Vô Tự Thiên Thư

Chương 3: Q.19 - Chương 3: TỐ HÌNH THỦY MẠT






Ma Tôn đời này tìm vô số công phu, mới có được một viên Ngũ Sắc Thạch còn chưa thành hình, giờ phút này nhìn thấy Ngũ Sắc Thạch chính thức, đích xác kích động vô cùng, giật lấy tảng đá, đặt trong lòng bàn tay nhìn hồi lâu, mới gật đầu nói: “ Đúng vậy, chính là nó!”

Tiểu Khai cười nói: “ Dùng nó tố hình như thế nào?”

Ma Tôn có chút sững sờ, qua hồi lâu mới nói: “ Dùng để tố hình…tự nhiên là được…nhưng loại bảo bối này, đúng là có thể gặp mà không thể cầu, giá trị quả thật không thể đo lường, ngươi lại muốn đem nó tố hình?”

Tiểu Khai không chút do dự gật gật đầu.

Tiểu Trúc thản nhiên cười, trên mặt có vẻ tự hào, lặng lẽ cầm tay Tiểu Khai.

Ma Tôn ngây người hồi lâu, mới nói: “ Cũng tốt, chúng ta đi tìm Ác Ma Thành Chủ hỏi Trấn Nguyên Thạch.”

Tiểu Khai vừa động, hốt nhiên nhớ tới một vấn đề: Viên Ngũ Sắc Thạch không thành hình kia của Ma Tôn, ẩn chứa thần lực giống Trấn Nguyên Thạch như đúc, bên trong viên Ngũ Sắc Thạch ẩn chứa thần lực giống Trấn Nguyên Thạch như đúc, hơn nữa thần lực so với viên đá không thành hình của Ma Tôn càng mạnh hơn, đã như vậy, chuyện Trấn Nguyên Thạch có thể làm được, vì sao Ngũ Sắc Thạch lại làm không được?”

Tiểu Khai càng nghĩ càng thấy hữu lý, lại giải thích với Ma Tôn một phen, Ma Tôn gật đầu nói: “ Dã như vậy, đích xác có thể dùng Ngũ Sắc Thạch thử xem.”

Tiểu Khai nói: “ Còn phải phiền toái Ma Tôn một việc, giúp ta đánh vỡ thần lực thủ hộ bên ngoài Ngũ Sắc Thạch, để ta vào xem.”

Ma Tôn gật gật đầu, nhưng nhịn không được thở dài: “ Bộ công pháp này của ngươi, thật sự vô cùng thần kỳ, cả thần lực bên trong thần khí đều có thể điều tra, ma công của bổn tôn mặc dù cường đại hơn so với ngươi, nhưng luận về cảnh giới, còn kém ngươi nhiều lắm!”

Tiểu Khai bật cười, đương nhiên sẽ không giải thích công pháp của mình lớn đến bao nhiêu, chỉ chuyên tâm lộ ra thần niệm, lẻn vào trong Ngũ Sắc Thạch. Thần lực bên trong tảng đá quả nhiên giống như đúc trước kia Tiểu Khai từng cảm giác qua, còn hơn viên đá kia của Ma Tôn, rõ ràng lại mạnh hơn rất nhiều, thần niệm của Tiểu Khai ở tại chỗ vòng vo một vòng, hết thảy bình thường, mới vừa lòng lui đi ra.

Mọi sự đã chuẩn bị, sẽ không cần nói nhiều nữa, Tiểu Khai đem toàn bộ đạo cụ bày ra, để chính thức bắt đầu giải phong Vô Tự Thiên Thư, hắn dựa theo trang thứ ba, trước tiên dùng sáng thế bảo bình lấy hồn phách của Tiểu Quan và bốn vị chân nhân. Hồn phách bốn vị chân nhân đều là trong suốt, hút ra thập phần thoải mái, xích một tiếng đã liên tiếp chui vào trong bình, đến phiên hồn phách của Tiểu Quan, lại phải mất nhiều công phu, cuối cùng Tiểu Khai không thể không thêm vào nguyên lực màu xanh biếc của mình, mới coi như miễn cưỡng hút được hồn phách của Tiểu Quan vào trong chai, hồn phách này tối đen như mực, vừa kéo đi vào, Tiểu Khai chợt cảm thấy cái chai nhất thời nặng hơn rất nhiều, cảm giác hoàn toàn với bốn vị chân nhân nhẹ nhàng kia, chỉ là như vậy, đã nhìn ra được sự chênh lệch giữa Tiểu Quan và bốn vị chân nhân lớn bao nhiêu.

