Vừa dứt lời đôi mắt kia đã lấm lét như tên trộm nhìn vào Hoan Ca Kiếm trên tay Đường Phong.
Đường Phong cười cười:
- Đợi đến khi Lục tỷ ngươi có thể đánh thắng ta, chuôi kiếm này liền tặng ngươi.
- Thật sự?
Đường Điểm Điểm kinh hỉ nói.
- Đương nhiên là thật.
- Ngươi chờ đấy, một ngày nào đó Lục tỷ sẽ khiến ngươi phải cúi đầu xưng thần!
Đường Điểm Điểm nảy sinh ác độc nói, vì Hoan Ca Kiếm nói gì thì nàng cũng phải đánh Đường Phong bò lăn ra đất mới được.
- Tốt rồi, đừng đứng ở đó nữa, đến đây ăn một chút đồ đi.
Tay Diệp Dĩ Khô nâng một mâm đựng trái cây, hô gọi hai người đang ở trong sân.
- Hừ, thập thất đệ xấu nhất...
Đường Điểm Điểm làm một cái mặt quỷ với Đường Phong, rồi lại sôi nổi chạy đến bên người Diệp Dĩ Khô thân mật khoát cánh tay nàng, yêu kiều nói:
- Vẫn là Ngũ thẩm tốt nhất.
Đường Phong và Đường Đính Thiên liếc nhau, cùng bất đắc dĩ lắc đầu. Ngươi hoàn toàn không có cách nào với một tiểu nha đầu đâu.
Đang lúc hai người chuẩn bị bước vào phòng thì linh khí trong thiên địa đột nhiên hỗn loạn, ngay sau đó linh khí từ bốn phương tám hướng liền điên cuồng tập trung vào một nơi của Đường gia.
Hai người Đường Phong và Đường Đính Thiên bỗng ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy mây trên bầu trời cuồn cuộn, linh khí nồng đậm đến mức tận cùng tụ lại một chỗ tạo nên một trụ linh khí mắt thường có thể thấy được chảy từ trên đó xuống như thác nước, trùng kích lên mặt đất.
Đại đĩa bỗng run run một hồi, dưới nền đất cũng có một cỗ linh khí hung mãnh trùng kích lên, khiến ngươi khác không thể đứng vững được.
- Làm sao vậy?
Đường Phong chau mày, mở miệng hỏi.
Linh khí chấn động cường hãn đến mức độ này hoàn toàn không giống do con người làm ra, dù là Linh giai cao thủ cũng không thể nào làm ra động tĩnh lớn như vậy được.
Bên kia, Đường Điểm Điểm cũng là hoa dung thất sắc, sít sao dựa vào người Diệp Dĩ Khô giống như một con mèo nhỏ vậy.
- Vị trí hội tụ của linh khí ...
Đường Đính Thiên quan sát một lát, đột nhiên bừng tỉnh nói:
- Chẳng lẽ là linh quả thành thục?
Trong lòng Đường Phong khẽ động, cũng nghĩ đến chuyện này. Mấy hôm trước Đường Đính Thiên còn nói với hắn chuyện Tinh Thần Thiên Nguyên Quả tiếng tăm lừng lẫy của Đường gia. Lúc ấy Đường Đính Thiên cho hắn biết, ngắn thì nửa tháng chậm thì một tháng Tinh Thần Thiên Nguyên Quả sẽ thành thục, không ngờ giờ mới chỉ qua có mấy ngày đã thành thục rồi.
- Phong nhi đi theo ta, Diệp tử ngươi cũng mang Điểm Điểm theo đi!
Sắc mặt Đường Đính Thiên nghiêm túc, sau khi nói xong liền tranh thủ chạy đi, mục tiêu chính là nơi vô số linh khí hội tụ kia.
