Vô Tiên

Chương 381: Chương 381: Hồ đồ (2)




Có một số việc không cần giấu giếm, cũng không cần nói quá mức tỉ mỉ, có một vài chỗ, trong lòng Giang trưởng lão tự nhiên sáng tỏ.

- Chỉ là, ta nghe nói Huyền Nguyên quan sớm đã xuống dốc, không nghĩ tới còn hậu nhân bất thế xuất như ngươi. Nếu ngươi đã vào Thiên Long phái ta, Giang mỗ mời ngươi làm Thái Thượng trưởng lão, thế nào?

Nói rồi, Giang trưởng lão dừng bước lại, mặt nở nụ cười.

Ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn mặt mày của Giang trưởng lão không giống như đang nói đùa, Lâm Nhất trầm ngâm một chút, lắc đầu nói:

- Ta ở trong Huyền Nguyên quan còn có hương hỏa! Ta nghĩ cho dù bản thân Giang trưởng lão ông, chuyện làm Thái Thượng trưởng lão cũng là bất đắc dĩ mà thôi!

Làm như đã sớm có dự liệu với lời nói của Lâm Nhất, Giang trưởng lão vuốt râu cười ha ha, nói:

- Lâm đạo hữu thực sự là khoái nhân khoái ngữ, nếu không phải tu vi của Giang mỗ khó có thể tiến thêm, thêm nữa lại thừa ân với Thiên Long phái, sao có thể để những tục vụ này triền thân chứ! Chỉ có điều Huyền Nguyên quan đã có hậu nhân kéo dài đèn nhang, thật không dễ dàng! Chuyến này cho dù ta có thể còn sống trở về hay không đều sẽ truyền tin cho Mộc Thiên Thành, để Thiên Long phái từ nay về sau vĩnh kết huynh đệ với Huyền Nguyên quan!

Nhìn thấy Lâm Nhất trầm tư một chút không nói, Giang trưởng lão lại vừa cười vừa nói:

- Chuyện Thái Thượng trưởng lão thì thôi vậy, chỉ có điều Lâm huynh đệ có thể cho Giang mỗ nói một câu, bằng lòng với một thỉnh cầu của Giang mỗ không?

Nếu Huyền Nguyên quan có Thiên Long phái tương trợ, nói vậy ngày sau sẽ tốt hơn một chút. Đây là Giang trưởng lão chủ động lấy lòng, Lâm Nhất không thể không đồng ý. Không phải là vì chính mình mà là vì Huyền Nguyên quan. Thu hồi tâm tư, hắn gật đầu nói:

- Giang trưởng lão có chuyện cứ nói đừng ngại, nếu như Lâm Nhất có thể làm được, tất sẽ không chối từ!

Giang trưởng lão rất hài lòng nhìn Lâm Nhất, tự tay khiêm tốn mời, hai người tiếp tục đi tiếp.

- Chuyến này gian nguy, một mình ta chỉ một cây chẳng chống vững nhà được! Giang mỗ muốn mời Lâm huynh đệ giúp đỡ thêm, như thế nào?

Lâm Nhất nghe Giang trưởng lão nói như vậy, liền biết dụng ý của đối phương, hắn nói:

-Nếu đủ khả năng, Lâm Nhất sẽ không đứng nhìn bàng quan!

Nhìn một già một trẻ đang dần đi tới, thần thái ung dung nói cười, đi lại nhàn nhã ung dung nghiễm nhiên như một đôi hảo hữu lâu năm, mọi người trên bờ biển như rơi vào sương mù.

Trước mặt người khác, Giang trưởng lão trước giờ đều là vẻ mặt đạm mạc cao xa, làm người ta không có chút tâm bễ nghễ nào. Cho dù là Mạnh Sơn cũng không dám có một chút sơ suất nào, luôn là tư thế của một tên tiểu bối.

Nhưng Lâm Nhất này là thế nào đây? Sao hắn lại thân thiết với Giang trưởng lão được môn phái tôn thờ như vậy, sợ là chưởng môn cũng không dám càn rỡ như vậy đâu! Không đúng? Giữa hai người, lại chỉ có Giang trưởng lão nói cười, Lâm Nhất lại như có điều suy nghĩ, dáng vẻ không yên lòng.

Mộc Thanh Nhi sớm đã xuống khỏi hải thuyền, đứng cùng với mọi người. Nhìn thấy Lâm Nhất kề vai đi tới cùng Giang trưởng lão, môi thơm nửa há ra, vẻ mặt ngạc nhiên. Lúc nàng truyền lệnh liền biết trước tình cảnh của Lâm Nhất không ổn.

Một đệ tử chăn ngựa lại có võ công cao như thế làm cho người ta không thể tưởng nổi. Chỉ sợ Lâm Nhất này thực sự có lai lịch bất chính, cuối cùng cũng sẽ bị Thái Thượng trưởng lão áp chế. Ai ngờ mới qua thời gian một nén nhang, hai người lại cười nói cùng nhau đi xuống hải thuyền. Mộc Thanh Nhi cùng đa phần đệ tử đều giống nhau, cảm thấy hồ đồ rồi.

- Sư phụ, Lâm huynh đệ quả nhiên là không có việc gì!

Sư huynh đệ Nguyên Thanh nhìn thấy Lâm Nhất không việc gì thì vội vàng nhỏ giọng nói.

Chân Nguyên Tử vuốt râu mỉm cười, tiểu tử này không phải người thường có thể đo lường được. Hắn không sao liền tốt rồi, lão đạo ta còn có lời muốn hỏi hắn đó!

Đương nhiên, tâm tình tốt đẹp còn phải nhắc tới nhóm Biện Chấn Đạc. Nhìn thấy Lâm Nhất nói cười như thế với lão giả râu bạc, trên mặt Biện Chấn Đạc cũng nở nụ cười. Lần đánh cuộc tính mạng này, thắng rồi!

Khuôn mặt của Mạnh Sơn có chút cứng ngắc, suy nghĩ trong lòng khó có thể nói rõ được. Ánh mắt gã phức tạp khom người thi lễ:

- Sư thúc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.