- Hừ! ! Chút tài mọn mà thôi!
Mạc Chi Dư không hề sợ hãi, lấy phi kiếm ra đón đầu. Thế tới của thanh long hung mãnh, thân hình cao vút, quần đấu với nhau nhưng ai cũng không làm gì được đối phương.
Lại là một tiếng hổ gầm vang lên, một con bạch hổ cao vài chục trượng mang theo khí thế dữ tợn mà bạo ngược nhảy ra từ trong mây mù.
Gặp nguy không loạn, Mạc Chi Dư thuận tay lấy ra một thanh phi kiếm khác, khó khăn đấu cận thân với bạch hổ. Ý chí chiến đấu của ông ta càng tăng lên, hét lớn:
- Tiểu tử thối, còn chu tước, huyền vũ đâu? Mau mau cho đám súc sinh đó hiện thân, để lão phu một lượt đánh hết nào!
Ở một góc trận pháp, hai tay bắt ấn quyết của Lâm Nhất chậm lại, gương mặt ảm đạm.
“Càn Khôn Tứ Tượng trận” có cả công lẫn thủ. Kỳ ẩn không nhận ra, khốn không thể thoát, thủ không thể động vào, sau khi liên tục thử nghiệm, uy lực của trận này thật bất phàm, khiến người ta tăng sự tin tưởng hơn nhiều. Nhưng sát trận lại hoàn toàn ngược lại với các tính năng khác, chuyện này là vì sao?
Thanh long thể hiện khá uy thế nhưng lại khó chịu được phi kiếm sắc bén của Mạc Chi Dư, chỉ đành chạy xung quanh, đối phó với địch không còn chút sức lực nào; bạch hổ hung mãnh cũng có thể nhìn ra, nhưng vẫn không làm gì được với người trong trận. Mấy con này đã vô dụng, nếu tiếp tục cho chu tước và huyền vũ hiện thân, chẳng qua chỉ làm lão già này chê cười mà thôi.
Sát trận của Tứ Tượng kỳ trận không thể chỉ như này chứ? Thủ trận cũng là lần đầu thử nghiệm đã có sự cứng cỏi như huyền vũ, có thể chịu một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan mà không vỡ. Còn sát trận lại không có cách nào, phải làm sao mới ổn đây?
- Ha ha, không còn cách nào nữa hả? Tiểu tử thối, một Tứ Tượng kỳ trận tầm thường mà thôi, chắc là không có trận bàn làm cơ sở ngầm, uy lực của nó chỉ thường thôi.
Nhìn thấy thanh long bạch hổ hiện thân, Mạc Chi Dư đã đoán ra căn nguyên của trận pháp. Thấy đối phương không thể gây ra thương tổn gì tới mình, ông ta càng thêm đắc ý, mở miệng đe dọa:
- Nhanh chóng thả lão phu ra! Nếu không, lúc phá được trận, ta sẽ cắt gân, lột da của ngươi!
Sau khi nghe vậy, Lâm Nhất cách đó không xa cũng nghiêm túc lắc đầu, thần sắc chợt bừng tỉnh. Đây mới là “Càn Khôn tứ tượng kỳ”! Ta đã hiểu được “tứ tượng”, lại bỏ quên “càn khôn”. Nghĩ lại, “Càn Khôn tứ tượng kỳ” ứng với một trận pháp hoàn chỉnh, sẽ có trận kỳ bốn mặt cùng một cái trận bàn. Mà năm đó tổ sư chỉ có được tứ tượng kỳ, một bộ trận pháp này vẫn bị khuyết thiếu!
Còn mệt bản thân từng tu tập trận pháp, cũng biết sau khi trận kỳ hợp với trận bàn sẽ bất phàm, lại bỏ quên bộ Tứ Tượng kỳ trận bên người. Một lời đánh thức người trong mộng, hôm nay phải cám ơn Mạc lão nhi này rồi! “Càn Khôn tứ tượng kỳ” chỉ vì thiếu trận bàn nên thanh long và bạch hổ như bị thiếu đi hồn phách, hào nhoáng bên ngoài nhưng khó có thể phát huy được uy lực chân chính của sát trận.
Tứ Tượng kỳ trận tầm thường? Đối với chuyện này, Lâm Nhất không cho là đúng. Một kỳ trận thiếu đi trận bàn đã có thể ngăn cản tu sĩ Kim Đan cường công, cũng có thể vây khốn được một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ như ngươi. “Càn Khôn tứ tượng kỳ” này tuyệt đối không tầm thường!
Trong chốc lát cũng không giết được Mạc Chi Dư, cũng không thể thả ra ngoài được, cứ như vậy ở trong địa huyệt, không chết không ngừng tốn thời gian sao? Vốn muốn bày cạm bẫy tính toán đối phương, ai ngờ lại là tình cảnh lưỡng nan như vậy. Có thể thấy được tu vi có hạn, mặc dù có trận pháp tương trợ, muốn giết một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng là si tâm vọng tưởng.
Lúc này phải làm như thế nào đây? Lâm Nhất bắt đầu lo lắng. Lòng người không đủ! Còn không phải tại nguyên nhân tu vi thấp sao! Luôn muốn mở mang kiến thức ở Huyền Thiên tiên cảnh một phen, sau đó sẽ tìm một nơi yên tĩnh thử nghiệm Trúc Cơ. Nhưng tình cảnh trớ trêu lại xen ngang, càng ngày càng gặp phải nhiều cao thủ, cứ tiếp tục như vậy, có thể còn sống bình yên thoát thân cũng là một chuyện may mắn, còn nói gì tới Trúc Cơ nữa!
Trúc Cơ, Trúc Cơ, nếu như ta thành công vào Trúc Cơ, có thể giết được Mạc lão nhi không?
Tình thế cấp bách khiến hắn thay đổi suy nghĩ, không thể không như thế. Cùng cực sinh biến cũng là tình thế bức bách.
Tứ Tượng kỳ trận chỉ cần không bị ngoại lực tấn công, hoặc là không tìm được trận cước tiến hành mạnh mẽ phá trận, trận pháp này có thể mượn sức mạnh đất trời tự vận chuyển, không cần đặc biệt duy trì. Còn khốn trận ngầm có phương pháp ngũ hành, sẽ từ những thời điểm khác nhau mà diễn biến thành trận pháp khác nhau.
Mạc Chi Dư bị nhốt trong trận, chỉ cần không tìm được lối ra, theo như tình hình này, vây khốn ông ta mười ngày nửa tháng không phải việc khó.
Không cần nửa tháng, chỉ cần mười ngày! Bằng vào tiện lợi trong Huyền Thiên tiên cảnh, khi dùng toàn lực, mười ngày cũng đủ thử tiến vào Trúc Cơ. Chỉ đợi thành công vào Trúc Cơ có thể ngự kiếm phi hành, mặc dù không giết được Mạc lão nhi, chí ít chạy cũng nhanh hơn nhiều. Nếu như thất bại, không thể thành Trúc Cơ? Không quan tâm được nhiều vậy, dù sao vẫn tốt hơn là cứ ở trong hoàn cảnh không thể tiến thối này.
Mạc lão nhi, đây đều là do ngươi ép ta!