“Thiếu gia anh đang ở đâu? Phu nhân và lão gia đã trở lại! Bọn họ rất tức giận muốn hỏi anh về chuyện của tiểu thiếu gia.”
Trác Minh Liệ tnâng trán không nhịn được nói:” tốt lắm tôi biết rồi. Nói cho bọn họ biết buổi tối tôi sẽ trở về nói chuyện với họ .”
Để điện thoại xuống Trác Minh Liệt lái ô-tô tới công ty mới vừa đến cửa công ty liền gặp được Tiểu Thi.
Cô ôm một bó hoa hướng dương to cố gắng nghĩ xem có cách nào để chen vào thang máy. Bởi vì dáng người của cô quá nhỏ cho nên khi nhìn thấy cảnh này anh có chút tức cười. Kết quả cô không thể chen vào cũng không thể làm gì khác hơn là đứng ở nơi đó tiếp tục chờ.
“Lại là cô!” Bởi vì chuyện của nhà trẻ Trác Minh Liệt đối với Tiểu Thi quả thực là căm thù đến tận xương tuỷ. Tiểu Thi vừa nhìn thấy Trác Minh Liệt cũng không khỏi tức giận trả lời:” thì ra là tổng giám đốc buổi chiều tốt!” Trước đây cô đối với vị tổng giám đốc tuổi trẻ tài cao này vô cùng kính sợ nhưng không ngờ anh ta lại là một kẻ vô sỉ khốn kiếp. Không chỉ giở vờ như rất quen trộm đi đồ của cô mà lại còn ở nhà trẻ không biết phân biệt tốt xấu theo sát cô hô to gọi nhỏ.
Thang máy tới Trác Minh Liệt cố ý không đi thang máy chuyên dụng mà cùng cô cùng nhau chen vào thang máy nhân viên.
“ Đúng là không có việc gì tốt!” Tiểu Thi lẩm bẩm vừa định đưa tay bấm thang máy lên tầng cao nhất lại phát hiện bởi vì ôm bó hoa mà tay với không tới mấy cái chữ kia.
“Rõ ràng chính là không tốt lại có thể sinh ra được đứa bé. Thói đời thật là thay đổi! ” Lúc này Minh Liệtchợt trở nên khác thường không ngừng chê cười Tiểu Thi.
(anh mà biết con anh ra đời từ đâu thì chắc ….)
“Trác tiên sinh mời anh hãy tôn trọng người khác một chút.” Tiểu Thi tức giận “Đừng tưởng rằng anh là tổng giám đốc lớn mà có thể bắt nạt người khác!”
Tiểu Thi ném cho Trác Minh Liệt một cái liếc mắt “Không phải là tôi đã cảnh cáo cô là tôi không cho phép cô đến phòng làm việc của tôi rồi mà !”
Anh phát hiện Tiểu Thi cũng lên tầng mười sáu liền không thể không đặt câu hỏi
“Cô cứ ra vào nơi này luôn như thế nếu như tôi phát hiện mất tài liệu cơ mật về kinh doanh tôi sẽ hỏi cô đầu tiên!”
“Trác tiên sinh anh cũng không khá hơn chút nào thôi. Làm nhân vật công chúng anh chưa cưới mà có con đây không phải là thói đời bạc bẽo sao?” Tiểu Thi không để ý đến việc anh ta nói cái gì mà cơ mật mà là nhằn vào vấn đề thiết thực kia mà kích trở lại: “chuyện của anh hôm nay đã tung ra đầy ở tất cả các trang đầu của các tờ báo khi trở về nhớ xem thật kỹ một chút đi!”
Tiểu Thi mở cửa thang máy ra ung dung đi ra ngoài Trác Minh Liệt vẫn còn chưa nghe rõ là chuyện gì xảy ra chỉ thấy một thư kí vô cùng lo lắng đi tới.
“Tổng giám đốc có chuyện không tốt! Trong tay anh ta cầm một chục tờ báo giống như đang cầm là một củ khoai lang phỏng tay.
Trác Minh Liệt nhận lấy vừa nhìn qua chỉ thấy một tựa đề thật to: NGƯỜI THỪA KẾ TRÁC THỊ ĐÃ ĐƯA CON TRAI NĂM TUỔI ĐÁNG YÊU RA ÁNH SÁNG. Bên lề là: AI LÀ MẸ CỦA ĐỨA BÉ THẦN BÍ. Phía dưới ngay sau đó chính là một đoạn phân tích, những thứ này đối với phóng viên giải trí mà nói thì là một chuyện vô cùng kinh nghiệm họ phân tích vô cùng rõ ràng. Thế nhưng phân tích ra mẹ của đứa bé có thể là vợ trước Lâm Thi Ngữ của anh hay là bạn gái trước Hàn Ti Nhã đang du học tại nước Pháp thì thật là…!
————————————————
Mượn cơ hội này tuyên truyền một cái a ~~ thân môn thích lời nói phải nhớ được cất giấu a ~
Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết đi quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.