Vô Tiên

Chương 1191: Chương 1191: Có rượu doanh tôn (2)




- Không nghĩ tới thế gian còn có rượu ngon bực này. Đương đắc 'Luyện chế' nhị quả thực kỳ diệu.

- Trong lời của Lâm huynh đệ. 'Băng Lam lộ' này chính là do Nguyên Anh tu sĩ tự tay luyện chế mà thành rượu ngon tiên phàm có sự khác biệt cùng rượu ngon phàm tục gian chế tạo không thể nói đồng nhất.

Lâm Giang Tiên lại rót một ly cho Lâm Nhất trong lúc lơ đãng đưa mắt liếc qua đối phương hỏi:

- Đêm đó thực hung hiểm ngươi đã trốn ra bên ngoài sân vì sao lại quay lại đến cứu giúp chứ? Cần phải biết nếu có chuyện bất ngờ ta và ngươi đều khó thoát khỏi cái chết a.

Lần nữa bưng ly rượu lên tò mò nhìn vật trong chén Lâm Nhất nhẹ giọng đáp:

- Muốn cứu liền cứu được.

Hắn nhíu mày lại, khẽ nâng khóe mắt lên lại nói ra:

- Nếu có người khác xuất thủ ta cần gì phải làm điều thừa?

Thần tình sợ run lên, Lâm Giang Tiên ngắm đối phương, giữa lông mày không kìm nổi một nụ cười. Lần nữa rót đầy chén rượu thứ ba hắn lại nói ra:

- Huynh đệ ta ngươi cũng không nói khách khí. Chẳng qua là ngươi có thể lấy ra vạn năm ‘Lục Hợp hoa’ ta vẫn còn muốn thay mặt gia sư mời ngươi một ly.

Lâm Nhất không hiểu ý vẫn khiêm nhượng ra vẻ một mình yên lặng thưởng thức 'Băng Lam lộ', nghe đối phương nói thế liền thổ lộ:

- Thật không dám giấu giếm gia sư cần phải luyện một lò 'Giả Thiên đan' đã chuẩn bị gần trăm năm, duy chỉ có thiếu đi hai vị dược thảo là ‘Lục Hợp hoa’ và ‘Vân Tham’. Vì thế ta chạy một lượt đến vô số địa phương đều không thu hoạch được gì. Mà giờ này ngươi tương trợ xem như lấy đi của ta một cọc tâm sự.

Như có điều suy nghĩ gật gật đầu Lâm Nhất nói ra:

- Đan dược này nhất định là bất phàm. Nếu thiếu hụt hai vị dược thảo trước mắt chỉ tìm được rồi ’Lục Hợp hoa’ vẫn là vô bổ a.

- 'Băng Lam lộ' là Tiên phẩm khó có được nhưng lại ít đi một chút khiến cho người ta trở nên mong mỏi vô cùng a. Một bầu rượu châm sáu cái chén liền hết.

Lâm Giang Tiên thèm thuồng lắc lư bình ngọc, bất đắc dĩ cười cười tiếp tục lời mới rồi nói ra:

- ‘Vân Tham’ tuy là hiếm lạ nhưng vẫn sẽ có lúc tìm được. Mà theo gia sư nói, ‘Lục Hợp hoa’ cũng không phải là không thể tìm được chỗ nào ở giới này a.

Nói xong hắn vẫn chưa truy cứu Lâm Nhất về xuất xứ của dược thảo may mắn có được, chỉ ngầm thở dài.

Lâm Nhất không tỏ rõ ý kiến gật đầu thầm nghĩ vị Bách Thảo tử này không hổ là đan đạo cao thủ kiến thức bất phàm. Bản thân mình ẩn giấu không ít dược thảo quý hiếm, hơn nữa linh dược ‘Lục Hợp hoa’ này đến từ Huyền Thiên tiên cảnh, chỉ là một trong số đó, và do lúc trước cũng không biết danh xưng của nó thôi. Tại 'Quỷ Thị' trong lúc gặp được Lâm Giang Tiên, thi triển ảo giác giống như đã từng biết, hắn bấy giờ mới đứng ra dụng ý chân thật vẫn là ở chỗ 'Hóa Anh đan' .

Mỗi một vị linh dược trong Huyền Thiên tiên cảnh đều sống sót vô số vạn năm dược thảo phàm tục không thể so sánh được. Nghĩ như thế Bách Thảo lão nhân luyện chế 'Giả Thiên đan' không phải chuyện đùa.

Có lẽ là đã nhận ra suy nghĩ trong lòng Lâm Nhất, lời nói của Lâm Giang Tiên có chút trầm trọng:

- Gia sư thọ nguyên không nhiều Hóa thần chưa thành trong vòng một trăm năm tránh không được kết quả bỏ mình đạo tiêu. Mà lão nhân gia đã từng thu được một cổ đan phương trong đó có phương pháp luyện chế 'Giả Thiên đan'. Chỉ có điều ta cùng với sư phụ sưu tập trăm năm vẫn không thể gọp đủ dược thảo cần thiết. Mà đợi chờ có lúc nào khiến cho người ta không nóng lòng chứ. Cũng may đã có ‘Lục Hợp hoa’ tìm kiếm thêm ‘Vân Tham’ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Ít ngày nữa ta sẽ xuống núi.

- 'Giả Thiên đan' này thật sự có thể tăng lên thọ nguyên?

Lâm Nhất có chút khó mà tin được.

- Một viên có thể tăng mười năm thọ nguyên.

Lâm Giang Tiên khẳng định gật đầu hưng phấn mà lại nói ra:

- Theo đan phương ghi lại một người chỉ phục dùng ba hạt có thể gia tăng 30 năm thọ nguyên. Nhiều hơn 30 năm nói không chừng gia sư có thể Hóa thần thành công.

Nhìn bộ dáng Lâm Giang Tiên ở trước mắt, Lâm Nhất không khỏi sinh ra mấy phần thèm muốn.

Bị thương đau đớn có sư phụ đến quan ái che chở. Còn có thể gối dưới chân sư phụ để hết một phần hiếu tâm cũng thật tốt a.

Chỉ có điều bản thân mình cô đơn cái gì cũng bị mất hết rồi.

Sư phụ sớm đã không còn ở trên nhân gian nữa.

Nếu bản thân mình có đan dược có thể tăng gia thiên thọ, lão nhân gia có phải là có thể sống lâu 30 năm nữa, chắc chắn sẽ thấy được tình hình Huyền Nguyên quan từ từ hưng thịnh.

Trong lòng dâng lên nỗi bi ai khó hiểu, Lâm Nhất không khỏi gục đầu xuống trầm trầm than dài. Hắn giơ tay lên lấy ra hai bình rượu đặt trên tảng đá. Nhìn chén rượu cổ xưa thiếp đi yên lặng xuất thần một hồi, bấy giờ mới nói ra:

- Thân ta còn có một chút dược thảo lệnh sư luyện đan nếu có cần xin nói rõ. Tới đây. Nếm thôi tiên lộ ta ngươi uống rượu đến từ hồng trần.

Lâm Giang Tiên mắt lộ ra sắc mặt vui mừng, bật cười ha hả nắm lấy bình rượu cười nói:

- Ha ha. Mùi vị Hồng Trần dày đặc tiên đạo tịch mịch thâm sâu. Rỗi rãnh nhìn mây trắng thay đổi Thương Cẩu, Càn Khôn Nhật Nguyệt một bầu rượu. Cùng uống nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.