Vô Thường

Chương 564: Chương 564: Đẩy cùng phản đẩy!




Đường Phong còn muốn nói chuyện, Phi Tiểu Nhã đã cúi thấp người, đem đôi môi đỏ mọng ướt át và cái lưỡi thơm tho tiến vào trong miệng Đường Phong, mềm mại, hương vị ngọt ngào, Đường Phong muốn kháng cự, nhưng thân thể không tự chủ được làm ra phản ứng lại, cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của cung chủ đại nhân, tham lam quấn chặt.

Trong đầu "Oanh" một tiếng, Đường Phong cảm thấy thần trí mà mình đang cố găng duy trì tán loạn, xúc động và áp lực dục vọng mà thân thể hắn đang đè nén như nước sông vỡ đê tuôn ra.

Xấu! Đường Phong chỉ kịp có ý niệm này trong đầu, ý thức liền tiêu tán.

Nước nôi văng khắp nơi, nam nữ thở dốc, âm thanh như tiếng như mộng như ảo truyền tới bên tai Mạc Lưu Tô trên chiếc giường nhỏ, làm cho thân thể băng thanh ngọc khiết của Mạc Lưu Tô làm ra phản ứng khó xử, thể nội xao động, giống như một cái trống lớn gõ vang, huyết dịch lưu thông nhân hơn, cả người nóng bừng, Mạc Lưu Tô cảm thấy vừa thẹn vừa giận.

- Ô, ô.

Cung chủ đại nhân lại phát ra âm thanh như mất hồn, cả phòng trong nháy mắt tràn ngập xuân tình.

- Ah!

Phi Tiểu Nhã đột nhiên kêu một tiếng, cảm thấy ngực tê rần, cúi đầu nhìn xuống, nhìn thấy một bàn tay của Đường Phong đang niết lấy bộ ngực của mình, lực đạo có chút mạnh mẽ, nước mắt của nàng chảy ra, hơn nữa tình huống của Đường Phong bây giờ có chút không đúng, hai con mắt đỏ bừng, giống như trâu đực động dục, trong lỗ mũi phun ra nhiệt khí không ngừng, bộ dáng làm cho người ta sợ hãi.

- Đường Phong... Ngươi làm sao thế?

Cung chủ đại nhân bị dọa sợ, nàng hoàn toàn không nghĩ tới thứ mà Thang Phi Tiếu đưa cho nàng lại có dược hiệu mạnh như thế.

Lời nói còn chưa dứt, Đường Phong mạnh mẽ ngồi dậy, hung hăng ném một cái, ném Phi Tiểu Nhã lên giường, giống như một con hổ đói lao về phía nàng, hai tay dùng sức xé quần áo của nàng.

Tiếng xoẹt xẹt vang lên... Quần áo của cung chủ đại nhân bị xé nát, lộ ra thân thể trơn bóng như ngọc.

Phi Tiểu Nhã sửng sốt, nàng không nghĩ tới chuyện lại xảy ra như vậy, không phải trong hai bao mà Thang Phi Tiếu có một bao là Hóa Công Tán sao? Ăn Hóa Công Tán, Đường Phong phải trói gà không chặt mới đúng, hiện tại lấy đâu ra khí lực bá đạo như vậy?

Trong kế hoạch của mình, hắn phải mềm yếu vô lực, mặc mình làm thế nào thì làm sao? Tại sao tình huống bây giờ lại trái ngược?

Nhìn thấy bộ dáng làm cho người ta sợ hãi của Đường Phong, Phi Tiểu Nhã cũng bị dọa sợ, nàng sợ hai bao dược vật kia có làm ảnh hưởng đến thân thể và thần trí của Đường Phong.

Tuy giờ phút này bị Đường Phong đè dưới thân, nhưng nàng dù sao cũng là cao thủ Thiên giai thượng phẩm, đang lúc chuẩn bị ra tay chế trụ Đường Phong, chẳng ngờ rằng lúc vừa giơ tay lên, còn chưa đập xuống người Đường Phong, tiểu tặc này đã đánh một chưởng tới, đánh tan cương khí trong tay của nàng, ấn hai tay của nàng xuống giường, cầm chặt không buông, dùng tư thế mắc cỡ chết người, dùng đầu ần vào ngực nàng, hôn lên từng tấc da thịt.

Cung chủ đại nhân muốn khóc! Tuy nàng không ngại giao thân mình cho Đường Phong, nhưng tình huống hiện tại khác xa tưởng tượng của nàng cả vạn dặm, làm cho nàng luống cuống tay chân.

- Tiểu Nhã tỷ tỷ... Nhanh cởi bỏ cấm chế trên người ta, cương tâm của ta có thể giải độc!

Mạc Lưu Tô nằm trên giường nhỏ giọng nỉ non.

Lực lượng cương tâm của nàng vốn chỉ có thể chữa thương. Nhưng sau khi phục dụng Đoạt Thiên Tái Sinh Quả, lợi dụng sinh cơ khổng lồ của trái cây này rèn luyện cương tâm, lúc này mới khiến cương tâm của nàng diễn sinh ra năng lực giải độc.

- Ngươi chờ một chút!