Thời điểm Tiểu Quan ở tại tu chân giới, một thân ma công bị Phong Ma Khẩu Quyết hoàn toàn phong bế, mà ngay cả Trường Sinh còn chưa làm gì được, nếu hồn phách của hắn đầy đủ,Tiểu Khai so sánh cảm thấy âm thầm kinh ngạc, thế mới biết tiểu đệ của mình rốt cuộc từng cường đại cỡ nào, khó trách Vong Xuyên Quân và Ác Ma Thành Chủ khi nhắc đến tên Bắc Yêu Vương đều có hình dáng khâm phục a…

Hút xong hồn phách, đã phải rót Hoàn Hồn Thảo và Sa La Mộc vào trong, Hoàn Hồn Thảo dung nạp ba hồn bảy phách, nhưng hồn phách của Tiểu Quan vô cùng nặng nề, Tiểu Khai không thể không đem hồn phách nhẹ nhàng của bốn vị chân nhân bỏ vào Hoàn Hồn Thảo trước, sau đó cố gắng đè ép rồi lại đè ép bọn họ xuống, cấp cho Tiểu Quan không gian nhiều hơn, sau đó mới thả Tiểu Quan ra khỏi sáng thế bảo bình.

Hoàn hảo, bình yên vô sự.

Kỳ thật là do Tiểu Khai vô cùng cẩn thận, phải biết rằng Vong Xuyên Quân nhiều năm dùng Hoàn Hồn Thảo và Sa La Mộc tu luyện, dung lượng của Hoàn Hồn Thảo tự nhiên là cũng đủ.

Làm xong bước này, thì đến phiên Ngũ Sắc Thạch. Ma Tôn dùng một tay điểm lên Ngũ Sắc Thạch, thủ hộ thần lực ở mặt ngoài đã bị ma công của hắn triệt tiêu, Tiểu Khai dẫn đạo cho ma khí tiên khí của Tiểu Quan và bốn vị chân nhân tiến vào trong Ngũ Sắc Thạch, bước này khó khăn không lớn, thời điểm Tiểu Quan và bốn vị chân nhân bị phong ấn thì lực lượng đều nhỏ yếu, một chút ma công và tiên khí kia, ở tu chân giới thì còn có điểm lợi hại, nhưng ở chỗ này lại nhỏ bé đến đáng thương hại, ngay cả Tiểu Khai còn không xem vào trong mắt.

Nhưng trong quá trình Tiểu Khai dẫn đạo, nhưng bỗng nhiên phát hiện một địa phương cổ quái. Hắn nhìn thấy ma khí của Tiểu Quan, trong đó còn có một hạt gì đó như hạt đậu nành nho nhỏ, đã tiến theo điểm ma khí yếu ớt của Tiểu Quan đi vào trong Ngũ Sắc Thạch.

Hạt đó nhìn qua có vẻ cứng rắn, Tiểu Khai thử thăm dò dùng thần niệm tiến vào, nhưng cảm thấy thứ này mật độ thật lớn, áp súc hoàn toàn, không thể tiến vào. Tiểu Khai tò mò, vốn rất muốn bỏ nó vào trong Di Lạc Chi Tâm nhìn một lần, nhưng giờ phút này chuyện giải phong quan trọng hơn, hắn không dám miên man suy nghĩ, chỉ có thể cố gắng ngăn chận lòng hiếu kỳ, chậm rãi nhìn hạt đậu này hòa lẫn vào trong ma khí của Tiểu Quan.

