Vô Tự Thiên Thư

Chương 20: Q.22 - Chương 20: KẾT THÚC: CÔNG ĐỨC ĐẠI VIÊN MÃN






Thế giới này từng vô số lần tái diễn , cũng từng có vô số Nghiêm Tiểu Khai , nhưng là , Nghiêm Tiểu Khai hiện tại , cùng với tất cả Nghiêm Tiểu Khai kia không giống nhau.

Từng Nghiêm Tiểu Khai đều theo tiêu chuẩn thần tuyển , là Thiên tuyển môn chủ , gánh vác sứ mệnh thức tỉnh Sáng Thế Thần , cũng là vị thần tộc thứ sáu , từ nay về sau cùng thiên địa đồng thọ , sáng cùng nhật nguyệt , hắn là một người bình thường may mắn nhất.

Lại là Nghiêm Tiểu Khai này không bình thường , hắn chính là một luồng thần thức biến thành.

Hắn không hề tu luyện con đường của người may mắn ( có thể nói là Người được chọn ) , bởi vì , hắn …. Là chủ thần ! , gạt bỏ trí nhớ , gạt bỏ lực lượng , một lần nữa đi trên con đường đó.

Hiện giờ , thần thức được đưa về thân thể chủ thần , trên đời từ nay về sau chỉ có Sáng Thế Thần , mà không hề có Thiên Tuyển Môn Chủ.

“ Chỉ sợ , Nhiên Tinh chủ thần cũng sợ chính mình bị thần ma hãm hại mà lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục a ….. “ Trí tuệ thần trầm ngâm nói : “ Tuy rằng thế giới chúng ta không ai biết , nhưng không thể chắn chắn sẽ không có việc ngoài ý muốn . “ ( Chỗ này hơi khó hiểu một tý , ý của Trí Tuệ thần là nếu hãm hại chủ thần thì tạm thời không ai biết , nhưng về sau thì chưa chắc . “

“Đúng vậy “ Phượng Hoàng thần gật đầu : “ Phân ra một luồng thần thức , có thể cam đoan chính mình không bị thay thế , biện pháp này thật tốt biết bao .” Hắn nhịn không được nhìn Hoàng Bội cùng Tiểu Trúc đang ngây ra , thở dài : “ Chính là ….. Tiểu Khai ….. hắn đã tiêu thất a …… “

Lời này nói ra , khiến Hoàng Bội cùng Tiểu Trúc run rẩy đứng lên , một giọt nước mắt rời xuống nguyên giới .

Phá thần nhìn đồ đệ mình bi thương , trong lòng tự nhiên khó chịu , lắc đầu thở dài : “ Vô tự thiên thư nói qua , thức tỉnh Sáng Thế Thần , có thể biết được bí mật lớn nhất của Diệt Thế Chi Môn , xem ra , đúng là thân phận của Tiểu Khai a .”

Điểm này không hề nghi ngờ , mọi người đều ảm đạm gật đầu .

Gia Cát thần hầu bỗng nhiên “ Di “ một tiếng : “ Các ngươi , xem …. Xem chủ thần ! “

Mọi người đồng thời ngẩng đầu lên , liền thấy được Nhiên Tinh chủ thần tươi cười , hắn cười nhưng chậm rãi lắc đầu , một cỗ tin tức thông qua ánh mắt hắn truyền vào mọi người : “ Các ngươi sai rồi , đây không phải bí mật cuối cùng của Diệt Thế Chi Môn .”

Tiểu Trúc cùng Hoàng Bội ngạc nhiên ngẩng đầu lên , nước mắt lưng tròng nhìn Sáng Thế Thần , cùng với Nghiêm Tiểu Khai hình dáng giống nhau như đúc , nhưng không phải phu quân của họ.

Cho tới giờ khắc này , Hoàng Bội mới phát hiện , mình kỳ thật đã yêu Tiểu Khai …

Thật sự quá muộn sao ?

Bỗng dưng Sáng Thế Thần bỗng nhiên trừng mắt nhìn Hoàng Bội , động tác này tương đối nghịch ngợm , như là bỡn cợt , thậm chí …. Còn có một chút ngả ngớn , giống như …. Giống như là Tiểu Khai !

Có thể sao ?

Có thể !

