Sau khi chạy tới, những dược thi này không nói một lời ném đồ vật đang vác trên vai xuống đất, đứng nguyên tại chỗ, mặc cho cuồng phong gào thét, cũng đứng bất động.
Mà những thứ đám dược thi vứt xuống mặt đất là vô số cổ thi thể, trong đó có thi thể mười bốn tên cao thủ Linh giai của Tư Đồ gia.
Ngồi xổm xuống, hắn vét sạch đồ vật trên người của đệ tử Tư Đồ gia, nhưng hắn không tìm được bao nhiêu thứ hữu dụng, những người này chỉ mang theo một ít đồ vật tu luyện như linh thạch, tính chất có tốt có xấu, linh thạch cấp thấp, linh thạch trung cấp, linh thạch cao cấp cũng có, duy chỉ không có linh thạch đỉnh cấp.
Nghĩ đến thế giới bên ngoài, linh thạch đỉnh cấp cũng không phải là thứ tùy ý có thể thấy được.
Trừ linh thạch ra, còn có một ít đan dược, những đan dược này cũng có tác dụng phụ trợ tu luyện, giá trị cũng không lớn. Nhưng so với đan dược của Mạc Lưu Tô, phẩm chất của những đan dược này còn không sánh bằng.
Đường Phong nhìn một chút, liền tiện tay ném toàn bộ đan dược vào trong Mị Ảnh không gian.
Mặt khác còn có hơn mười món Thiên binh, nội tình Tư Đồ gia không tệ, nhưng cao thủ Linh giai này, phàm là dùng võ khí, đều là một kiện Thiên binh.
Đường Phong cũng có Thiên binh nhưng tất cả đã biến thành Thứ Thần binh, hoặc là vỡ vụn, hiện Thiên binh duy nhất trong tay của hắn chính là Độc Ảnh kiếm, những vũ khí này, đương nhiên Đường Phong rất vui vẻ tiếp nhận.
Cuối cùng kiểm tra thi thể Tư Đồ Tinh, nhìn chằm chằm vào một bình ngọc trong tay hắn, thời điểm Đường Phong đuổi theo Tư Đồ Thịnh, hắn muốn phục dụng nó, nhưng chưa kịp đã bị dược thi đánh chết.
Nhẹ nhàng cầm bình ngọc sáng ngời này lên, bên trong truyền ra một âm thanh.
Đúng là có hàng! Đường Phong vui vẻ ra mặt, mở nắp bình ra, đổ từ trong đó ra một khỏa đan dược vàng tươi.
Viên đan dược này hoàn toàn khác với những đan dược mà hắn đã vơ vét được, có mùi thơm ngát, nhưng lại ẩn chứa hương vị cuồng bạo.
Viên đan dược này, nhớ lại Tư Đồ Kiến ngày đó, phục dụng một khỏa giống như đúc viên này.
Long Hổ Đan? Thần sắc Đường Phong vui vẻ. Ngày đó Tư Đồ Kiến phục dụng Long Hổ Đan, thực lực gia tăng trên biên độ lớn, Linh giai trung phẩm bộc phát ra thực lực Linh giai thượng phẩm, tuy thực lực còn cách biệt với Linh giai thượng phẩm, nhưng tuyệt đối có thể xưng hùng trong Linh giai trung phẩm.
Ngày đó sau khi Tư Đồ Kiến chết, người của Đường gia bảo tìm khắp người của hắn, nhưng không tìm được một khỏa Long Hổ Đan nào nữa, hắn cũng chỉ có một khỏa mà thôi.
Đan dược có thể tăng thực lực lên biên độ lớn, trong Dược Thần Phổ không có ghi qua. Hơn nữa Đường Phong đoán, chỉ sợ sau khi phục dụng Long Hổ Đan sẽ có di chứng.
Nhưng không sao, Mạc Lưu Tô là luyện dược hảo thủ, nếu đem viên đan dược này cho nàng nhìn, nói không chừng nàng sẽ nghiên cứu ra đan phương, chỉ cần có đan phương, có thể cải tiến, với bổn sự của Mạc Lưu Tô, nói không chừng có thể luyện chế ra đan dược không có tác dụng phụ.
Sau khi cất kỹ Long Hổ Đan, Đường Phong bỏ hơn mười cổ thi thể trước mặt vào trong Mị Ảnh không gian, lúc này mới ngẩn đầu đánh giá hai mươi tám cổ dược thi trước mặt mình.
Trận chiến đấu hôm nay, có hai mươi hai cổ dược thi chiến đấu lần đầu tiên, nhưng chiêu thức của bọn chúng rất linh hoạt và biến hóa, làm cho Đường Phong ý thức được sức chiến đấu của dược thi, vẫn có thể đề thăng.