Qua chừng một canh giờ, mới hoàn thành bước này, đến tận đây, linh hồn của năm người coi như hoàn toàn cáo biệt với Vô Tự Thiên Thư, tuyên cáo trở thành thân tự do, Tiểu Khai lại đem họ rót vào trong Sa La Mộc, coi như việc chuẩn bị tố hình đã hoàn thành.

Nơi này cần giải thích một chút, hồn phách và công pháp của năm người, cuối cùng đã rót vào trong Sa La Mộc và Hoàn Hồn Thảo, trong cả quá trình, Ngũ Sắc Thạch và sáng thế bảo bình chỉ làm một tác dụng là trạm trung chuyển, nhưng bước này là điều không thể thiếu, phải biết rằng hồn phách của thiên hạ sinh linh vốn là tán, một người thì có ba hồn bảy phách, năm người cộng lại là năm mươi đạo hồn phách, nếu trực tiếp rót vào trong Hoàn Hồn Thảo, khẳng định tương đối phiêu tán, năm người sẽ chết, chỉ có thông qua loại thần khí như sáng thế bảo bình đến ngưng tụ gia cố, hồn phách mới đủ lực ngưng tụ giấu trong Hoàn Hồn Thảo mà không bị tiêu tan đi. Tác dụng của Ngũ Sắc Thạch cũng không khác, đơn giản là giúp cho công pháp của năm người không bị tiêu tán mà thôi.

Nhìn thấy Tiểu Khai làm xong bước đầu, Ma Tôn vuốt ve Ngũ Sắt Thạch trong tay còn có chút không nỡ: “ Ngươi thật sự muốn luyện hóa nó sao?”

Tiểu Khai a a cười, cầm lấy Ngũ Sắc Thạch luyện hóa. Tự nhiên, “ luyện khí” chỉ đơn giản là vận công di chuyển, thần lực trong tảng đá cứ như vậy chuyển dời đi ra, một lần dời này, đã kéo dài cả mấy ngày, cuối cùng đợi khi Ngũ Sắc Thạch hóa thành chất lỏng, chuẩn bị cho năm người Tiểu Quan phân phối, đã là mười ngày sau.

Hoàn Hồn Thảo và Sa La Mộc bị dùng qua nên đã mất đi linh tính, bị Ma Tôn gọi người trực tiếp đem bỏ đi.

Chất lỏng do Ngũ Sắc Thạch luyện thành đã bị hồn phách của năm người hoàn toàn chiếm cứ, Tiểu Khai, Tiểu Trúc, Ma Tôn, Ngọc Hồ và Tiểu Ảnh đồng thời mở to hai mắt nhìn, nhìn dưới mặt đất dòng chất lỏng đang bóp méo nhuyễn động, trong lòng mỗi người đều nhảy dựng lên.

Là hình thù kỳ lạ quái trạng, hay là ngọc thụ lâm phong? Là công lực mất hết, hay là sẽ trở lại như xưa, phải xem biến đổi cuối cùng.

Trước hết chính là một chân nhân thân mặc bạch y, Tiểu Khai liếc mắt nhìn lại, bật thốt: “ Trấn Nguyên Chân Nhân!”

Chân nhân kia cười ha ha: “ Vì sao biết?”

Tiểu Khai bĩu môi nói: “ Tuyết Phong kia suốt ngày cứ thích làm ra vẻ rất khốc, nhìn hình dáng này của ngươi, hiển nhiên cũng là phái Nga Mi, đó dĩ nhiên là Trấn Nguyên chân nhân rồi.”

Người này quả nhiên đúng là Trấn Nguyên chân nhân, gật đầu cười nói: “ Ân tố hình giống như tái tạo, ngươi ta mạc nghịch tương giao đã lâu, lời cảm kích ta sẽ không nói nhiều nữa đâu.”

Tiểu Khai khoát khoát tay với hắn, Tiểu Trúc cúi người quỳ xuống bái: “ Nga Mi nữ đệ tử Trì Tiểu Trúc ra mắt tiền bối.”

