Sau cùng hắn hung hăng quyết tâm lấy thanh trường kiếm thiên binh mình đạt được đầu tiên.
- Vậy tiểu đệ lấy thanh vũ khí này, nếu như gặp được vũ khí tốt hơn thì thay đổi.
- Nên là như vậy.
Đường Phong gật đầu.
Trong khoảng thời gian này ngoại trừ thu hoạch được vũ khí thì còn có một chút linh thạch và bí tịch võ điển, mấy thứ này thực sự không nặng, cũng không chiếm không gian lớn, Đoạn Tây Lâu liền gói chúng vào trong một cái bọc rồi vác lên vai hướng tới Đường Phong hỏi:
- Đường đại ca, chúng ta có tiếp tục đi không?
- Tại sao lại không?
Đường Phong hỏi ngược lại.
Hai người nhìn nhau cười, cùng bước lên hành trình tầm bảo lần thứ hai.
Không biết thân phận thực của Đường Phong từ trước, Đoạn Tây Lâu cảm động trước sự giúp đỡ của Đường Phong, hắn tự xưng làm tiểu đệ, gọi Đường Phong là Đường huynh hoặc là nhân huynh.
Loại xưng hô này là những nhân sĩ giang hồ bèo nước gặp nhau gọi nhau như vậy.
Nhưng đến khi biết được thân phận thực của Đường Phong thì Đoạn Tây Lâu gọi một tiếng Đường đại ca, khẩu khí vô cùng tôn sùng kính bái. Nguyên nhân tạo thành chuyện này cũng đại khái bởi vì Đường Phong giúp hắn giết người của Vương gia khiến cho hắn vừa có thời gian giải quyết một đệ tử Vương gia, vừa phun được oán khí tích tụ mười mấy năm qua kia. Nếu không như vậy thì sao Đoạn Tây Lâu cung kính như thế.
Một đường tìm kiếm suốt một ngày đêm hai người cũng không thu hoạch được thêm cái gì.
Dù sao theo thời gian trôi qua thì lượng người tiến vào bên trong Hư Thiên Điện ngày càng nhiều, mỗi một gian phòng đều bị vô số người tra xét qua khiến cho những gian phòng chưa bị người khác dò xét rất thưa thớt.
Mười lần có tám chín lần hai người tiến vào trong gian phòng trống không, bên trong không có thứ gì, tất cả đều bị người khác nhanh chân lấy bảo bối bên trong đi trước.
Hơn nữa cho dù tìm được thứ gì đó cũng không phải thứ quá quý trọng.
Đường Phong dần dần mất đi hứng thú đối với Hư Thiên Điện, ngược lại Đoạn Tây Lâu càng ngày càng hăng hái, tiểu gia tộc như Đoạn gia của hắn không có nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng vào trong Hư Thiên Điện lại có thể thường xuyên kiếm được một ít linh thạch, đan dược vào bí tịch võ điển, những thứ này đối với Đoạn Tây Lâu mà nói đều là thứ tốt.
Lấy tài phú hiện giờ Đường Phong có và gia thế của hắn, chỉ có gặp phải tuyệt thất mới khiến hắn có khả năng động tâm, trọng bảo trong tuyệt thất không giống với các bảo vật bình thường khác.
Nhưng tuyệt thất Đường Phong chờ mong mãi vẫn không phát hiện được!
Nếu như Hư Thiên Điện chỉ có vẻn vẹn những thứ này thì cảm giác có chút hữu danh vô thực!
Cái này giống như một người thành đanh đã lâu, một cao thủ tiếng tăm lan xa, người đời nói hắn rất mạnh nhưng đến khi động thủ thực sự thì cũng không phải như vậy.
- Đường đại ca, tại sao từ khi không còn đám người Vương gia thì vận khí của đại ca kém như vậy?
Sau một hồi thu hoạch Đoạn Tây Lâu không khỏi nghi hoặc. Đoạn thời gian trước đồng hành với Vương gia, Đường Phong vào nhà tầm bảo có tỷ lệ tuyệt đối chuẩn xác, trăm phần trăm có thể tìm được thứ gì đó ở trong phòng, như hiện giờ vận khí của hắn phảng phất như biến mất không còn, sự tương phản trước sau quá lớn.
- Đại khái chính như lời của Vương Bá, đó là do vận khí của Vương gia hắn chuyển hết sang người ta.
Đường Phong thuận miệng đáp một câu.
Kỳ thực đoạn thời gian kia Đường Phong không hề có chút thu hoạch, tất cả những thứ được mang ra khỏi phòng đều do Đường Phong lấy ra từ trong Không Gian Mị Ảnh.
