Vô Thường

Chương 551: Chương 551: Hoàng y hậu thổ, thay trời hành đạo!




Đường Phong cũng nhíu mày một cái, người đến là một nam tử trung niên cỡ bốn mươi tuổi, mặc trên người một bộ quần áo màu vàng biểu tượng cho tông môn, Đường Phong càng nghĩ, nhìn bề ngoài giống như có chút ấn tượng, nhưng trong nhất thời không thể nhớ ra.

Bất quá thực lực người này không phải thấp, thậm chí đạt đến Thiên giai trung phẩm, trách không được những người bị ngựa đụng trúng lại không dám nói gì.

Tuy không vui, nhưng Đường Phong không muốn gây chuyện, thầm nghĩ phải mau chóng trở về Thiên Tú, nhìn xem đã phát sinh chuyện gì.

- Phu thê chúng ta không môn không phái, chỉ đi du sơn ngoạn thủy, đi tới thành trì này mà thôi.

Đường Phong tùy tiện kiếm cớ.

Người trên ngựa âm trầm nhìn Đường Phong, lại nhìn Bạch Tiểu Lại, sắc mặt càng nghi hoặc, bởi vì một nam một nữ này, hắn không nhìn thấu.

Nữ nhân kia bỏ qua, trên người tốt xấu gì cũng có cương khí chấn động, nhìn nữ nhân này, nghĩ thầm không biết có phải là cao thủ đứng đầu hay không, chắc là do tu luyện bí pháp, che dấu thực lực chân thật của mình.

Về phần nam nhân này, toàn thân bình thản không có gì lạ, căn bản giống như người bình thường. Nhưng mà, khí chất cùng thần thái của một nam một nữ này, không phải là người bình thường có thể có được.

Nghĩ tới đây, hoàng y nhân càng cảnh giác, hừ lạnh một tiếng, ngoài miệng nói:

- Không môn không phái? Hiện tại tất cả đại tông môn đến đây làm việc, hai vị nếu là môn hạ bạn cũ, kính xin báo ra danh hào đến, nếu không đao kiếm không có mắt, tổn thương người một nhà sẽ rất khó nhìn mặt nhau.

- A Phong, chúng ta đi.

Bạch Tiểu Lại rất không kiên nhẫn, tên hoàng y nhân vô duyên vô cớ chạy đến trước mặt bọn họ, lại cưỡi một con ngựa thần thái kiêu căng nhìn hai người bọn họ nói chuyện, làm cho người ta sinh ghét.

Đường Phong gật gật đầu.

- Chạy đi đâu?

Hoàng y nhân quát một tiếng, người trên mấy thớt ngựa nhảy xuống, trực tiếp vây quanh Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại vào giữa.

- Ta hoài nghi ngươi và cô gái này là người Thiên Tú tông, bắt lại cho ta!

Đường Phong nghe vậy nhíu mày, thầm nghĩ quả nhiên Thiên Tú xảy ra chuyện, bằng không hoàng y nhân này lại nhằm vào đệ tử Thiên Tú chứ.

Lúc này, đám người vây quanh Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại nhào tới, hai người đánh về phía Đường Phong, ba người còn lại phóng tới Bạch Tiểu Lại, muốn bắt lấy bọn họ.

Đường Phong đang muốn động thủ, đã thấy Bạch Tiểu Lại phẫn nộ vung bàn tay về phía trước! Một tấm lụa giống như một đạo quang điện xuất hiện, giống như một cây trường tiên, lại giống linh xà xuất động, ở giữa không trung quay mấy góc độ, toàn bộ quất vào mặt đám người kia, tinh chuẩn đến cực điểm.

Ba ba ba vài tiếng giòn vang, những người kia kêu thảm một tiếng, bị đánh bay ngược về phía sau, thân thể ở giữa không trung bị quang điện làm cho không ngừng run rẩy, lông tóc toàn thân dựng đứng.

Mấy người kia thực lực dù không tệ, đạt tới cảnh giới Địa giai, nhưng làm sao có thể là đối thủ của Bạch Tiểu lại, Bạch Tiểu Lại tâm địa thiện lương, tuy trong lòng phẫn nộ, nhưng không muốn hạ sát thủ, nếu không mấy người kia hiện tại đã biến thành một cổ thi thể.

Tên hoàng y nhân cưỡi ngựa sắc mặt lạnh lẽo, phẫn nộ quát:

- Dám can đảm ra tay với người Hoàng Đạo Môn ta đệ, muốn chết!

Vừa nói liền nhảy xuống ngựa, song chưởng phát ra ánh sáng màu vàng, từ trên không đập xuống, đánh về phía Bạch Tiểu Lại.

Một chiêu này giống như ứng kích trường không, khí thế mười phần, hơn nữa quang mang màu vàng, chói mắt đến cực điểm, trong nhất thời, những người vây xem đều nheo mắt lại, căn bản không cách nào nhìn rõ tình huống trận đánh.