Ở trong mắt vài vị thần tộc , thấy cảnh này thật khó tin , Tiểu Trúc bỗng nhiên nhẹ nhàng đứng lên , nàng gắt gao nhắm hai mắt lại , giống như đã đắm chìm ở một loại cảnh giới ngôn truyền huyền diệu ( Mình cũng chịu chả biết là gì , thôi thì để đấy ) , trăm ngàn vẻ mặt không ngừng trên người nàng xuất hiện , hóa thành vô số huỳnh hỏa khắp thiên địa , nàng nguyên đã là dung nhan tuyệt mỹ , giờ phút này càng thêm thánh khiết , thánh khiết đến mức làm cho thần tộc cũng nhịn không được muốn quỳ lạy !

Nàng cứ như vậy phiêu phù trước mặt chủ thần Nhiên Tinh , nhẹ nhàng mở mắt , lẳng lặng nhìn chăm chú vào Sáng Thế Thần .

Nàng trong mắt đã thoáng hiện lệ quang.

Trên người Hoàng Bội Thiên Ma thần lực không bị khống chế mãnh liệt bay ra , phút chốc bao phủ Nhiên Tinh chủ thần cùng Tiểu Trúc bên trong , vô số hình ảnh giống như chuyện xưa trước mắt mọi người hiện ra …

Trong phòng đấu giá , Tiểu Khai ôm đống rác rưởi đi tới đi lui …..

Ngoài cửa , Tiểu Trúc tóc đen bồng bềnh , lúm đồng tiền như hoa , giống như tinh linh dưới trăng……

Trên giường bạch ngọc , con ngươi Tiểu Trúc trong trẻo mà xa lạ : “ Nghiêm Tiểu Khai , ta biết ngươi à ? “

( Đây là cái đoạn Tiểu Trúc bị bắt về Bái Cách gia tộc rồi Tiểu Khai đến cứu )

Trong kính chiếu yêu , Tiểu Khai thanh âm trầm trọng kiên quyết : “ Tiểu Trúc , chờ ta tới cứu ! “

Cấm Ma Lĩnh Vực, Tiểu Trúc vẻ mặt kiên quyết , nói từng chữ : “ Nếu không thể ở cùng Tiểu Khai ca ca một chỗ , cho dù cùng thiên địa đồng thọ …… ta cũng không cần . “

…….

Vô số cảnh tượng lướt qua , nước mắt trong suốt đã chậm rãi chảy ra.

Thiên Ma thần lực , thứ trên đời duy nhất có thể ôn lại lịch sử , mong muốn tương lai, lực lượng đặc thù của thời gian cạn kiệt , giờ khắc này bỗng nhiên khởi động , giống như rớt ra từ một màn tuồng , làm cho tất cả cảm động , lúc này trở nên độc nhất.

Cảm tình như vậy , tưởng niệm như vậy , kiên trì đau khổ như vậy , kết quả là , chẳng lẽ thận là công dã tràng ư ?

“ Đến tộc cùng là sao thế này ? “ Trí tuệ thần cho dù thông minh , giờ phút này cũng mất đi năng lực tự hỏi , thanh âm hắn trầm thấp , còn mang theo một tia nghẹn ngào.

Phá Thần nhẹ nhàng : “ Hư “ một tiếng , chỉ tay ra : “ Ngươi xem . “

Tiểu Trúc trên người màu sắc rực rỡ đã tan hết , đã có nhiềm khí thể màu tím quay chung quanh , màu tím này chinh là Sáng Thế Thần lực !

Từ nơi này nhìn lại , Nhiên Tinh chủ thần cùng Tiểu Trúc màu tím đều đặc hơn , đều chói mắt , cư nhiên chẳng phân biệt được cao thấp.

Trí tuệ thần thở dài một hơi , xúc động nói : “ Ta hiểu rồi ! Tiểu Trúc mới chính là Huyễn Nguyệt ! “

“ Lại là ….. lại là bọn họ vừa diễn kịch ? “ Phá thần : “ Nghiêm Tiểu Khai đã chết , bọn họ làm cho chúng ta xem hình ảnh đó , có ý nghĩa gì ? “

Hoàng Bội trên mặt bừng tỉnh đại ngộ. Trên người nàng Thiên Ma thần lực đã không còn sót lại chút gì , lại là năng lực xuyên thấu qua có thể cạn kiệt năng lượng thời gian , nàng rốt cuộc xuyên qua vô số hệ quang âm ( tốc độ âm ? ) thấy được từ đầu đến cuối , cuối cùng cũng hiểu , bí mật lớn nhất của Diệt Thế Chi Môn , nàng cười từ đáy lòng : “ Có ý nghĩa , thật là có ý nghĩa .”