Chỉ là việc này không có biện pháp giải thích rõ ràng, chỉ có thể trả lời như vậy.
- Nói như thế thì chúng ta giết người là sai?
Đoạn Tây Lâu tin là thật, hắn cảm giác có chút hối hận, nếu sớm đã biết như vậy thì phải chờ trước khi ly khai Hư Thiên Điện hãy động thủ.
- Rốt cuộc Đoạn gia các ngươi và Vương gia có hận thù như thế nào?
Nghi vấn của Đường Phong vẫn nghẹn trong họng cả ngày, cho tới lúc này mới có cơ hội để hỏi.
Nghe vậy, thần sắc Đoạn Tây Lâu buồn bã một chút, hắn thở dài thật sâu.
- Nếu không tiện thì đừng nói ra, ta cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy mà thôi.
Đường Phong nói.
- Không, không phải không tiện, Đường đại ca có ân với tiểu đệ, tiểu đệ nên báo lại tình hình cụ thể cho đại cả biết, chỉ là gia sự của tiểu đệ nếu nói ra sợ rằng sẽ khiến đại ca phiền muộn, nếu Đường đại cả đã mở miệng thì tiểu đệ nào dám chối từ.
Thần sắc Đoạn Tây Lâu thành khẩn, hắn quay đầu nhìn thoáng qua rồi chỉ vào một gian phòng nói:
- Chúng ta vào nơi này nghỉ tạm trước, để tiểu đệ chậm rãi nói sự tình cho Đường đại ca.
- Được.
Đường Phong gật đầu, vừa lúc hắn cũng có chút cảm giác hơi mệt.
Vào trong phòng, xoay đầu nhìn một vòng cũng không thấy cái gì, tình huống này đã trong dự liệu cho nên hai người cũng không thất vọng. Đi về chỗ Đoạn Tây Lâu chỉ, hai ngươi ngồi vào một địa phương an toàn.
- Đường đại ca có từng nghe qua Tây Lĩnh – Đoạn gia?
Đoạn Tây Lâu buồn bã mở miệng hỏi.
Đường Phong thành thật lắc đầu.
- A, đúng rồi, tiểu đệ quên mất đại ca không phải nhân sĩ nơi đây mà tới từ Linh Mạch Chi Địa.
Đoạn Tây Lâu nở một nụ cười.
- Mặc dù là nhân sĩ bản địa cũng chỉ sợ rất ít người nhớ được Tây Lĩnh – Đoạn gia, càng không phải nói như Đường đại ca.
- Tây Lĩnh Đoạn gia đó là gia tộc của ngươi sao?
Đường Phong hỏi.
- Phải.
Vẻ mặt Đoạn Tây Lâu có chút tự hào.
- Thiên hạ có bốn thế lực lớn, bốn thế lực lớn hiện giờ là Chiến gia, Trảm Hồn Tông, Cổ gia, Tư Đồ thế gia. Nhưng mà trăm năm trước, bốn thế lực lớn trong thiên hạ lại không phải như vậy.
- Ta biết Tư Đồ thế gia quật khởi trăm năm trước, lẽ nào Đoạn gia của các ngươi...
- Không sai, mấy trăm năm trước trong bốn thế lực lớn có một là của Tây Lĩnh Đoạn gia ta! Mà Tư Đồ thế gia do Đoạn gia bị suy sụp cho nên mới có thể tiến vào trong bốn thế lực lớn!
Việc này nằm ngoài dự liệu của Đường Phong.
Trước đây nghe Đoạn Tây Lâu và Vương Bá nói chuyện, Đường Phong chỉ biết chắc chắn trăm năm về trước Đoạn gia là một đại gia tộc, chỉ là Đường Phong không nghĩ tới Đoạn gia lại là một trong bốn thế lực lớn nhất thiên hạ. Các thế lực trong thiên hạ nhiều vô kể, có thể được xếp vào trong bốn hạng đều thì tuyệt đối là một gia tộc khổng lồ.
Chỉ là tại sao đột nhiên xuống dốc đây? Trăm năm trước là một trong bốn thế lực lớn, hiện giờ lưu lạc thành một gia tộc chỉ có hơn mười người, ngay cả Đoạn Tây Lâu như vậy cũng đã là cao thủ số một số hai trong gia tộc. Tuy nói hoa nở sẽ tàn nhưng tốc độ xuống dốc của gia tộc này cũng khiến người khác không thể tưởng tượng nổi, con thỏ còn biết đào tám cái hang để chạy trốn, Đoạn gia sao lại xuống dốc quá mức như vậy, lẽ nào có điều gì uẩn khúc bên trong?