Cung chủ đại nhân bị Đường Phong hôn toàn thân mềm yếu vô lực, hơi thở mạnh mẽ của nam nhân giống như một cây kim thương vô kiên bất tồi, sớm đã đóng chặt nàng trên giường, hiện tại một động một chút cũng phải hao tổn rất nhiều khí lực cùng nghị lực. Chớ đừng nói khi hai tay của nàng đã bị Đường Phong ấn xuống giường, hai cái chân cũng bị đầu gối Đường Phong đè xuống, không thể động đậy.

Thần trí mơ hồ, Đường Phong giờ phút này hoàn toàn dựa vào bản năng làm việc, lúc nào buông hai tay nàng ra còn không biết.

May mắn là, Đường Phong đang hôn thân thể nàng một lát, thò tay xé cái quần của nàng, nhân cơ hội này, cung chủ đại nhân vội vàng đánh một chưởng vào ngực Đường Phong, đẩy hắn ra, cũng bất chấp ngượng ngùng, vội vàng từ trên giường nhảy xuống, chạy đến bên người Mạc Lưu Tô, điểm vài cái lên người nàng.

Cương khí bị cấm chế trong thể nội được giải, Mạc Lưu Tô vội vàng đứng dậy, đang chuẩn bị lợi dụng cương tâm giải độc cho Đường Phong, Phi Tiểu Nhã đột nhiên mở miệng hỏi một câu làm cho nàng sửng sờ tại chỗ:

- Ai có thể chế trụ hắn? Đúng rồi, nếu muốn giải độc cho hắn thì hắn cũng phải phối hợp mới được. Đường Phong lúc này thần trí mê loạn, khí lực rất lớn, trong đầu chỉ nghĩ tới nữ nhân, tuy Phi Tiểu Nhã là cao thủ Thiên giai Thượng phẩm, nhưng tình hình hiện tại nàng đấu không lại Đường Phong, hơn nữa nàng không dám xuất toàn lực, làm sao để kiềm chế Đường Phong được đây?

Nếu bây giờ cung chủ đại nhân giờ xuất hiện trước mặt Đường Phong, giống như đưa dê vào miệng cọp, bản thân khó bảo toàn, về phần Mạc Lưu Tô, không cần phải nói, nàng vốn không thích tu luyện, tuy tư chất không tệ, nhưng lại hao phí trên con đường luyện dược, hôm nay thực lực chỉ đạt Huyền giai, một ngón tay út của Đường Phong cũng dọn dẹp được nàng.

Ngây người một lúc, Đường Phong đã nhào đầu về phía này, lúc này hắn không tìm Phi Tiểu Nhã, mà vật Mạc Lưu Tô ngã xuống giường.

Mạc Lưu Tô chưa từng gặp qua chuyện như vậy, cho nên hoàn toàn ngây người, đôi mắt xinh đẹp mở lớn, ngây ngốc nhìn Đường Phong đang trên người nàng, thậm chí quên cả kêu to.

Y phục trên người Mạc Lưu Tô trong phút chốc bị Đường Phong xé tan, ngọc thể hoàn mỹ lộ ra.

Đường Phong rất thuần thục, nhanh như lưu tinh, tách hai chân Mạc Lưu Tô ra, điều chỉnh eo một cái, Mạc Lưu Tô thét một tiếng, trên giường trắng nõn hiện ra một hóa mai hoa.

Cung chủ đại nhân ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, đầu nàng trống rỗng, trong tầm mắt chỉ thấy Đường Phong hung bạo như một chiếc chiến xa đang chà đạp Mạc Lưu Tô.

- Tại sao lại như vậy?

Vành mắt Phi Tiểu Nhã đỏ lên, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống.

Nàng trăm phương ngàn kế dụ Bạch Tiểu Lại ly khai Thiên Tú, lại phải nấu một bát chè sen, hai bao dược vật, cho rằng mình chắc chắn sẽ là nữ nhân đầu tiên của Đường Phong, nhưng hiện tại trời xui đất khiến tiện nghi cho người khác, nhìn vẻ mặt thống khổ và vui mừng của Mạc Lưu Tô, Phi Tiểu Nhã không biết mình nên hâm mộ hay ghen ghét đây.

Mạc Lưu Tô giờ phút này giống như một con thỏ vô lực phản kháng, tuy đau đớn khó nhịn, nhưng vẫn cắn chặt môi, nàng ngượng ngùng không dám phát ra tiếng rên quá lớn, chỉ nghe trong cổ họng có âm thanh nắc nghẹn tiêu hồn đến cực điểm.

- Tiểu Nhã tỷ tỷ...

Mạc Lưu Tô nhắm hai mắt, nước mắt trong khóe mắt chảy xuống, không biết là đau hay vì vui mừng, tuy không mở mắt, nhưng nàng biết Phi Tiểu Nhã đang ở bên cạnh,

- Ta... Ta không được!

Thực lực Mạc Lưu Tô vốn không cao, tố chất thân thể không thể so sánh với Bạch Tiểu Lại và Phi Tiểu Nhã, hiện tại Đường Phong ngang ngược vô cùng, không hề có ý thương tiếc, chỉ có thể dùng sức chịu đựng, nàng sao có thể chịu nổi đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.