Tinh Thần Thiên Nguyên Quả tuy vô dụng với Linh giai nhưng đối với Thiên giai cao thủ thì lại là một bảo vật nghịch thiên. Ở trong Linh mạch chi địa có không ít Thiên giai, kẹt ở Thiên giai thượng phẩm không cách nào tấn chức Linh giai cũng có rất nhiều, có thể nói mỗi gia tộc ở linh mạch chi địa đều muốn có được linh quả của Đường gia.
Hôm nay linh quả thành thục lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, không khó để biết sẽ có người đến cướp đoạt. Thế lực của Đường gia tuy rằng không kém, nhưng có câu không sợ tặc trộm, chỉ sợ tặc nhớ thương.
Cho nên việc cấp bách bây giờ là phải tranh thủ đến nơi sinh trưởng của cái cây kia để tính kế chu toàn mới được.
Lúc Đường Phong theo Đường Đính Thiên phóng về phía kia, toàn bộ người của Đường gia đều bắt đầu chuyển động. Phàm là người có chút thực lực đều phải khẩn trương đề phòng, trong đại trạch của Đường gia như lâm vào cảnh giương cung bạt kiếm.
Không lâu sau hai người Đường Phong và Đường Đính Thiên đã đến chỗ ở của hai vị lão tổ. Chỗ này ở sâu về phía sau của Đường gia đại trạch, mảnh sân vốn thanh tịnh ưu nhã giờ phút này lại chật kín người.
Cao thủ đã ngoài Thiên giai của Đường gia cũng không ít, Đường Phong đảo mắt qua phát hiện thấy ở đây có hơn cả trăm người, không khác lắm với số Thiên giai của Bạch Đế thành. Những Thiên giai này có người của dòng chính cũng có người của dòng thứ, tất cả đều là tinh anh của cả dòng họ. Hơn nữa vẫn có thêm nhiều Thiên giai khác đang chạy đến từ bốn phương tám hướng. Số lượng Thiên giai của Đường gia đã vượt xa cả Bạch Đế thành rồi!
Hai vị lão tổ của Đường gia là Đường Ngạo và Đường Duệ phân ra đứng ở hai bên chắn trước mặt mọi, còn những người khác thì sắp xếp theo bối phận và địa vị trong gia tộc đứng sau hai người họ, sắc mặt của cả đám ngươi đều nghiêm túc, chuẩn bị sẵn sàng ngênh đón quân địch.
Sau khi Đường Đính Thiên dặn dò một tiếng xong liền vọt lên phía trước đứng cùng một chỗ với Đường Duệ, còn Đường Phong thì nhanh chóng xen lẫn vào những đệ tử hậu bối đồng lứa. Hai người Diệp Dĩ Khô và Đường Điểm Điểm cũng đến đứng chung với đoàn nữ quyến. Chớ có coi thường những nữ nhân này, những nử tử có thể đứng ở chỗ này không người nào không đạt đến trình độ Thiên giai cả, trong đó cũng có một số người thực lực tương đối cao thâm, không chênh lệch với những nam nhân kia là mấy.
- Thập thất đệ, ở bên này!
Đường Tử Thư đứng trong đám người nhiệt tình kêu gọi Đường Phong.
- Tam ca!
Đường Phong liền đến bên cạnh bắt chuyện với hắn. Trong những người trẻ tuổi thì Đường Tử Thư xếp hàng thứ ba nhưng thực lực lại không được cao lắm, việc này đại khái có liên quan đến tư chất tu luyện của hắn. Bên người Đường Tử Thư cũng có không ít những đệ tử trẻ tuổi của Đường gia. Những đệ tử này Đường Phong cơ bản đều đã gặp mặt qua ở nhận tổ đại điển, tuy nhiên cũng không quen thuộc lắm nên không biết phải nên chào hỏi thế nào nữa.