Trong hai mươi hai cổ dược thi đó, trừ cổ dược thi của Thiên Cơ Tử không có âm hồn ra, còn lại đều có âm hồn của mình, có âm hồn thì có thần trí, chúng có thể sử dụng sở học trước đây của mình để chiến đấu.
Trước sáu cổ dược thi chữ Thiên từ số một đến sáu, đều là đả thủ vô cùng hung mãnh, nhưng bọn chúng chỉ sử dụng bằng vào tốc độ và lực lượng của bản thân, không biết biến hóa, quyền cước trực lai trực vãng, uy lực tuy lớn, nhưng kẻ thù dễ nhìn ra sơ hở. Nhưng những dược thi có âm hồn thì lại khác, trong cuộc chiến vừa rồi, Đường Phong nhìn thấy bọn chúng biết biến hóa chiêu thức, sử dụng võ điển tập luyện được khi còn sống.
Những phát hiện này làm cho Đường Phong khiếp sợ.
Phương pháp ngâm chế dược thi, Đường Phong tìm được trong Dược Thần Phổ. Thân là cổ tông môn trong Bạch Đế Bí Cảnh, dùng luyện dược làm chủ, thực lực môn hạ đệ tử không cao, ít nhất cũng không chênh lệch với các tông môn khác.
Nhưng bọn họ vẫn chiếm cứ được một chỗ cắm dùi trong Bạch Đế Bí Cảnh, trường thịnh không suy, đương nhiên là bọn họ có bổn sự. Mà ngâm chế dược thi chính là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ.
Nhưng dược thi được Dược Thần Tông ngâm chế ra, cũng chỉ có trình độ như dược thi chữ Thiên. Đến lúc này, Đường Phong đã có cơ hội cải tiến.
Tất cả những chuyện này có thể nói là trùng hợp, Đường Phong có thể cô đọng ra âm hồn của người chết, đây là bổn sự mà bất cứ ai cũng không thể làm được. Âm hồn và dược thi kết hợp hoàn mỹ, chuyện này trong lúc vô tình hắn phát hiện được.
Dược thi có thể sử dụng võ điển của bọn họ khi còn sống, vậy tại sao không thể sử dụng vũ khí chứ?
Dược thi không hiểu cách vận chuyển cương khí, chỉ vận dụng quyền cước chi uy, đương nhiên không thể sử dụng vũ khí. Mà trên tay Đường Phong, vũ khí không nhiều, Thứ Thần binh thì lại có một bó to, vừa rồi Thiên binh vơ vét hơn mười kiện, đủ để võ trang cho hai mươi mốt cổ dược thi có được âm hồn.
Cẩn thận tra xét trí nhớ của đám dược thi kia, xác định được vũ khí trong trí nhớ lúc còn sống của bọn chúng, Đường Phong đem Thứ Thần binh tích lũy được và Thiên binh vơ vét được cho bọn chúng.
Đám dược thi cầm vũ khí trong tay, đứng riêng một bên, trên người tản ra sát lục chi ý rất nồng đậm.
Sau khi hắn thăm dò một phen, Đường Phong cũng không nhịn được nữa, cất tiếng cười to.
Thực lực của dược thi, đúng là tăng lên một cấp bậc! Hai mươi mốt cổ dược thi có âm hồn, cầm vũ khí quen dùng, cùng lực chiến đấu khi tay không tấc sắt hoàn toàn không cùng cấp bậc.
Nhất là vũ khí trong tay của bọn chúng, đại đa số là Thứ Thần binh, vô cùng sắc bén, thổi tóc tóc đứt (*cực bén), Đường Phong vận chuyển hộ thân cương khí, sau khi cho bọn chúng chém một lúc, cương khí chấn động không thôi, suýt nữa bị đánh tan.
Lần này triệt để phát đạt!
Nhưng vẫn có điểm làm hắn không vừa ý, dược thi cầm vũ khí trong tay, tuy hiểu được cách vận dụng võ điển và kỹ xảo, cộng thêm man lực cho nên không thể khinh thường, không có cương khí rót vào vũ khí, một khi đánh nhau chết sống, rất dễ dàng hư hao.
Những Thứ Thần binh này Đường Phong phải phí rất nhiều tâm tư mới có thể giày vò ra, hư hao một kiện cũng làm cho hắn đau lòng. Mà số lượng Thiên binh trong tay cũng không nhiều, nếu lúc dược thi làm vũ khí bị hư hao, sẽ không có đồ thay thế.