Trấn Nguyên chân nhân nhất thời chấn động, nhanh chóng nâng dậy Tiểu Trúc: “ Đừng, đừng, đừng, ngươi là phu nhân của Thiên Tuyển môn chủ, làm sao coi như là môn hạ Nga Mi, Tuyết Phong làm ra chuyện hoang đường này, ai ai, từ nay về sau không cần nhắc lại nữa.”

Tiểu Trúc vốn còn muốn bái, bỗng nhiên tưởng tượng, sư phó cũng đã về Linh Sơn phái, bối phận này thật sự đã không còn cách sắp xếp, đành phải đứng dậy, nhớ tới ngày đó mình bái nhập vào Nga Mi, chỉ là vì muốn ngang hàng đối mặt với Tiểu Khai, nhưng cũng cảm thấy có chút tái sinh. Nhìn Tiểu Khai bên người, trong lòng thầm nhủ có chút ngọt ngào.

Chất lỏng trên mặt đất bắt đầu thành hình, Bế Quan chân nhân, Mạt Chược chân nhân, Bác Học chân nhân, cả đám đều đứng lên, có câu “ tướng do tâm sinh”, tố hình do chính mình lựa chọn, cho nên bốn vị chân nhân đều lựa chọn tạo hình vừa lòng nhất năm xưa của chính mình, giờ phút này đứng ở trong đại sảnh, không phải bốn vị lão nhân, cũng không phải bốn vị trung niên văn sĩ, mỗi người đều tuấn tú, còn thực sự có chút hương vị ngọc thụ lâm phong.

Chỉ là còn Tiểu Quan trên mặt đất, lại chậm chạp không có thành hình, Tiểu Khai giương mắt nhìn chất lỏng không ngừng nhuyễn động trên mặt đất, trong lòng nhịn không được có chút khẩn trương.

Vạn Yêu Vương có bao lớn, chẳng lẽ chất lỏng này còn không đủ để tố hình hay sao?

Hay là Ma Tôn có điều hiểu được, giải thích: “ Không cần lo lắng, vị bằng hữu này của ngươi chỉ là có chút do dự, không biết là nên hóa thành hình dáng nào thôi.”

Tiểu Khai lúc này mới yên lòng, nhìn dưới đất nói: “ Tiểu Quan, hãy hóa thành tạo hình thời kỳ huy hoàng nhất năm đó của ngươi đi, ta còn muốn nhìn phong thái của ngươi năm đó một chút a.”

Tiểu Quan hiển nhiên nghe được Tiểu Khai nói, chất lỏng trên mặt đất liền nhuyễn động, sau đó dựng đứng lên, nhất thời một hình người cường tráng hiện lên, giọng như chuông đồng cười nói: “ Khai ca, hình dáng này như thế nào?”

Tiểu Khai định thần nhìn lại, nhất thời liên tục gật đầu: “ Quả nhiên đủ uy mãnh!”

Đúng vậy, giờ phút này Tiểu Quan, đã không còn tạo hình lúc ở tu chân giới, tóc hắn rối bời dựng đứng, bắp tay cứng như sắt từng khối nổi lên, thân cao ngoài hai thước, mắt to như chuông đồng, đôi mày kiếm nồng đậm, quả nhiên không thẹn với hai chữ “ mãnh nam”.

Ma Tôn lắp bắp kinh hãi, nhìn Tiểu Quan từ trên xuống dưới hồi lâu, mới hồ nghi nói: “ Đây không phải là tạo hình của Vạn Yêu Vương hay sao?”

Tiểu Quan nhất thời cười ha ha: “ Ma Tôn, chúng ta đã có mấy vạn năm chưa gặp mặt phải không?”

Ma Tôn hít sâu một hơi: “ Ngươi thật sự là Vạn Yêu Vương!”

“ Đúng vậy, ta đúng là Vạn Yêu Vương!” Tiểu Quan đánh mạnh một quyền vào vách tường, trong mắt nhất thời lộ ra sát khí: “ Đã ông trời cho ta thành công tố hình, cừu hận ngày đó, ta nhất định bắt Thiên Huyễn đền trả gấp đôi!”

