Vô Tự Thiên Thư

Chương 9: Q.7 - Chương 9: THIỆP HIỂM QUÁ QUAN






“ Ta kháo!” Tiểu Khai ôm bả vai người đầu heo: “ Ngươi vừa mới nói một nhà có ba người rõ ràng!”

Người đầu heo nhẹ nhàng đẩy tay Tiểu Khai ra: “ Nhưng thật ra ngươi nói đi, một nhà làm sao có ba người?”

“ Rất đơn giản a, vừa rồi ngươi mới nói qua.” Tiểu Khai nói: “ Một tham ăn thú chồng lại thêm một tham ăn thú vợ sẽ sinh ra một tiểu tham ăn thú, cho nên kết quả sẽ có ba tham ăn thú.”

Người đầu heo dùng một loại ánh mắt thương xót nhìn Tiểu Khai: “ Ngươi dựa vào cái gì cho rằng chúng nó sẽ sinh ra một tiểu tham ăn thú?”

“ Này...là ngươi vừa mới nói a...” Tiểu Khai có điểm mơ hồ rồi.

“ Nói không chừng chúng nó sẽ một thai sinh ra hai tham ăn thú thì sao? Hoặc là ba con, bốn con? Chẳng lẽ lại không thể sao?” Người đầu heo dùng vẻ mặt như chê bai ngu ngốc nhìn Tiểu Khai thở dài: “ Huống chi, ngươi chẳng lẽ không biết, tham ăn thú căn bản chẳng phân biệt được chồng vợ hay sao? Chúng nó vốn không có nhiều hậu nhân, tiểu tham ăn thú đều là theo những tham ăn thụ mà phân liệt ra, đây là do thưởng thức đó.”

Gương mặt Tiểu Khai trở nên đỏ hồng: “ Nhưng là ngươi vừa mới rõ ràng đã nói là một nhà có ba!”

“ Đúng, ta vừa mới nói qua.” Người đầu heo nói: “ Nhưng lúc ấy ngươi đã thừa nhận ngươi sai, vậy câu hỏi thứ nhất đã xong. Bây giờ không còn là câu hỏi thứ nhất, mà là câu thứ năm, tại sao đáp án của câu thứ năm phải giống câu thứ nhất?”

“ Ngươi đây là quỷ biện a.” Tiểu Khai có điểm buồn bực.

Kỳ thật Tiểu Khai cũng không biết, người đầu heo ở trên thế giới này vốn đúng là một loại chủng tộc phi thường kỳ quái, bọn họ bị chủng tộc khác xưng là “ Quỷ Biện Thú”, bình sinh am hiểu nhất chính là quỷ biện, thích nhất làm những chuyện chính là làm ra những vấn đề cho người ta giải đáp.

Vấn đề của bọn họ cho tới bây giờ không có ai đối đáp được, vì cho tới bây giờ không cho phép người ta đáp đúng, bởi vì chỉ cần người khác đáp được ba vấn đề, bọn họ sẽ lập tức bị chết đi, mà lực lượng của bọn họ chỉ là dựa vào trên người trả lời vấn đề. Tất cả Ngã Nhĩ Mạc Lạp chủng tộc đều rất coi trọng tính mạng, thích hưởng thụ, cho nên bọn họ căn bản không cho ai có cơ hội đáp được đúng vấn đề.

Cho nên đối mặt với câu hỏi của Tiểu Khai, người đầu heo không hề nghĩ ngợi mà gật gật đầu, đương nhiên nói: “ Quỷ biện mới là trí tuệ ma.”

Tiểu Khai hít sâu một hơi, có điểm hiểu được: “ Nháo cả nửa ngày, những đáp án hoàn toàn là do ngươi định đoạt?”

“ Đương nhiên!” Người đầu heo cười mị mị ngẩng đầu lên: “ Ngươi cuối cùng hiểu được rồi.”

“ Vậy.” Tiểu Khai đằng đằng sát khí nói: “ Vô luận ta trả lời thế nào, ngươi cũng không tính ta trả lời đúng?”

“ Đương nhiên.” Người đầu heo lại gật đầu: “Vấn đề của Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc chúng ta, khó khăn to lớn, tại cả trên thế giới đều nổi danh.”

