Vô Tiên

Chương 1181: Chương 1181: Khó hiểu (2)




Sau đó lão phụ thuận tay đánh ra một thủ quyết. Chỉ thấy mặt bãi đá lập tức sinh ra quang trụ có ánh sáng dìu dịu, chậm rãi nâng khối 'Tức thạch' kia lên, khiến cho nó thay đổi trở nên lớn hơn rất nhiều, hiện ra trước mặt mọi người càng thêm rõ ràng, không cần vận dụng thần thức cũng có thể nhìn được rõ ràng.

- Một cân 6 lạng 'Tức thạch' chí ít có thể luyện chế 20 viên Vạn Lý Truyền Âm Phù.

- Ha ha. Thứ không đắt lắm sẽ không luyện chế được Truyền Âm Phù muốn vô dụng a.

- Xà Tiên Quả cũng không hiếm thấy nhưng 300 năm lại không nhiều.

- .

Chung quanh tiếng ông ông vang lên nhưng không có ai đứng ra nói. Thấy thế lão phụ nhân cảm thấy thất vọng, giơ tay lên chiêu thu 'Tức thạch' trở về, quang trụ biến mất theo. Lão chậm tiếng nói:

- Xem ra là lão thân phí công một chuyến, có vị đạo hữu kế tiếp cầu bảo.

Lúc này Lâm Nhất chậm rãi đến gần đám người. Hắn vẫn bình tĩnh, thái độ bình thường không thấy dị thường mảy may. Địa phương này không có vẻ chật chội hắn đứng ở bên sân đi vào trong nhìn lại.

Cái gọi là đấu bảo, cầu bảo bất quá là một loại thuyết pháp lấy vật đổi vật mà thôi. Chỉ cần nói ra vật mình muốn rồi treo ra mức thưởng mọi người bù đắp cho nhau. Cử động lần này củ a tu sĩ mà nói ngược lại cũng tiện lợi!

Chỉ chốc lát sau, Lâm Nhất liền hiểu rõ quy củ nơi đây.

Canh giờ tiếp sau, bên trong tràng xuất hiện các loại bảo vật kỳ lạ cổ quái, khiến cho tình cảm quần chúng tăng cao. Mọi người lần lượt đi lấy ra bảo vật của mình hoặc là treo giải thưởng cầu xin, không khí càng thêm náo nhiệt lên. Mấy vị Nguyên Anh tu sĩ kia phần lớn là thất vọng mà về, ngược lại những kim đan tu sĩ mỗi người đều có thu hoạch của mình.

Sau một canh giờ, ngoại trừ chấp sự 'Quỷ Thị' ra, chỉ có số ít người không lên đài lộ bộ mặt thật. Lúc này Thương Doãn Ma Sát môn đứng lên, sải bước đi tới sân, sau đó hắn ngắm nhìn bốn phía, cao giọng nói ra:

- Thương mỗ cầu vật là 'Thiên Tàm kim' không cần quá nhiều, một vài lạng là đủ rồi. Giá cả dễ thương lượng.

Y ngẩng đầu ưỡn ngực ra dáng tiền của dồi dào.

Giây lát sau đó dưới trận không có động tĩnh gì. Thương Doãn có chút không nén được, tức giận nói ra:

- Thương mỗ nguyện ra năm vạn linh thạch.

Lúc này hắn còn chưa dứt lời, lão giả ngồi trên ghế mày ủ mặt ê kia liền mở miệng:

- 'Thiên Tàm kim' hiếm có so với kim tinh, chỉ cần tăng thêm một chút là có thể khiến cho pháp bảo phong duệ mà cứng cỏi gấp đôi. Chẳng qua là vật hiếm thì quý.

Thần sắc Thương Doãn chuyển sang vui, vội nói:

- Vị đạo hữu Hằng Đạo môn này chẳng lẽ sợ Thương mỗ không bỏ ra nổi linh thạch sao? Ta lại thêm một vạn nếu ngươi có.

Lời còn chưa dứt đối phương cau mày, liên tục xua tay nói:

- Trong tay Kỳ mỗ thật ra còn thừa lại một chút 'Thiên Tàm kim', nhưng đối với đạo hữu mà nói lại không đủ sử dụng.

Thương Doãn hừ một tiếng, ngầm bực đối phương dài dòng. Hắn cố kiên nhẫn hỏi:

- Kỳ đạo hữu còn thừa lại bao nhiêu 'Thiên Tàm kim'?

Lão giả họ Kỳ biểu lộ vẻ áy náy khó nói:

- Chỉ còn sót lại bốn chỉ.

Thương Doãn lại ngầm phun nước bọt, thầm nghĩ bốn chỉ thì bốn, tiền dù sao so sánh với không có có chút mạnh hơn. Hắn lấy túi càn khôn ra, nói:

- Kỳ đạo hữu, ta ra ba vạn linh thạch mua bốn chỉ 'Thiên Tàm kim' của ngươi.

Cái giá tiền này đã tương đương không tệ. Ai ngờ đối phương lắc đầu tư chối:

- Nhưng Kỳ mỗ còn muốn giữ lại để luyện chế pháp bảo cho đệ tử.

Mọi người đều nhìn ra ấy là dụng ý của lão giả họ Kỳ là muốn muốn mượn cơ hội làm giá mà thôi. Nếu ngươi không nguyện ý bán Thiên Tàm kim, vì sao phải lên tiếng tiếp lời chứ? Nhưng Thương Doãn cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, sắc mặt lập tức sa sầm xuống nhưng nhất thời không tiện phát tác. Hắn cố nhẫn nhọn hỏa khí, thuyết phục:

- Đạo hữu nói giá cả, Thương mỗ thành tâm cầu bảo.

Mày ủ mặt ê, lão giả làm ra vẻ khó khăn nói ra:

- Làm sao ta ăn nói với đệ tử giỏi đây chứ?

- Thôi. Đây là năm vạn linh thạch, xin đạo hữu chớ nên đùn đẩy.

Thương Doãn đã không còn uy phong, móc ra cái túi càn khôn. Đối phương rung lên khi trong tay đã có một khối vàng óng ánh, nói ra:

- Cảm động trước thành ý của đạo hữu, Kỳ mỗ cố nén cơn đau cắt thịt.

Hai bên thỏa thuận xong tiền hàng, Thương Doãn lại khám nghiệm Thiên Tàm kim thành phẩm thế nào mới trầm mặt. Bỏ ra nhiều linh thạch như vậy chỉ mua không được một nửa vật đó, có thể tưởng tượng được tâm tình của hắn ra sao. Còn lão giả họ Kỳ chiếm được lợi lớn thì cau mày thư giãn đi rất nhiều.

Lúc này 'Quỷ Thị' ứng thị đến cuối dù có không có người nào, hơn nửa ngày ngồi bất động Lâm Giang Tiên bỗng nhiên đứng dậy dẫn tới sự chú ý của mọi người. Hắn đi tới bện cạnh bãi đá, giơ một cái bình ngọc trong tay lên, mỉm cười nói ra:

- 'Hóa Anh đan' một viên cộng thêm mười vạn linh thạch xin hai cây dược thảo.

Hắn vừa dứt lời toàn bộ người trên hiện trường ồ lên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.