Ma Tôn còn đang đắm chìm trong nỗi khiếp sợ, vô ý thức gật đầu nói: “ Đúng…phải báo thù…” Nàng bỗng nhiên phản ứng: “ Di, ngươi xảy ra chuyện gì tại tu chân giới, ta phái người đi tìm ngươi, nhưng nửa điểm tin tức cũng tìm không ra.”

Tiểu Quan cười khổ nói: “ Đa tạ Ma Tôn quan tâm, ngày đó công lực của ta còn không đến một thành, đi tới tu chân giới lại bị quần khởi vây công, đây cũng được đi, dù sao những tên đó không làm gì được ta, nhưng sau ta lại gặp Thiên Tuyển môn chủ…”

Hắn nhìn Tiểu Khai, nhanh chóng giải thích: “ Là Thiên Tuyển môn chủ lúc ấy.”

Tiểu Khai gật đầu nói: “ Ta biết, ngươi bị Phong Ma Khẩu Quyết phong ấn.”

Tiểu Quan thở dài: “ Cũng do ta tự mình muốn chết, năm đó ta ở tại ma giới nghe nói Thiên Tuyển môn chủ không thể đắc tội, do ta tâm cao khí ngạo không tin tà, hơn nữa lúc ấy tâm tình cực xấu, nên tiến tới khiêu khích, kết quả đã bị phong ấn…”

Ma Tôn thở dài: “ Đúng vậy, Thiên Tuyển môn chủ đích thật là một ngoại lệ…” Nàng nhìn Tiểu Khai, nhịn không được cười: “ Tỷ như vị này, có lẽ so với những ai ta gặp qua còn cổ quái hơn.”

Trấn Nguyên chân nhân đột nhiên xen vào: “ Nghe khẩu khí các ngươi, chẳng lẽ nơi này không phải tu chân giới?”

Tiểu Khai căng thẳng, bỗng nhiên nhớ tới bốn vị này xem ác như cừu chính đạo nhân sĩ, nhất thời có chút xấu hổ, nói: “ Này…này…”

Trấn Nguyên chân nhân rồi lại nói: “ Chẳng lẽ nơi này đúng là ma giới?”

Tiểu Quan cười ha ha: “ Trấn Nguyên, ngươi không lầm, nơi này đúng là ma giới, ngươi xem vị phía trước ngươi, ngươi có biết hắn là ai chăng?”

Vẻ mặt bốn vị chân nhân nghiêm túc lên, Bác Học chân nhân nói: “ Ta nghe vừa rồi ngươi gọi hắn là Ma Tôn?”

Tiểu Quan gật đầu nói: “ Đúng vậy, hắn chính là ma giới đệ nhất cao thủ được công nhận, chủ nhân cả ma giới: Ma Tôn!”

Tiểu Khai tiến một bước, nhanh chóng tới ngay trước mặt bốn người: “ Bốn vị chân nhân, không cần xúc động.”

Bốn vị chân nhân vẻ mặt cổ quái liếc mắt nhìn hắn, Mạt Chược chân nhân nói: “ Tiểu Khai, ngươi làm gì?”

Tiểu Khai cắn răng nói: “ Có chuyện từ từ nói, không nên động thủ, Ma Tôn là bằng hữu của ta.”

Bốn vị chân nhân nhất thời đều nở nụ cười: “ Khi nào chúng ta nói muốn động thủ vậy?”

Tiểu Khai ha ha nói: “ Sáu đại môn phái không phải đều nói “ tà ma ngoại đạo, ai cũng có thể giết được” hay sao chứ?”

Bế Quan chân nhân thở dài: “ Gì là ma, gì là tiên, gì là đạo, gì là pháp? Thiện ác vốn là không phân rõ, cùng lòng với nhau, chính tà chỉ là một niệm trong lúc đó, đạo lý này, chúng ta bị nhốt trong sách nhiều năm, sớm đã nghĩ thật rành mạch.”

Tiểu Quan cũng cười: “ Khai ca, nếu bọn họ vẫn còn lỗi thời, lúc ở trong Vô Tự Thiên Thư đã sớm làm cho long trời lở đất, làm gì cần ngươi tới hòa giải như bây giờ.”