Tiểu Khai quay đầu nhìn Khinh Hồng và Thiên Yêu liếc mắt, hai nàng nhìn hắn có chút gật gật đầu, ba người thật ra trong lòng hoàn toàn hiểu rõ, lời cũng không nói một câu, bỗng nhiên đồng loạt phóng lên, Tiểu Khai hét lớn một tiếng: “ Đánh chết cái đầu heo ngươi!”

Lời vừa nói ra, Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm trong tay hắn đã đón gió lớn lên, gõ mạnh về phía người đầu heo một gậy.

Ở phía sau hắn, Trầm Hương bảo châu của Khinh Hồng đã bay nhanh tới, trên tay Thiên Yêu đã bộc phát ra một đạo cường quang, bắn thẳng đến hướng người đầu heo.

Ba người đều nghĩ giống nhau, vấn đề có trả lời câu hỏi cũng không có kết quả, chỉ có một biện pháp, đúng là phải xử lý người đầu heo, một cửa này tự nhiên sẽ vượt qua.

Nhưng trên người của người đầu heo bỗng nhiên phát ra một vòng lục quang nhàn nhạt, công kích của ba người vừa tiếp xúc với lục quang, liền phảng phất như những tảng đá nhỏ đánh vào biển rộng khôn cùng bát ngát, cả một bong bóng cũng chưa từng thấy, đã bị hóa giải hoàn toàn.

“ Ba tháp” , Trầm Hương bảo châu và Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm mềm nhũn ngã xuống bụi rậm.

“ Không cần hy vọng đánh lén, phải tuân thủ quy tắc.” Người đầu heo càng cười ha ha vui vẻ: “ Vũ lực của các ngươi không đủ gây sợ hãi đâu, vĩ đại lưu manh thỏ đại nhân sở dĩ bại bởi các ngươi, là vì hắn đem năng lực phong ấn đi ngàn vạn lần, cố ý cho các ngươi thắng, nhưng ta không giống, chúng ta Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc là sẽ không tự ngược đãi chính mình, năng lực của ta bây giờ vẫn đang lúc toàn thịnh nhất, cho dù năm đó lưu manh thỏ đại nhân muốn đánh bại ta cũng phải xuất ra bảy phần khí lực, cho nên các ngươi có đi lên mười vạn tên cũng không đánh lại một lóng tay của ta.”

Tiểu Khai còn không tử tâm, vẫn thao tác Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm công tới.

Người đầu heo nhướng mày, vươn ra một lóng tay heo, một đạo lục quang lập tức đón nhận, bao vây Huyền Thiết Chi Tinh, nhất thời chặt đứt hoàn toàn tâm linh cảm ứng với Tiểu Khai.

“ Không cần làm thêm chuyện vô nghĩa này nữa.” Người đầu heo thao túng đạo lục quang đem Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm trả về trước mặt Tiểu Khai: “ Đem thu đồ ngươi về, nghĩ biện pháp trả lời vấn đề của ta.”

Con mắt của Trữ Tình vừa chuyển, nói chuyện: “ Tôn kính Kỷ Lý Cô Lỗ Dương tiên sinh, ngài nên biết, chúng ta thông qua Thí Luyện chi lữ mục đích là Trọng Khai Thiên Địa, mà điều này cũng là nguyện vọng của vĩ đại lưu manh thỏ đại nhân và ngài, ngài làm sao lại làm khó chúng ta? Không bằng ngài thông dung một chút, nhường cho chúng ta thuận lợi vượt qua kiểm tra đi.”

“ Thật ngại quá, ngươi nghĩ sai rồi.” Người đầu heo lắc đầu nói: “ Trọng khai thiên địa chỉ là nguyện vọng của lưu manh thỏ đại nhân mà thôi, cũng không phải nguyện vọng của ta, ở thế giới trước kia, lưu manh thỏ đại nhân có được thân phận tôn quý cùng địa vị sùng cao vô cùng, vì thế hắn đương nhiên hy vọng trọng khai thiên địa, nhưng khi đó Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc chúng ta lại gặp phải áp lực cường đại của bốn gia tộc khác, thiếu chút nữa bị diệt tộc, bởi vì thế giới trước kia sụp đổ, nên mấy gia tộc cường đại kia đều bị diệt vong, chỉ có Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc chúng ta có tính mạng lực cứng cỏi nên mới bảo tồn được tới bây giờ. Ta bây giờ đích thực vui vẻ, thoải mái, thư thích, tiêu dao, không có áp lực, vô ưu vô lự, nếu không phải đã bị Thí Luyện chi lữ quy tắc hạn chế, ta hận không được ra tay giết chết các ngươi, để cho thế giới suy sụp này vĩnh viễn vẫn là như bây giờ.”