Phía trước , Tiểu Trúc trên mặt lộ ra vẻ cười vui sướng , nàng nhìn Nhiên Tinh chủ thần , mỉm cười : “ Ngươi hảo . “

Nhiên tinh chủ thần nháy mắt mấy cái , biểu tình hoạt bát mà nhẹ nhàng , trông thế nào cũng không giống vị thần tạo hóa cao cao tại thượng : “ Hảo “

Tiểu Trúc vui vẻ nói : “ Ngươi tên gì ? “

Nhiên Tinh chủ thần nói : “ Ta gọi là Nghiêm Tiểu Khai , còn ngươi ? “

Tiểu Trúc : “ Ta là Trì Tiểu Trúc . “

Nhiên Tinh chủ thần cười hì hì vươn tay ra : “ Lần đầu gặp mặt , chiếu cố nhiều hơn . “

Tiểu Trúc cũng vươn tay ra ( Bắt tay ấy ) , tay nàng thon dài mảnh khảnh nhẹ nhàng lọt vào tay Nhiên Tinh chủ thần : “ Ân , chiếu cố nhiều hơn. “

Thoạt nhìn , đúng một màn năm đó Tiểu KHai tốt nghiệp đại học đi tìm công tác , mới gặp Tiểu Trúc.

Vài vị thần tộc chớp mắt , đều có chút khó hiểu . Này ….. Đây là Nghiêm Tiểu Khai à ?

Đúng vậy , người trước mắt này , tươi cười hoạt bát , tính tình sáng sủa , dung mạo bình thường , khí chất bình thường , cũng vô cùng quen thuộc Thiên Tuyển Môn Chủ hai trăm năm mươi Môn Chủ Nghiêm Tiểu Khai ?

Đang suy nghĩ , Tiểu Khai cùng Tiểu Trúc đã nắm lấy tay nhau .

Hai tay vừa chạm vào , sau đó không hề ngăn cách , dung hợp lại . Nhất thời thiên địa chấn động , tinh thần run rẩy , Thiên địa hồng trần như trở về hư vô , vài vị thần tộc nhắm hai mắt lại , thần niệm triển khai , trong phút chốc đã bao phủ toàn bộ ngũ giới .

Bọn họ phát hiện , thế giới này bỗng nhiên đã xảy ra biến hóa làm người ta sợ hãi.

Giống như có một người ở ngoài ngũ giới , đâm vào tầng lá chắn , mà cái lá chắn ở ngoài , đã có một thế giới rộng lớn vô cùng , lá chắn vừa vỡ , hai thế giới phút chốc liền thông nhau một chỗ.

Thần niệm bọn họ giống như cường đại lên thập bội ,không hề khó khăn vượt qua lá chắn , thấy một thế giới mới .

Tu chân giới , tiên giới , ma giới , thần giới , ma thần giới , lại một cái Thiên Địa ngũ giới !

Đây là đâu ?

Một vài vị thần liền hiểu ra : Đúng , là Diệt Thế Chi Môn !

Đúng vậy , Diệt Thế Chi môn đã cùng Thiên địa ngũ giới hoàn toàn liên tiếp một chỗ ! Từ nay về sau , sẽ không phải là hai thế giới , mà là một thế giới !

Tiểu Tiểu chậm rãi mở to mắt , cảm thấy toàn thân tràn ngập Sáng Thế Thần lực , nàng cúi đầu , chấn động : “ Không phải chứ , Huyễn Nguyệt chủ thần nàng …….. nàng cư nhiên không trở lại sao ? “

Vô số ký hiệu thần bí màu tím bay vào , Tiểu Tiểu khởi động thân mình , thở một hơi dài , biểu tình vô cùng nghiêm túc : “ Tốt , từ nay về sau , ta không còn là Sáng Thế Giả , mà chân chính là Sáng Thế Thần , ta nhất định sẽ hảo hảo chiếu cố thế giới này ….. Huyễn Nguyệt tỷ tỷ ….. nếu làm ra lựa chọn như vậy , nhất định phải hạnh phúc a ! “

“Này , này đến tột cùng là tại sao ? “ Gia Cát thần hầu kêu to : “ Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì ? “

Tiểu Trúc mỉm cười , đôi mắt đẹp liếc qua , vô số tin tức truyền tới , hầu tử ngơ ngác nửa ngày , rốt cuộc ngã ngồi xuống , ha ha nói : “ Này ……. Đây là bí mật lớn nhất của Diệt Thế Chi Môn ?”

