Trên khuôn mặt Linh Khiếp Nhan lộ ra vẻ lo lắng, nhưng sau đó lại thở ra một hơi, bởi vì đáp án này nàng đã đoán được, nếu lo trước lo sau, chỉ dùng một khỏa, hắn sẽ không phải là Phong ca ca của nàng.
Để có thể thuận lợi phục dụng hai khỏa Linh Lung Biến Cương Đan trái ngược nhau, Đường Phong sẽ hao phí ba ngày thời gian để bảo trì tâm tính, hắn sẽ ngồi trong một tĩnh thất của Thiên Tú tông suốt ba ngày.
Trong tĩnh thất đốt Tĩnh Tâm Hương, hương khí lượn lờ, Đường Phong ngồi ở bên trong.
Theo như lời Linh Khiếp Nhan nói, ba ngày này không được phép ăn thịt, không cho phép uống rượu, không cho phép gặp bất cứ nữ nhân nào, càng không được suy nghĩ bậy bạ.
Liên tiếp không cho phép làm cho Đường Phong dại ra, tiểu nha đầu này đã lên chức quản gia từ bao giờ thế này? Linh Khiếp Nhan lo sợ hắn gặp được nữ nhân, sẽ làm chuyện xấu và trong lòng hắn sẽ sinh ra mơ màng, nhưng băn khoăn này rất dư thừa, một khi Đường Phong làm chính sự, hắn sẽ không để tâm đến chuyện khác. Hắn biết rõ mình không thể thất bại, bời vì hắn thất bại, sẽ có rất nhiều người thương tâm.
Chuyện này, Đường Phong không dám nói nói với bất cứ ai, hắn và Linh Khiếp Nhan đều giữ bí mật chuyện này.
Ba ngày thời gian qua đi, Đường Phong ngồi ngay ngắn trong tĩnh thất, hắn cảm thấy bản thân đã đạt tới cực hạn, bất luận là thể xác hay tinh thần, giống như hòa cùng một thể với thiên địa linh khí, người là trời, trời là ngươi, Thiên Nhân Hợp Nhất, đây chính là trạng thái tốt nhất.
Là thời điểm phục dụng đan dược tốt nhất!
Từ trong Mị Ảnh không gian lấy hai khỏa Linh Lung Biến Cương Đan có thuộc tính bất đồng ra, trong đầu Đường Phong như một cuốn phim, hiện lên những thân ảnh quen thuộc.
Lại tỷ ôn nhu hiền lương, Phi Tiểu Nhã gan to hào phóng, Lưu Tô sư tỷ ngượng ngùng điềm tĩnh không ai bằng, còn có Diệp Dĩ Khô, Đường Đỉnh Thiên, Lâm Nhược Diên, Tiếu thúc Đoạn thúc, thậm chí cả Thi Thi vũ mị uyển chuyển đã lâu không gặp.
Tướng mạo những người này hiện lên trong đầu, chưa bao giờ rõ ràng như lúc này, Đường Phong có cảm giác như mỗi người bọn họ đang đứng trước mặt của mình, mọi người đang cười với mình, động viên mình.
Không có chút do dự, Đường Phong đem hai khỏa Linh Lung Biến Cương Đan nuốt vào trong bụng.
Đan dược lớn nhỏ như long nhãn, từ yết hầu trôi xuống bụng, bị cương khí trong thể nội thúc giục, hóa thành hai cỗ chất lỏng, thẩm thấu vào trong kinh mạch.
Trong chốc lát, Đường Phong cảm giác trong thể nội có hai cỗ năng lượng hóa thành hai thanh lợi kiếm, dùng kinh mạch trong thân thể hắn làm chiến trường, tranh đấu với nhau.
Băng cùng Hỏa, vốn đã đối lập với nhau, thuộc tính tương sinh tương khắc, nếu cùng tồn tại trong thân thể một người, người đó chắc chắn không thể bình an vô sự.
Trong nội tâm Đường Phong sớm đã có chuẩn bị, dù kinh mạch đau đớn vô cùng, nhưng không rên một tiếng, chỉ vững vàng vận chuyển Vô Thường Quyết, kéo hai cỗnăng lượng tranh đấu không ngớt này, vận chuyển theo lộ tuyến của Vô Thường Quyết, làm cho chúng vận chuyển trong kinh mạch.
Hai khỏa Linh Lung Biến Cương Đan, tụ tập vô số tinh hoa dược liệu, lại có cả năng lượng của Thất giai linh thú nội đang chất chứa trong đó, cho nên một khi bạo phát sẽ có một lực xung kích khủng bố.
Những năng lượng này, vốn không thuộc về Đường Phong, hắn chỉ hấp thu từ bên ngoài vào, hiện tại hắn phải kéo chúng vận chuyển trong kinh mạch, sau đó hấp thu bọn chúng vào đan điền, chuyển hóa thành năng lượng của bản thân.
Loại tình huống này, hoàn toàn tương tự như tu luyện bình thường.
Tu luyện bình thường, chính là đem thiên địa linh khí hấp thu vào trong kinh mạch, vận công công pháp dẫn vào đan điền lắng đọng.