Sau khi những người trẻ tuổi này liếc Đường Phong một cái liền chuyển ánh mắt đi, không có đáp lại như hắn tưởng. Dù sao Đường Phong chẳng qua chỉ là Thiên giai hạ phẩm, ở chỗ này chỉ là tồn tại ở dưới đáy nên không cần phải tương giao với hắn làm gì. Còn có mấy người ánh mắt lúc nhìn Đường Phong thậm chí còn pha thêm một chút xem thường và ghen ghét.
Bởi vì ban thưởng của hai vị lão tổ ở nhận tổ đại điển thật khiến người khác đỏ cả mắt. Bất Tử Kim Đan thì không cần phải nói nữa, có nó chẳng khác nào có thêm một cái mạng cả. Còn Hoan Ca Kiếm lại là một thiên binh có tiếng tăm lừng lẫy ở khắp cả linh mạch chi địa. Số lượng thiên binh ở linh mạch chi địa tuy rằng không ít, nhưng cũng không nhiều. Nếu như cũng có một bảng xếp hạng cho thiên bình thì... Hoan Ca Kiếm kia tuyệt đối có thể xếp hạng trước ba, bởi vì bản thân nó đã có một chút linh tính mà việc này thì những thiên binh kia căn bản không thể nào sánh bằng được.
- Nhị ca.
Đường Phong thấy Đường Long cũng đứng ở một bên nên thuận tiện chào hắn một tiếng.
Đường Long nghiêng đầu lại, dùng một vẻ mặt đầy ngạo khí liếc Đường Phong từ trên xuống dưới, khẽ cười một tiếng nói:
- Thập thất đệ, tuy rằng ngươi có một phụ thân tốt nhưng một lát nữa tất cả phải dựa vào bổn sự của ngươi, phụ thân dù có lợi hại hơn đi nữa thì cũng chả làm được gì. Thực lực của ngươi còn thấp nên phải cẩn thận một chút, chớ để lúc tranh đoạt lại bị huynh đệ nhà mình đả thương thì mất mặt lắm, dù sao cũng không phải huynh đệ nào cũng nhận ra ngươi, nếu cảm thấy không ổn thì cứ đến bên Nhị ca, Nhị ca sẽ bảo hộ ngươi.
Sau khi nói xong, Đường Long liền quay đầu lại không quản đến Đường Phong nữa.
Có ý tứ gì? Đường Phong nghe chả hiểu gì cả.
Mặt nóng lại đụng phải một cái rắm lạnh, hắn không để ý đến Đường Phong, Đường Phong cũng lười quản hắn!
Đường Tử Thư nhẹ giọng nói bên tai Đường Phong:
- Thập thất đệ đừng để ý, Nhị ca tuy mồm miệng độc ác một chút nhưng tâm địa cũng không tệ lắm, ngươi ở lâu với hắn sẽ biết.
- Ân.
Đường Phong không mặn không nhạt gật gật đầu, giương mắt nhìn vào giữa sân.
Chỉ thấy ở đó có một tiểu thụ cao chừng ba trượng. Tiểu thụ này cành lá thưa thớt, nhìn vào có cảm giác như bị thiếu dinh dưỡng vậy, lúc bị gió thổi qua liền chập chờn không thôi.
Nhưng tiểu thụ này vẫn rất đẹp, Đường Phong chỉ nhìn thoáng qua liền bị nó hấp dẫn. Nó giống như hoàn toàn được tạo ra từ bầu trời đầy sao vậy, dù là rễ cây thân cây hay lá cây đều tỏa ra một chút tinh quang óng ánh. Dù cho giờ đang là giữa ban ngày nhưng những ánh sáng kia lại tỏa ra cực kì sáng chói, khiến người khác lóa cả mắt.
Nơi hấp dẫn người khác nhất chính là sáu quả cây chín mộng trên cành. Sáu miếng quả cây này lớn chừng một nắm tay, cũng tỏa ra quang mang đủ màu sắc lung linh huyền ảo. Mắt thường nhìn vào liền thấy ở trong đó đang có một loại chất lỏng lưu động, đó chính là năng lượng thiên địa tinh thuần nhất.