Mặc dù nghi hoặc trong lòng nhưng Đường Phong vẫn chờ Đoạn Tây Lâu chậm rãi nói hết.
- Tây Lĩnh Đoạn gia ta năm đó ở trong bốn thế lực lớn, bài danh cũng không phải cuối cùng mà là vị trí thứ hai! Là gia tộc so ra chỉ kém Chiến gia một chút, ngay cả Trảm Hồn Tông cũng mạnh hơn vài phần.
Đoạn Tây Lâu nhớ lại chuyện xưa, thở dài một tiếng, ngay cả những chuyện của trăm năm trước hắn cũng chỉ nghe được từ trong miệng tổ tiên nhưng cũng không gây cản trở cho lòng tự hào của hắn.
- Mà nguyên nhân Đoạn gia xuống dốc hoàn toàn bởi vì Hư Thiên Điện.
- Xin chỉ giáo?
- Ha ha, trăm năm trước Hư Thiên Điện mở ra, tất cả tinh nhuệ của Đoạn gia ta đều được phái đi hết, nhưng không ngờ rằng không còn một ai trở về, toàn bộ đều bị chết trong Hư Thiên Điện, nguyên nhân chính vì các cao thủ ngã xuống cho nên gia tộc mới bị tụt dốc. Đoạn gia ta năm đó thân là thế lực lớn thứ hai trong thiên hạ, bằng hữu không ít, địch nhân lại càng nhiều, khi biết được Đoạn gia ta gặp phải biến đều tới đây làm tiền, không ít người giở trò bỏ đá xuống giếng, ví dụ như Vương gia kia, gia tộc đó vốn là một gia tộc phụ thuộc Đoạn gia, khi gia tộc của ta đang như mặt trời ban trừ thì đã chiếu cố nhiều tới Vương gia, không hề trách móc nặng nề nhưng đến khi gia tộc xuống dốc thì cũng là lúc đám người Vương gia giống như sài lang lao tới cướp bóc Đoạn gia, hành vi đó khiến cho người khác phẫn nộ, táng tận lương tâm.
Lời nói của Đoạn Tây Lâu phát ra cùng lúc tay hắn nắm chặt lại, gân xanh nổi lên giữa trán, vẻ mặt vô cùng phẫn uất.
Người khác mơ ước Đoạn gia còn chưa tính, ngay cả gia tộc phụ thuộc như Vương gia còn như vậy, có thể nào không khiến cho người khác thất vọng đau khổ.
- Toàn bộ tinh nhuệ của Đoạn gia ngươi ngã xuống hết vào trăm năm về trước? Không phải như vậy chứ.
Đường Phong nghi hoặc không ngừng, làm sao một đại gia tộc có thể làm việc không cẩn thận như vậy, đáng lẽ ra phải lưu lại chút nhân thủ để thủ vệ gia tộc.
- Ha ha, ánh mắt đại ca sáng như đuốc, để tiểu đệ nói ra hết, xác thực chuyện đó có chút khoa trương, thực ra khi đó gia tộc cũng lưu lại một ít cao thủ trong tộc. Nhưng cục diện lúc đó chính là đám người mạnh nhất đều đã chết sạch tại Hư Thiên Điện, Đoạn gia xuống dốc là điều chắc chắn, đại ca nghĩ các thế lực lớn khác sẽ khoanh tay đứng nhìn mà không vào xin một chén canh sao?
- Ý của ngươi là Đoạn gia xuống dốc có quan hệ với bốn thế lực lớn?
Thần sắc Đường Phong biến đổi.
- Không ai thấy, cũng không ai ghi chép, năm đó Đoạn gia lưu lại không nhiều nhân thủ nhưng mà cũng không ít, nếu như không có các thế lực lớn khác nhúng tay vào thì làm sao bọn họ vô duyên vô cớ chết đi? Những cao thủ này vừa chết thì Đoạn gia không còn sức phản kháng, chỉ có thể để mặc người khác làm thịt.
Đường Phong im lặng, năm đó Đoạn gia là thế lực lớn thứ hai trong thiên hạ giống như Trảm Hồn Tông hiện giờ, nếu như toàn bộ cao thủ của Trảm Hồn Tông chết đi thì ba thế lực còn lại sẽ không bảo đảm sẽ đi Trảm Hồn Tông để phân chia, đây là bản tính của con người, cũng chính là xu thế chung. Chỉ là không biết năm đó rốt cuộc có thế lực lớn nào hướng Đoạn gia xuất thủ.
