Quả nhiên, ba phút sau, âm thanh tay áo kêu phần phật từ phương xa truyền đến, tiếng cười to lớn của Trang Chính Kiền cũng theo sau:
- Khách quý, khách quý, không ngờ Đường thiếu hiệp sẽ đến Trang gia, làm cho kẻ hèn này nở mày nở mặt nha!
Vừa dứt lời, Trang Chính Kiền mang theo vẻ mặt uể oải đi tới trước mặt Đường Phong. Trang gia phải xử lý rất nhiều chuyện tình so với Bố gia, cho nên thần sắc của Trang Chính Kiền còn uể oải hơn Bố Trường Thiên, bất quá nhìn lúc nhìn thấy Đường Phong như cũng vẫn là dáng tươi cười đầy mặt.
Đường Phong khom người nắm tay chào :
- Vốn là lúc này vãn bối không nên đến đây quấy rầy tiền bối, nhưng sự tình bắt buộc, còn thỉnh tiền bối thứ lỗi.
- Sao lại nói thế!
Trang Chính Kiền cười ha ha một tiếng, Đường Phong hôm nay cũng không giống lúc trước xuất hiện tại Linh Mạch Chi Địa, cho dù ai nhìn thấy hắn đều phải để cho hắn ba phần mặt mũi:
- Lúc nào Đường thiếu hiệp cũng có thể đến Trang gia, già trẻ Trang gia vô cùng hoan nghênh ngươi.
- Vậy à? Vừa rồi thiếu chút nữa vãn bối còn bị người chặn lại ngoài cửa, suýt nữa còn bị người ta nhục mạ.
Đường Phong nhẹ giọng nói thầm một câu.
- Người nào?
Lỗ tai Trang Chính Kiền linh mẫn vô cùng, làm sao sẽ không nghe được lời nói thầm của Đường Phong. Sắc mặc biến đổi, dùng ánh mắt sắc bén quay đầu hướng chung quanh, chỉ thấy Trang Vô Lượng cúi thấp đầu, lén lút muốn chạy tới phía sau đoàn người ẩn nấp.
- Ha ha, vãn bối nói đùa mà thôi!
Đột nhiên Đường Phong lại thay đổi.
Trang Chính Kiền liếc mắt nhìn Đường Phong, lại nhìn Trang Vô Lượng một cái, lúc này mới cười nói:
- Đường thiếu hiệp thật cũng biết đùa, đến đây, còn thỉnh thiếu hiệp vào bên trong an tọa.
Nói xong, hung ác liếc mắt nhìn Trang Vô Lượng, nhìn đến nổi Trang Vô Lượng sợ hãi rụt cổ lại.
Đường Phong cũng quay đầu, thị uy lườm Trang Vô Lượng một cái, thiếu chút nữa để hắn tức nổ phổi.
- Tiểu tử thối, ngươi đợi đó!
Trong lòng Trang Vô Lượng âm thầm nảy sinh ác độc.
Đợi Đường Phong nói rõ ý đồ của mình, Trang Chính Kiền không nói hai lời, liền gật đầu đồng ý, Vạn Ma Quật tuy rằng là nơi lịch lãm riêng của Trang gia, nhưng Đường Phong muốn mượn dùng, Trang Chính Kiền cũng sẽ không chối từ.
Tại Chung Linh Cốc, Trang Chính Kiền xém chút bị Ảnh Tử đánh lén, nếu không phải Đường Phong kịp thời nhắc nhở, chỉ sợ hắn cũng không thể sống đến bây giờ.
- Đường thiếu hiệp muốn đi thì cứ tự nhiên, chỉ là...
Trang Chính Kiền nhíu mày, chần chờ một lúc mới nói:
- Không phải lão phu không tin tưởng thực lực Đường thiếu hiệp, chỉ là tình huống trong Vạn Ma Quật có chút đặc thù, nếu là không có người chỉ dẫn, chỉ sợ sẽ gặp thiệt thòi lớn. Còn thỉnh Đường thiếu hiệp chờ một lát, đợi lão phu tìm cho ngươi một người đồng hành, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.
- Cũng tốt, vậy làm phiền gia chủ rồi!
Đường Phong gật đầu.
Hiện tại Đường Phong là nhân tài ưu tú nhất của Đường gia bảo, nếu là bởi vì lịch lãm ở trong Vạn Ma Quật xảy ra việc gì sơ xuất, Trang Chính Kiền cũng không thể gánh vác, cho nên hắn muốn tìm một người đi cùng Đường Phong.
Thế nhưng biết tìm ai cùng đi đây? Tìm người của thế hệ trước khẳng định không được, người trẻ tuổi thực lực lại thấp, đi cũng không giải quyết được việc gì, chỉ mang thêm gánh nặng cho Đường Phong.