Lúc này sáu quả cây này lại tỏa ra một kỳ hương cực kì nồng đậm khiến cho tinh thần ngươi ngửi phấn chấn, phiền não đều tan biến hết, tâm thần cũng trầm tĩnh lại.
Rất nhiều người nhắm mắt ngưng thần, trực tiếp ngồi xuống tu luyện.
Đây là một cơ hội khó có được. Lúc bình thường mảnh sân này chính là nơi ở của hai vị lão tổ, là cấm địa của toàn bộ Đường gia, ngoại trừ hai người Đường Ngạo và Đường Duệ ra thì không ai có thể đi vào cả. Cũng chỉ có hôm nay thiên linh quả thành thục, tất cả mọi người đều đến canh giữ nên mới có được cơ hội thế này. Những người luôn chăm chỉ khổ luyện kia đương nhiên sẽ không bỏ qua lần này.
- Đây chính là Tinh Thần Thiên Nguyên Quả?
Đường Phong kiếm chế ý niệm muốn ngồi xuống tu luyện ở trong lòng xuống, mở miệng hỏi Đường Tử Thư.
- Ân, đây chính là thứ quý giá nhất của Đường gia chúng ta.
Lúc Đường Tử Thư nói lời này mặt đầy vẻ kiêu ngạo.
- Trăm năm mới khai hoa kết quả một lần, một lần kết quả không vượt quá mười miếng. Công hiệu lúc phục dụng có thể khiến cho dưới Thiên giai thượng phẩm có thể trực tiếp tấn chức một giai, hơn nữa có thể khiến cho người khác đạt đến cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất! Trong toàn bộ linh mạch chi địa chỉ có một cây này, không hề có cây thứ hai.
- Ít thật, chỉ có sáu quả...
Đường Phong cảm khái một tiếng. Bất quá thiên tài địa bảo như vậy số lượng càng ít càng trân quý, nếu nhiều quá thì lại biến thành hàng bình thường mất rồi.
- Không ít.
Đường Tử Thư cười một tiếng
- Bổn gia của Đường gia chỉ có năm phòng, phân cho mỗi phòng một quả vẫn còn thừa ra một quả. Nhất phòng của Ngũ thúc chỉ có mỗi mình thập thất đệ ngượi, nói đến thì thấp thất đệ ngươi chắn chắc được một quả rồi. Vi huynh thì lại không được thế, huynh đệ trong nhà quá nhiều nên việc phân phối thế nào cũng là cả một vấn đề, đệ thật khiến vi huynh hâm mộ.
Đường Tử Thư nói lời này thẳng thẳng không chút che dấu, khiến Đường Phong cảm thấy hắn rất chân thành.
- Phân cho năm phòng năm miếng, còn một quả còn lại thì xử lý thế nào?
Đường Phong chủ động hỏi.
- Chắc là sẽ đổi linh thạch với Bố gia?
Đường Tử Thư cũng không quá xác định.
- Nghe nói lúc trước đều xử lý như vậy. Dù sao Đường gia chúng ta và Bố gia cũng có liên minh chi nghị, thực lực của Bố gia lại mạnh nhất ở linh mạch chi địa này, Đường gia cũng cần sự che chở của bọn hắn. Chịu thiệt thòi một chút cũng không có gì.
- Dùng linh thạch có thể đổi sao...
Trong nội tâm Đường Phong đã có chủ ý. Nếu lời này là thật thì không phải mình có thể dùng linh thạch để đổi lấy một quả Tinh Thần Thiên Nguyên Quả kia sao? Linh Khiếp Nhan cũng đã có nói, một quả như vậy ít nhất cũng có giá một ngàn linh thạch, đổi cho Bố gia thì tổn thất nặng rồi.
- Đúng rồi Tam ca, giờ chúng ta cứ đợi như vậy sao? Quả này lúc nào mới có thể thành thục?