Trữ Tình sửng sốt hồi lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra một biện pháp: “ Vì giới hạn quy tắc, ngươi không thể sử dụng vũ lực, đúng không?”

“ Đúng vậy.” Người đầu heo nói: “ Nhưng ta không cần sử dụng vũ lực, cho dù là đấu trí, các ngươi cũng không phải đối thủ của ta.”

“ Ha ha, ta nghĩ ra biện pháp.” Trữ Tình cười nói: “ Tiểu Khai ca ca, đã hắn không thể động võ, thì chúng ta trực tiếp bay qua là được, cũng không cần cùng hắn dây dưa.”

Người đầu heo nhún nhún vai, tư thế có vẻ như một thân sĩ: “ Thỉnh mời.”

Tiểu Khai nhìn mặt nước bát ngát khôn cùng phía trước, nhíu mày nói: “ Bay qua sao?”

Khinh Hồng nói: “ Tiểu Khai ca ca, dù sao bây giờ ngươi cũng biết ngự kiếm rồi, bay qua không thành vấn đề đâu.”

“ Nhưng là không ai biết hồ nước này bao xa, nếu như dùng hết khí lực mà vẫn không qua được thì muốn bay trở lại cũng không nổi, vậy làm sao bây giờ?”

Người đầu heo ở bên cạnh gật gật đầu: “ Cũng được, coi như ngươi có đầu óc, ta không ngại nói cho ngươi, dựa theo tốc độ của các ngươi, muốn vượt qua hồ nước này ít nhất cần ba ngày.”

Khinh Hồng nói: “ Không sợ, Tiểu Khai ca ca, chúng ta còn có Thất Bảo Kim Thuyền, có thể nổi trên mặt nước, nếu bay mệt mỏi, có thể ở trên thuyền nghỉ ngơi.”

Người đầu heo nhịn không được liên tục cười lạnh: “ Ngay cả Kỷ Lý Cô Lỗ Dương đại nhân ta cũng không dám vượt qua Vô Ma Thủy Vực này, các ngươi mấy tính mạng cấp thấp cư nhiên còn muốn nổi trên mặt nước?”

Khinh Hồng rất là không phục: “ Chẳng lẽ nước này ngay cả nổi cũng nổi không được sao?”

Người đầu heo cũng không nhiều lời, chỉ nói: “ Ngươi không ngại cứ đi thử đi.”

Khinh Hồng hừ nói: “ Thử thì thử!” Lời này nói xong, nhấc chân bước đi.

Thiên Yêu vẫn cau mày không nói gì, giờ phút này đột nhiên vươn tay ra, một tay giữ chặt Khinh Hồng: “ Đừng đi.”

“ Vì sao?” Khinh Hồng nói: “ Chẳng lẽ ngươi thật bị hắn dọa sợ?”

Thiên Yêu chậm rãi lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư: “ Trong nước này không có một ngọn cỏ, cả sinh vật nổi cũng không nhìn thấy, màu sắc lại quái dị như thế, mới bắt đầu ta đã cảm thấy kỳ quái, giờ phút này nghe hắn nói như vậy, bỗng nhiên nhớ ra đây là nước gì rồi.”

“ Nước gì?” Tiểu Khai hiếu kỳ.

Thiên Yêu ngẩng đầu lên, nhìn người đầu heo, chậm rãi nhổ ra hai chữ: “ Nhược Thủy!”

Khinh Hồng kinh hãi động dung: “ Trong truyền thuyết thuyền không thể qua, lông chim không nổi được, Nhược Thủy?”

Người đầu heo có chút kinh ngạc nhìn Thiên Yêu: “ Ta không biết các ngươi nói cái gì Nhược Thủy, bất quá ngươi nói đúng, phiến Thủy Vực này, là không có thứ gì có thể vượt qua được.”

Tiểu Khai rất là tò mò, nhịn không được bước tới bên bờ hai bước, vốn định đưa tay sờ sờ, nghĩ nghĩ lại thu hồi, moi một nắm bùn đất, ném xuống mặt hồ.

