Vô Thường

Chương 901: Chương 901: Tại sao luôn khi dễ ta?




- Ngươi muốn Thi Thi cô nương sao?

Lại tỷ mới mở miệng đã hỏi ngay vấn đề mà Đường Phong xấu hổ, Phi Tiểu Nhã ở một bên nhìn chằm chằm vào Đường Phong, vẻ ghen tuông hiện rõ trên mặt, đang ở bên cạnh đếm ngón tay:

- Một, hai, ba, bốn, năm, sáu...

Đường Phong vội vàng chặn miệng cung chủ đại nhân:

- Sao lại thế? Đâu có nhiều đến thế?

- Đừng có ngắt lời!

Lại tỷ trừng mắt liếc hai người:

- A Phong, ngươi nói ta nghe xem nào, ngươi có muốn Thi Thi cô nương hay không!

- Không muốn!

Đường Phong trả lời chém đinh chặt sắt.

Lại tỷ cười khẽ một cái:

- Thật sự một chút cũng không có?

- Tuyệt đối không có!

Đường Phong vội vàng trả lời, chống lại ánh mắt của Lại tỷ, dù đối mặt với một Linh giai thượng phẩm cao thủ, Đường Phong cũng không khiếp nhược chút nào, nhưng vào giờ phút này, ánh mắt có chút né tránh, thật lâu sau mới ho nhẹ một cái:

- Được rồi, có một chút!

Bất luận là nam nhân gì khi nhìn thấy một nữ tử quyến rũ như Thi Thi, ít nhiều gì cũng có một chút động tâm, Đường Phong cũng không ngoại lệ, chỉ cần động tâm chính là động tâm, nhưng Đường Phong cũng không phải hạng người háo sắc đến độ nhìn thấy mỹ nữ nào cũng muốn chiếm lấy, giống như trước kia mình với Lưu Tô sư tỷ, nếu không phải đã phát sinh chuyện không thể vãn hồi trước kia, Đường Phong đoán hiện giờ mình và Mạc Lưu Tô vẫn chỉ có quan hệ tỷ đệ mà thôi.

Lý trí có thể chiến thắng xúc động bản năng, nhưng không phải mỗi ngươi đều có thể làm được.

- Có là tốt rồi.

Lại tỷ gật đầu.

- Nếu như ngươi nói không có, ta thật sự sẽ nghi ngờ thân thể nam nhân của mình đã xảy ra vấn đề, dù là ta khi nhìn thấy Thi Thi cô nương, cũng nhịn không được có chút tâm động.

Phi Tiểu Nhã ở một bên ảo não nói:

- Ta cũng vậy, nữ nhân này làm cho người ta có một loại cảm giác ngả ngớn, nhưng đáng giận nhất là nữ nhân này lại rất nhu nhược. Hai khí chất mâu thuẫn này kết hợp với nhau, dù là bất kỳ ai cũng có lực sát thương rất lớn, chậc chậc, nếu phu quân ngươi có thể đem nàng lên giường thì không biết sẽ thành cái dạng gì nhỉ?

- Lưu manh!

Đường Phong thò tay bóp khuôn mặt Phi Tiểu Nhã, niết đến mức mắt cung chủ đại nhân ngập nước.

Khuôn mặt Lại tỷ cũng hiện ra một vòng ửng đỏ, ho nhẹ một tiếng phá vỡ trí tưởng tượng của cung chủ đại nhân:

- Nếu A Phong cũng có chút cảm giác với nàng, chuyện này cứ quyết định như vậy đi.

- Quyết định cái gì?

Đường Phong ngạc nhiên, cung chủ đại nhân cùng nhìn qua Bạch Tiểu Lại.

- Tứ phu nhân của ngươi.

Lại tỷ gõ nhẹ một lên lan can ghế.

Đường Phong vội vàng nói:

- Lại tỷ chuyện này không được a.

- Không có gì không được cả, người ta ngươi cũng mang trở về rồi, ta không thể làm như không nhìn thấy. Lại nói, nếu ngươi thật sự không muốn nàng, hiện tại phải nói rõ rồi mang nàng rời khỏi Thiên Tú, nếu không nàng ở chỗ này, không nơi nương tựa, không có danh phận, sẽ ảnh hưởng tới hạnh phúc cả đời. Ngươi nhẫn tâm để cho nàng ở lại Thiên Tú không danh không phận sao? Nàng là nữ tử như vậy, đi tới chỗ nào cũng biến thành hồng nhan họa thủy, thực lực lại không cao, rất dễ dàng trở thành miếng mồi ngon cho nhiều người.

