Mặc kệ là thật hay giả cô quyết định đi xem một chút. Nhưng vừa định đi lại nghe thấy điện thoại vang lên lần này là Thi Ngữ !
“Tử Quân bây giờ cậu ở đâu?”
“Tớ đang ở…”Tử Quân nhin xung quanh không xác định mình đang chỗ ở chỗ nào.”Hình như là gần Cao ốc Empire State!”
“Được, bây giờ cậu lập tức đến nhà của tớ!”Thi Ngữ dồn dập nói.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Bây giờ cậu không cần hỏi gì, nếu cậu thật sự muốn biết quá khứ giữa cậu và Phùng Thiếu Diễmthì bây giờ hãy ngay lập tức về đây!”Thi Ngữ không cho cô trả lời lập tức cúp máy.
“Thi Ngữ ”
Tử Quân khó xử cô nên làm thế nào đây nên ra chỗ Hàn Triệt hay về nhà Thi Ngữ?
Thẩm Tử Quân phiền não. Giờ phút này cô chỉ có thể dựa vào những chuyện này để quyết định. Tuy nhiên chợt nhớ tới vừa rồi Hàn Triệt cũng không nói anh ta đang ở đâu làm sao cô có thể đi đến mà cứu đành phải gọi điện cho Trác Minh Liệt hỏi.
“Trác Minh Liệt có phải anh phái người bắt Hàn Triệt phải không?”
“Đúng vậy”Trác Minh Liệt vô cùng thẳng thắn”Hắn ta đã làm ra những chuyện như vậy nên hăn phải trả giả!”
“Tôi có thể cầu anh thả anh ta ra được không?”
“Tử Quân vừa rồi tôi và hắn đã đánh cuộc, tôi đặt là cô sẽ không đến còn hắn nhất định là cô sẽ đến, cô đoán là trong hai chúng tôi ai là người thắng?”Trác Minh Liệt nói.
“Trác Minh Liệt mặc dù lần này anh ta làm chuyện không đúng! Nhưng cũng không đến nỗi phải cắt tay”
“Thẩm Tử Quân , trong lòng của cô rốt cuộc Phùng Thiếu Diễm quan trọng hay Hàn Triệt quan trọng? Hai người đó cô chỉ có thể chọn một ! Hàn Triệt bây giờ đang ở khách sạn Bách Hợp nếu như cô muốn cứu hắn thì hãy đến đi!”Trác Minh Liệt không khách khí cúp điện thoại.
“Này”Tử Quân cực kỳ gấp gáp, những người này tại sao nhất định buộc cô phải lựa chọn?
Cô gõ tay lái, lần này thật sự cô không biết nên làm như thế nào. Phùng Thiếu Diễm là bí ẩn mà cô luôn muốn khám phá nhưng Hàn Triệt lại là ân nhân cứu mạng của cô. Hình như nhìn từ bất kì phương diễn nào cô nên đi cứu Hàn Triệt.
Tử Quân bất đắc dĩ thở dài láii ô-tô tiến về phía khách sạn Bách Hợp .
“Cô ấy có đi ra đó phải không?”Phùng Thiếu Diễm tránh Thi Ngữ và các cháu đi đến bên cạnh Trác Minh Liệt.
“Cái gì?”Trác Minh Liệt cố ý giả vờ như không biết.
“Cuộc điện thoại giưa cậu và Tử Quân tôi đã nghe hết”Phùng Thiếu Diễm lạnh nhạt cười cười”Như vậy cũng tốt, tôi có thể an tâm mà rời đi”
“Tôi cũng muốn cho Thẩm Tử Quân một cơ hội để cô ấy có thể nhìn rõ trái tim của mình!”Trác Minh Liệt vô cùng bất đắc dĩ anh cũng không có ngờ Tử Quân sẽ chọn đi cứu Hàn Triệt!
“Bây giờ đã có kết quả rồi không phải sao?”Phùng Thiếu Diễm cười khổ”Thật ra thì đâu cần quanh co như vậy”
Khách sạn Bách Hợp cực kỳ an tĩnh không giống như nơi có đông người. Trác Minh Liệt sao lại muốn trói Hàn Triệt ở nơi này? Tử Quân có chút buồn bực. Theo địa chỉ đẩy cửa phòng khép hờ ra không hề nhìn thấy người.
“Hàn Triệt”Cô hô lên.
Không biết là từ đâu chợt có một người đàn ông ôm chầm lấy cô.
“Tử Quân em thật sự đã tới! Anh biết chắc là em sẽ đến!”Hiển nhiên Hàn Triệt kích động khác thường.
” Không phải Trác Minh Liệt muốn chặt tay của anh sao, sao lại chỉ có một mình anh?”Tử Quân hỏi.
“Chuyện này chẳng qua anh và Trác Minh Liệt cùng diễn một màn kịch mục đích là muốn xem tâm ý của em ra sao!”Nhìn Hàn Triệt khoác lác vô sỉ, Thẩm Tử Quân hét lên “Các anh lừa tôi? ?”
Thẩm Tử Quân giơ tay đánh cho hắn một cái, Hàn Triệt bị đánh đau đến mắt nổ đom đóm càng thêm thẹn quá thành giận. Hắn gắng sức cưỡng ép cô lên trên tường thô bỉ bàn tay đưa xuống dưới váy cô.
“Hàn Triệt bây giờ buông tôi ra, tôi sẽ cho anh một cơ hội!”Tử Quân trầm giọng nói.
“Anh sẽ không , anh mà buông ra em sẽ lại về bên cạnh gã Phùng Thiếu Diễm đó “Hàn Triệt mơ hồ nói không rõ nói . Tử Quân phát hiện mình không thể nhịn được nữa, húc thẳng đầu vào đầu hắn, đau đớn làm cho cô cảm thấy đâì óc mình rõ rang hơn.
Cô điên cuồng hung hăng đá văng Hàn Triệt ra liều mạng chạy ra ngoài.
“Anh chờ một chút có lẽ Tử Quân sẽ đến”Thi Ngữ khẩn cầu nhưng Phùng Thiếu Diễm không nhúc nhích tay kéo va-li cùng “Trác Minh Liệt đưa tôi mượn xẹ!”Phùng Thiếu Diễm cười nói.
“Được thôi”Trác Minh Liệt khoanh tay”Chẳng qua nếu như anh muốn ở lại them một chút thì tốt hơn “Phùng Thiếu Diễm lạnh lẽo nhìn anh một cái mở cửa xe ra.