Tiểu Khai nhất thời da mặt phát sốt, ngượng ngùng lui xuống: “ Các ngươi tiếp tục nói, ách…ta bàng quan.”

Đã bình an vô sự, năm người bắt đầu cảm thụ thân thể mới của mình có hảo dụng hay không, năm thân thể này đều là do thần khí luyện thành, đã coi như là không tiền tuyệt hậu, một phen cảm thụ, năm người đều mừng rỡ vô cùng, nguyên lai trong cơ thể chẳng những linh khí dư thừa, hơn nữa tất cả kinh mạch đều được đánh thông, vô luận tu vi như thế nào, toàn bộ đều tiến vào tiên thiên cảnh giới.

Bốn vị chân nhân lúc trước mỗi lần vận hành một vòng đều tốn công phu ba bốn canh giờ, giờ phút này, không ngờ không đến vài phút, tiên linh khí ở trong cơ thể vòng vo một vòng, kinh mạch sướng thông làm cho người ta khó có thể tin, thực tế cỗ thần lực trong Ngũ Sắc Thạch kia, giờ phút này đã chia đều phân phối trong cơ thể năm người, cỗ thần lực này mặc dù không thể tu luyện, nhưng ẩn ẩn núp núp bên ngoài thân, coi như là một tầng phòng ngự thiên nhiên tốt không gì để nói. Phải biết rằng phòng ngự thiên nhiên của Ngũ Sắc Thạch ngay cả Tiểu Khai cũng không thể kích phá, giờ phút này mặc dù chia làm năm, nhưng ngăn cản cao đẳng ma tộc bình thường thì hoàn toàn đầy đủ.

Đợi tâm tình của mọi người dần dần bình phục xuống, Tiểu Quan nhớ tới Phong Ma Khẩu Quyết trên người mình không thể cứu được, nhất thời thở dài một phen, Tiểu Khai nhớ tới Phượng Hoàng Thần từng nói qua, phá hư lực có thể giải được bất cứ phong ấn nào của năm giới, nên gọi Tiểu Hùng Miêu sử dụng phá thư lực thử xem, Tiểu Hùng Miêu xuất ra sức lực hai cọp chín trâu thử một phen, nhưng vẫn như cũ không thấy hiệu nghiệm, Tiểu Khai âm thầm lắc đầu, trong lòng biết công lực của Tiểu Ảnh còn quá yếu ớt, như lời Phượng Hoàng Thần ngày đó “ trong công pháp chứa quá nhiều tạp chất”, xem ra còn không đạt đến được bước có thể phá giải được Phong Ma Khẩu Quyết.

Tiểu Khai hốt nhiên nhớ tới trong công pháp của Tiểu Quan có viên gì đó giống đậu nành, nhịn không được muốn kiểm tra một phen, Tiểu Quan nghe hắn giải thích một phen, cũng cảm thấy có chút tò mò, lập tức mở rộng thân thể mặc cho kiểm tra. Giờ phút này tu vi ma công của Tiểu Quan còn không bằng Tiểu Khai rất xa, thần niệm của Tiểu Khai đi vào thật dễ dàng, nhưng nói ra thật kỳ quái, mặc cho hắn tìm kiếm như thế nào, viên đậu nành kia đã biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi, như thế nào cũng không tìm thấy.

“ Không có khả năng a.” Tiểu Khai cau mày khổ khổ suy tư: “ Theo lý thuyết, nó đã bị Ngũ Sắc Thạch và Sa La Mộc hấp thu, vậy khẳng định thuộc loại lực lượng công pháp, nhưng…nhưng nó có thể giấu ở nơi nào?”

Hắn suy nghĩ hồi lâu, lại hỏi: “ Tiểu Quan, ngươi có thể nói cho ta biết hay không, trước và sau khi ngươi bị phong ấn, lộ tuyến ma công vận hành có biến hóa gì hay không?”

