Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 161: Chương 161: Màu vàng chủ đạo đã tìm được chủ nhân




Edit: Lựu Đạn

Mấy người vào trướ,đi ra cũng không có phản ứng gì, vẻ mặt chán nản, tựa như đã nói rõ kết quả.

Lát sau, dưới cái nhìn của mọi người Diệp Tử đi và văn phòng SH

không bao lâu sau, người bên SH tự mình đưa cô ra ngoài, nhìn bộ dạng hớn hở ra mặt của Diêp Tử liền biết cô đã trúng tuyển.

Tuy là hâm mộ, đúng thật nhân khí của họ vẫn là kém hơn Diệp Tử.

Mọi người nhìn Diệp Tử, “Lần này nhất định là cô rồi,”

Diệp Tử làm vẻ mặt khiêm tốn nói “Đừng nói vậy, tôi cũng đã nói, tôi không tính đến để tranh cái gì cả.”

Có người nhìn bên ngoài nói “Sao tôi không thấy Diệp Chanh đến đây?”

“thì đó, không phải nói là cô ta được gọi đến sao, vậy mà lại không đến.”

“Ha còn không phải lo lắng bản thân tới cũng không có cơ hội, nên dứt khoát không đến.”

“Đúng vậy, đến cũng chịu mất mặt,không dám đến phỏng vấn.”

Mọi người đều casting xong, liên tục rời khỏi đây,trong lòng cảm thán, đúng là đến cũng như không, cuối cùng cũng không phải chọn là Diệp Tử sao?

Diệp Tử mặt mày hớn hở, đắc ý vô cùng, ra khỏi cửa liền để Lâm Thư phát ra tin tức, nói Diệp Tử đạt được đại diện phát ngôn lần này rồi, vừa rồi trng cuộc chân tuyển đã được SH đồng loạt khen ngợi.

Lại không biết đươc, nếu mọi người nán lại thêm chút nữa, liền có thể thấy Hà Nhã Huệ cùng Diệp Chanh, không chút lo lắng đi vào tổng bộ SH.

Tổng bộ sớm đã sắp xếp người đến đón, nhìn thấy Diệp Chanh liền trực tiếp khom lưng chào “cô Diệp mời vào trong.”

Diệp Chanh một thân váy dài màu vàng, vô cùng lấp lánh.

Vừa vào, lập tức làm người chói mắt.

SH có hai tông chủ đạo, một cái tất cả mọi người đều quen thuộc, đó là màu đỏ, còn một màu cao cấp hơn đó là màu vàng.

Nhưng bởi vì màu đỏ luôn là chủ bài của SH, bởi vậy, vừa rồi chân tuyển không ít người đều không hẹn mà chọn lựa trang phục màu đỏ cho mình, muốn mình gần với chủ đề hơn, hơn nữa, màu đỏ so với màu vàng dễ nắm bắt hơn.

Diệp Tử cũng như vậy, một thân váy đỏ, chắc chắn là hiểu được.

Nhưng mà Diệp Tử cũng sát với chủ đề, tất cả mọi người cũng không ai dám khiêu chiến với màu vàng

Màu này, bất kể người nào mặc cũng sẽ vô cùng phô trương, bởi vậy tuy là màu sắc tôn quý nhưng trong quảng cáo lại căn bản không dám sử dụng, hoàn toàn không có bất kỳ ngôi sao nào, nghệ sĩ nào có thể mặc được màu này, còn có thể tôn quý mà không phô trương.

Nhưng mà, bây giờ nhìn Diệp Chanh như vậy, lại không có dù là một chút điểm phô trương giả tạo nào cả.

Mọi người chỉ cảm nhận được một khí chất thanh nhã toát ra từ trên người cô, không phải quần áo cũng ánh mắt gia vờ biểu lộ sự tôn quý, mà là sâu bên trong ra tận bên ngoài, tỏa ra một loại bất cần đầy cao quý, tôn quý như công chúa, làm người nhìn thấy đã sợ, chỉ thấy cao không với tới, mang trong mình dòng máu đế vương cao ngạo tinh khiết.

Đạo diễn từ phía sau liền kinh hô “A, cái này….Cái chủ đề này rốt cuộc cũng có thể có người đại diện phát ngôn sao, trời ạ!”

Đạo diện kinh ngạc cùng vui mừng đi qua, một phen muốn túm lấy Diệp Chanh.

Tổng giám quảng cáo bên cạnh cũng bị dọa không ít, đây chính là người được Mộ Dạ Lê chọn làm người phát ngôn, nếu anh ta tùy tiện chạm vào, không lẽ không sợ bị đứt tay sao?

Bất quá anh đạo diễn nọ chỉ nhất thời kích động, lập tức liền quên mất.

Lúc này bị nhắc nhở, mới nhanh rụt tay về.

Trước đây, bọn họ cũng dùng mọi cách để tìm người quay chủ đề màu vàng này, nhưng mà căn bản là không có linh cảm.

Chớp mắt Diệp Chanh đến đây, đã có vô số linh cảm rồi, vờn quanh trong đầu anh ta.

Bây giờ anh ta gấp chờ không nổi, muốn đem suy nghĩ này nói ra, để mọi người cùng xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.