“Tôi” Tiểu Thi cứng họng “Tôi không có ý đó!”
“Cô biết không biết năm đó vì cứu cô mà Triết Vũ đã tốn bao nhiêu sức lực?”
“Rốt cuộc các cô muốn tôi làm cái gì?”
“Đương nhiên là kế hoạch A ! Bây giờ là chính là lúc cô phải báo đáp cho anh ấy, lấy kế hoạch A để đổi lấy sự tự do của anh ấy!”
“Ơn cứu mạng? Đổi sự từ do? Các cô có thể nói rõ ràng mọi chuyện hơn không?”
“Muốn biết rõ hì hãy giao kế hoạch A cho chúng tôi ! Cô cũng không nên chạy trốn vì cô cũng biết hành tung của cô chúng tôi nắm trong lòng bàn tay”
“Tại sao lại là tôi? ?” Tiểu Thi giận dữ hỏi “ Vì cái gì mà các người ép buộc tôi?”
“Bởi vì cô là một con cờ mà lại là một con cờ quyết định thắng bại!” Cô gái kia nói xong lập tức đẩy mẹ con Tiểu Thi xuống xe “Thời giờ của cô không nhiều lắm, hãy hành động đi!”
Nhìn xe hơi rời đi Tiểu Thi lặng lẽ ôm lấy Cầu Cầu, bước chân chậm chạp đi đến đường cái để đón taxi.
Điện thoại di động vang lên là Trác Minh Liệt. “Tiểu Thi em đang ở đâu? Tại sao vừa rồi lại không nhận điện thoại!”
“A, vừa rồi Cầu Cầu muốn ăn bánh bích quy …em đi siêu thị …” Tiểu Thi nói bừa. . . “Nói chuyện khẩn trương như vậy làm cái gì? Anh cũng không trách em” Trác Minh Liệt mỉm cười “Ngày mai là sinh nhật của Mộc Mộc nên anh muốn nói chuyện với em một chút!”
“Ngày mai?” A Tiểu Thi không yên lòng “ Anh tự sắp xếp đi”
“Tiểu Thi sao em nói chuyện có vể vội vậy. Có chuyện gì sao?”
“Nơi này là ngã tư đường, xe cộ quá nhiều, em cúp trước khi nào về nhà sẽ gọi lại cho anh” Tiểu Thi cuống quít tắt điện thoại.
“ Sao giờ này vẫn ở ngã tư đường?” Trác Minh Liệt có chút lo lắng.
“Mẹ ngày mai cũng là sinh nhật của Cầu Cầu” Cầu Cầu nhắc nhở.
Sau khi nghe Cầu Cầu nói xong, Tiểu Thi bỗng chợt nhớ ra ngày mai cũng chính là sinh nhật của Cầu Cầu ! Cầu Cầu và Mộc Mộc sao lại có thể ra đời cùng một ngày? Tại sao tất cả những chuyện trùng hợp như vậy đều xảy ra trên người cô?
“Cầu Cầu này, ngay mai mẹ sẽ cho con một món quà lớn được không?” Tiểu Thi hỏi con trai.
“Được ạ, con muốn tổ chức sinh nhật cùng với Mộc Mộc, bây giờ chúng ta hay gọi cho chú Minh Liệt đi” Trác Trác Minh Liệt đang lo lắng cho Tiểu Thi thì bông ngiên lại nhận được điện thoại của cô ... “Trác Minh Liệt, em bỗng nhiên nhớ ra ngày mai cũng là sinh nhật của Cầu Cầu hay chúng ta tổ chức cho chúng cùng một buổi luôn nhưng em có một yêu cầu nho nhỏ”
“Yêu cầu gì?”
“Có thể chỉ có bốn người chúng ta được không?”
“Dĩ nhiên có thể !” Trác Minh Liệt không hề nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay “Vậy em hãy chuẩn bị một chút lúc đó nhất định anh sẽ tặng em một bất ngờ!”
