Vô Tình Gặp Được Bảo Bối

Chương 44: Chương 44: Đại mỹ nhân




Mặc Âu vừa đi không lâu thì máy Hàn Thiên Nhược cũng có một cuộc điện thoại gọi tới. Anh mở ti vi đã được kết nối với điện thoại. Trên chiếc ti vi màn hình rộng siêu mỏng hiện lên khuôn mặt của Trương Gia Vỹ. Trương Gia Vỹ kính cẩn báo cáo: “Tổng tài! Tối nay có buổi tiệc liên hoan phim do một nhà đầu tư có tiếng trong giới tổ chức, ngài cũng được gửi thiệp mời''

Hàn Thiên Nhược mắt vẫn còn lướt bảng thống kê cổ phiếu, phát ra một giọng nói lạnh: “Hủy”

Trương Gia Vỹ cũng đã dự đoán được Hàn Thiên Nhược sẽ trả lời như thế, nhưng theo thông tin được biết thì hình như gã con trai riêng Hàn Ngũ cũng tham dự nên cũng phải thông báo cho ông chủ một tiếng: “Nhưng mà nghe nói tối nay Hàn Ngũ cũng đến dự bữa tiệc ở khu nghỉ dưỡng Lamous”

Hàn Thiên Nhược sững lại một chút, khu nghỉ dưỡng Lamous sao, lúc sáng anh cũng có nghe Mặc Âu nhắc đến. Giọng nói ngắn ngủi một lần nữa vang lên trong không gian tịch mịch: “Mấy giờ?”

Trương Gia Vỹ cứ nghĩ Hàn Thiên Nhược quan tâm đến buổi tiệc này là vì Hàn Ngũ nên lập tức trả lời: “8 giờ thưa tổng tài”

Hàn Thiên Nhược gõ ngón tay đều đặn trên thành ghế, như có điều suy nghĩ: “Vậy là trùng hợp với bảo bối sao“.

Trương Gia Vỹ kiên nhẫn chờ đợi ý kiến từ Hàn Thiên Nhược. Mấy giây sau, Hàn Thiên Nhược nói: “Nhớ chuẩn bị đồ cho tôi”

Trương Gia Vỹ gật đầu tuân mệnh: “Vâng”

Màn hình ti vi trở nên tối đen sau khi được ngắt kết nối từ hai phía. Hàn Thiên Nhược khẽ cong khóe môi nhìn lên bức tranh treo tường hình chụp của Mặc Âu đang đứng tươi cười giữa dải hoa oải hương: “Tối nay lại được gần em rồi”

____________

Tối trăng sáng, tại khu nghỉ dưỡng Lamous sang trọng chỉ dành riêng cho các khách mời quý tộc trong giới giải trí hay những đại minh tinh có sức ảnh hưởng. Siêu xe ra vào nườm nượp khiến người ta cũng phải mở to mắt mà chóng mắt kinh ngạc. Ai mà không biết rằng, đầu tư vào giới giải trí là một nguồn lợi lớn chứ tuyệt đối không nhỏ. Vì thế mỗi nhà kinh doanh dù không quan tâm đến giới giải trí nhưng ít nhiều cũng sẽ đầu tư một phần tiền vào đây để thu lại món lợi kếch xù qua nhưng bộ phim ăn liền. Tất nhiên, thân là hai tổng tài của hai công ty lớn nhất nhì cả nước cũng biết điều này cho nên tiền bỏ vào cũng không nhỏ, nắm được quyền lực khống chế vô cùng lớn. Cho nên thiệp mời cũng được gửi đến tận tay hai quái vật khổng lồ Thiên Dương và Victoria. Cơ mà...