Vấn đề này liên quan đến công pháp độc môn của Vạn Yêu Vương, kỳ thật đã là vấn đề thật tuyệt mật, bất quá đang ngồi đều là người một nhà, Tiểu Quan cũng không giấu giếm, trực tiếp đáp thẳng: “ Trước phong ấn, ta đánh nhau với người khác chỉ là đánh bừa, là do ma châu trong cơ thể kích phát ma công, sau lại bị phong ấn, ma công dùng không ra, cũng chỉ có thể lệch ra một chút tà đạo, cho nên sau đó một chút ma công là từ ngực kích phát ra.”

Hắn dừng một chút, giải thích nói: “ Khai ca, ma tộc chúng ta với nhân tộc các ngươi có kết cấu kinh mạch có chút không giống, vùng ngực của chúng ta, nằm ba tấc dưới cằm của các ngươi không khác biệt lắm.”

Tiểu Khai “ nga” một tiếng, nhưng thật ra cũng không cảm thấy kỳ quái. Di Lạc Chi Tâm của hắn cũng nằm tại ngực, có thể thấy được chủng tộc khác nhau thì bộ vị tu luyện đều không giống nhau.

Tiểu Quan lại nói: “ Ma châu của ta đã hoàn toàn yên lặng, không thể khải động , Khai ca ngươi cứ tự nhiên mà tìm đi.”

Tiểu Khai gật đầu nói: “ Cũng tốt.”

Thần niệm của Di Lạc Thần Quyết đối với lực lượng có một loại mẫn cảm trời sinh, vô luận là lực lượng bí mật đến thế nào cũng khó tránh được sự điều tra của nó, nhưng ma châu của Tiểu Quan xem như là phế phẩm, Tiểu Khai vừa mới xem xét thì còn thật không tìm được, giờ phút này lại khắc ý tìm kiếm, dựa theo chỉ dẫn của Tiểu Quan một đường tìm kiếm, tìm đến cuối cùng, quả nhiên là có phát hiện.

Viên đậu nành cứng rắn kia, đang yên tĩnh nằm ở chỗ ma châu.

Tiểu Khai vận khởi một tia nguyên lực, nhẹ nhàng đâm một chút, viên đậu nành vẫn nằm im bất động.

Tiểu Khai tăng dần lực lượng, vẫn tăng đến năm thành nguyên lực màu xanh biếc, viên đậu nành kia không có chút động tĩnh, Tiểu Khai không dám tiếp tục tăng lực, mày thong thả nhíu lại.

Nếu đây là một cỗ lực lượng, vậy năm thành nguyên lực màu xanh biếc kia, mặc dù là Ma Tôn cũng phải bị kích thích mà phản ứng, nếu đây không phải là lực lượng, vậy độ cứng của nó cũng không thể chịu được năm thành nguyên lực màu xanh biếc, trừ phi một điều: đây là thần khí.

Nhưng thứ này rõ ràng không phải là thần khí, nó hỗn hợp vào trong công pháp của Tiểu Quan cùng tiến vào trong Ngũ Sắc Thạch, sau đó chuyển nhập Sa La Mộc, điều này nói rõ nó thật là một cỗ lực lượng.

Chẳng lẽ…đây lại là một cỗ thần lực?

Lòng hiếu kỳ của Tiểu Khai càng thịnh, loại tình huống này của Tiểu Quan trước nay chưa bao giờ thấy, lại cộng thêm hắn bị trúng Phong Ma Khẩu Quyết, Tiểu Khai ẩn ẩn có loại cảm giác, khối cứng rắn này nói không chừng có quan hệ với Phong Ma Khẩu Quyết, nếu có thể cởi được bí mật của nó, có lẽ bí mật của Phong Ma Khẩu Quyết sẽ được giải ra.

Đã như vậy, thì Tiểu Khai phải chuẩn bị hạ độc thủ, trước khi ra tay, hắn lui ra ngoài, hỏi Tiểu Quan một vấn đề: “ Nếu ma châu bị hủy, ngươi có khẩn trương hay không?”

“ Không hề ảnh hưởng.” Tiểu Quan cười hì hì nói: “ Khai ca, ma châu này đều là phế phẩm, nếu ngươi có thể làm vỡ nó, nói không chừng ta còn có thể một lần nữa luyện thêm vài viên.”