Đúng lúc Trang Chính Kiền đang suy nghĩ, một thân oảnh diễm lệ ngoài cửa tiến vào thật nhanh, người chưa thấy nhưng đã thấy thanh âm đến trước :
- Ta muốn đi cùng hắn.
Đợi thấy rõ khuôn mặt người đến, nét mặt già nua của Đường Phong thiếu chút nữa rơi xuống đất, lặng lẽ đánh giá đối phương qua khe hở, chỉ thấy đối phương cười rất ngọt ngào với mình, mặt đầy hoa đào tuôn ra.
Trang Tú Tú, người mà Đường Phong không muốn gặp nhất! Cũng bởi vì vừa rồi chính mình hô một tiếng, nếu là Trang Chính Kiền có thể nghe được, tự nhiên Trang Tú Tú cũng nghe thấy, nàng không phải là người điếc. Lúc nghe Đường Phong nói vậy vội vàng chạy ra.
- Ách!
Trang Chính Kiền cũng có chút không biết phải làm thế nào mới tốt, hắn đương nhiên biết Trang Tú Tú luôn nghĩ về Đường Phong, nhưng mà đệ tử ưu tú nhất của gia tộc nếu gả ra bên ngoài, đối với Trang gia cũng là một loại tổn thất.
Đường Phong khe khẽ nháy mắt với Trang Chính Kiền, rất mong đợi hắn cự tuyệt đề nghị của Trang Tú Tú.
Trang Chính Kiền tự nhiên thấy được, đang muốn nói Trang Tú Tú đã nói tiếp một câu nữa làm cho ý định của hắn bị phá hỏng :
- Nếu không cho ta đi, ta sẽ tự mình đi, dù sao ta cũng muốn đi lịch lãm, tăng thêm chút thực lực.
- Khụ khụ!
Trang Chính Kiền vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể để Đường Phong tự chọn lựa:
- Đường thiếu hiệp, ngươi xem nên làm thế nào?
Đường Phong cúi đầu nhìn tay, ừ, vân tay của ngươi thật có phách lực nha, trở tay làm mây, lật tay làm mưa, quả thật khó lường, khó lường mà.
- Đã thế cứ quyết định như vậy đi, ngươi và Đường thiếu hiệp cùng nhau đi Vạn Ma Quật, dọc đường phải thay Đường thiếu hiệp chuẩn bị đầy đủ.
- Vâng!
Trang Tú Tú đáp ứng ngay lập tức, tưởng chừng như rất sợ Trang Chính Kiền sẽ đổi ý.
Đường Phong ngẩng đầu, đôi mắt tràn đầy u oán nhìn Trang Chính Kiền, Trang Chính Kiền lại ngoảnh mặt làm ngơ.
- Đi thôi.
Trang Tú Tú vẫy vẫy Đường Phong, thấy hắn không có cử động gì, dĩ nhiên vọt đến trước mặt hắn, cầm lấy tay hắn kéo ra bên ngoài.
- Hài...!
Trang Chính Kiền nhìn bóng lưng hai người tiêu thất, không khỏi thở dài một hơi, nữ nhi đã lớn, nghĩ muốn giữ lại đều giữ không được, sau này Trang gia rốt cuộc trong mong vào ai đây?
- Tú Tú, một mình ta có thể ứng phó mọi việc, hay là ngươi trở về đi.
Lúc đi ra ngoài, vẻ mặt Đường Phong nghiêm túc nói với Trang Tú Tú.
- Hừ!
Trang Tú Tú nhếch mũi nói :
-Vạn Ma Quật không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, không có người dẫn đường, có khả năng ngươi đi vào bên trong vĩnh viễn đều không về được.
Tưởng thiếu gia sợ hả? Làm sao Đường Phong tin vào chuyện vô căn cứ như vậy. Bất quá hắn cũng nghĩ đến không có khả năng đuổi được Trang Tú Tú đi.
- Yên tâm, ta sẽ không nhắc lại chuyện này nữa, trước hết ngươi cứ coi ta là bằng hữu được rồi.
Trang Tú Tú đi trước, tư thế oai hùng hiên ngang nói.
- Vậy thì tốt!
Tinh thần Đường Phong chấn động, chỉ cần Trang Tú Tú không đề cập đến chuyện giữa mình và Lại tỷ, vậy thì đi cùng nàng cũng chẳng có gì phải xấu hổ.
- Thấy ngươi vui vẻ như vậy, ta cũng có thể làm một trong mấy vị phu nhân của ngươi được không?
Trang Tú Tú quay đầu lại trừng mắt nhìn Đường Phong.
Đường Phong ngậm miệng không chịu nói, quay đầu chạy đi, im lặng là vàng.
- Có người ở phía sau đuổi theo, chạy nhanh!
