Vô Tiên

Chương 660: Chương 660: Biết ý chỉ cái gì (1)




Huyền Thiên tiên cảnh? Lâm Nhất lắc đầu.

- Huyền Thiên tiên cảnh mười tám năm khai mở một lần, Tiên môn lớn nhỏ đều phái ra đệ tử đi đến rèn luyện, sư đệ có muốn đi hay không?

Thấy Lâm Nhất lại nhíu mày một cái, La Dật không ngừng cười cười ngang ngược, tiếp tục nói ra:

- Đi vào Huyền Thiên cảnh có thể có nhiều chỗ tốt, nghe nói bên trong đó linh khí dồi dào, cực kỳ hữu ích cho việc tăng cao tu vi a!

La Dật có chút sờ soạng không thấu suy nghĩ trong lòng Lâm Nhất, hắn lại điệp điệp bất hưu nói rất nhiều, cuối cùng thấy đối phương vẫn là bộ dáng không tỏ rõ ý kiến, không làm gì khác hơn là lộ vẻ tức giận nói ra:

- Ta và ngươi lần đầu gặp mặt, coi như sư huynh ta không hiểu được lí lẽ, giao thiển ngôn thâm! Sư đệ tự thu xếp cho ổn thỏa đi!

Hắn có chút vô vị trở về trên bồ đoàn của mình, lười biếng nhắm hai mắt lại.

- Hảo ý của sư huynh, tại hạ tâm lĩnh!

Lâm Nhất chắp tay một cái với hắn, bất đắc dĩ há miệng, lộ ra nụ cười lúng túng.

Giao thiển ngôn thâm? Không sai, trong lòng Lâm Nhất chính là nghĩ như vậy. Nếu không phải mình cũng là Luyện Khí tu vi tầng tám, La Dật này thật đúng là chưa chắc để ý tới mình.

Cũng không biết có nghe lời nói của Lâm Nhất hay không, La Dật không thèm nhấc mí mắt, giống như là một cái con tò te làm bằng gỗ bằng đất vậy.

Lâm Nhất đối với Huyền Thiên tiên cảnh đột nhiên nghe đến này, không phải không động tâm, mà là không thể tin được lời nói của La Dật.

Trong Huyền Thiên môn của Đại Hạ, có một chỗ Huyền Thiên tiên cảnh kỳ dị. Tiên cảnh chân chính là cái dạng gì, La Dật cũng chưa từng thấy qua. Địa phương mà hắn thấy, dính dấp một chút bên rìa tiên cảnh, đó nhất định là chỗ tốt.

Trong Huyền Thiên tiên cảnh, không chỉ có dược thảo cùng với các loại thiên tài địa bảo quý hiếm, còn có vô số cơ duyên, có thể khiến cho người ta một bước lên trời. Mỗi lần vào lúc tiên cảnh khai mở, chính là một việc trọng đại của Đại Hạ Tiên môn. Các đệ tử của các Tiên môn lớn nhỏ lại xu chi nhược vụ, xem đó như là cuộc gặp gỡ khó có được. Ý tứ của La Dật chính là mời mọc Lâm Nhất tham gia vào cuộc tỷ thí của tông môn, dùng đó thu được cơ hội đi vào Huyền Thiên cảnh. Đến lúc đó, đệ tử của Chính Dương tông Luyện Khí tầng chín trở xuống, lựa chọn người xuất sắc trong đó, cùng đồng môn khác cùng nhau tiến vào Huyền Thiên tiên cảnh.

Lâm Nhất không tin trên đời này có tồn tại sự tình một bước lên trời. Với hắn mà nói, vào lúc mỗi một lần cái gọi là cơ duyên lại tới, đều làm người ta lòng kinh ngạc thịt rung động, có khi còn sẽ có vứt bỏ nguy hiểm của tính mệnh.

Theo La Dật nói, Huyền Thiên cảnh sẽ khai mở vào năm sau. Trước mắt vì thời gian còn sớm, có thời gian chuẩn bị, làm một ngoại môn đệ tử mới vào môn, Lâm Nhất không cần thiết đáp ứng điều gì.

Sau khi trở về, Lâm Nhất còn muốn hỏi thêm chút ít về chuyện Huyền Thiên tiên cảnh với hai người Mạc Đại và Tống Thủ. Thế nhưng trên đám cỏ ấy bóng người đều không có, hắn cũng chỉ đành ném sự việc này sang một bên, trở về sơn động của mình.

Trong ngày tháng mà Lâm Nhất tĩnh tu, trong chốn Lan Lăng giang hồ lại động đãng không ngừng.

Mấy tháng trước, một môn phái giang hồ mới đột nhiên xuất hiện ở huyện Lan Lăng.

Nhất Nguyên môn vừa mới lập phái, liền không sợ cường thế của Lan Lăng Minh, cũng đối chọi lẫn nhau gay gắt, dẫn đến nhiều người giang hồ ghé mắt. Thế nhưng không qua bao lâu, Nhất Nguyên môn liền đứng vững bước chân ở huyện thành Lan Lăng. Điều này làm cho rất nhiều người giang hồ kiêng kỵ Lan Lăng Minh trở nên ngạc nhiên. Sau đó, các loại đồn đãi ùn ùn kéo đến.

Trong chốn giang hồ đồn đãi, Nguyên Thanh môn chủ của Nhất Nguyên môn làm người hào sảng nhân nghĩa, toàn thân đăng phong tạo cực võ công, đã tới mức cực cao hóa cảnh. Không chỉ có vậy, Nhất Nguyên môn muốn giúp đỡ giang hồ chánh nghĩa, nguyện chống lưng cho tiểu môn tiểu phái bị Lan Lăng Minh khi dễ.

Kết quả là, những người giang hồ có thù hận cùng Lan Lăng Minh đua nhau tìm tới. Trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, Nhất Nguyên môn thực lực đại tăng, hơn nữa dưới sự suất lĩnh của Nguyên Thanh, cùng Lan Lăng Minh đại chiến một cuộc, cuối cùng trục xuất họ ra khỏi huyện thành.

Tục truyền, trong một cuộc đại chiến đó, Nguyên Thanh một mình đánh bại bốn đại trưởng lão của Lan Lăng Minh. Trong lúc nhất thời, Nguyên Thanh danh chấn giang hồ, làm quần hào thuyết phục.

Lan Lăng huyện thành, trong ngạch viện của một chỗ đất đai cực kỳ rộng lớn, giăng đèn kết hoa, không khí vui mừng doanh môn.

Hôm nay là ngày vui của môn chủ Nhất Nguyên môn.

Trong viện bày đầy yến hội, những hán tử kia nâng chén cụng ly, đều là hạng người hào phóng thô cuồng vênh váo không xem ai ra gì, tiếng hò hét oẳn tù tì điếc tai.

Trong chánh đường, một đôi nam nữ trẻ tuổi mặc hỉ phục, chính là Nguyên Thanh và Tạ Thi Dung. Nghe trong sân truyền đến tiếng huyên náo, hai người nhìn nhau cười một tiếng.

- Môn chủ! Các huynh đệ đợi ngài dẫn phu nhân mời rượu đấy!

Trình Phác đi đến, một người mùi rượu, nhưng lại không che giấu được vẻ vui mừng của khuôn mặt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.