Vô Thường

Chương 982: Chương 982: Đồ nhà quê.




Hắn vừa cười vừa vỗ vai Đường Phong, nói:

- Nếu ngày đó không phải ngươi đoạt Thiên Nguyên Quả đi, chỉ sợ đám linh quả này đã bị lãng phí. Mà những đan dược này, không ngờ lại có thể làm cho người phục dụng trong thời gian ngắn nhất lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất, có đan dược này phụ trợ, Đường gia bảo của chúng ta sẽ xuất hiện một đám cao thủ Linh giai.

Không nói tới người khác, chỉ riêng hàng ngũ Nhị đại đệ tử, lão Nhị Đường Phệ Thiên, lão Tam Đường Phá Thiên, lão Tứ Đường Chiến Thiên là ba người đã kẹt ở Thiên giai nhiều năm, không có cơ duyên đột phá, có đan dược cỡ Tinh Thần Thiên Nguyên Đan, tấn chức Linh giai là chuyện chắc chắn. Còn có những chấp sự và trưởng lão kia, có ai không phải kẹt ở cổ chai Thiên giai đỉnh phong cơ chứ?

- Nhưng lai lịch của thứ này, nên nói với hai vị gia chủ thế nào?

Đường Phong do dự không thôi.

- Không cần nói tỉ mỉ.

Đường Đỉnh Thiên khoát khoát tay:

- Ngươi vào lúc mấu chốt xuất ra nhiều linh đan như vậy, hai vị gia chủ cảm kích ngươi còn không kịp nữa. Với nhãn lực của bọn họ, dù không nói, cũng có thể nhìn ra được nguyên liệu ngươi dùng luyện chế đan dược này là thứ bị cướp ngày trước, nhưng cũng vì tốt cho Đường gia bảo, hai vị gia chủ sẽ không trách cứ đâu.

- Vậy là tốt rồi.

Đường Phong cũng thờ ra một hơi, lần này về Đường gia bảo, hắn cầm hết Tinh Thần Thiên Nguyên Đan vào trong tay, không lưu lại khỏa nào, dù sao đây là gia tộc hắn đang mang huyết mạch trong người, Đường Phong cũng không tư tàng. Huống chi, hắn giữ lại những vật này cũng không có chỗ dùng.

Có được Tinh Thần Thiên Nguyên Đan, Đường Đỉnh Thiên kích động cầm đi cho hai vị gia chủ phân phối, Diệp Dĩ Khô kéo tay Đường Phong ngồi lên mái hiên, cẩn thận dặn dò hắn nếu có chiến đấu xảy ra, nhất định phải bảo toàn chính mình, ngàn vạn vạn lần không được làm chuyện mạo hiểm, ái tử chi tâm, lúc này xuất hiện.

Vì giúp nàng ân tâm, Đường Phong đành phải bộc lộ chút tài nằng, bộc phát ra sức chiến đấu cường hoành của Linh giai hạ phẩm, làm cho Diệp Dĩ Khô líu lưỡi không thôi.

Thời điểm Đường Phong và Diệp Dĩ Khô đang nói chuyện trong Thính Tuyền Cư thì bỗng nhiên bên ngoài có vài cổ uy áp cường hoành tập kích tới.

Đường Phong khẽ giật mình, chợt đứng người dậy.

Diệp Dĩ Khô cười lạnh không thôi, mái tóc bạc trắng không gió tự bay, đằng đắng sát khí nói:

- Lại đến rồi!

- Lần này bọn chúng sẽ có đi mà không có về!

Đường Phong cười rất u ám.

- Phong nhi đi theo ta!

Diệp Dĩ Khô vận chuyển cương khí, bay ra bên ngoài, động tác phiêu dật, giống như tiên nữ hạ phàm.

Đường Phong theo sát phía sau, cười nói:

- Mẫu thân, nhìn người từ trên xuống dưới hoàn toàn giống như một thiếu nữ mười sáu đôi mươi, sau này làm sao mà giáo huấn được đám người Lại tỷ chứ.

- Miệng lưỡi trơn tru, xem ra mấy tiểu cô nương kia bị cái miệng dẻo quẹo của ngươi lừa gạt tới tay rồi.

Diệp Dĩ Khô nghe lời nói của Đường Phong, nhịn không được quay đầu làm ra vẻ giận dữ với hắn, nhưng thần sắc của nàng rất vui vẻ, dù sao cũng là nhi tử của mình lấy lòng, làm sao mà không thích nghe chứ?

Thời điểm Đường Phong và Diệp Dĩ Khô đi ra Đường gia bảo, Đường Ngạo Đường Duệ và Đường Đỉnh Thiên đã đi tới rồi, phía sau bọn họ làm một đám cao thủ Thiên giai, mọi người hội tụ đến một chỗ, cùng phóng ra bên ngoài.

