“ rõ ràng là Cung Dã tự mình theo đuổi trước.”
“Đúng, đúng, Diệp Chanh nghe bọn họ nói như vậy cả mộ câu cũng không lên tiếng, tôi thấy Diệp Chanh vốn khôn phải là người như vậy đâu.”
“Lúc trước Cung Dã cũng chưa chủ động với Diệp Tử như vậy đâu, đều là Diệp Tử bắt chuyện trước với anh ta, nên Cung Dã mới miễn cưỡng nói chuyện cùng cô ta.”
“Ai nha, chúng ta vừa rồi còn mắng Diệp Chanh là đồ không biết xấu hổ, giờ không biết là ai mới là người không biết xấu hổ đâu.”
Mọi người đều liếc mắt nhìn về An Khả Nhi.
Mặt An Khả Nhi lập tức như bị thiêu đốt.
Bên cạnh đó, Diệp Tử thấy thế chỉ nhàn nhạt cười nói “ Tôi muốn nói, Cung Dã và Diệp Chanh thật sự là có quen biết với nhau, nếu như lúc trước hai người không biết nhau, thì không phải ngày đó Diệp Chanh liền quen biết đó sao.”
Ý này, liền nói trước thì không quen biết, sau Diệp Chanh chủ động bò lên cũng đã thành công rồi.
Diệp Tử nói “ Được rồi chuyện nhỏ này đừng nói nữa, tất cả mọi người đến đây là để đóng phim, lại cũng không phải rảnh rỗi mà kết bạn, có thể quen được bạn thì đương nhiên là tốt, nhưng cũng khôngphải vì tìm kiếm bạn bè mà quên đi chuyện đóng phim. Hoàn thành một tác phẩm tốt đó mới là mục đích của chúng ta.”
Mọi người nghe xong, liền tỏ vẻ kính nể Diệp Tử.
Chuyên nghiệp như vậy, nói gì cũng đều có lý lẽ, khó trách người ta là ngôi sao hạng A, các cô cũng chỉ là người mới, vẫn nên học hỏi thêm, đạo hạnh An Khả Nhi không thâm sâu bằng Diệp Tử, lúc này mặt mày còn căng cứng đứng tạo chỗ, vẻ mặt ghen ghét nhìn vào bên trong.
Cung Dã đúng là mắt mù vậy mà lại chạy theo Diệp Chanh.
Mọi người thấy Diệp Chanh đi xa, còn tấm tắc khen.
“Nãy chúng ta còn nói Diệp Chanh như vậy.”
“Có điều Diệp Chanh cũng không có nổi giận.”
“Con người Diệp Chanh khá tốt, nếu là người khác e là đã sớm nổi giận cãi nhau rồi.”
“Ai da, bây giờ thấy cô ấy không nói câu nào đi thẳng vào trong như vậy, tôi liền thấy cô ấy thật đáng thương, làm người thương tiếc, vừa mới trách oan cô ấy, cô cũng không trách gì chúng ta, bây giờ trong lòng nhất định rất đau khổ đi.”
Mọi người tưởng tượng đến gương mặt tinh xảo của Diệp Chanh, lại lộ ra mốt chút u buồn, trong lòng càng không kìm được áy náy, mà cũng càng cảm thấy Diệp Chanh là người không tệ, có thể kết bạn được.
So với người chỉ biết nịnh nọt, đứng về phía Diệp Tử mà mắng chửi người ta không biết xấu hổ là An Khả Nhi kia, thật sự tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Có người đi ngang An Khả Nhi, nhịn không được hừ một tiếng “ khó trách có người, làm nghệ sĩ đãnhiều năm mà không nhận được chút ánh mắt của chị Hà, chị Hà quả nhiên là có đôi mắt thật độc đáo, biết rằng Diệp Chanh không đạt được quán quân nhưng so với quán quân nào đó lại hơn hẳn.”
“cô….” Mắt thấy rỏ ràng Diệp Chanh chưa làm gì mọi người liền vây lại nói chuyện cùng cô, vậy lại nhìn mình bằng ánh mắt khinh bỉ cùng ghét bỏ, An Khả Nhi càng tức muốn học máu.
Cũng may lúc này, Diệp Tử còn lên tiếng an ủi “Khả Nhi, lời nói rất đáng sợ, mọi người ai cũng như cỏ đầu tường, cô còn trẻ, không hiểu, về sau sẽ từ từ mà hiểu ra, về sau nói chuyện không cần phải thẳng thắn như vậy.”
An Khả Nhi thấy cô rõ ràng vừa mới làm chuyện linh tinh, Diệp Tử vậy mà còn an ủi mình, khuyên mình, chưa hề nói mình sai, ngược lại thái độ lại rất dịu dàng, động viên, phút chốc liền vô cùng cảm kích Diệp Tử.
Hừ, cho dù Diệp Chan lăn lộn như thế nào cũng không thể nổi tiếng bằng Diệp Tử được.
cô đi theo Diệp Tử, nhất định sẽ có thịt để ăn.
Mà bên trong.
Cung Dã đuổi theo Diệp Chanh, cũng không hề nhìn đến Hà Nhã Huệ đang rất kinh ngạc ở bên cạnh, nói thẳng “ Này, anh mơi smua căn hộ gần bờ sông, tạm thời ở lại, em khi nào thì sang chơi.”