Lâm Nhất ung dung dừng tại ngoài mấy trăm trượng. Phía trước cách đó không xa, chính là trận thế mà sáu vị Kim Tiên cao thủ vây khốn. Hắn thoáng như không thấy, tự nói:
- Ngoài Thánh nữ ra, chưa từng nghe nói những cao nhân khác. Nếu ngươi muốn mạng sống, không ngại nói thật tình hình cụ thể và tỉ mỉ về Cửu Mục cho ta nghe.
Thần thái hắn tùy ý, lời nói ung dung, không giống như là đang cáo giới, ngược lại tựa như đang tự thuật một câu chuyện tầm thường không liên hệ nhau mà lại cực kỳ đơn giản.
- Ha ha. . .
Nam nhân gầy chợt cười lạnh một tiếng, hung quang trong hai mắt lóe lên một cái, chưa phân trần, âm thầm đột nhiên giơ tay lên nhất chỉ. Trong nháy mắt, hai bóng người chợt nhi động tới gần Lâm Nhất.
Đó là hai vị nam nhân trung niên tu vi Kim Tiên, đều ánh mắt đờ đẫn, thần tình sống sinh lãnh, tế ra kiếm mang cực kỳ ác liệt cũng thế không thể đỡ. Song phương cách nhau trăm trượng, cách gang tấc. Nam tử gầy gò chờ đúng thời cơ thốt nhiên làm khó dễ, thế nhất kích tất sát.
Hướng Thành Tử và Thư Lãng Tử đều vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú nhìn động tĩnh bên sân.
Chẳng qua là thời gian nháy mắt, hai đạo thế công cường đại một trái một phải đến trước người. Lâm Nhất vẫn nghỉ chân tại chỗ cũ, không né cũng không lắc mạnh, miệng lại khẽ quát:
- Hừ! Thi hài khôi lỗi, yên dám càn rỡ. . .
Khi sát khí mạnh mẽ vừa chạm đến trước người hơn ba trượng, Lâm Nhất đột nhiên vung tay duỗi hai tay áo. Kiếm mang đánh tới ác liệt đột nhiên chia ra, tiếp đó cuốn ngược lăng không, không ngờ lại chạy về với chủ nhân của từng người. Mà hắn không phải cứ như vậy mà cho qua, giơ tay lên điểm nhanh. Hai đạo Lôi Hỏa to bằng vại nước phá vỡ hư không đánh xuống, ngay sau đó chính là hai tiếng nổ oành đùng điếc tai...
- Oành, oành...
Khảonh khắc sấm sét ì đùng, một phương ám không diệu sáng như ban ngày. Hai người kia không kịp né tránh, thân hình tan rã, ngay chớp mắt hóa thành tro bụi trong Thiên Sát Lôi Hỏa.
Thấy thế, nam nhân kia ngẩn người.
Hai vị kia tuy nói thiếu đi mấy phần linh động khí, lại là cao thủ Kim Tiên chân chính. Mà vừa giơ tay lên phất tay áo, đã bị song song diệt sát hầu như không còn. Chẳng lẽ, người trẻ tuổi kia chính là vị tiền bối tu vi Tiên Quân. . .
Nam nhân gầy giật mình một cái, dù không quên được Thần thạch, áo giáp, giơ tay lên lấy ra một cái ngọc giản thuận thế bóp nát, lập tức lại cả kinh thất sắc. Cấm chế ẩn hiện bốn phía đang hơi chớp động, khiến cho ngọc giản truyền tin không có công dụng. Hắn không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng tế ra vài đạo pháp quyết. Kim Tiên khôi lỗi còn lại vừa động thân hình, hai vị vọt tới trước, hai vị chặn phía sau, chỉ vì bảo vệ hắn thoát được tánh mạng.
Lâm Nhất khẽ nhíu mày, thuận tay lại hai phát tiếng sấm. Từ sau khi thu nạp Lôi Châu, lại có sự tương trợ của Thiên Sát Lôi Hỏa, lôi pháp tế ra có thể so sánh với uy lực Thiên kiếp, diệt sát mấy Kim Tiên khôi lỗi có thể nói là dễ dàng. Nếu do Ma Tôn thi pháp sẽ khiến người kinh sợ hơn. Mà phía trước bày ra một tầng cấm chế xoay chung quanh, tự nhiên là có mưu đồ khác.
- Oành, oành...
Trong tiếng nổ cực lớn, hai bóng người lần nữa bị oanh thành mảnh vụn. Mà Lôi Hỏa giữa không trung rơi xuống quá mức cường đại, làm vỡ nát một khối cấm chế.