Nhưng cách làm hiện tại của hắn nguy hiểm hơn rất nhiều, bởi vì nếu có sai lầm, hai cỗnăng lượng này chính là kíp nổ nằm trong thân thể, đến lúc đó, cho dù kinh mạch Đường Phong cường hãn, dù không chết cũng phải mất nửa cái mạng.
May mắn là, kinh mạch của Đường Phong cường hoành vô cùng, cho nên vào lúc này đã giúp hắn một đại ân.
Đổi lại là người khác, dù là Thiên giai cao thủ, bị hai cỗnăng lượng này xung đột trong cơ thể, kinh mạch cũng sẽ xuất hiện trăm ngàn thương tổn. Nhưng Đường Phong hiện tại không cần lo lắng điều này, bởi vì kinh mạch của hắn sẽ không bị hao tổn, cho nên hắn chỉ toàn tâm toàn ý chịu đựng đau đớn mà chúng mang lại là xong.
Thân là nam nhân, chút đau đớn này không chịu được sao? Chỉ cần vượt qua đau đớn là tất cả sẽ thành công.
Hai cỗnăng lượng, mỗi một cổ đều không kém hơn cương khí trong thể nội của Đường Phong, hiện tại trong cơ thể Đường Phong, phải chứa đựng lượng cương khí nhiều gấp hai lần cương khí của bản thân, hơn nữa hai cỗcương khí này có xung đột với nhau.
Dùng cương khí của bản thân làm dẫn, tác động lên hai cỗnăng lượng này, dẫn dắt chúng vận chuyển trong kinh mạch. Thời điểm bắt đầu tốc độ còn chậm, không thể so sánh với tốc độ tu luyện lúc bình thường được.
Nhưng thời gian trôi qua, thân thể đã từ từ quen thuộc với hai cỗnăng lượng bên ngoài và quy luật vận chuyển của chúng, tốc độ dần dần được đề thăng.
Một Chu Thiên, hai Chu Thiên, ba Chu Thiên. . . Mỗi ba Chu Thiên vận chuyển, Đường Phong đều đem một ít năng lượng đến từ bên ngoài này lắng đọng vào trong đan điền, biến thành của mình.
Hiện tại nếu có người đứng ở trước mặt Đường Phong, nhất định sẽ phát hiện thân thể của hắn khi biến thành đỏ thẩm, khi thì biến thành băng lam, trong tĩnh thất nóng lạnh đan xen, cổ quái đến cực điểm. Loại chuyển biến cực đoan này, có khả năng ảnh hưởng đến tâm thần của người ta, chỉ cần trong lòng xuất hiện bối rối, chắc chắn sẽ phạm sai lầm.
Cũng may thời điểm ở Băng Hỏa đảo tu luyện, Đường Phong đã trải qua tình huống này, cho nên khảo nghiệm hiện tại với hắn mà nói, hắn không coi vào đâu.
Nan đề mà hắn phải đối mặt, chính là làm sao khống chế hai cỗnăng lượng đến từ bên ngoài này kéo vào lắng đọng trong đan điền. Mỗi khi vận chuyển một Chu Thiên, xác thực có thể đem năng lượng từ bên ngoài chuyển hóa thành năng lượng của bản thân, nhưng đan điền yếu ớt vô cùng, không thể đánh đồng với kinh mạch.
Hai chủng Băng Hỏa thuộc tính xung đột với nhau, Đường Phong chỉ có thể chịu đựng, không cần lo lắng kinh mạch bị hư hao, chỉ chịu đựng đau đớn. Nhưng đan điền không được, một khi Băng Hỏa xung đột làm đan điền bị hư hao, khi đó một thân tu vi của Đường Phong cũng bị phế theo.
Cho nên hắn phải đem năng lượng Băng Hỏa lắng đọng rồi tách ra, không cho chúng có cơ hội tiếp xúc với nhau.
Những năng lượng này đã thuộc sở hữu của hắn, cho nên có thể khống chế. Nhưng nói thì đơn giản, nhưng chân chính khống chế, đó là khảo nghiệm tinh thần đối với người điều khiển. Hiện tại Đường Phong có thể nhất tâm tam dụng, một phần tâm tư vận chuyển Vô Thường Quyết, kéo hai cỗnăng lượng vận chuyển trong kinh mạch, một phần tâm tư khống chế năng lượng lắng đọng trong đan điền, cuối cùng một phần tâm tư khống chế Băng Hỏa năng lượng.
Tâm thần của hắn đã đạt tới mức cao nhất, hắn không dám để cho bất cứ sai lầm nào xảy ra.
Thời gian trôi qua, năng lượng Băng Hỏa tụ tập trong đan điền càng ngày càng nhiều, khống chế càng ngày càng khó khăn, có nhiều lần, Đường Phong thiếu chút nữa khống chế không được, hai cỗ năng lượng này suýt nữa tiếp xúc lẫn nhau, sợ xảy ra sự cố cho nên hắn buông tha vận chuyển Vô Thường Quyết, toàn tâm toàn ý không chế đan điền.