Bùn đất kia vừa tiếp xúc với hồ nước, cư nhiên như biến thành bột phấn, nhất thời liền hòa tan, gần một giây, liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Tiểu Khai nhìn thấy, nhịn không được hít sâu một hơi.

“ Biết lợi hại rồi chứ.” Người đầu heo nói: “ Nếu tay ngươi tiếp xúc hồ nước, cũng sẽ bị hòa tan giống như vậy lập tức. Ngoại trừ có vài dạng bảo vật, ta còn chưa thấy qua có thể không bị nó hòa tan.”

Loại hồ nước này nghiêm khắc mà nói cũng không phải Nhược Thủy, Nhược Thủy chỉ là lông chim không nổi lên mà thôi, nhưng hồ nước này phảng phất như là thiên hạ cực mạnh liệt chất toan dịch(axit), còn hơn vương thủy, bá đạo vô cùng, cư nhiên còn có thể hòa tan được thế gian vạn vật.

Toan dịch hòa tan vật thể còn có quá trình phản ứng, còn hồ nước này cả một chút động tĩnh cũng đều không có, tĩnh đến lặng lẽ đã hòa tan vật, giống như một con cọp không lên tiếng, thoạt nhìn an im lặng tĩnh, kỳ thật cũng vô cùng đáng sợ.

Mọi người nhất thời nhìn nhau, nghĩ tới nghĩ lui, muốn qua một cửa này, ngoại trừ trả lời vấn đề của người đầu heo, giống như đích xác không còn biện pháp nào nữa.

“ Ta đến thử xem.” Trữ Tình trù trừ đứng ra: “ Quỷ biện ma, ta cũng được, ta trước kia còn tham gia trận đấu biện luận đó.”

Người đầu heo hắc hắc cười: “ Ngươi hãy nghe cho kỹ đây, một người ở một con đường tối đen bước đi, bầu trời không có sao cũng không có ánh trăng, nhưng hắn lại có thể nhìn thấy hố to cách năm mươi thước, vì sao?”

“ Bởi vì là ở ban ngày.”

“ Trả lời sai lầm, bởi vì hắn có kính viễn vọng.” Người đầu heo nói: “ Đề thứ bảy, ngươi lấy tay phải viết chữ phải không?”

“ Đương nhiên, không lẽ dùng chân sao.”

“ Trả lời sai, ngươi dùng bút mà viết.” Người đầu heo lắc đầu nói: “ Thứ tám, người nào luôn mở một con mắt nhắm một con mắt?”

“ Này ta biết, là vận động viên bắn súng, bởi vì bọn họ luôn cần ngắm chuẩn.”

“ Trả lời sai, người mù một con mắt dĩ nhiên mở một mắt nhắm một mắt.” Người đầu heo nói: “ Thứ chín, một con mèo đói bụng, gặp con chuột lại bỏ chạy, vì sao?”

“ Bởi vì nó đi bắt con chuột.”

“ Trả lời sai, bởi vì con chuột kia quá lớn, nó đánh không lại.”

Trữ Tình bất đắc dĩ lắc đầu, lui trở về: “ Tiểu Khai ca ca, đáp án của ta rõ ràng đúng, nhưng hắn căn bản là cưỡng từ đoạt lý, ta thật sự không có biện pháp nữa.”

“ Ta đã sớm biết rồi.” Tiểu Khai móc ra quyển trục và cây côn thép nhỏ mà lưu manh thỏ lưu cho hắn, hung hăng quăng xuống mặt đất: “ Còn tìm con thỏ chết kia đòi nhiều thứ vậy, kết quả căn bản không dùng được! Mẹ nó, lão tử mặc kệ.”

“ Di?” Người đầu heo hai mắt tỏa ánh sáng nhìn tới: “ Này...là ngài?”

“ Đúng vậy, làm sao?” Tiểu Khai chú ý tới, người đầu heo cư nhiên lần này dùng từ “ Ngài.”

“ Này...chẳng lẽ là vĩ đại lưu manh thỏ đại nhân cấp cho ngài sao?” Thái độ của người đầu heo bỗng nhiên trở nên thập phần cung kính: “ Hắn lại đem vật quý giá như vậy đưa cho ngài sao?”

“ Ngươi nói người nào?” Tiểu Khai có chút cảnh giác, vội vàng nhặt quyển trục và cây côn nhỏ thu vào trong lòng ngực: “ Ngươi muốn làm gì?”