Đường Phong mở miệng hỏi.
Giờ linh khí bộc phát trong thiên địa cũng đã dần bình ổn lại, linh khí trong phương viên trăm dặm liên tục không ngừng đổ về phía Đường gia, chẳng những linh khí trên mặt đất mà trên bầu trời cũng thế, chỉ là đã qua thời gian dài như vậy rồi mà linh quả cũng chưa thành thục khiến cho Đường Phong cũng có chút lo lắng.
Thời gian kéo dài càng lâu càng bất lợi với Đường gia.
- Phải tới buổi tối.
Đường Tử Thư nói
Tinh Thần Thiên Nguyên Quả là do hấp thu tinh thần chi lực để chậm rãi sinh trưởng, mỗi lần sau khi quả này thành thục tiểu thụ kia đều trở nên ủ rũ, phải đến trăm năm sau mới có thể tiếp tục khai hoa kết quả. Cho nên chỉ khi đến tối, lúc sao giăng khắp bầu trời, quả cây này hấp thu tinh thần lực một lần cuối cùng mới có thể chính thức thành thục. Hơn nữa lần hấp thu tinh thần chi lực cuối cùng này so với trước kia phải hung mãnh hơn gấp trăm nghìn lần.
Thần sắc Đường Tử Thư dần biến đổi, trên mặt cũng hiện lên một cỗ cuồng nhiệt:
- Tối nay là tin mừng của Đường gia đệ tử ta! Bởi vì lúc quả cây này hấp thu tinh thần chi lực thì tinh thần chi lực sẽ hội tụ đến đây, quả cây này căn bản không thể hấp thu được nhiều như vậy nên chúng ta cũng có thể cướp đoạt!
- Cướp đoạt?
Đường Phong ngạc nhiên.
- Thập thất đệ không biết sao?
Đường Tử Thư nghi hoặc nhìn hắn.
Đúng rồi, Ngũ thúc cũng mới quay lại gia tộc không được bao lâu, chỉ sợ còn chưa kịp hỏi đến việc này, thập thất đệ tự nhiên cũng không biết.
Lập tức Đường Tử Thư liền nói những việc mình biết ra.
Giờ Đường Phong mới hiểu được lời ban nãy của Đường Long là có ý gì. Trách không được hắn lại nói tất cả phải dựa vào bổn sự của ngươi, dù có một phụ thân tốt cũng chả thể làm được gì.
Trước khi Tinh Thần Thiên Nguyên Quả thành thục có đến cả hàng trăm nghìn đạo tinh thần chi lực sa xuống, ai có thể cướp được thì của người đó, đến lúc đó thì thực lực cao thấp thế nào nhìn vào là biết ngay.
Rốt cục tinh thần chi lực là vật gì thì không người nào biết được. Dù là Đường Ngạo và Đường Duệ cũng không biết. Hai ngươi bọn họ đã trãi qua việc này hai lần nhưng vẫn không thể thăm dò được huyền bí của nó, chỉ biết nó là một loại thiên địa chi lực.
Linh động, sinh động, tinh thuần, thậm chí còn có một chút linh tính, đây chính là đặc thù của tinh thần chi lực.
Trước lúc trái cây thành thục thì từ trên trời sẽ đổ xuống vô số tinh thần chi lực, nếu được người bắt lấy hấp thu thì sẽ sinh ra một số tác dụng kì lạ.
Có lẽ sẽ khiến cho thực lực của ngươi tăng mạnh, có lẽ sẽ tăng cường lực lượng Cương Tâm của ngươi, có lẽ sẽ tăng tố chất thân thể, cũng có thể sẽ gia cố cường độ kinh mạch...
Ai cũng không biết tinh thần chi lực kia rốt cục dùng để làm gì, nhưng nói tóm lại sẽ không có hại gì cả, nhiều lắm chỉ là sau khi hấp thụ quá nhiều sẽ không có tác dụng gì nữa thôi.