Qua giây lát, song chưởng hoàng y nhân muốn đánh vào người Bạch Tiểu Lại, dùng thực lựcThiên giai trung phẩm của hắn, cho rằng sẽ rất nhẹ nhành bắt được nữ nhân trẻ tuổi này, chẳng ngờ trước mắt đột nhiên có một bông hoa, một nam một nữ kia đã thoát ra khỏi phạm vi công kích của hắn, một trái một phải, đánh ra một chường một cước về phía hắn. Một chưởng của nữ nhân đánh vào ngực, hoàng y nhân thiếu chút nữa thổ ra ba lít máu, còn một cước của nam nhân kia trực tiếp đá vào mặt, lực đạo khổng lồ thiếu chút nữa đánh gãy mũi của hắn, thân thể ở đảo ngược giữa không trung 180°, ngã lộn nhào té xuống đất, đá xanh cứng rắn dưới đường cũng bị đâm vào nát bấy.

Ánh sáng màu vàng tán đi, người xung quanh không nhìn thấy gì, không khỏi nghi hoặc. Bởi vì đã không còn thấy bóng dáng của một nam một nữ kia, ngược lại tên cao thủ Hoàng Đạo Môn kia, ngã gục dưới mặt đất, mặt mũi bầm dập. Một màn này không giống với dự đoán của bọn họ, làm cho bọn họ kinh ngạc vạn phần.

Thật là lợi hại, trong lòng bọn họ hoảng sợ.

Bọn họ là ai! Hoàng y nhân cũng khiếp sợ không thôi, đây là nơi mười mấy tông môn làm việc, muốn bức bách Thiên Tú tông giao ra Huyết Ma Đường Phong, hắn mới cấp tốc chạy đến đây, nhìn thấy Bạch Tiểu Lại chỉ hoài nghi nàng là đệ tử Thiên Tú, cho nên muốn bắt thẩm vấn một phen, ép hỏi hạ lạc của Đường Phong, nhưng hắn không nghĩ tới, hai người trẻ tuổi này lại là cao thủ, chính mình là Thiên giai trung phẩm, nhưng không thể tiếp được một chiêu của họ liền bị đánh bại.

Hắn trong Hoàng Đạo Môn có thân phận khá cao, trên giang hồ cũng có danh vọng nhất định, hiện tại bị người ta đánh thành như vậy, tự nhiên rất mất mặt, dứt khoát nằm trên mặt đất giả chết, đợi đám môn nhân đệ tử nâng lên ngựa, nhanh như chớp chạy mất.

Trong một hẻm nhỏ, Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại một cầm khăn lụa che mặt, một mang mũ rộng vành, đem mũ rộng vành kéo thấp, che chắn ở khuôn mặt, đi theo một đám nhân sĩ giang hồ, đi về phía Thiên Tú tông.

- Lại tỷ, thế lực Hoang Đạo Môn rất lớn sao?

Đường Phong nghi hoặc hỏi thăm, vừa rồi hắn nghe tên hoàng y nhân kia xưng là người của Hoàng Đạo Môn, tuy nghe quen tai, nhưng lại không nhớ thế lực đó có lớn hay không.

Bạch Tiểu Lại nói:

- Cái này tông môn tuy không thể so sánh với tam đại thế lực của Lý Đường, nhưng cũng không coi là nhỏ, nghe nói trong môn có vài Thiên giai trung phẩm cao thủ, môn chủ Hoàng Thiên Đạo, đã đạt đến Thiên giai thượng phẩm, trong tất cả các thể lực lớn nhỏ của Lý Đường cũng khó có được. Trong Lý Đường, trừ tam đại thế lực ra, cũng chỉ có Hoàng Đạo Môn môn chủ đạt tới cảnh giới Thiên giai thượng phẩm. Hoàng y hậu thổ, thay trời hành đạo! Đây là tôn chỉ Hoàng Đạo Môn, đơn giản mà nói, đây là một tông môn trượng nghĩa có thừa. Người trong môn đều tự xưng là người chính nghĩa, thường làm ra một ít chuyện rút đao tương trợ, làm không ít việc thiện.

- Hoàng y hậu thổ, thay trời hành đạo?

Đường Phong cười một tiếng, khẩu hiệu này thật lớn.

Nhưng bọn họ đến Thiên Tú làm cái gì? Chẳng lẽ lại...

Đường Phong đi theo dòng người một bên đi về phía trước, một bên lén lút nghe trộm những người tu luyện kia nói chuyện, nghe một hồi, đã minh bạch chuyện gì xảy ra.

Những người này, tất cả vì mình mà đến.

Thiên Tú tông, Huyết Ma Đường Phong, làm loạn nhân gian, việc ác bất tận, tự tay tàn sát vài tông môn, người chết trong tay Huyết Ma Đường Phong phải đến vài vạn.

Lần trước đi Nhất Đao Môn, Đường Phong thấy Linh Khiếp Nhan bị mấy tên thiếu gia quần là áo lượt của Võ Dương Sơn cùng Huyền Nguyên Tông trêu chọc, sau đó tại Nhất Đao Môn, diệt Nhất Đao Môn cùng mấy tên Thiên giai cao thủ của các tông môn khác tới chúc mừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.