũ khí đây?
Phí công vài ngày, đối diện với hiểm cảnh sinh tử chật vật tới cực điểm, nhưng khi lấy được lại không biết công dụng của nó là gì, lần mua bán này bị thu lỗ nặng rồi.
Nhưng lại nói, cái đồ chơi này rất trầm nặng, lại rắn chắn đến cực điểm, lấy ra làm gậy chống lúc về già là lựa chọn không sai. Nghĩ tới đây, Đường Phong tự giễu cười cười.
Đột nhiên bên tai lại vang lên âm thanh lúc hắc sắc hỏa diễm xuất hiện, mồ hôi lạnh tràn ngập toàn thân Đường Phong, ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên trên bầu trời xuất hiện hắc sắc hỏa diễm.
- Tại sao nó lại đuổi tới đây?
Đường Phong quá sợ hãi, vội vàng đem cây khô bỏ vào Mị Ảnh không gian và chạy trốn, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo làm hắn kinh ngạc.
Hắc sắc hỏa diễm trên bầu trời giống như trước kia, thần không biết quỷ không hay biến mất không thấy đâu.
Đứng nguyên tại chỗ, Đường Phong chau mày, suy tư về những chuyện đã xảy ra, trong nội tâm có một suy đoán lớn mật.
Cẩn thận từng li từng tí địa đem cây khô từ trong Mị Ảnh trong không gian ra, ngẩng đầu nhìn chăm chú biến hóa trên bầu trời .
Quả nhiên, một lát sau, một đạo hắc sắc hỏa diễm ly kỳ xuất hiện trên bầu trời, Đường Phong bình tĩnh đến cực điểm đem cây khô bỏ vào Mị Ảnh không gian, hắc sắc hỏa diễm lập tức biến mất.
Đoạn cây khô này, có thể làm làm cho bầu trời sinh ra hắc sắc hỏa diễm công kích chính nó? Trách không được trong Hỏa Diễm Chi Địa, sau khi mình thu cây khô này thì hắc sắc hỏa diễm lại biến mất, nguyên lai hắc sắc hỏa diễm không phải vô duyên vô cớ mà sinh ra, mà là vì đoạn cây khô này tồn tại.
Vòng đi vòng lại thí nghiệm them nhiều lần, tình huống vẫn như thế, chỉ cần vừa cây khô xuất hiện, trong vòng thời gian nửa chén trà, hắc sắc hỏa diễm sẽ sinh ra, nhưng khi Đường Phong ném nó vào Mị Ảnh không gian, hắc sắc hỏa diễm sẽ biến mất không thấy đâu.
Hắc hắc... Đột nhiên Đường Phong cười gian một hồi. Xem ra, đoạn cây khô này không phải là không có tác dụng.
Xác định được công dụng của cây khô, Đường Phong mới đưa lực chú ý vào quả trứng màu đen trong Mị Ảnh không gian, quả trứng màu đen này không nhỏ, không quá thuận tiện để lấy ra, nhưng Đường Phong cũng không ngại nguyên cứu nó.
Quả trứng màu đen vẫn còn một ít hắc khí, mặc kệ đây là quả trứng linh thú gì, Đường Phong đều dám khẳng định. Bên trong quả trứng nhất định là thứ tà ác, bởi vì quả trứng này đem lại cho hắn cảm giác rất mãnh liệt.
Nhưng một trứng còn chưa đủ để uy hiếp được Đường Phong. Dù cho thứ đồ vật trong quả trứng được ấp ra, vừa sinh ra có thể mạnh đến cỡ nào chứ? Cho nên Đường Phong cũng không lo lắng quá trứng màu đen này có thể mang đến tai họa gì cho mình.
Nhưng khi quan sát, Đường Phong lại cả kinh! Hắn đột nhiên nhớ ra , Mị Ảnh không gian không thể chứa vật sống. Phiến không gian này lấy âm hồn làm cơ sở để mở ra không gian, không thể chứa đựng các vật sống, vừa rồi do nóng vội, tiện tay đem quả trứng màu đen ném vào trong Mị Ảnh không gian.