Sau một thời gian dài , Vũ trụ mới này đã ổn định hình thành . Trải qua một lần đại thanh tẩy , chết đa phần là kẻ yếu , mỗi loại phương thức tu luyện thể hiện ra đặc sắc của riêng mình . Pháp tắc cũng trở nên hoàn mỹ giống như trước đây là bị vỡ vụn ra vậy . Thế giới này nghênh đón một thời kỳ mới , những lựa chọn thú vị cùng vấn đề phức tạp cũng nhiều hơn .
Vô Danh giống như thoát khỏi gông cùm , sứ mệnh đã hoàn thành . Đến lúc phải đi gặp người kia rồi ! Giải thoát cho Dịch Kiếm và Ngao Bá , cũng không để ý hai người này , hắn dùng năng lực của mình đi đến một không gian kỳ lạ . Ở đây hắn trông thấy một người liền như biết trước mà hỏi :
- Ngươi là số mấy ?
- Thần Ma số 228 , Trần Tiểu Vân . Ngươi là Thần Ma số 1 ?
- Đúng vậy .
Giữa hòn đảo , tòa tháp run lên , sau đó một đứa bé tóc ba chỏm chạy ra . Thằng nhóc này ôm Vô Danh rồi mách :
- Chủ nhân , là tên xấu xa này ngăn cản . Đánh hắn .
- Không được .
Thằng nhóc căm tức trừng Tiểu Vân , trốn sau lưng Vô Danh làm mặt quỷ .
- Đây là ngươi sáng tạo ra ? Muốn có tình cảm như nó ?
- Phải . Ngươi đã biết những gì ?
- Vô tận hải vốn là rất nhiều mảnh vụn của đại thế giới trước kia . Thần Ma số 1 ứng đại kiếp nạn mà sinh , có nhiệm vụ bổ thiên , khôi phục lại đại thế giới . Ngươi phải chờ đến thời điểm nhất định mới có thể làm được điều này . Vốn chỉ là một công cụ , ngươi là vô tình , nhưng lại khát khao hữu tình . Bởi vậy mới sáng lập cái truyền thừa Thần Ma tìm người trợ giúp .
- Ừhm !
- Ta ban đầu tới đây cũng rất hoang mang , thực sự không thể hồi sinh người chết sao ? Không cam lòng , ta bắt đầu dùng năng lực Thần Ma trợ giúp mà đi lên con đường tu luyện . Đấu khí , ma pháp , tu tiên , luyện thể , khoa học kỹ thuật .... toàn bộ những thứ có thể ta đều thử . Ban đầu còn dùng tỷ năm làm một đơn vị đếm , nhưng rồi cũng chẳng thèm để ý đã qua bao lâu . Bất kỳ con đường nào ta đều đi từ thấp đến đỉnh cao nhất .
- Sau đó ?
- Tổng hợp toàn bộ kiến thức , sức mạnh có được qua tu luyện , ta sáng tạo ra một loại năng lực thần kì mới . Thứ này có thể đối nghịch với năng lực Thần Ma của ngươi . Vì thế ta đặt cho nó cái tên ngược lại năng lực Ma Thần . Cũng vì vậy ta mới hiểu được nguyện vọng , cũng như mục đích việc chọn người tới đây của ngươi .
- Vậy hiện tại nên gọi là Ma Thần số 1 .
- Gọi gì không quan trọng , với năng lực này ta có thể giúp ngươi từ vô tình mà sinh hữu tình . Những nữ nhân mà bị bắt đi đều trong tay ta , họ sẽ là ấm áp làm tan dần trái tim băng giá của ngươi . Chỉ là ta làm thế để được điều gì chắc ngươi cũng biết .
- Ta biết . Vậy bắt đầu thôi .
Sau đó Vô Danh truyền toàn bộ năng lực Thần Ma của mình cho Trần Tiểu Vân . Đứa bé kia thấy vậy thì cuống cả lên , nhưng lại bị hắn ngăn cản . Trần Tiểu Vân sau khi có hai loại năng lực thần kỳ trái ngược này , đã có thể làm được điều mình muốn .
....................
Tại không gian kỳ lạ này , vốn dĩ vô tận hải đã không còn vì phục hồi trở lại thành đại thế giới . Nhưng nếu có người ở đây sẽ thấy được đại thế giới đang ở đằng trước của hòn đảo , còn đằng sau đảo lại là một vô tận hải mới . Trên đảo cũng không còn tòa tháp nữa , chỉ là một nơi hoang vu mà thôi .
..............................
Trong đại thế giới ,ở một thôn nhỏ , trong một gia đình nông phu , Vô Danh sinh ra . Hắn hiện tại hoàn toàn không còn bất kì ký ức nào . Lớn lên trưởng thành như một đứa trẻ bình thường . Sau đó lớn lên thành thanh niên lao vào con đường tu luyện . Trên cổ hắn đeo một sợi dây chuyền gắn một cái tiểu tháp .
Quá trình đi lên đỉnh cao , hắn gặp qua nhiều mỹ nữ có tên : Tuyết Vi , Ngọc Thủy , Tôn Diệu , Liễu Hàm Yên , Thạch Mẫn , Lục Mỹ Dung , Hàn Tiểu Mỹ , Hàn Thủy Anh . Có cô gái chủ động yêu hắn , có người hắn phải tán tỉnh truy cầu , người thì là kẻ thù , người lại là sư tỷ .....
Muôn màu muôn vẻ , nhưng cuối cùng đều thành nữ nhân của hắn . Đến một ngày , đứng trên đỉnh cao nhìn khắp đại thế giới bỗng dưng miệng tự động nói một câu mà hắn không hiểu
- Vô tình đã thành hữu tình .
........................
Còn tại vô tận hải mới xuất hiện kia , trong một viên bi vũ trụ , trên hành tinh màu xanh . Đang lướt net , bị người cầm sách đánh một cái , Trần Tiểu Vân quay lại :
- Chị có gì thì nói , đừng đánh em có được không ?
Như Yến định giơ tay lên định làm phát nữa chợt thấy nước mắt em họ tràn ra . Nàng vội hỏi :
- Có đau không ? Làm sao lại khóc rồi ?
- Không đau . Cũng không biết sao nhưng em rất vui .
- Bị hâm à ! Đi ra ngoài thoáng gió coi . Cả ngày ở nhà nên thế đó .
- Vậy thì đi biển .
Nhìn Tiểu Vân đóng laptop lại , mặc quần áo . Như Yến đầu đầy dấu hỏi , nó đổi tính từ khi nào thế ? Kệ đi , Chuyện này tốt mà ! Nàng vui vẻ về phòng thay đồ đi tắm biển với em họ .
>>>>>>>>>>>> Hết truyện
Số từ: 1071