Đột nhiên Đường Phong truyền âm cho Trang Tú Tú nói.
Trang Tú Tú dừng chân, quay đầu nhìn lại, híp mắt quát một tiếng:
- Ai, Đi ra!
Người núp ở phía sau cũng khá cảnh giác, ẩn tàng khí tức toàn thân, ngay cả Trang Tú Tú cũng không thể tìm ra sơ hở, bất quá còn lâu mới lừa được Đường Phong. Trang Tú Tú hô một tiếng vẫn không thấy động tĩnh gì, thanh âm càng trở nên sắc bén:
- Nếu không ra thì đừng trách ta không khách khí.
Người theo phía sau biết từ trước đến nay Trang Tú Tú nói một là một, hai là hai, nếu nàng nói không khách khí tuyệt tối sẽ không khách khí với ngươi, rơi vào đường cùng, cũng chỉ có thể từ địa phương ẩn nấp đi ra.
Trang Tú Tú thấy rõ diện mạo của người phía sau, mi mắt không khỏi hiện lên môt tia chán ghét, chất vấn nói:
- Trang Vô Lượng, ngươi lén lút đi theo phía sau ta làm gì?
Trang Vô Lượng xấu hổ cười cười :
- Ta muốn đi Vạn Ma Quật tu luyện, tiểu tỷ cũng đi sao?
- Biết rồi còn cố hỏi...
Sắc mặt Trang Tú Tú lạnh hơn, con đường này dùng để đi đến Vạn Ma Quật, chỉ cần là đệ tử Trang gia đều biết rõ, tại sao Trang Vô Lượng lại dùng lý do đó để thoái thác?
Thực sự thấy hắn rất đáng nghi.
- Kia vừa đúng dịp, chúng ta cùng đi vào.
Trang Vô Lượng cố gắng nở một nụ cười lấy lòng.
- Muốn tiến vào Vạn Ma Quật phải được sự cho phép của gia chủ, Trang Vô Lượng, chuyện ngươi tới Vạn Ma Quật trang chủ có biết không?
Trang Tú Tú hỏi.
Thần sắc Trang Vô Lượng rất bình tĩnh đáp :
- Đại tiểu thư lẽ nào đã quên, ngoài trừ sự đồng ý của gia chủ, chỉ cần trưởng lão đồng ý cũng có thể tiến vào Vạn Ma Quật. Lúc trước khi đi ta cũng đã bẩm báo qua, thân là đệ tử Trang gia, chút quy củ đó ta vẫn nhớ.
- Nếu đã như vậy, tùy ngươi muốn làm gì thì làm, bất quá lúc vào Vạn Ma Quật đừng đi theo chúng ta.
Trang Tú Tú bỏ lại một câu nói, liền dẫn theo Đường Phong xoay người đi về phía trước.
- Tiểu tỷ, chờ ta với. Ngươi không nên ở cùng nam nhân này, thanh danh của hắn rất không tốt.
- Cút, không cần ngươi quan tâm chuyện của ta!
Trang Tú Tú chém ngược một kiếm, cảm giác băng lãnh của kiếm khí tỏa ra, Trang Vô Lượng giật mình tránh ra, chờ lúc hắn quay lại, Trang Tú Tú và Đường Phong đã đi thật xa rồi.
- Đàn bà thối tha! Sớm muộn gì cũng có một ngay cho ngươi biết sự lợi hại của bổn thiếu gia ta!
Trang Vô Lượng oán hận mắng một tiếng, chạy nhanh đuổi theo.
- Tú Tú, kia có phải người kia thích nàng?
Đường Phong một bên chạy đi, một bên dò hỏi. Cuối cùng hắn cũng minh bạch tại sao địch ý của Trang Vô Lượng đối với mình lại lớn như vậy, thì ra nữ nhân trước mắt này chính là căn nguyên.
Đại tiểu thư Trang gia, người đẹp, công phu càng tốt, tự nhiên cũng có không ít thanh niên trầm mê, chỉ sợ Trang Vô Lượng này cũng là một trong số đó.
- Trừ ngươi ra, những nam nhân khác tất cả đều là phế vật, phế vật nên có giác ngộ của phế vật, chưa đủ tư cách thích ta.
Trang Tú Tú cho đó là điều hiển nhiên.
- Ta xem người khác cũng rất tốt, tại sao nàng không suy nghĩ một chút?
Đường Phong cố gắng đóng vai ông tơ bà nguyệt một lần.
Trang Tú Tú đột nhiên ngừng lại, quay đầu căm tức nhìn Đường Phong, ngực nâng lên, lạnh lùng nói :
- Đường Phong, nếu ngươi còn nói những câu như vậy, ta vĩnh viễn sẽ không để ý ngươi nữa, ngươi có thể không thích ta, nhưng tuyệt đối không có quyền đưa đẩy ta cho nam nhân nào khác, chuyện của ta chính ta biết nên phải làm gì.
