Vô Thường

Chương 896: Chương 896: Dập tắt lửa




Thành, Đường Phong đại hỷ, Thi Thi sẽ theo mình trở về Thiên Tú, khi đó tinh hồn Vũ Mị sẽ không chạy thoát khỏi bàn tay của Linh Khiếp Nhan, tập hợp đủ năm sợi tinh hồn, lại có Tái Sinh Thạch, chỉ cần tìm được địa phương có linh nhũ kia, nha đầu sẽ có được thân thể cho riêng mình.

Nhưng Đường Phong nhớ mang máng, trước kia Linh Khiếp Nhan đã từng nói qua, muốn cải tạo thân thể được tốt. Chẳng những cần Tái Sinh Thạch, Vạn Niên Thạch Nhũ, còn cần máu tươi.

Hôm nay Vạn Niên Thạch Nhũ đã có linh nhũ thay thế, hiệu quả còn tốt hơn, trước kia Linh Khiếp Nhan muốn dùng máu huyết của mình, nhưng nữ nhân trước mặt này chính là Hỏa Phượng Hoàng ah, Hỏa Phượng Niết Bàn chi huyết không thể nghi ngờ còn tốt hơn máu của mình rất nhiều.

Không biết có biện pháp nào, lấy từ trên người nữ nhân này một lọ máu huyết hay không?

Đường Phong đoán nếu mình mở miệng đưa ra yêu cầu này, hồng sam nữ tử nhất định sẽ đánh mình một trận.

Hai người trao đổi hoàn tất, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, hồng sam nữ tử muốn bảo Đường Phong ngay lập tức đi dập tắt hắc sắc hỏa diễm ở Thánh cung, nhưng Đường Phong lại dùng cớ thân thể không khỏe kéo dài.

Rơi vào đường cùng, hồng sam nữ tử đành phải tự mình tiến về Thiên Thánh Cung trước, dùng hỏa diễm của mình ngăn cản tốc độ lan truyền của hắc sắc hỏa diễm.

Đường Phong biết rõ nàng đang có chủ ý quái quỷ gì, nhất định là muốn thừa dịp mình xuất ra trứng Hắc Phượng để dập tắt hỏa diễm rồi sau đó sẽ ra tay cướp đoạt, nhưng dù nàng nghĩ cách thế nào thì cũng không ngờ rằng kinh mạch trong người mình chẳng có phong ấn.

Đến lúc đó muốn tranh đoạt trứng Hắc Phượng, cho nên mình phải dùng cớ thân thể không khỏe, dùng trạng thái đỉnh phong để ứng phó biến phó biến hóa lúc đó.

Thuốc chữa thương tốt nhất của Thiên Thánh Cung cũng được hồng sam nữ tử mang tới, vì mong muốn Đường Phong nhanh chóng khôi phục, nàng phải đưa ra vốn gốc.

- Tiền bối, nghe nói Hỏa Phượng chi huyết là thuốc tiên chữa thương tốt nhất, không bằng cho ta vài giọt được không? Như vậy vẫn bối có thể cùng tiền bối đi dập tắt lửa ngay bây giờ.

Đường Phong vừa uống thuốc vừa mở miệng thăm dò.

Hồng sam nữ tử cười lạnh liên tục, không để ý đến Đường Phong, dùng ánh mắt trêu chọc hắn.

Không đến hai ngày, thương thế trên thân thể Đường Phong đã tốt hơn rất nhiều, đây là nhờ công lao rất lớn của thuốc chữa thương do Thiên Thánh Cung xuất ra, một phần công lao cũng thuộc về tốc độ khôi phục biến thái của Đường Phong.

Thấy Đường Phong khôi phục, hồng sam nữ tử không thể chần chờ thêm một chút nào liền mang hắn đến chỗ Thiên Thánh Cung.

Ở Thiên Thánh Cung, năm hộ pháp mang theo một đoàn Linh giai hạ phẩm đang đứng ở bên ngoài cung kính chờ hồng sam nữ tử tới, nhìn thấy Đường Phong đi theo bên cạnh hồng sam nữ tử, lúc này hiện lên thần sắc kiêng kỵ và phẫn nộ.

Nhục nhã lần này của Thiên Thánh Cung, toàn bộ là do Đường Phong ban tặng, làm sao mà những người này không căm tức cơ chứ? Nhưng khi nghĩ tới hắn là Linh giai thượng phẩm, có giận cũng chẳng dám nói.

- Tiểu tử, Thánh cung và ngươi có chút hiểu lầm, nhưng oan gia nên giải không nên kết, hôm nay liền hóa giải ân oán tại đây, ngày sau mọi người của Thánh cung không được vô cớ ra tay với tiểu tử này, nghe rõ chưa?

