Vô Tiên

Chương 426: Chương 426: Hiển uy. (1)




Trải qua lần nói chuyện trước, Chân Nguyên Tử có chút mất mát. Nhưng mà lão đạo này chẳng phải người bình thường, chỉ qua mấy ngày đã trở lại như thường, nhưng trên mặt có thêm chút hờ hững giống như Lâm Nhất mà thôi.

Nguyên Thanh và Nguyên Phong có được cơ duyên lớn, được đả thông kinh mạch Tiên Thiên, tinh khí thêm nội liễm, phong thái khác xưa, lại thêm vẻ bên ngoài đẹp trai, giống vẻ cao tiên đắc đạo, làm cho người khác phải ghé mắt nhìn.

Mặc dù không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng sự thay đổi vô hình của ba thầy trò Chân Nguyên Tử, vẫn làm cho mọi người trong phái Thiên Long vô tình nhìn ra.

- Hai vị sư huynh, đây là chỗ nào vậy? Chỉ mấy ngày không thấy thôi, thần thái của hai vị sự huynh càng hơn trước rồi!

Đám người Quý Thang, Du Tử Tiên, La Dung, Mộc Thanh Nhi cười nói đi ra bãi biển, nhìn thấy hai người Nguyên Thanh đi sau Lâm Nhất, Quý Thang ôm quyền chào hỏi/

Ba thầy trò Chân Nguyên Tử đang đi dạo trên bờ biển với Lâm Nhất, nghe phía sau có tiếng nói chuyện thì đứng lại.

- Quý sư huynh quá khen rồi!

Nguyên Thanh thong dong đáp lễ. Nguyên Phong lại cảm thấy nhức đầu, chỉ cười ha ha nhạt nhẽo.

Chuyện Lâm Nhất trở thành sư đệ của Chân Nguyên Tử, mọi người đã nghe thấy từ lâu, mặc dù không biết thật hay giả, nhưng cũng không hỏi nhiều. Vốn nghĩ rằng Lâm Nhất trèo cao với được Bạch Vân Quan, nhưng chuyện trước mắt lại lộ ra sự quỷ dị, dường như ba thầy trò Chân Nguyên Tử ở chung với Lâm Nhất lâu, càng ngày càng khó lường!

Lâm Nhất không thích nói chuyện, hắn chắp hai tay sau lưng đi tiếp về phía trước, không khác gì tên đệ tử nuôi ngựa lúc trước. Nhưng trong mắt mọi người, hắn đã không giống lúc xưa.

Du Tử Tiên cười hai tiếng, khẽ đảo mắt qua, sau đó vội bước lên vài bước, nói.

- Lâm sư đệ chậm đã!

- Du huynh có chuyện gì vậy?

Lâm Nhất nghe được tiếng của Du Tử Tiên, hắn dừng bước.

- Ha ha, ngày trước ba người chúng ta so khinh công xong, ta và nhị sư huynh tự biết mình không phải là đối thủ của ngươi, vì sao khinh công của chúng ta không khác nhau, nhưng mấy người chúng ta dùng lại không giống nhau chứ?

Du Tử Tiên không buông tha chuyện ở Đại Thành, mượn cơ hội này để đến gần Lâm Nhất.

Lâm Nhất không ngờ Du Tử Tiên nhắc lại chuyện lúc trước, ngạc nhiên nhìn mọi người, ngay cả thầy trò Chân Nguyên Tử cũng tò mò. Hắn suy nghĩ một chút, nói.

- Ở trong phái Thiên Long, ta đã nhìn được người có khinh công cao nhất là Mộc chưởng môn thi triển, mà mọi người học Long Hành Cửu Biến khá là giống với Mộc chưởng môn. Cũng may ta khác người từ bé, có thể nhìn ra điểm mấu chốt của Long Hành Cửu Biến. Hơn nữa ta là một đệ tử ngoại môn, không có tư cách học loại khinh công này. Nói cách khác, ta dùng cũng không phải là Long Hành Cửu Biến thật sự, ta chỉ mượn tạo hình, tư thể di chuyển. Chỉ vậy mà thôi!

Ý của Lâm Nhất là hắn nhìn thấy Long Hành Cửu Biến, bắt chước theo mà thôi. Còn chuyện sửa đổi bộ pháp thì hắn vẫn không nói ra, mà dù có nói thì cũng không nói rõ được. Nếu không thì đặt đám người Mạnh Sơn ở chỗ nào nữa? Mặc dù hắn tuổi nhỏ, nhưng cũng không phải không hiểu được những đạo lý đó.

Như vậy đã đủ làm cho đám người Quý Thang và Du Tử Tiên cực kỳ ngạc nhiên rồi.

Mộc Thanh Nhi thất kinh, nhưng càng cảm thấy không phục, nàng bước lên trước, nâng cằm, nói.

- Tất nhiên cha ta là người có khinh công cao nhất phái Thiên Long, mà Long Hành Cửu Biến chính là bí mật bất truyền của Phái Thiên Long, sao ngươi có thể nhìn được gì ở trong đó? Cho dù thân thủ của ngươi cao siêu, nhưng không thể nói ba nói bốn về tuyệt kỹ của một môn phái được. Hơn nữa, nếu ngươi không học nội công phái Thiên Long thì sao thi triển được Long Hành Cửu Biến chứ? Với thân thủ của ngươi, cho dù học trộm công pháp phái Thiên Long, có Giang trưởng lão ở đây, cũng không ai truy cứu chuyện này. Nhưng mà, ngươi không thể chửi bới tuyệt kỹ phái Thiên Long như vậy!

Ngày đó Mộc Thanh Nhi không thấy được Lâm Nhất thi triển 'Long Hành Cửu Biến', lại nghe đối phương nói loa qua như thế, chỉ nghĩ rằng hắn ngẫu nhiên gặp thấy, nên vô tình so tài. Mà trong lời nói của Quý Thang và Du Tử Tiên thì có vẻ như lần vô ý dùng khinh công kia khá là cao minh.

Vì vậy Mộc Thanh Nhi không phục. Vì cha nàng, vì phái Thiên Long, tất nhiên nàng sẽ mắng Lâm Nhất ngông cuồng tự đại.

Lâm Nhất nhìn dáng vẻ của Mộc Thanh Nhi, hơi ngạc nhiên. Ngày đó hắn vô tình dùng Long Hành Cửu Biển, nhưng bên trong vẫn là Ngự Phong Thuật của hắn. Còn vừa rồi hắn muốn giữ mặt mũi cho Mạnh Sơn, nên nói thật, ai ngờ mở miệng đã đắc tội với người khác.

Quý Thang và Du Tử Tiên, ngay cả La Dung ở bên cạnh cũng lúng túng, nhưng hơi đồng ý với lời nói của Mộc Thanh Nhi.

Lâm Nhất âm thầm lắc đầu, nhìn đám đệ tử phái Thiên Long này, nở nụ cười nhạt nói.

- Ta không có ý chửi bới gì phái Thiên Long, mà ta cũng không tu luyện nội công tâm pháp nào của Phái Thiên Long hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.