Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 35: Chương 35: Diệp chanh có người tới đón cô




Cảnh sát cũng không muốn làm khó mấy cô gái , đặc biệt, là với cô gái xinh đẹp không tầm thường này, nhìn nàng ngồi ở chỗ này bộ dáng, đều gọi người cảm thấy trong lòng vui vẻ.

Mấy nhân viên cảnh sát bên ngoài cũng nhìn lén vào bên trong, muốn nhìn thử xem người đẹp phạm tôi hôm nay đến đồn cảnh sát có dáng vẻ ra sao.

Vừa đến đây có một chút, cô liền nổi tiếng khắp đồn cảnh sát.

Đáng tiếc cô ấy lại đánh người.

“Ký tên nhanh lên.”

“Chú cảnh sát, tôi không làm gì sai, sao phải kí tên? “

Nhìn cô trưng mặt ra như vậy, nhân viên cảnh sát thật sự muốn hôn mê.

không được không được, tôi muốn ra ngoài nghĩ ngơi, thay đổi người tiếp tục thẩm vấn.

Mà ở phòng khác, Lâm Vũ Oánh lại không may mắn như vậy.

Cảnh sát liền trực tiếp hừ lạnh,” không kí tên thì sẽ báo về nhà. “

”không cần! “Lâm gia mà biết cô bị đưa lên đồn thì nhát định một hai cũng sẽ lột da cô.

”Hừ, vậy kí tên nhanh lên. “

Lúc này, cảnh sát nói, “Bên kia không hỏi được cái gì, cô gái kia cứ như yêu tinh, ai đến xem cũng mê mang.”

“Vậy làm sao bây giờ? “

”Trực tiếp gọi về nhà. “

“……”

Lâm Vũ Oánh có chút đồng cảm, tôi cầu nguyện cho cô, Diệp Chanh……

Hôm nay Diệp Chanh thật là đẹp trai, cô đã sớm đối với Diệp chanh hoàn toàn tâm phục khẩu phục, thích chết đi được, mặc dù mới gặp nhau chỉ vài lần, nhưng cô xác định Diệp Chanh rất đáng để kết bạn.

Tất nhiên, cô ấy cũng phải đồng ý kết bạn với mình chứ.

Mà lúc này……

Bên phía Diệp Chanh.

Cảnh sát tới nói,” Diệp Chanh cô có thể đi, người nhà bảo lãnh cho cô“

Người nhà?

Diệp Chanh kho nào có người nhà, Diệp gia?

Lúc ra bên ngoài, liền gặp đucợ Lâm Vũ Oánh vừa đucợ thả ra.

Vừa thấy Diệp Chanh, Lâm Vũ Oánh vội chạy tới.

“Diệp Chanh,cô không sao chứ?”

Diệp Chanh hào phóng xua xua tay, “Tôi không có việc gì, chỉ là, xin lỗi, liên lụy cho cô cũng bị bắt vào đây.”

Diệp Chanh luôn là như vậy, người tốt với tôi, tôi tuyệt đối sẽ tốt với cô gấp đôi, còn nếu đối tệ với tôi……

Ha ha, vậy xin lỗi.

“thật tốt quá, tôi cảm thấy là, trong Nhân Tú, cô thật sự là người đẹp nhất bọn họ không biết làm gì, một lần, hai lần muốn động chạm cô.” Lâm Vũ Oánh vui vẻ quơ chân múa tay nói.

Diệp Chanh nói, “Phải không, xemra cô không có ghét tôi nha, tôi hoàn toàn không quen biết cô nha.”

Lâm Vũ Oánh cười thật sáng lạn, “Bởi vì tôi thích nhất là những người xinh đẹp.”

“……”

Được à~~

Nhìn vẻ mặt câm nín của Diệp Chanh, Lâm Vũ Oánh nói, “thật ra, tôi biết rỏ tư chất của mình tương đối kém, cho nên liền thích những người xinh đẹp ai, tôi cũng biết, tôi vốn dĩ cũng không có cơ hội vào đến vòng trong của Chân Tú.”

Diệp Chanh thấy cô khiêm tốn như vậy, liền nói, “Muốn tham gia chương trình này là phải có tự tin, côkhông tự tin như vậy, lúc trước nghĩ gì lại tham gia chứ?”

Lâm Vũ Oánh ngượng ngùng nói, “Tôi vốn dĩ không muốn tham gia, còn không phải do nhà tôi, cảm thấy tôi quá nhút nhát, không có việc gì xũng sẽ bị người ức hiếp, nghe nói chương trình này cạnh tranh khá lợi hại, để cho tôi tới thể nghiệm một chút, học hỏi một chút….Liền sắp xếp nhét tôi vào.”

“……” Diệp Chanh nhìn cô, bỗng nhiên cảm thấy cô có chút quen mắt.

“Nhà cô…. Họ Lâm? Nhà cô làm gì?”

“A? Nhà ta, trên thương trường cô biết Lâm Vũ gia không?”

“Nơi đó do nhà cô sáng lập?” Diệp Chanh nói cô quen mắt, lúc ở tổ chức đã từng xem qua tư liệu.

Lâm Vũ Oánh càng ngượng ngùng gãi gãi đầu, “Đúng vậy, tôi chỉ nói mình cô biết thôi đó, sợ xấu hổ nên tôi không có nói cho ai biết.”

Tôi dựa vào~~~

So với An Khả Nhi kia thì cô lợi hại hơn nhiều, đó là một cái công ty lớn rất trâu bò, rất lợi hại, nổi danh thế giới đó.

Mà Lâm Vũ Oánh, lại là cô chủ Lâm gia?

Diệp Chanh nhìn cô, nghĩ đến những người đó, dám đối xử với Lâm Vũ Oánh có lẽ không biết được thân phận thật sự của cô đâu.

cô nhướng mày, nhìn cô ấy, “Là ba mẹ cô?”

“A?”

“Dùng cách như vậy huấn luyện cô, thật là……”

“Ai, có đôi khi tôi cũng nghi ngờ, lần này muốn huấn luyện tôi, tất cả tài chính đều cắt hết, tôi hiện tại nghèo muốn chết, cũng không biết sẽ sống sót như thế nào nữa.”

“không có việc gì, nếu là người thân, thì cũng sẽ không cắt đứt tài chính của cô đâu, cô yên tâm.” Hai người nói, đã đi đến cửa.

Ngoài cửa,một chiếc Rolls-Royce màu đen đang đỗ lại, trong xe, một thân người tôn quý, trầm lắng, làm người nhìn thấy thật muốn chạy xa ba thước.

Lâm Vũ Oánh nói, “Diệp Chanh, ai tới đón cô.”

“Satan…… “Cả người Diệp Chanh bất giác rét run lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.