Bọn người Đại hộ pháp cung kính gật đầu:

- Vâng!

Hộ cung thánh thú nói một câu, bọn họ không dám phản bác.

- Sau này ngươi cũng đừng nên đến Thánh cung để gây chuyện, nếu không đừng mong còn mạng trở về.

Hồng sam nữ tử nhìn Đường Phong nói.

- Vãn bối tạ ơn đại nhân.

Đường Phong vui tươi hớn hở cười nói, mục đích lần này tới Thiên Thánh Cung đã đạt thành, bên phía Thiên Tú tông bên sau này không cần lo lắng bị Thiên Thánh Cung quấy rối.

- Nhanh, lấy thứ đó ra đi.

Hồng sam nữ tử hung hăng nhìn qua Đường Phong.

Đường Phong gật đầu, đi về phía trước một bước, đi đến bên cạnh hắc sắc hỏa diễm, trong miệng thì thào một hồi, xuất ra một quả trứng linh thú cực lớn, sau đó dùng hết khí lực, ném mạnh về phía trước, ném nó về phía vị trí của Tà Ngô Đồng.

Không qua bao nhiêu ngày, phạm vi khuếch tán của hắc sắc hỏa diễm đã lớn hơn một chút, chiếm cứ trọn vẹn phương viên mười dặm, Đường Phong dùng lực rất xảo diệu, trứng Hắc Phượng rơi vào trung tâm của hỏa diễm.

Nhìn thấy quả trứng Hắc Phượng quỷ dị, đám người Thiên Thánh Cung không ai không kinh ngạc, dù Đại hộ pháp có kiến thức rộng rãi, cũng không biết trứng Hắc Phượng có thể làm gì, chỉ có một mình hồng sam nữ tử, dị sắc trong mắt lóe lên liên tục, trong miệng thì thào to nhỏ một tiếng:

- Không ngờ sắp đến trạng thái đại viên mãn.

Đường Phong nghe được trong lòng khẽ động, mấy ngày trước hồng sam nữ tử đã từng nói qua, Hắc Phượng đem toàn bộ hỏa diễm của mình đưa vào Tà Ngô Đồng, vận khí tốt, hơn mấy trăm năm, là có thể viên mãn, đó là lúc trọng sinh.

Mấy trăm năm, đối với thượng cổ linh thú mà nói chẳng coi vào đâu, giống như trong chớp mắt là qua, nhưng đối với mình, đây là thời gian dài dằng dặc, nếu bảo mình đợi mấy trăm năm, Đường Phong cảm thấy như vậy còn không bằng đưa trứng Hắc Phượng cho hồng sam nữ tử, đổi lấy một thiên đại ân tình.

Nhưng bây giờ nghe đối phương nói như thế, Đường Phong biết rõ trứng Hắc Phượng này không qua bao lâu sẽ viên mãn, Hắc Phượng sắp trọng sinh. Biết được tin tức này, Đường Phong càng kiên định không thể để trứng Hắc Phượng bị hồng sam nữ tử

cướp đi.

Khi trứng Hắc Phượng xuất hiện, tà hỏa trên bầu trời trở nên dày đặc hơn, âm thanh vù vù không dứt bên tai, hắc sắc hỏa diễm không ngừng từ trên bầu trời rơi xuống, rơi xuống bên cạnh Tà Ngô Đồng.

Một tiếng nổ trầm đục vang lên, giống như tiếng tim đang đập, một đạo linh khí đen kịt từ trong trứng Hắc Phượng lan tràn ra ngoài, giống như một hòn đá ném vào trong hồ nước thu lặng lẽ, hình thành một gợn sóng bằng mắt thường cũng có thể thấy được.

Sau một tiếng nổ trầm đục này, độ ấm trong không khí đột nhiên lại tăng lên, ngay cả những Linh giai ở đây cũng chịu không được liền vận hộ thân cương khí ngăn cản, cố gắng làm giảm bớt cảm giác nóng bỏng, dù vậy, người có thực lực hơi kém, cũng đổ mồ hôi ròng ròng.

Đường Phong cũng bị nóng không chịu được, làn da như muốn vỡ ra, hiện tại hắn không dám vận dụng dù chỉ một chút cương khí, nếu không sẽ làm cho hồng sam nữ tử nhìn ra mánh khóe, hành động tiếp theo không thể thực hiện được nữa.

- Đùng đùng đùng...

Tiếng trầm đục vang lên không dứt, giống như đại chùy đánh vào trống da trâu, làm rung động tâm linh, một vòng lại một vòng màu đen từ trong trứng Hắc Phượng khuếch tán ra bốn phía.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.