Cung chủ đại nhân cũng phát huy trí tưởng tượng:

- Thực lực chỉ đạt tới Địa giai đã có mị lực như thế, nếu sau này còn phát triển thì sẽ thành cái dạng gì? Hồng nhan họa thủy chính là nói về nàng, nếu làm không tốt còn dẫn tới hại nước hại dân, ảnh hưởng đến muôn dân trăm họ, người trong thiên hạ vì nàng mà chết nhiều vô số kể!

Đường Phong vỗ ghế một cái, mạnh mẽ đứng dậy, rung đùi đắc ý nói:

- Hai vị đã nói như vậy, bản thiếu gia đành phải lo trước nỗi lo của thiên hạ, vì hạnh phúc của muôn dân, vì bá tánh trăm họ, đành phải đưa thân vào miệng hổ, dùng thân chịu đựng tai họa này! Ai! Vì thiên hạ a, thật đáng thương đáng buồn a!

Đang nói năng rất khí phách, sau lưng Đường Phong hiện ra một đạo ánh sáng chói lọi.

- Phi...

Cung chủ đại nhân phun ra một ngụm, sau đó phì cười.

- Lại tỷ.

Đường Phong cũng cúi người nói:

- Việc này nói sau, ta đem nàng về Thiên Tú, chủ yếu là vì tinh hồn Vũ Mị, sau này Thi Thi muốn lưu lại, hoặc không muốn lưu lại, ta cũng không ép buộc. Ngươi không cần phải nói những lời cao thượng này để đánh động ta, nam nhân muốn chiếm hữu một nữ nhân, hoàn toàn là vì tư dục, không có quan hệ gì tới an nguy của bá tánh trăm họ cả. Thôi, ta đi tìm Lưu Tô sư tỷ!

Quẳng lại một câu, Đường Phong liền rời khỏi phòng, lần này bị Lại tỷ tẩy não, Đường Phong đoán nếu mình thật sự chiếm hữu Thi Thi thì đã được Lại tỷ cho phép rồi.

Lại tỷ và cung chủ đại nhân liếc nhau, trên mặt hiện ra một nụ cười:

- Xem ra, nam nhân của chúng ta không phải loại người dễ dàng thay đổi vì sắc đẹp, Thi Thi cũng hấp dẫn không được hắn, chỉ sợ sau này sẽ không còn ai có thể dụ dỗ hắn được.

Đường Phong đi tới Dược phòng của thì thấy sư tỷ đang luyện dược, sư tỷ đang bận rộn rèn luyện dược thủy, trên người đầy mồ hôi, Đường Phong lén lút đi qua, ôm lấy eo của nàng.

- Ai!

Lưu Tô sư tỷ quá sợ hãi, muốn quay người lại nhìn rõ diện mạo của người tới, nhưng lại bị Đường Phong chế trụ.

- Hừ hừ hừ...

Đường Phong biến đổi cuống họng cười rất quỷ dị, nhẹ nhàng thổi khí vào bên tai sư tỷ:

- Ngươi nói xem ta là ai?

Mạc Lưu Tô khẩn trương, tuy hiện giờ thực lực của mình tăng trưởng không ít, nhưng lại không có sức lực để phản kháng nam nhân sau lưng này, ngay cả cương khí toàn thân cũng bị chế trụ, càng làm cho người ta sụp đổ chính là, người này vừa nói một câu, vừa liếm láp vành tai của mình.

Chỗ đó... Chính là nơi mẫn cảm nhất của mình!

- Mau buông ta ra!

Thân hình Mạc Lưu Tô run rẩy, cắn răng nói:

- Ta không cần biết ngươi là ai, ngươi dám làm như vậy với ta, đừng mong còn sống mà rời khỏi Thiên Tú!

- Ha ha!

Đường Phong cười to không ngớt.

- Tiểu nương tử, khẩu khí không nhỏ, lão phu sớm đã nghe nói ở Thiên Tú có một cô gái tuyệt sắc tên là Mạc Lưu Tô, hôm nay nhìn thấy quả nhiên danh bất hư truyền. Nhưng chỉ bằng vào thủ đoạn của ngươi, có thể bắt lão phu sao?

- Ở Thiên Tú ta còn có Linh giai cao thủ... Chỉ cần ta kêu lên một tiếng, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!

Mạc Lưu Tô vội vàng nói, thân thể vặn vẹo không thôi, nàng muốn thoát khỏi sự khống chế của người sau lưng, nhưng lại không có hiệu quả, ngược lại trên cặp mông của mình cảm giác được có một vật cứng rắn đang dán sát vào.

- Bọn chúng sao? Hừ, bọn chúng đang tu luyện trong mật thất, làm sao lão phu không biết chứ? Ngươi gọi đi, ngươi gọi vỡ yết hầu cũng không có người nào tới cứu ngươi.

Đường Phong vừa nói, bàn tay càng làm càn, xuyên qua vòng eo của Lưu Tô sư tỷ xoa nắn bộ ngực cao ngất, niết lấy một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.