Cùng lúc đó, lại là rắc một tiếng, hai vị Kim Tiên khôi lỗi vọt tới trước lần lượt phá khai cấm chế cản trở, qua giây lát liền muốn độn đi phương xa cùng nam tử gầy gò ấy.
Dị biến tái khởi, Hướng Thành Tử và Thư Lãng Tử tuỳ thời nhanh hơn, song song thừa dịp loạn mà đi, cũng vội vàng đánh ra một chuỗi pháp quyết. Cách đó không xa trên một đạo Thạch Cương, đột nhiên hiện ra một đạo hư huyễn pháp trận. Cũng trong khoảnh khắc, hai người lóe lên một cái trốn vào trong đó, chớp mắt theo pháp trận cùng biến mất ngay tại chỗ.
Lâm Nhất sớm đã liệu đến đôi sư huynh đệ này không phải là kẻ hiền, đối với dị trạng làm như không thấy, thân hình lóe lên một cái, đánh tới ba người Cửu Mục sắp đi xa, thuận thế hai tay bấm niệm tế ra thần chú, lập tức lại huy động ống tay áo lăng không cuồn cuộn mà đi.
Nam nhân gầy sắp trốn xa, hãy còn không kịp may mắn, thân hình chạy hết tốc lực đột nhiên ngừng lại. Hắn kinh ngạc trước mắt, vội vàng liều mạng vùng vẫy. Trong phương tinh không này, thật giống như bị một bàn tay vô hình trói buộc, cấm cố, thiên địa chi lực khó lường chợt lộn xộn, cũng đấu đá lẫn nhau, khiến người đang ở trong đó rồi lại khó có thể tự giữ. Người càng quá mức, hai vị Kim Tiên khôi lỗi cũng bị gông cùm xiềng xích. Giờ khắc này như con cá đã ra khỏi nước, mặc cho nhảy nhót nhún nhảy như thế nào đều nhất thời không có cách nào tránh thoát, làm người lâm vào hoàn cảnh tuyệt vọng.
Lâm Nhất không trì hoãn, giơ tay lên lăng không điểm nhanh. Hai đạo pháp lực hơi có vẻ quái dị bắn ra, bay thẳng tới phía trước. Bản thân hắn thế đi không ngừng, đột nhiên vượt qua nam nhân gầy. Khoảnh khắc hắn xoay người, bên ngoài hơn mười trượng truyền đến hai tiếng tiếng nổ ầm ầm trầm đục. Hai khôi lỗi động tác cứng đờ đột nhiên nổ tung, trong nháy mắt hóa thành mảnh vụn, từng mảnh rơi vào hư vô xa xăm.
- « Thái Tố kinh 》
Sau khi có thể ngộ, thiên địa Ngũ Hành rõ ràng trong lòng, thi triển thần thông càng thêm tự nhiên, thoáng đã có mấy phần cảm giác nắm thiên địa trong tay, thực tại không kém. . .
Lâm Nhất tự nghĩ thời khắc, từ từ xoay người, huy động ống tay áo, giơ tay lên khẽ vồ. Nam nhân gầy trước mắt chỉ cảm thấy mình tứ chu vô lực, thân bất do kỷ bay tới, đã kinh hãi muôn trùng, lời nói không mạch lạc kêu lên thất thanh:
- Làm cái gì, dừng tay, a. . . Tha mạng. . .
- Tha mạng?
Lâm Nhất nhếch khóe miệng, lắc lắc đầu với nam nhân ở bên ngoài ba xích, lãnh đạm cất lời:
- Nếu sớm biết hối hận như vậy, cẩu thả nhất thời lầm cả đời. Nhân tính giống nhau! Ta đã từng như thế, ngươi cũng như thế. . .
Hắn siết chặc hai tay, thiên linh bách hội của đối phương đã ở dưới lòng bàn tay.
Nam tử gầy gò hoảng sợ tỉnh ngộ, hai mắt như muốn nứt ra, hét thảm:
- Sưu hồn. . .
Lâm Nhất nhíu mày lại, lạnh lùng nói:
- Đồ xảo trá khó lường, hạng người âm hiểm ác độc, nếu vô đạo nghĩa có thể nói, chỉ có thể là tự làm tự chịu. Hãy để cho Lâm mỗ men theo đời ngươi sắp xếp một phen cho mạch lạc, nhìn xem có phấn khích ra sao, không chịu nổi ra sao. . .