Vô Tình Gặp Được Bảo Bối

Chương 25: Chương 25: Oan oan tương báo muôn kiếp luân hồi




Đến tập đoàn Victoria, Mặc Âu cho gọi Bạch Thần lên phòng làm việc của cô.

Bạch Thần gõ cửa, Mặc Âu lên tiếng: “Mời vào”

Bạch Thần cung kính nhìn cô: “Có chuyện gì cần giao phó thưa tổng tài?”

Mặc Âu trầm giọng nói: “Anh giúp tôi chuẩn bị một nhóm phóng viên của bên tạp chí Hoàng Thanh, chuẩn bị giúp tôi một chiếc khăn thấm thuốc cao, trước chiều nay phải có đầy đủ cho tôi''

Bạch Thần cảm thấy khó hiểu trước nhiệm vụ của Mặc Âu, nhưng vẫn cung kính nhận lệnh làm việc: “Vâng! Tổng tài”

Mặc Âu lười biếng vẫy vẫy tay: “Được rồi! Lui xuống đi”

Bạch Thần gật đầu cúi chào rồi bước ra ngoài khép chặt cửa phòng lại.

Mặc Âu lấy điện thoại cá nhân của cô gọi đi một cuộc điện thoại.

Đầu bên kia vang lên một giọng nói ngọt ngào: “Tiểu Âu! Cơn gió nào lại khiến cậu nhớ tới người bạn này rồi vậy”

Đôi mắt Mặc Âu tràn ngập ý cười, cong thành hình trăng khuyết, rất động lòng người. Cô cố ý trêu đùa nói: “Dạo này thấy cậu bị dính scandal với một nam minh tinh đẹp trai nào đó, không phải là có chuyện gì giấu mình đấy chứ, Tiểu Hạ''

Tử Hạ - bạn thân của Mặc Âu, là người rất có tiếng trong giới giải trí, từng đạt được giải Ảnh Hậu ở độ tuổi trăng tròn 18. Thường xuyên cưng chiều cô đến nghiện như chị ruột của cô vậy. Cô quen Tử Hạ tại một buổi trình diễn thời trang có tiếng trong nước. Lúc đó cô tham dự với vai trò là nhà đầu tư, còn Tử Hạ trùng hợp ngồi bên cạnh cô đảm nhiệm chức vụ là ban giám khảo.Trong suốt buổi biểu diễn đó, bọn cô cùng trao đổi ý kiến với nhau về mỗi bộ trang phục. Bất ngờ thay, ý kiến của bọn cô đều có chung một số điểm tương đồng, cùng lý tưởng. Từ đó hai người bọn cô trao đổi danh thiếp với nhau. Dần dần trở thành đôi bạn tri kỉ lúc nào không hay.

Tuy Tử Hạ hơn cô một tuổi, lại giàu có, xinh đẹp như vậy nhưng lại lận đận trên con đường tình duyên.

Cũng không đúng! Chỉ là Tử Hạ nhìn vẻ bề ngoài kiên cường như thế thôi nhưng thật ra lại rất yếu đuối, dễ bị người ta lừa gạt tình cảm khi cho cô cảm nhận được một chút ngon ngọt.

Trong một lần không may, Tử Hạ bị chính bạn trai của cô ấy bỏ xuân dược. Hắn ta vô nhân tính, không bằng súc vật xâm hại thân thể của cô. Để lại trong cô một vết nhơ lớn trong suốt cuộc đời.

Tử Hạ có lần suýt chút nữa đã cắt tay tự vẫn, không muốn tiếp tục sống trong một thân thể đã bị nhiễm bẩn này. May mà Mặc Âu cô kịp thời đưa đến bệnh viện, nếu không thì cô cũng không dám nghĩ đến việc mất đi một người quan trọng trong đời.

Cô thề! Chính tay cô sẽ báo thù cho Tử Hạ, trả lại cho hắn ta tất cả những gì mà hắn đã gây ra cho cô ấy. Mặc dù biết ''oan oan tương báo muôn kiếp luân hồi'', cũng phải nên kết thúc nhưng gieo gió thì gặt bão. Hắn sẽ phải nhận lấy nghiệp mà chính mình đã gieo. Không thể tha thứ!.

Lấy ''nhu khắc cương'' sao? Tha thứ? Xin lỗi, trong từ điển của cô không chấp nhận việc tha thứ cho người có lỗi. Một khi có lỗi chắc chắn là người xấu, không thể bàn cãi.

Sau một lần uống rượu say, Tử Hạ đau khổ, khóc nấc lên, dựa vào người Mặc Âu cô kể lại cơn ác mộng kinh hoàng đầy ám ảnh ngày hôm đó.

Hôm đó là buổi chiều muộn, anh ta dẫn cô ấy chơi. Đến tối lại dẫn cô ấy vào một nhà hàng tình nhân Thủy Vân có chuẩn bị sẵn phòng nghỉ cho những cặp đôi muốn ở lại thủ thỉ tâm tình. Tử Hạ lúc đó đang chìm đắm trong ánh sáng màu hồng của tình yêu mà anh ta mang lại, nên không chút đề phòng nào mà bước vào nhà hàng.

Bước vào nhà hàng, Tử Hạ gặp được người quen, đó là Lan Nhi - đàn em trong giới của cô ấy, đều ở cùng dưới trướng của công ty Hải Hòa.

Lan Nhi giả vờ tới làm quen. Tử Hạ vốn hiền lành thiện lương cũng không tiện từ chối mà hàn huyên đôi câu. Lan Nhi lúc này mới cố ý liếc mắt đưa tình với bạn trai của cô ấy - Tô Hạo.

Lan Nhi vốn dĩ định đến đây với bạn trai. Nhưng anh ấy chưa đến, nên xin được ngồi cùng bàn với Tử Hạ trong lúc chờ bạn trai. Tử Hạ hơi khó xử nhìn sang Tô Hạo.

Tô Hạo giả vờ tỏ ra anh-đây-là-chính-nhân-quân-tử trong khi đôi mắt đã dán chặt vào thân thể quyến rũ của Lan Nhi đang khoác lên trên người một bộ váy thời thượng nóng bỏng, cắt xẻ táo bạo, mặc như không mặc mà nở nụ cười đểu giả nói: “Em cứ ngồi tự nhiên. Người cùng nhà cả”

Thật ra Tô Hạo ban đầu chỉ là một quản lí nhỏ nhoi không danh tiếng. Sau khi quen được Tử Hạ thì phất lên như diều gặp gió. Dựa vào quan hệ với cô ấy mà dần trở nên có tiếng trong giới. Khiến nhiều người phải nể mặt mà tung hô, nhiều người còn theo chân anh mà nịnh nọt, ra sức lấy lòng.

Tất nhiên anh ta cũng hoàn toàn thỏa mãn lòng hư vinh của một người đàn ông.

Cho nên mới nói, trong cái giới giải trí nhiều tầng lớp xã hội thu nhỏ này, tình yêu là một thứ vô cùng xa xỉ, chỉ có vật chất và quyền lợi mới giúp chúng ta tồn tại được lâu dài mà thôi. Tình yêu chó má gì chứ! Tất cả cũng chỉ là ngoài mặt cười nói còn bên trong lớp mặt nạ là mưu đồ lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Đấy mới chính là cuộc sống... với nhiều mặt nạ sống với đầy rẫy những âm mưu, xảo quyệt... muôn kiếp tái sinh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.