Đúng vậy , đó là bí mật lớn nhất và là cuối cùng của Diệt Thế Chi Môn …….

Thời gian trở lại ngàn vạn thế hệ trước , Nhiên Tinh cùng với Huyễn Nguyệt .

Chuyện xưa cùng Vô Tự Thiên Thư viết hoàn toàn đồng nhất , nhưng Vô Tự Thiên Thư có một thứ không nói ra : “ Huyễn Nguyệt là Nữ ! “

Cho nên , hai vị Sáng Thế Thần lúc đầu nảy sinh cảm tình , không phải tình bạn , mà là tình yêu , bọn họ muốn cùng ở một chỗ . Sáng Thế Thần trong lúc đó , không thể cùng xuất hiện , bọn họ sáng tạo ra hai thế giới độc lập , hưởng thụ lạc thú sáng tạo , thế giới bọn họ cũng không cho ngoại nhân tiến vào . tình yêu đối với bọn họ , hiển nhiên là cấm kỵ.

Nhiên Tinh cùng Huyễn Nguyệt quyết định đánh vỡ cấm kỵ , bọn họ nghĩ đến biện pháp : “ Làm cho hai thế giới giao hòa . “

Vì thế , bọn họ cố gắng vô số .

Bọn họ vô số lần nghiên cứu quy tắc Sáng Thế , nếu muốn cho hai thế giới giao hòa , chỉ một biện pháp , buông bỏ chức vụ Sáng Thế Thần .

Ít nhất cũng phải có một phương buông bỏ , tiến vào thế giới mình sáng tạo , không ngừng luân hồi .

Thiên địa ngũ giới cùng Diệt Thế Chi Môn vì cái gì thiết kế tương tự , cũng không phải Huyễn Nguyệt muốn mượn cách của Nhiên Tinh , mà là Huyễn Nguyệt muốn cùng Nhiên tinh ở một chỗ , vì cấu trúc tương tự nên hai thế giới dung hợp rất tốt.

Vì cái gì Huyễn Nguyệt lần lượt ở trong luân hồi thất bại , không phải bởi vì nàng bướng bỉnh , mà là bởi vì nàng đang tìm cơ hội .

Vì cái gì Huyễn Nguyệt thủy chung vẫn phân ra thần thức tiến vào Thiên Địa Ngũ Giới , không phải nàng ham chơi , mà là bởi vì nàng đang chế tạo cơ hội .

Vì cái gì Diệt Thế Chi Môn thủy chung phải tồn tại một Sáng Thế Giả , không phải bởi vì Huyễn Nguyệt nhàn hạ , mà bởi vì nàng căn bản không muốn làm Sáng Thế Thần .

Nàng vô số lần thực nghiệm , thẳng đến lúc có thể tìm kiếm một người đủ tư cách làm Sáng Thế Giả , nàng lựa chọn chính là Tiểu Tiểu.

Tiểu Tiểu đến từ thiên địa ngũ giới , lại trở thành Sáng Thế Giả của Diệt Thế Chi Môn , đây là dung hợp hai thế giới bước đầu , cũng là bước tối trọng yếu.

Cho nên nói , cái gọi là Sáng Thế lý niệm , cái gọi là luân hồi lặp lại , cái gọi là một luồng thần thức , hết thảy tất cả đều là lấy cớ , để ngụy trang , chỉ là bọn họ vì yêu nhau mà phục bút , phục bút chân chính là ngàn vạn thế hệ , vẫn chôn cho tới ngày nay.

Hiện giờ , Tiểu Khai đã đúng là Tiểu Khai , Tiểu Trúc đúng là Tiểu Trúc , Tiểu Khai ở ngũ giới luân hồi , Tiểu Trúc ở ngũ giới luân hồi , bọn họ đau khổ yêu nhau , đau khổ kiên trì , đi đến hôm nay , rốt cuộc công đức viên mãn.

Cho nên , cái gì dài lâu , cái gì bao la hùng vĩ , một đoạn lữ trình gian khổ !

