Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 41: Chương 41: Đại chiến




“Con” Tiểu Thi chỉ vào Cầu Cầu “ Có trách nhiệm sửa sang lại hết chỗ độ này cho xong!”

“Con” Tiểu Thi đưa cho Mộc Mộc một thùng nhỏ “Có trách nhiệm đổ hết nước dư trong bồn tắm đổ vào trong chậu rửa mặt!”

“Còn Anh” Tiểu Thi lôi kéo Trác Minh Liệt đưa cho anh vẫn cây lau nhà “ Là người khởi xướng anh có trách nhiệm lau sàn nhà!”

Nhưng là ba người đàn ông này dưới sự hướng dẫn của Trác Trác Minh Liệt không có ai thèm nghía cô. Trác Đại Thiếu Gia vẻn vẹn vây quanh một khối khăn tắm dựa nghiêng ở cửa phòng tắm mặt tà tứ mỉm cười: “ bảo mẫu tiểu thư cô đây là ngược đãi trẻ em nha!”

“Tốt, tôi ngược đãi trẻ em. Vậy anh cũng vậy sao? Chẳng lẽ anh là em bé lớn tuổi?” Tiểu Thi chống nạnh hung hăng hỏi.

“Tùy cô nghĩ như thế nào. Dù sao làm việc nhà vôn là chuyện của phụ nữ đàn ông chúng tôi….” “Người đâu” Trác Minh Liệt dẫn hai tiểu tử mặt vẫn mờ mịt hướng TV đi tới “….đương nhiên là có trách nhiệm xem ti vi rồi...!”

“Tức chết tôi rồi! Khốn kiếp!” Tiểu Thi cầm cây lau nhà vừa lau vừa chửi rủa. Người đàn ông này quả thật chính là khắc tinh của đời cô dù ở thời điểm nào gặp anh ta đều không bao giờ có chuyện tốt.

Trác Minh Liệt trải cả người nằm ở trên ghế sa lon, hai người bạn nhỏ đoan đoan chính chính ngồi ở bên cạnh anh. Cầu Cầu nhìn chằm chằm Trác Minh Liệt có chút chưa tỉnh hồn lại nhìn một chút Mộc Mộc: “ba cậu con gà (*)thật” Mặc dù nói rất nhỏ giọng nhưng vẫn là bị chủ nhân nghe thấy chỉ thấy mặt anh ta xạm lại ngồi dậy “Hai tiểu quỷ các con đang nói gì đấy” Mới vừa rồi tắm bị bọn họ nhìn thấy bộ vị mấu chốt kết quả cả hai đều chưa từng thấy qua cảnh đời nên đều kêu to lên.

(*) cái này là cái ây ấy của đàn ông đó….>///<

Cầu Cầu lập tức hướng Mộc Mộc đá nhẹ một cái.

“Đó là niềm kiêu ngạo của đàn ông chúng ta hiểu không? Hai ông nhỏ!” Trác Minh Liệt vừa nói vừa dắt lại khăn tắm của mình hoàn toàn không có chú ý tới ánh mắt khác thường của hai đứa bé chờ anh phản ứng kịp quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thi đang từ trắng trở nên đỏ lát sau lại từ hồng biến trắng.

“Này cô đang nghĩ gì?” Những lời này của anh đã được anh nói khi bị đưa đến tận cửa phòng.

“Làm gì? Đương nhiên là mời đi ra ngoài! Thật chưa gặp đàn ông nào như anh! Vô sỉ!” Tiểu Thi lòng đầy căm phẫn.

“Ngu ngốc!” Trác Minh Liệt vừa dùng lực liền đem Tiểu Thi khống chế được “Cô có hiểu hay không cái gì gọi là giáo dục?”

“Tôi không hiểu nhưng so với anh thì còn hiểu hơn! Lưu manh!”

“Đừng đẩy tôi” “Ba” Mộc Mộc kéo khăn tắm của Trác Minh Liệt ra rồi đứng ở bên cạnh anh. Vì vậy sự phách lối của Trác Minh Liệt dưới sự giúp đỡ khẳng khái của con trai vinh quang trần trụi.

(Ha ha đau bụng quá hic ngồi tưởng tượng cái mặt của Liệt ca , MM. và Thi tỷ <<<<<<<)

Tiểu Thi nhìn chằm chằm một ít đoàn cái kiêu ngạo của người đàn ông năm giây sau rốt cuộc bộc phát ra một tiếng hét kinh thiên động địa. TrácMinh Liệt bình tĩnh tự nhiên nhặt khăn tắm lên vỗ vỗ mặt nhỏ nhắn của con trai vui mừng nói: “con trai ngoan! Nên làm như vậy!” Đây là lần đầu tiên Mộc Mộc kêu ba đâu mặc dù là duới tình huống như thế nhưng vẫn làm cho Trác Minh Liệt có chút cảm động!

Đứng ở một bên Cầu Cầu trợn tròn mắt mẹ làm sao vâyh? Vật kia dọa người như vậy sao? Nếu như vật kia tốt như vậy, có thể dùng là lời nói có phải về sau trong lớp nếu lúc bé gái mập nhỏ đang bắt nạt nó thì nó cũng có thể làm như vậy hay không?

(Hic CC ôi em mà làm như thế thì hic hic….=.=)

“Mẹ” Cầu Cầu kéo Tiểu Thi “Mẹ làm sao vậy?”

Tiểu Thi một tay ôm lấy Cầu Cầu chạy như chạy trốn vào phòng ngủ mấy phút sau từ bên trong ném ra hai cái chăn và hai cái gối đầu.

“Cái phụ nữ này, con trai cũng lớn như vậy còn giả thuần khiết!” Trác Minh Liệt chẳng thèm ngó tới gõ cửa phòng anh là quyết tâm muốn trêu chọc mẹ trẻ thuân khiết này một chút.

“Bảo mẫu tiểu thư cô có ý gì? Cô để cho cha con chúng tôi ngủ trên sofa sao? Tôi chính là chủ nha!”

“Cho anh ghế sa lon ngủ đã là rất tốt rồi! !”Tiểu Thi ở bên trong tức giận trả lời ah? Sao anh ta lại muốn ở nơi này? ?

“Tôi chỉ nhận trách nhiệm chăm sóc Mộc Mộc chưa nói muốn cho anh ở đây!” Tiểu Thi ở phòng ngủ kêu to “Mời anh rời đi!”

“Bây giờ đã muộn rồi, tôi muốn ngủ tại phòng ngủ này!” Anh đang bên ngoài hung hăng gõ cửa nghe được Tiểu Thi nhảy lên kinh hãi. Một phút đồng hồ sau Tiểu Thi chợt mở cửa phòng ra giống như một cơn gió đem anh và Mộc Mộc đẩy vào trong phòng ngủ mình ôm lấy Cầu Cầu ngồi trên ghế sa lon. Ai ngờ Trác Minh Liệt lại chạy ra ngoài “Cầu Cầu ngủ cùng chúng tôi ở bên trong một mình cô ngủ bên ngoài!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.