“ A a, ta không muốn làm gì.” Người đầu heo ngượng ngùng cười nói: “ Ta chỉ hỏi một chút, quyển trục trong tay ngài kia, có thể cho ta nhìn một chút không?”

“ Đương nhiên không được.” Tiểu Khai lập tức lắc đầu: “ Đây là của ta, không thể cho người ngoài xem.”

“ Ta biết là ngài.” Người đầu heo nói: “ Được rồi, ngài gọi là Nghiêm Tiểu Khai hay sao? Ta đây gọi ngài là Nghiêm tiên sinh, tôn kính Nghiêm tiên sinh, xin hỏi ngài muốn quyển trục này, có tác dụng gì không?”

Xem vẻ mặt của người đầu heo, cho dù có ngu ngốc cũng biết hắn muốn thứ này, Tiểu Khai vui vẻ hỏi: “ Ngươi muốn?”

Gương mặt người đầu heo đỏ lên: “ Này...mặc dù quân tử không đoạt vật người, nhưng...nếu ngài cố ý muốn tặng cho ta, ta đây cung kính không bằng tòng mệnh.”

“ Ta không cố ý muốn tặng cho ngươi.” Tiểu Khai cố ý hỏi: “ Nếu ta đem nó tặng cho ngươi, không thể không tìm được chỗ tốt gì chứ?”

“ Đương nhiên có thể.” Người đầu heo liều mạng vỗ ngực: “ Nếu ngài đưa nó cho ta, ta có thể cấp cho ngài lực lượng cường đại, còn có thể cấp ngài đại lượng pháp bảo, tuyệt đối so với cây gậy kia của ngài còn tốt hơn mấy trăm lần, chúng ta Ngã Nhĩ Mạc Lạp là một trong những chủng tộc trên thế giới là trí tuệ nhất và giàu có nhất, ta có thể trả lời bất cứ vấn đề gì của ngài, cũng có thể cấp vô số tài bảo cho ngài.”

“ Mấy thứ này ta chưa từng hứng thú.” Tiểu Khai nói: “ Phóng chúng ta vượt qua kiểm tra, được chưa?”

Người đầu heo nhất thời trầm mặc xuống.

Cùng lưu manh thỏ bất đồng, người đầu heo thật sự không muốn trọng khai thiên địa, thiên địa một khi mở, vạn tượng đổi mới, bọn họ một đám tính mạng cao đẳng liền hóa thành bụi khói, trọng nhập luân hồi, quên đi chuyện cũ, lại bắt đầu lại từ đầu.

Mà với thế giới suy sụp thế này mãi duy trì, hắn có thể vĩnh viễn sinh tồn, sự liên quan sinh tử, dù sao hắn cũng không thể phóng cho Tiểu Khai bọn họ vượt qua kiểm tra, đây chính là nguyên nhân.

Nhưng mỗi một tính mạng thể, đều là có điều đeo đuổi, mà Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc ở trên thế giới này sinh tồn vô số thời đại, nguyện vọng lớn nhất là có thể thay thế được vị trí của lưu manh thỏ, trở thành người chỉ dưới Sáng Thế Thần, nhưng lại tồn tại chí cao trên vạn người, vì mục đích này, bọn họ không ngừng tu luyện, không ngừng tiến hóa, không ngừng cường đại, thậm chi không tiếc đắc tội với những chủng tộc cường đại khác, nhưng vào thời điểm bọn họ sắp tiến hóa, thì Sáng Thế Thần tiêu vong, làm cả thế giới liền sụp đổ tận thế.

Cả Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc vô số thời đại có tâm nguyện vĩ đại, cứ như vậy hoàn toàn tan biến.

Thế giới sụp đổ, tất cả các tính mạng đều không thể tiến hóa, lưu manh thỏ trở thành vị thần bình thường tồn tại trong thế giới này, vĩnh viễn giỏi hơn, áp đảo phía trên Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc. Đây là sự đau khổ lớn nhất của người thừa kế duy nhất Kỷ Lý Cô Lỗ Dương của Ngã Nhĩ Mạc Lạp hoàng tộc huyết thống.

Nếu nói cả đời này hắn còn có điều theo đuổi, vậy chỉ có một: siêu việt lưu manh thỏ, trở thành chung cực tồn tại của thế giới này.