Nếu có thể tìm được một ít Thiên binh dự trữ thì tốt rồi, đến lúc đó dược thi có làm hư vũ khí, cũng có thể tùy thời thay thế.
Con ngươi đảo một vòng, Đường Phong cười hắc hắc.
Hiện giờ thế cục của Linh Mạch Chi Địa rất không ổn định, sau khi phong ấn thiên địa bị phá, có rất nhiều gia tộc của thế giới bên ngoài tiến vào trong Linh Mạch Chi Địa, không đề cập tới những gia tộc có thực lực muốn phân một chén canh, mà ngay cả một ít gia tộc không có bản lãnh gì cũng muốn cũng, vàng thau lẫn lộn trong đó.
Bọn họ đều cho rằng người của Linh Mạch Chi Địa đều dễ khi dễ, đều cho rằng mình tùy tiện uy hiếp vài câu, người của Linh Mạch Chi Địa sẽ phục tùng, sau đó cung cấp bảo bối cho gia tộc mình sử dụng, cung cấp mỹ nhân và linh thạch.
Nhưng sau khi tin tức đệ tử Tư Đồ gia bị diệt ở Chung Linh Cốc được truyền ra, tất cả gia tộc của thế giới bên ngoài cảm thấy khiếp sợ.
Ngày đó Đường Phong xông vào Chung Linh Cốc, tuy đã giết toàn bộ Linh giai trong đó, nhưng cuối cùng hắn đuổi theo Tư Đồ Thịnh, đám dược thi sau khi giết chết Tư Đồ Tinh và không ít Thiên giai, nhưng cũng có một số ít may mắn chạy được.
Giấy không gói được lửa, tin tức này cũng được truyền đi.
Tất cả gia tộc và thế lực của bên ngoài đều biết đến đại danh đỉnh đỉnh Tư Đồ gia, không ngờ ở loại địa phương này cũng bị lật thuyền trong mương. Người trong Linh Mạch Chi Địa, có bổn sự lợi hại như vậy sao? Tục truyền nói, lần này Tư Đồ gia xuất động hai mươi lăm cao thủ Linh giai, trong đó có bốn Linh giai trung phẩm, đệ Tứ trưởng lão Tư Đồ Thịnh, Thất trưởng lão Tư Đồ Tinh đều đến, nhưng toàn bộ bị giết chết.
Tư Đồ gia là gia tộc nào? Đó là một trong bốn thế lực lớn a, tuy đứng ở vị trí chót nhất, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường, ít nhất là mạnh hơn đại đa số thế lực rất nhiều lần.
Nhưng dù sao cũng là nghe đồn, không ai tận mắt nhìn thấy, tin người đồn, đương nhiên cũng có người không tin.
Đương nhiên tin tức này Tư Đồ gia sẽ không loan truyền ra, bọn họ sẽ không làm chuyện tự bôi đen mặt của mình, làm thế chỉ mất mặt gia tộc của mình.
Người không tin cũng là vì nguyên nhân này, bọn họ cho rằng Tư Đồ gia cố ý thả ra tin tức này, làm cho gia tộc khác hoảng sợ, rời khỏi Linh Mạch Chi Địa, như vậy tài nguyên ở nơi này sẽ bị Tư Đồ gia độc chiếm, làm cho người ta cảm thấy vô căn cứ nhất là, theo như đồn đãi Tư Đồ gia vừa bị một thế lực gọi là Đường gia bảo tiêu diệt.
Chuyện này chính là lý do làm cho người ta không tin, Đường gia bảo thân là lão đại trong Linh Mạch Chi Địa, cho nên người của thế lực bên ngoài muốn vào phải tìm hiểu tin tức về Đường gia bảo trước tiên. Chỉ có năm sau Linh giai, cao nhất chỉ là Linh giai trung phẩm, có bản lãnh gì tiêu diệt Tư Đồ gia?
Nhưng mặc kệ gia tộc bên ngoài có tin hay không tin, vào nửa tháng gần đây, cả Linh Mạch Chi Địa nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu, làm cho gia tộc bên ngoài không thể nào không run sợ trong lòng.
Truy cứu nguyên nhân, rất nhiều gia tộc đến từ thế giới bên ngoài bị một cổ thế lực thần bí quét ngang.
