Anh vừa trả lời liền nhìn thấy người quản lý và nhân viên mang váy cưới ra. Những chiếc váy cưới cô dâu trắng tinh khôi được mang ra đặt cẩn thận trên bàn.
Mẹ anh đưa cho quản lý cuốn album có hai bức hình mẫu đồ chú rể của anh. Người quản lý vội cho người đi lấy. Còn mình thì phân công nhân viên nữ đưa cô vào phòng thử áo cưới.
Sau cả giờ đồng hồ thử váy cưới người cô mỏi nhừ. Không phải là vì váy không hợp, hay không đẹp mà là vì quá đẹp nên không biết chọn cái nào. Tối đa chỉ chọn hai cái nên thật sự mẹ anh không biết chọn cái nào cho cô cứ bắt cô thay tới thay lui. Cuối cùng vẫn không chọn được cái nào, bà quay sang anh hỏi:
”A Hạo con thấy cái váy nào đẹp.”
Anh nãy giờ đang đọc cuốn tạp chí ở gần đó nên không để ý đến cô. Đột nhiên nghe lời mẹ anh nói, nên anh ngước lên nhìn.
1s,2s,3s,...rồi 1p,2p... Mẹ anh thấy anh nhìn cô mà đơ người nên lây lây người anh.
”Này, con sao vậy...này...A Hạo...” Mẹ anh lấy tay lây lây người anh.
”Không sao.” Miệng nói nhưng mắt vẫn nhìn cô.
Mẹ anh thấy vậy liền nở nụ cười khoái chí “Con thấy bộ váy nào đẹp.”
”Nào cũng vậy.” Anh không suy nghĩ mà trả lời ngay.
”Joy, con thích chiếc váy nào? Ta thấy con bận cái nào cũng đẹp, khó chọn quá.” Bà lắc đầu trước thằng con trai cứng đầu sao đó quay qua cô.
”Bác cứ chọn, con sao cũng được.”
Kỳ này bà thật sự té ghế trước hai người này. Từ đầu đến cuối chỉ là câu”Sao cũng được.”
Bà thở dài sao đó lật đi lật lại những chiếc áo cưới để trên bàn.
Cuối cùng bà cũng chọn được hai cái. Tốn cả giờ đồng hồ.
Sau khi chọn được hai chiếc váy cô dâu và hai bộ vest chú rể. Anh và cô lại bị bà kéo đến trung tâm chọn nhẫn cưới và đồ trang sức. Ba người đến một trung tâm ở giữa lòng Thành phố, đây là một trung tâm cực lớn và nổi tiếng chỉ có những người trong giới thượng lưu mới đủ sức bước vào mua sắm còn ngoài ra chắc chỉ dám đứng từ xa nhìn.
Cô thở dài bị mẹ anh nắm tay dắt vào. Đi hết một vòng cuối cùng cũng dừng lại tại quầy trang sức. Sau một giờ đồng hồ cuối cùng cũng chọn được một cặp nhẫn.
Nhưng cặp nhẫn này lại cho cô một điều bất ngờ, đó là anh tự chọn nhẫn. Cô cũng không hiểu tại sao một người như anh lại đích thân chọn nhẫn nữa.
Còn anh thì không hiểu tại sao mình lại làm vậy. Khi thấy cặp nhẫn được trưng bày đó, không biết thứ gì đã thoi thúc anh chọn nó, một cặp nhẫn không quá to, cũng không quá nhỏ, thiết kế lại rất giản dị nhưng nó lại làm nổi bật lên một nét gì đó rất sang trọng và đặt biệt là nó cực kì nổi bật trước những chiếc nhẫn cưới khác.
Buổi chiều mẹ anh bắt cô ở lại dùng cô nhưng vì cô có hẹn với bệnh viện nên không thể ở lại. Cô chào mẹ anh sau đó lấy chiếc xe của mình lái đến bệnh viện.
Cô là một bác sĩ giỏi nên việc nhận khoa rất thuận lợi quà nhanh chóng. Bệnh viện này là một bệnh viện lớn và có tiếng ở thành phố E.
Tuy là chủ của một tâm đoàn lớn nhưng rất ít ai biết mặt cô, cả giới truyền thông cũng không mấy người biết mặt cô nên việc đi xin việc rất dễ dàng mà không cần phân biệt “ta giàu mi nghèo“. Cô được phân làm trưởng khoa tim mạch, nên cũng việc sẽ rất bận rộn.
Sau khi nhận khoa xong cô trở về biệt thự để chuẩn bị đi làm. Vừa lái xe vào biệt thự bé Mia đã chạy ra đón cô, cô gian hai tay ra ôm bé Mia vào lòng sau đó thơm vào hai má của bé Mia.