Tiểu Khai không hề do dự, thần niệm một lần nữa dò xét đi vào, trực tiếp vận khởi mười thành công lực, hướng viên đậu nành hung hăng đâm xuống!

“ Thương!” Phảng phất như thiết mâu đánh trúng tảng đá, không ngờ lại có loại cảm giác như hỏa tinh bắn ra bốn phía, lực lượng cứng rắn như vậy Tiểu Khai trước nay chưa từng thấy, hắn lặng lẽ đề tụ công lực, cắn chặt răng: “ Thương, thương, thương, thương.” Những tiếng công kích liên tiếp không ngừng phát ra ngoài.

Còn chưa nói, trước đây chưa từng có được sự kích thích mãnh liệt, viên đậu nành rốt cuộc có phản ứng: Nó nhảy lên một chút, nhất thời một tầng khí tức nhẹ nhàng khuếch tán ra ngoài, nhìn qua, giống như có người vỗ vỗ quần áo, tung lên một tầng tro bụi.

Tiểu Khai nhanh chóng hút lấy một tia khí tức đưa vào trong Di Lạc Chi Tâm, sau đó hắn lại lắp bắp kinh hãi.

Cỗ khí tức này hắn từng gặp qua, đúng là khí tức cuồng bạo cổ quái trong cây lang nha bổng kia.

Tiểu Khai cũng có sự cứng rắn, tụ khởi công lực, hướng viên đậu nành đánh loạn một trận, quả nhiên, viên đậu nành lắc lư, lại xuất ra một tầng bụi.

Tình huống đã thực rõ ràng, độ cứng rắn của viên đậu nành này rõ ràng là một loại lực lượng bị áp súc tới mật độ cao, áp súc nghiêm mật như thế, cho nên Tiểu Khai dùng cường độ công kích cao nhất ma giới cũng chỉ có thể đánh ra một lớp bên ngoài, cũng không biết là ai áp súc lực lượng này trở thành như vậy, đây có lẽ là thực lực mà người trong ma giới không thể có, đây là lực lượng của thần tộc hay ma thần tộc mới có thể có được.

Trong lòng Tiểu Khai hốt nhiên vừa động, ẩn ẩn suy nghĩ cẩn thận một sự tình. Tiểu Quan đời này không tư cách tiếp xúc thần tộc và ma thần tộc, duy nhất có thể miễn cưỡng tính là tiếp xúc, đúng là bị Phong Ma Khẩu Quyết phong ấn qua. Phong Ma Khẩu Quyết được xưng là phong ấn của thần, hiển nhiên cũng được tính là thần lực, đã như vậy, vậy không thể không kết luận, viên cứng rắn này chính là do Phong Ma Khẩu Quyết tạo thành?

Nói cách khác, mấy năng lượng được áp súc ở mật độ cao này, chẳng lẽ chính là ma công bị che lại trong cơ thể Tiểu Quan?

Tiểu Khai càng nghĩ càng thấy rất có đạo lý, rõ ràng quay về viên đậu nành đánh loạn một trận, đánh cho viên đậu nành toát ra hơi nước, lúc này mới rời khỏi nói: “ Tiểu Quan, là cảm giác gì?”

Vẻ mặt Tiểu Quan tương đương cổ quái, phảng phất như không dám tin, lại phảng phất có chút mừng như điên, ha ha nói: “ Khai ca…ta giống như…giống như cảm giác được lực lượng của ma châu.”

Tiểu Khai truy vấn nói: “ Lực lượng gì?”

Tiểu Quan khẳng định nói: “ Là lực lượng của bản thân ta, ma công của ta!”

Tiểu Khai thở ra một hơi thật dài, du nhiên nở nụ cười: “ Đúng vậy, đúng là như vậy!” Ánh mắt hắn sáng ngời hữu thần, trừng mắt nhìn Tiểu Quan nói: “ Ta giúp ngươi giải Phong Ma Khẩu Quyết, như thế nào?”

Lời này nói ra, ở đây tất cả mọi người đều hiển lộ vẻ mặt không thể tưởng tượng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.