Vài vị thần tộc rung động tỉnh táo lại , liền chứng kiến Tiểu Khai vỗ vai Phá Hư chi thần , nói : “ Xong rồi , đi thôi ! “

Phượng Hoàng thần mờ mịt nói : “ Đi đâu ? “

Tiểu Trúc cười nói : “ Dĩ nhiên là hồi linh sơn , có rất nhiều tỷ tỷ muội muội đang đợi chúng ta trở về “ Nàng quay đầu nói : “ Đúng không Hoàng Bội tỷ tỷ ? “

Hoàng Bội hừ một tiếng , vốn định lên mặt , trên má lúm đồng tiền như hoa , ngay cả giấu cũng không giấu được.

Tiểu Khai lại lắc đầu , cười hì hì nói : “ Tiểu Trúc muội muội , ta nghĩ trước tiên nên đi thế tục giới một chuyến . “

Hoàng Bội ngạc nhiên hỏi : “ Ngươi đi làm gì ? “

Tiểu KHai đếm đầu ngón tay nói : “ Ta bỗng nhiên nhớ ra tại thế tục giới còn có vài đoạn trần duyên , còn có vài vị lão bà cần thu về , tính ra thì , phái Hoàng Sơn Hiểu Lâm sư muội một người , Tư Mã Tuyết của dòng họ Tư Mã một người , còn có ở Tiêu Kim Quật ( cái chỗ ăn chơi ấy ) có Nhạn Băng cùng Điền Ngọc đều là đại mỹ nữ nga , còn có không ít đệ tự Lưu Vân Thủy Tạ , còn có thể chọn thêm vài người …….. “

Nói đến đây bỗng thảm thiết kêu lên : “ Hoàng Bội ! “

Hoàng Bội hừ nói : “ Gọi ta là phu nhân . “

Tiểu Khai nói : “ Phu nhân ….. nhẹ nhẹ tay…. “

Hoàng Bội gắt gao cấu vào chỗ thịt non ở tay Tiểu Khai , dùng sức xoay 360 độ , tay kia uy phong lẫm lẫm chống hông , nghiến răng nói : “ Lão nương mặc kệ ngươi là Nhiên Tinh chủ thần hay là đệ lục thần tộc , tóm lại , về sau ngoan ngoãn ở Linh Sơn , không có việc gì liền tu luyện nhiều nhiều cái Thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp . Dám giống như trước trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi , lại còn lầm bầm , đừng trách ta ra tay vô tình ! “

Tiểu Khai vẻ mặt đau khổ nói : “ Phu nhân , cả nhóm có chừng hơn mười ngươi , ta lại chỉ có một , ta cũng không phải là làm bằng sắt , cho dù tu luyện như thế nào , cũng phải mười ngay nửa tháng tuần hoàn một lần a ? “

Hoàng Bội lại nhéo tay Tiểu Khai , cả giận : “ Ngươi nói lại ta nghe xem ? “

Tiểu Khai hít sâu nói : “ hảo , hảo , thân là thần tộc , ba ngày tuần hoàn một lần khẳng định không sao . “

Hoàng bội sắc mặt hơi hòa hoãn , buông tay nói : “ Như thế nghe còn có lý “

Năm vị thần tộc há to miệng , có vẻ nhét được mấy quả trứng vào đó .

“ Các ngươi ….. khụ khụ , còn không mau đi “ Tiểu Khai phất tay vài vị thần tộc nói : “ Việc nhà , phi lễ chớ thị , chưa từng nghe qua sao ? “ ( ý kiểu việc nhàn nhìn là phi lễ )

Vài vị thần tộc dang muốn rời đi , liền quay lại hỏi : “ Nếu hai thế giới đã thông nhau , vậy năm sau có thể có chuyện “ Tái bản “ ra một cuốn Vô Tự Thiên Thư , lại tái bản ra một thiên tuyển môn chủ Nghiêm Tiểu Khai không ? “

Tiểu Khai nhất thời cười ha ha :” Vô Tự Thiên thư vì yêu mà sinh , bây giờ đã xong việc ,tự nhiên không xuất hiện , về phần Nghiêm Tiểu Khai , chỉ một thôi …… “

Hắn suy nghĩ một lúc ,gật đầu nói : “ à đúng rồi , hiện tại ta cùng Tiểu Tiểu là hàng xóm , rảnh qua xem nàng ra sao , nhắc nhở nàng cân não , đừng sao chép sáng ý của ta ! “

Tiểu Trúc nghe thú vị , liền cười , vô hạn thỏa mãn đều trong đó …

Kết Thúc!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.