Cổ thế lực này thần bí xuất quỷ nhập thần, hành động phiêu hốt bất định, nhân số cụ thể không có ai biết rõ, nhưng theo tin tức tin cậy nói, đám người kia đều mặc hắc y, che kín cả khuôn mặt, không ai nhìn ra bóng dáng kẻ lãnh đạo. Hơn nữa những hắc y nhân này rất cổ quái, đó là không có cương khí chấn động, cũng không có bất kỳ khí tức sinh cơ nào, giống như người chết từ trong quan tài chui ra, nhân thủ đều sử dụng một thanh Thiên binh, xông vào trong đám người là lập tức đánh, khí thế như mãnh hổ hạ sơn, thế không thể đỡ, bọn chúng cường hãn không sợ chết, thân thể cứng hơn cả sắt thép, thuần túy dùng loạn quyền cũng có thể đánh chết người, làm cho rất nhiều thế lực bên ngoài thất bại thảm hại.
Những nơi hắc y nhân đi qua, tràng diện lưu lại cũng khác nhau rất lớn.
Có gia tộc đến từ bên ngoài không chết một người, có gia tộc lại bị hắc y nhân giáo huấn một trận, liền tha mạng. Nhưng có gia tộc bị trảm thảo trừ căn, không lưu người sống.
Một ngày, tin tức Từ gia đi vào trong Linh Mạch Chi Địa bị những cao thủ này tàn sát hết, lại một ngày, tin tức Thiên Vân Tông đi vào Linh Mạch Chi Địa bị những cao thủ này đánh bại, không chết người nào...
Tin tức càng ngày càng nhiều, tốc độ lan truyền rất nhanh, các gia tộc trong Linh Mạch Chi Địa đều vỗ tay tán thưởng, mà những thế lực đến từ bên ngoài lại bị mây mù phủ kín. Bọn họ hoàn toàn không biết vì sao mà hắc y nhân lại làm thế, vì sao lại giết, vì sao lại thả người?
Nhưng rất nhanh, những người cẩn thận tìm hiểu tin tức thì phát hiện, những thế lực bị tàn sát không còn một ai, đều là những thế lực việc ác nào cũng làm, đi vào trong Linh Mạch Chi Địa làm mưa làm gió, gian dâm bắt giết, những thế lực này ở thế giới bên ngoài, danh tiếng cũng không tốt, chạy đến Linh Mạch Chi Địa làm xằng làm bậy, cuối cùng là bị trả thù.
Trái lại, những thế lực được tha mạng, tuy sau khi đi vào trong Linh Mạch Chi Địa chỉ muốn phân một chén canh, nhưng lại không làm chuyện gì xấu, chỉ muốn thu phục một vài gia tộc làm gia tộc phụ thuộc cho mình mà thôi.
Chẳng lẽ đám hắc y nhân đang thay trời hành đạo?
Nhưng bất kẻ là thế lực bị tàn sát, hay là thế lực được buông tha, đều không có ngoại lệ, tất cả đều bị hắc y nhân cướp sạch không còn lại gì, tùy thân mang theo vật phẩm quý trọng, kể cả linh thạch, công pháp tu luyện, võ điển, Thiên binh, đều bị cướp đoạt sạch sẽ.
Đồng thời thay trời hành đạo, nhưng đám hắc y nhân này cũng là một đám cường đạo?
Hình tượng chính nghĩa và tà ác đan xen vào nhau, không có ai biết đám hắc y nhân này đến từ nơi nào, có mục đích gì.
Đồn đại về hắc y nhân ở bên ngoài rất nhiều, lúc này Đường Phong dừng lại trong một khe núi nhỏ để kiểm đếm thu hoạch.
Cũng không tệ, vừa rồi tiêu diệt một gia tộc bên ngoài chiếm được tổng cộng sáu chuôi Thiên binh, linh thạch mấy chục khối, trong đó có mấy khối linh thạch cao cấp, còn lại đều là trung cấp và cấp thấp, linh đan thì không có mấy khỏa, cũng không có tác dụng gì, mà những võ điển bí tịch kia lại không để vào mắt.
Sáu chuôi Thiên binh, có thể tiêu hao trong thời gian ngắn.
Đương nhiên sau những ngày vũ trang cho đám dược thi, Đường Phong nhanh chóng phát hiện tai hại, dược thi sử dụng Thiên binh hao tổn quá lớn.
Người tu luyện sử dụng Thiên binh, không có ai là không xem nó là vật quan trọng nhất cần phải bảo hộ của mình, tại lúc chiến đấu sẽ rót cương khí vào, nhưng đám dược thi không có cương khí, không có biện pháp bảo hộ Thiên binh, Thiên binh trên tay bọn chúng, chỉ là công cụ bổ chém, loại phương thức sử dụng ngang ngược này, lực sát thương vô cùng lớn, nhưng sau khi chiến đấu hai ba trận, sẽ có một lượng Thiên binh bị hư hao.