Mà bây giờ, cơ hội này xảy ra ngay trước mắt.

Quyển trục kia, Tiểu Khai không biết, nhưng người đầu heo nhận biết, đó chính là kết tinh tinh hoa của lưu manh thỏ khi còn sống, mặt trên ghi chép sự huyền ảo cùng cực của thế giới này, có thể mở ra hết thảy thông đạo, tiêu minh tất cả phương hướng, chỉ điểm tất cả lạc đường, bất cứ sinh vật nào đều có cơ hội tiến hóa đến giới hạn cao nhất của vũ trụ!

Ngoại trừ quyển trục được ghi chép, lưu manh thỏ còn phải có thêm một viên nội đan đại biểu lực lượng và cảnh giới, nhưng viên nội đan này lại không có trong tay Tiểu Khai, đối với điểm này người đầu heo vô luận thế nào cũng không thông, nếu có viên nội đan kia, kết hợp với quyển trục này, người đầu heo hoàn toàn có thể trong nháy mắt tiến hóa đến cảnh giới cao nhất, nhưng bây giờ chỉ có quyển trục, hắn không thể xác định mình có thể hoàn toàn tiến hóa được hay không.

“ Tôn kính Kỷ Lý Cô Lỗ Dương tiên sinh, ngươi rốt cuộc có tiếp thụ điều kiện trao đổi của ta không?” Tiểu Khai nhìn thấy người đầu theo một mực trầm tư, nhịn không được nhắc nhở.

Nhân, hay là không? Đối với người đầu heo mà nói, điều này là chuyện làm hắn khó có thể lựa chọn nhất trong những năm tháng sinh tồn dài đăng đẵng.

Nhận điều kiện này, hắn có thể tìm được cơ hội tiến hóa, có thể siêu việt hơn lưu manh thỏ, nhưng hắn không có thời gian nữa, bởi vì mấy sinh vật đến từ thế giới khác này một khi trọng khai thiên địa, hắn sẽ lập tức hóa thành mây khói. Huống chi hắn cũng không xác định sau khi mình có quyển trục, không biết thật sự có thể hoàn thành tiến hóa cuối cùng hay không.

Không tiếp thụ điều kiện này, hắn có thể suốt đời ở chỗ này mãi mãi hưởng thụ, nhưng từ này về sau, hắn vĩnh viễn không còn cơ hội hoàn thành được giấc mộng này. Mà trong cuộc sống sau này, hắn sẽ mơ tưởng đã có lúc quên mất đi sự lựa chọn hôm nay.

Chỉ một lần này là lần tiếp cận chỉ một khắc giấc mộng, cũng là một khắc tiếp cận sự hủy diệt.

Tiểu Khai chú ý, trên trán người đầu heo, đã lặng yên xuất ra từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu nành!

“ Ngươi rốt cuộc...có đáp ứng hay không?” Tiểu Khai cũng có chút nóng nảy.

Người đầu heo dùng sức hít sâu một hơi, nắm chặt tay heo, cuối cùng làm ra quyết định: “ Ta đáp ứng!”

Tiểu Khai mừng rỡ: “ Vậy cho chúng ta vượt qua kiểm tra, đợi sau khi đó, ta sẽ đem quyển trục tặng cho ngươi!”

Sau khi làm ra quyết định này, người đầu heo phảng phất như bị già hơn mười tuổi, cả mi mắt cũng sụp xuống, thấp giọng nói: “ Dựa theo quy tắc của Thí Luyện chi lữ, các ngươi phải đáp vấn đề của ta, mới có thể thông qua một cửa này, bây giờ, ta xin hỏi, một nhà có mấy người?”

“ Có hai.”

“ Trả lời chính xác.” Thanh âm của người đầu heo càng thêm mỏi mệt: “ Các ngươi...vượt qua kiểm tra rồi.”

Năm chữ này phảng phất như phế đi toàn thân khí lực của hắn, bốn người còn chưa kịp hoan hô, liền vô cùng kinh ngạc nhìn thấy, người đầu heo bên người trong phút chốc khô héo đi, cả vai eo đều rũ xuống, phảng phất như đột nhiên một tráng niên khỏe mạnh biến thành một lão nhân, trên mặt nổi lên nếp nhăn thật sâu.

“ Ngươi...ngươi không sao chớ?” Trữ Tình có chút không đành lòng nói.