Một chiếc xe Ferrari mui trần màu rượu phóng thẳng tới phanh kít một đường, cô gái từ trên xe bước xuống. Mọi người hít một ngụm khí lạnh khi thấy cô gái vừa bước xuống. Cô mặc một trên người một bộ váy màu đen tuyền đính vô số hạt kim cương phần thân trên như dải ngân hà. Phần váy tuy không cắt xẻ táo bạo như mấy vị nữ minh tinh trước đó nhưng lại để hở nhưng nơi tôn dáng như phần khoét ngực, vòm xương quai xanh quyến rũ, mái tóc được thắt bối gọn gàng, cùng nước da trắng mịn màng. Cô cứ trông như một nàng công chúa vừa bước ra từ truyện cổ tích vậy. Vừa quyến rũ mê người vừa hoạt bát đáng yêu khiến nhiều chàng trai có mặt ở đây đã rạo rực lòng xuân, đôi mắt nóng bỏng dán chặt vào cô. Tuy nhiên cũng có không ít cô gái ghen ghét, đố kị khi nhìn thấy có người cướp mất ánh hào quang của mình.

''Đẹp... đẹp quá đi! Sao cô ấy lại có thể đẹp như vậy cơ chứ”

“Đại mỹ nhân! Cô có bạn trai chưa vậy?”

“Bộ váy cô ấy đang mặc hình như là của nhãn hiệu SL đấy. Lúc trước tôi thấy tuy bình thường không có gì đặc biệt nhưng tại sao mặc lên người cô ấy lại tỏa sáng như vậy chứ''

''Lụa đẹp vì người thôi! Về tôi cũng phải thử mua mấy bộ đồ của SL mới được”

Mặc Âu không để tâm mọi ánh nhìn mà phong lưu liếc mắt tìm người đẹp. Chậc chậc! Chưa gặp được mỹ nam nào, bảo bối nhà mình vẫn là một đẳng cấp mà không ai có thể vượt mặt.

''Tiểu Âu'' Tử Hạ từ đằng xa bước tới. Trên người cô cũng đang mặc một bộ đồ ánh cam bắt mắt không thua kém gì Mặc Âu.

''Ô! Hạ nữ thần của chúng ta cũng quen đại mỹ nhân này ư?”

“Hú! Hạ nữ thần! Em yêu chị!!!”

Tử Hạ chỉ cười qua loa với mọi người rồi bước nhanh đến bên Mặc Âu: “Waooo! Hôm nay cậu quá đẹp rồi, mình cũng bị lu mờ luôn rồi đây này'' Tử Hạ giả bộ tủi thân.

Mặc Âu khoác tay cô gái cười ẩn ý: ''Thôi thôi khỏi! Mau dẫn tớ tới nơi có món quà nào''

Tử Hạ vỗ vỗ bàn tay đang khoác lấy tay mình thì thầm nói nhỏ chỉ có hai gười nghe: “Yên tâm! Chị đây đảm bảo em sẽ vô cùng thích nó”

Mặc Âu sáng mắt, lôi kéo thúc giục Tử Hạ: “Vậy thì đi thôi đi thôi, còn chần chờ chi''.

Tử Hạ bất lực đành kéo cô đi về phía diễn ra buổi liên hoan. Thật ra thì đây là buổi tiệc mà cô nhờ bố mẹ cô tổ chức. Bố mẹ cô nắm được thế lực không nhỏ trong giới giải trí nên ai cũng phải kiêng kị mà kính nể một phần.

Trong phòng tiệc, mọi người đang cười đùa nói chuyện, nhưng đúng hơn là đi làm quen tăng mối quan hệ, bàn bạc việc hợp tác hay các nữ minh tinh đi tìm con mồi là các nhà đầu tư để có ô dù che chở. Nhiều người phụ nữ với lối ăn mặc cắt xẻ táo bạo, mặc như không mặc thì phải nói là nhiều hơn đầu ngón tay, khiến người ta nhìn vào liền sôi máu. Tất nhiên, đây cũng là hiệu quả mà họ mong muốn. Mọi người đang vui vẻ nói chuyện thì cánh cửa lớn đột nhiên bật mở, trước cửa xuất hiện hai cô gái.

Toàn phòng đột nhiên trở nên tĩnh lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng kim rơi khi thấy hai người. Mấy giây sau thì lại chuyển sang hít một ngụm khí lạnh rồi kinh ngạc thán phục không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.