Trác Minh Liệt chưa chưa nói dứt câu chợt trên tivi đưa đến một tin tức hấp dẫn:Các bang phái tại Bắc Mĩ đã xảy ra tranh chấp bằng vũ khí! Hai bên tổn thất nghiêm trọng số người chết không rõ!
Trác Minh Liệt biết thế lực của Đồ Long Bang tuy rằng khổng lồ nhưng cũng không dám kiêu ngạo như vậy.Vậy không rõ tại sao lần này lại ló mặt ra ánh sáng mà đánh nhau! Anh lập tức gọi điện cho ba nhưng không có ai nghe máy nên đành điện về nhà.
“Alo nhà họ Trác xin nghe!” Là giọng nói của mẹ.
“Mẹ, ba không ở nhà sao?”
“Đúng vậy ông ấy ra nước ngoài được mấy hôm này rồi! Minh Liệt có chuyện gì sao?”
“Không có việc gì, chỉ là mấy việc ở công ty, thôi cứ đợi ông ấy về rồi con gọi lại sau” Những năm gần đây cha không bao giờ mang chuyện ngoài giang hồ vao trong nhà vì vậy Trác Minh Liệt cũng thừa kế truyền thống này!
Điện thoại của A Quỷ cũng không có ai nghe máy, có lẽ là đi cùng ông ấy rồi, khó trách bảo anh ta điều tra về Bang Bạch Hổ mà không thấy! Hi vọng chuyện lần này không có liên quan đến Bang Bạch Hổ!
Bán đảo Thiên đường
Phùng Thiếu Diễm chủ nhân biệt thự “ Sao lại có thể xảy ra chuyện như vây?”
Phùng Thiếu Diễm cười lạnh một tiếng “Trác Khiếu Thiên thật là nóng nảy!Hắn muốn bóp vỡ mọi chuyện ở trong trứng nước sao! Nhưng tất cả đã muộn! Bây giờ đã là thế kỷ hai mươi vậy mà ông ta còn dùng phương pháp quê mùa như vậy!”
“Liên lạc về Canada xem có chỉ thị mới gì không!”
“Là chủ nhân!”
Khu biệt thự tại cảng Victoria – Canada “Tiên sinh Đồ Long Bang tập kích phân bộ của chúng tôi!”
“Tốt cuối cùng bọn chúng cũng mắc câu!” Một người đàn ông trung niên quỷ quyệt mỉm cười, khói từ điếu xì ga trong tay tản ra lượn lờ .
“Chỗ thiếu đường chủ thế nào?”
“Kế hoạch của thiếu đường chủ đều bình thường!”
“Không tệ” Người đàn ông kia hít một hơi khói, tự lẩm bẩm “Trác Khiếu Thiên, bây giờ đã là lúc tôi lấy lại tất cả mọi thứ thuộc về tôi!”
“Tiên sinh…”
“Triết Vũ thiếu gia sao rồi ?”
“bệnh của ngài ấy rất nghiêm trọng nhưng vì ngài không cho phép nên chúng tôi cũng không dám gọi bác sĩ đến!”
“Là giả bệnh hay thật?”
“ Là thật ạ!”
“Tìm bác sĩ !”
Bán đảo Thiên đường
Chuông báo động tại biệt thực của Phùng Thiếu Diễm chợt vang lên,nhìn qua camera quan sát Phùng Thiếu Diễm thấy một bóng xe
“Đi xem một chút là ai!”
Hai người người áo đen ngăn cẳn chiếc xe đang tiến vào, cửa xe mở ra một người phụ nữ mặc đồ đen bó sát, mặt mang mặt lạ đi ra.
“Cô là ai?”
“Tử Đồ Mị! Đi nói cho anh ta biết tôi đến rồi!”
( Vỗ tay chào mừng nhân vật mới, bạn này có vai trò rất rất vui nha )
“Không tiếp đón từ xa!” Phùng Thiếu Diễm đi ra “Tư Đồ Mị, cuối cùng ông ta cũng chịu thả cô ra rồi?”