- Tuy rằng ta không biết năm đó có bao nhiêu thế lực hạ thủ với Đoạn gia nhưng chắc chắn Tư Đồ thế gia không thể thoát khỏi can hệ.
Đoạn Tây Lâu cười lạnh nói.
- Người đời chỉ cho rằng Tư Đồ thế gia tìm được bảo bối trong Hư Thiên Điện cho nên mới có thể quật khởi, thực chất gia tộc này quật khởi cũng có công lao của Đoạn gia ta trong đó, rất nhiều tài nguyên tu luyện của Đoạn gia bị đám người Tư Đồ thế gia cướp đi, hơn nữa hiện giờ khối đất Tây Lĩnh cũng là địa bàn của Tư Đồ thế gia. Theo suy đoán của tổ tiên, năm đó Tư Đồ thế gia dám hạ thủ với Đoạn gia còn có Chiến gia chống đỡ! Nguyên nhân chính vì vậy cho nên trăm năm nay Tư Đồ thế gia gia nhập hàng ngũ bốn thế lực lớn đều vẫn nghe theo sự sai bảo của Chiến gia!
- Ngươi muốn báo thù?
Đường Phong thấy thần sắc Đoạn Tây Lâu dự tợn liền biết suy nghĩ trong lòng hắn.
- Muốn! Nhưng thực lực tiểu đệ thấp cho nên chỉ có thể suy nghĩ lại.
Đoạn Tây Lâu tự giễu một tiếng.
- Còn nhiều thời gian, ngươi còn trẻ, không nên nản lòng.
Đường Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn an ủi một câu, chỉ có điều tuy rằng học thức của Đoạn Tây Lâu uyên bác nhưng tư chất có chút không đủ, nói yếu cũng không yếu, nếu y muốn dùng thực lực của chính mình đi báo thù thì vô cùng không thực tế, trừ phi hắn gặp được kỳ ngộ không bình thường ở trong Hư Thiên Điện.
Chẳng qua nghe xong lời nói của Đoạn Tây Lâu, Đường Phong có thể lý giải được vì sao hắn biết nhiều chuyện của Hư Thiên Điện như vậy.
Một đệ tử của tiểu gia tộc không có khả năng biết rõ Hư Thiên Điện như trong lòng bàn tay, trước đây Đường Phong có điều hoài nghi, hiện giờ không còn nghi ngờ đã chứng thực suy đoán của chính mình.
Có lẽ đó là ghi chép của tổ tiên hắn nghiên cứu về Hư Thiên Điện lưu lại cho nên hắn mới biết được các cơ quan then chốt, tuyệt thất... Hơn nữa từ trình độ tinh thông của hắn mà suy đoán thì những nghiên cứu này chỉ sợ không phải một hai lần là có thể suy luận ra, chắc là hắn đã nghiên cứu từ nhỏ, chỉ chờ một ngày Hư Thiên Điện mở ra liền đi vào triển khai tài nghệ.
- Đường đại ca, có muốn đi tới địa phương khác không?
Đột nhiên Đoạn Tây Lâu thần bí hỏi một câu.
- Địa phương khác?
Đường Phong nghi hoặc.
- Càng là nơi nguy hiểm trong Hư Thiên Điện thì bảo bối giấu chỗ đó càng có phong phú vô cùng!
- Không phải các địa phương khác của Hư Thiên Điện cũng giống như nơi này sao?
Đường Phong cho rằng Hư Thiên Điện giống như điều hắn suy nghĩ trong suốt quá trình tầm bảo vừa rồi, hiện giờ nghe được Đoạn Tây Lâu nói hình như không phải vậy.
- Có, hơn nữa có rất nhiều!
Thần sắc Đoạn Tây Lâu phấn khởi.
- Vốn Tây Lâu cũng không để ý tới địa phương đó, dù sao thực lực quá thấp đi vào nơi đó quá mức nguy hiểm, chẳng qua thực lực của Đường đại ca cao thâm, chỉ cần cẩn thận một chút liền có thể đi vào địa phương này.
- A? Nói ta nghe một chút.
Đường Phong không khỏi hào hứng.
- Theo ghi chép của tổ tiên, Hư Thiên có mười điện, mỗi một điện là một thiên hạ!
Vẻ mặt Đoạn Tây Lâu như si mê.
- Có mười điện?
Đường Phong líu lưỡi không ngừng.
- Không sai! Hiện giờ vị trí chúng ta đang đứng chính là Hư Thiên Thủy Điện, cũng chính là tầng chót.