“ Ta không có việc gì.” Người đầu heo dùng sức ưỡn ngực lên, ngang nhiên nói: “ Chúng ta Ngả Nhĩ Mạc Lạp gia tộc, trong cuộc đời có thể cho người khác đáp đúng ba vấn đề, ngươi lúc này chỉ mới hỏi có một mà thôi, không quan hệ gì, bây giờ đưa quyển trục cho ta đi.”

Tiểu Khai đưa quyển trục vào tay người đầu heo, móng heo của hắn có chút run rẩy, tiếp nhận quyển trục, giơ cây côn kia trong tay ném về phía nhược thủy khôn cùng bát ngát xa xa, thở dài: “ Hãy đi đi, hãy đi đi, ngồi trên thuyền này, các ngươi tự nhiên sẽ tới địa phương nên tới.”

Cây côn kia dĩ nhiên cũng là bảo bối, ở giữa không trung hóa thành một thuyền lớn dài chừng năm, sáu thước, rộng hai, ba thước, vững vàng rơi xuống trên mặt hồ, cũng không chìm xuống, cũng không hòa tan.

“ Đây là một trong ba kiện bảo bối có thể chống đỡ Vô Ma Lĩnh Vực trên thế giới, tên là Tố Vô Sở Bất Độ( không chỗ nào không độ), có thể thông qua bất cứ lĩnh vực gì, mang bọn ngươi tới địa phương cần đi tới, nó tự nhiên sẽ biết đưa các ngươi đi.” Người đầu heo lưu luyến nhìn chiếc thuyền lớn trên mặt nước: “ Ta cũng không biết nên chúc các ngươi thông qua Thí Luyện chi lữ, hay là không thông qua được, chúng ta không hẹn gặp lại ba!”

Mọi người vốn đối với hắn đầy bụng lao tao, lúc này bỗng nhiên có chút thương cảm, mọi người cũng không nhiều lời, bước lên thuyền Không Chỗ Nào Không Độ, quả nhiên là bảo bối tốt, trên mặt hồ vô thanh vô tức di chuyển, tốc độ này so với phi kiếm của người tu chân ít nhất nhanh thập bội, phóng mắt nhìn lại, mặt nước mang mang giống như bích lục, bay nhanh xoay tròn, vốn người đầu heo nói phải ba ngày mới có thể bay qua thủy vực này, mọi người mới ngồi không đến một giờ, đã đi tới cuối.

Nơi điểm cuối của Vô Ma Thủy Vực, tiếp theo là một lương đình thủy tạ rộng lớn, nhìn qua kiến trúc xếp đặt so với Lưu Vân Thủy Tạ khác nhau, Không Chỗ Nào Không Độ dừng lại, hoành hoành thụ thụ tiêu sái những quanh co khúc khuỷu, một đường miên duyên đi, thẳng đến thật xa địa phương, nhìn qua như trên mặt nước mở ra một mê cung thật to.

Ánh mắt Tiểu Khai theo lối vào xem qua, chỉ cảm thấy hành lang này sắp xếp vô cùng phức tạp, mỗi một góc quanh đều có ba bốn đường đi, vô luận đi vào đường nào, lộ tuyến vẫn không đi về trước, mà là trước trước sau sau loạn nhiễu, nhiễu đến nhiễu đi, rồi lại như trở về đường cũ.

Mọi người nhìn nhau, cùng đồng thanh nói: “ Nguyên lai là một mê cung.”

“ Xem ra qua được đạo mê cung này, thì coi như vượt qua kiểm tra.” Tiểu Khai nhảy xuống Không Chỗ Nào Không Độ, rơi xuống tấm phản trên mặt đất, đây là một tiểu đình tử hình vuông, cũng là cửa vào của cả mê cung.

Ba người đi theo xuống tới, đến chỗ đình tử, quay đầu nhìn lại: Không Chỗ Nào Không Độ vẫn lẳng lặng đứng nơi đó, xem ra không có dấu hiệu quay trở về.

Mê cung cũng không phải cao thâm, có lẽ mỗi người ở thời điểm còn nhỏ cũng có tiếp xúc qua các loại các dạng mê cung, bất quá mê cung làm thí luyện chi lữ cửa cuối cùng, khẳng định có cổ quái, mọi người không dám tùy tiện tiến vào, đứng ở trên đình tử cẩn thận xem xét.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.