“Thôi, nói thêm chút nữa chắc cô nàng nổi điên lên mất.”
Thấy Đường Phong không hề nói gì, Trang Tú Tú cũng cảm giác được vừa rồi mình nói nặng lời một chút, liền nói ra chân tướng sự việc cho Đường Phong.
Tuổi của Trang Vô Lượng cũng không lớn, đã có cảnh giới Thiên Giai thượng phẩm, tự nhiên trở thành đệ tử tinh anh của Trang gia, hơn nữa hắn cũng không giống đệ tử bình thường, vì phụ thân hắn là một trưởng lão của Trang gia, cũng bởi vậy nên thân phận địa vị của Trang Vô Lượng cao hơn rất nhiều so với người bình thường.
Thời gian Trang Tú Tú ở bên cạnh hắn cũng rất nhiều, ngay từ nhỏ đã bắt đầu cùng nhau tu luyện, vô tư trong sáng.
Nhưng đến lúc lớn lên, Trang Tú Tú bộc phát ra tư chất và thực lực hơn hơn người làm cho nàng càng ngày càng trở nên cao ngạo, không nói đệ tử bình thường, ngay cả Trang Vô Lượng nàng cũng không thèm để ý đến.
Ngược lại đối phương dành rất nhiều tình cảm cho Trang Tú Tú, ỷ vào phụ thân mình là trưởng lão Trang gia, bình thường rất hay bám theo cứng rắn tán tỉnh. Hắn càng làm như vậy, Trang Tú Tú lại càng cảm thấy phiền toái, dẫn đến hiện tại Trang tiểu thư vừa thấy hắn sẽ bực mình.
Lầy này Trang Vô Lượng làm khó Đường Phong cũng không tính là một chuyện lạ ngoài ý muốn, trong lần trước trên lôi đài của gia tộc đại bỉ, tin tức Trang Tú Tú muốn Đường Phong gia nhập Trang gia đã truyền khắp toàn bộ Linh mạch chi địa, bản thân Trang Vô Lượng cũng là người trong cuộc, sao lại không biết? Nữ nhân mình thích lại yêu một người nam nhân khác, đổi lại là người khác cũng sẽ không cam tâm.
Nghe Trang Tú Tú nói xong, Đường Phong không khỏi có chút đồng tình cùng Trang Vô Lượng. Nếu là chính mình gặp phải chuyện này, chỉ sợ cũng sẽ rất phẫn nộ. Bất quá đồng tình hay là đồng tình, nếu Trang Vô Lượng không động đến mình thì thôi, nếu là trêu trọc mình, Đường Phong cũng sẽ không thủ hạ lưu tình.
- Tới rồi, phía trước chính là Vạn Ma Quật.
Đột nhiên Trang Tú Tú dừng chân lại, chỉ vào phía trước mà nói.
Đường Phong thu hồi những suy nghĩ trong lòng, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy phía trước cách đó không xa không biết khi nào xuất hiện một đầu ngọn núi, mà mình và Tú Tú đang đứng cách chân núi phạm vi hơn mười trượng, có thể nhìn rõ ràng ở đằng kia có một cái miệng động đen kịt.
Sắc mặt Đường Phong đột biến, mặc dù lúc nãy trên đường đi hắn đã nghe Trang Tú Tú nói qua, nhưng mà hắn luôn luôn quan sát hoàn cảnh chu vi xung quanh, căn bản không phát hiện sự tồn tại của một đỉnh núi nào.
Ngọn núi này cũng không cao lắm, nếu so sánh với những ngọn núi nguy nga khác, nó chỉ là một đứa trẻ con, cho dù như vậy, cũng cao hơn mười trượng, dài hơn mười dặm.
Nó xuất hiện dưới phương thức vô cùng quỷ dị trước mặt Đường Phong, không một chút dấu hiệu. Giống như nó vẫn luôn tồn tại ở đây, mà người ta phải đi tới gần nó mới có thể thấy nó.
- Trận pháp?
Trong nháy mắt Đường Phong đã đoán ra nguyên do.
- Ừm.
Trang Tú Tú gật đầu:
- Thời gian Vạn Ma Quật tồn tại đã lâu, tổ tiên của Trang gia đến chỗ này nó cũng đã tồn tại vô số năm rồi. Không biết là vị cao nhân nào động tay động chân, phải đi tới gần sát mới có khả năng nhìn thấy, theo suy đoán của các gia chủ đời trước, đây chính là tác dụng của trận pháp, về phần đó là trận pháp gì thì ta không biết. Không chỉ bên ngoài Vạn Ma Quật, mà cả bên trong cũng có trận pháp.