Bên ngoài Đường gia bảo, hào khí rất khẩn trương, trên tường thành có rất nhiều đệ tử Đường gia bảo đứng đó, đôi mắt đỏ bừng nhìn đám khách không mời mà tới, ngay chỗ cửa thành, có mười mấy người đang nằm, những người này huyết nhục mơ hồ, thân thể lộn xộn ngỗn rang rơi tá lả ở cửa thành, máu tươi nhuộm đỏ cả đất phía dưới, không một người còn sống, tất cả đều mất đi sinh cơ.

Chỉ qua một lúc, lại có hơn mười mấy đệ tử Đường gia bảo gặp độc thủ, nguyên nhân là do thực lực chênh lệch quá lớn.

Mười vị tên cao thủ Linh giai, đang xếp thành hàng trên bầu trời, phía sau còn có hơn mười tên Thiên giai, lạnh lùng nhìn xuống Đường gia bảo, giống như Diều Hâu quan sát đại địa, trong mắt tràn ngập hương vị cao cao tại thượng.

Uy áp của mười tên Linh giai hội tụ một chỗ làm cho đệ tử đứng trên tường thành không thể thở nổi, tuy phẫn nộ những người này không nói một lời liền ra tay giết người, nhưng lại không có người này dám đi ra báo thù cho đồng bạn.

Uy áp càng ngày càng mạnh nên không ít người đang quỳ rạp trên mặt đất, miệng mũi có máu tươi tràn ra.

Rốt cục, cũng có người không chịu nổi sự lăng nhục này, nổi giận gầm lên một tiếng:

- Ta liều mạng với các ngươi!

Vừa dứt lời, liền mạnh mẽ vận chuyển cương khí, từ trên tường thành bay lên, hai mắt đỏ thẫm, vung vẩy đại đao trên tay giống như làm việc nghĩa không chùn bước phóng về phía địch nhân, trên gương mặt của hắn nổi đầy gân xanh, hiện nhiên là rất căm thù, trong lòng của hắn rất phẫn nộ.

Nhưng hắn chỉ là Thiên giai mà thôi, làm sao có thể đột phá phòng tuyến của mười tên cao thủ Linh giai trước mặt? Trong nháy mắt hắn xông lên thì hắn cũng biết mình sẽ chết không thể nghi ngờ, nhưng hắn vẫn không hối hận và do dự.

- Không biết lượng sức, hừ!

Một tên cao thủ Linh giai trong đó hừ lạnh một tiếng, cả người vẫn đứng yên không nhúc nhích, một tay thành trảo, chộp vào đỉnh đầu của tên đệ tử Đường gia bảo đang xông tới.

Một cổ lực đạo vô hình gia thân làm cho đầu lâu của tên đệ tử Đường gia bảo như muốn nổ tung, đúng vào thời điểm hắn nghĩ rằng mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thì một tiếng rống như Long ngâm truyền ra, một con Giao Long từ trong Đường gia bảo truyền ra, trong nháy mắt liền đánh vào trong trận doanh của địch nhân.

Mười tên cao thủ Linh giai kia sắc mặt ngưng trọng, cũng không quản sự sống chết của tên đệ tử Đường gia bảo kia, nhanh chóng ra tay ngăn cản, Giao Long tuy mạnh, nhưng đối mặt với sự liên thủ của mười tên Linh giai, vẫn bị đánh trở về.

- Trở về!

Đường Đỉnh Thiên vọt tới bên người tên đệ tử Đường gia bảo khí huyết phương cương kia, tiện tay ném một cái, dùng lực đạo vừa đủ ném hắn trở về trong Đường gia bảo, hắn đáp xuống mặt đất rất nhẹ nhàng.

- Gia chủ đến!

Đám đệ tử Đường gia bảo đứng trên tường thành đều phấn chấn tinh thần, cao giọng hô lên.

Sáu cao thủ Linh giai của Đường gia bảo tụ tập đến bên cạnh Đường Đỉnh Thiên, dùng lực của sáu người, ngăn cản uy áp của đối phương.

Đội ngũ song phương đứng cách nhau hai mươi trượng, đối mặt với nhau, ánh mắt một phương tràn ngập trêu tức, ánh mắt phương còn lại tràn đầy phẫn nộ.

Đường Phong dò xét mười tên Linh giai trước mặt, sắc mặt âm trầm tới cực điểm.

Người đến từ thế giới bên ngoài này, gọi là Tư Đồ gia, thủ đoạn làm việc quá phận một chút. Hôm qua mới giết hơn mười đệ tử Đường gia, hôm nay lại giết hơn mười người nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.