Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 296: Chương 296: Để xem Diệp Chanh rốt cuộc có năng lực gì




Quán cà phê bên cạnh công ty.

Quân Lương Dạ nói “anh biết, chuyện gần đây nhất định làm em buồn rầu, rất là xin lỗi em, fans của anh có chút kích động, nhưng mà, bây giờ, em biết có cách gì có thể làm dịu chuyện này xuống tốt nhất không?”

Diệp Chanh nói “anh có gì thì nói thẳng đi, tôi lo là bên kia nhiều người nhìn sẽ không tốt lắm, mới đưa anh đến đây.”

Bằng không cô thật sự không có chút hứng thú chơi đùa với anh ta.

Quân Lương Dạ cắn rang “thật ra chỉ cần thừa nhận chúng ta đúng thật đang hẹn hò, mọi người cũng sẽ không mắng được gì, anh về có thế đưa ra lời giải thích…”

“Hoàn toàn không cần.” Diệp Chanh hiểu rỏ, mỉm cười đứng dậy, vô cùng chắc chắn mà từ chối “Tự tôi có cách giải quyết.”

Sắc mặt Quân Lương Dạ biến đổi, đứng lên nhìn Diệp Chanh “Diệp Chanh, anh chỉ nghĩ muốn giúp em, cũng không phải thật sự bức em nói chuyện yêu đương thật sự với anh, em đến mức này rồi, bây giờ là lựa chọn tốt nhất, không tin em có thể đi hỏi người quản lí của em đi, này đối với anh không có lợi lộc gì, anh chỉ vì muốn giúp em…”

“thật sự không cần, tôi cảm ơn lòng tốt của anh, như vậy được chưa?”

Diệp Chanh nói xong, sải bước đi ra ngoài.

Sắc mặt Quân Lương Dạ càng kém “Em đây là làm gì, sao, em lo lắng bạn trai em không vui à? Chuyện này anh cũng đã nghĩ đến, anh chỉ có thể nói, bây giờ em xảy ra chuyện như vậy, bạn trai em bỏ mặc em, có thể thấy, anh ta đối với em căn bản là không tốt, em đừng u mê không chịu tỉnh nữa.”

Diệp Chanh đối với sự châm chọc của anh ta, cũng không có phản ứng gì.

“Bạn trai không có chỗ hữu dụng cũng được, anh ấy như thế nào thì cũng là bạn trai tôi.” Diệp Chanh nói.

Trong lòng Quân Lương Dạ càng thêm tức giận.

“Diệp Chanh, sao cô ngu ngốc đến như vậy, trước đây cô cũng như vậy, bây giờ tôi cho là cô có chút thông minh, không nghĩ đến trong chuyện đàn ông cô vẫn phạm sai lầm như vậy, cô không cần ngu ngốc đến như vậy, anh ta là do cô bao nuôi, cũng không làm được cái gì, đây là loại đàn ông vô dụng nhất, cô thế mà còn nghĩ …”

“Đủ rồi.” Diệp Chanh quay đầu lại “anh không cảm thấy, anh có vẻ xen quá nhiều vào chuyện người khác sao? Đây là chuyện của tôi, anh có lòng tốt thì đi tìm người khác mà ban phát, với tôi, đều đó là vô dụng.”

“cô……”

Trong lòng Diệp Chanh nghĩ, dám nói Mộ Dạ Lê vô dụng?

Cũng không nhìn lại hắn có cái gì, mà dám nói Mộ Dạ Lê?

cô lười nói thêm, trực tiếp rời khỏi quán cà phê.

Quân Lương Dạ tức giận đấm một đấm lên bàn, gào to với bóng lưng cô “ cô có bị thương tổn cũng đừng trách tôi, là tự cô không nghe lời khuyên, hừ, cô sẽ có lúc hối hận.”

Diệp Chanh cười lắc đầu, sau chuyện Thời Tuyên, cô đối với đàn ông không còn ôm hy vọng gì, cũng không có gì để hối hận hay không hối hận.

Đương nhiên, cô với Mộ Dạ Lê căn bản cũng không phải loại quan hệ này, cho nên, Quân Lương Dạ hoàn toàn không biết cái gì, chính mình vui vẻ đoán mò.

Diệp Chanh về đến nhà, nhìn Mộ Dạ Lê, lại nghĩ đến những lời Quân Lương Dạ nói khi nãy, nhịn cười không được.

Mộ Dạ Lê nhìn Diệp Chanh, anh luôn có cảm giác không có lúc nào là không tin tưởng cô.

Mặc dù lời bàn tán bên ngoài khó nghe thế nào, chỉ là Mộ Dạ Lê kiên trì hơn.

Bọn họ không biết Diệp Chanh là người như thế nào, bằng không bọn họ nhất định cũng sẽ có cảm giác như vậy.

Mộ Dạ Lê nhìn cô hỏi “Ở công ty sao rồi?”

Diệp Chanh nói, “Yên tâm, em đã nghĩ đến cách xử lý sao rồi, qua mấy ngày nữa có lễ trao giải, em để Hà tỷ đưa em dạo chơi.”

Mộ Dạ Lê hơi cong môi, sâu kín nhìn cô như trước.

Lần này anh cũng không hỗ trợ cái gì, anh chính là muốn nhìn thử, cuối cùng thì cô có năng lực gì.

Quả nhiên, cô không có làm người thất vọng, không có sự giúp đỡ của anh, cô cũng nghĩ ra cách đối phó rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.