Edit: Lựu Đạn
Diệp Chanh là nóng hết chịu nổi, mới nói với anh “Em nóng quá…”
cô nghĩ muốn kéo cái khăn ra, nhưng Mộ Dạ Lê kiểu nào cũng không cho, trực tiếp nhíu mày, nhìn bên cạnh, dứt khoát ôm cô lê, đi vào bên trong.
Xuống đến tầng dưới.
anh kéo ngăn áo tắm ra, quét một vòng, không có cái nào vừa lòng cả.
anh cảm thấy cần thiết tìm người mua sắm, đây là làm việc như thế nào, mua đồ tắm cũng làm khôngxong.
Nhìn lại Diệp Chanh, anh lấy một bộ đồ bình thường ra, ném cho cô nói “Mặc cái này đi.”
Diệp Chanh cầm quần áo lên nhìn…
không phải chứ, áo thun, quần đùi…
cô mặc cái này đi bơi kiểu nào?
Diệp Chanh u oán nhìn Mộ Dạ Lê: “Lầm không đó, em là đến đi bơi mà…”
Mộ Dạ Lê nói “Mặc cái này cũng có thể bơi!”
Sao có thể!
Diệp Chanh vẫn là dẩu miệng lên.
Mộ Dạ Lê đứng tại chỗ, một hồi lâu sau…
“Được rồi, em mặc áo tắm đi.”
Bên ngoài, Mộ Đại bưng trán…
Tiên sinh nhà họ thật không có nguyên tắc….
Chỉ là, Diệp Chanh mặc áo tắm một mảnh xonh, Mộ Dạ Lê mang cô theo, thẳng đi ra bể bơi phía sau du thuyền không có bóng người…
Diệp Chanh ai oán nói “không muốn!”
Mộ Dạ Lê lại trực tiếp ôm người ném vào bên trong.
“Ở đây cũng là đi bơi đó!”
Diệp Chanh bị ném vào nước, vuốt nước trên má, liền nghe tiếng nhảy xuống nước của Mộ Dạ Lê, trực tiếp ôm cô vào ngực, nhìn no đủ của cô trong nước.
Sau khi người dính nước, cơ bắp của anh lại càng thêm vị đàn ông, nhìn gợi cảm vô cùng.
anh dán chặt vào bầu ngực tựa mật đào của cô, trong nước cảm thấy không trọng lực, chạm vào thân thể cô càng cảm thấy không giống nhau.
Gục đầu vào cổ cô, hít lấy một hơi đầy hương thơm, anh cười cười, bắt lấy đùi cô.
“Ô…” Cảm xúc từ bên dưới lan đến toàn thân, cô muốn tránh né, nhưng mà bể bơi quá nhỏ, cô liền bị đẩy đến thành bể.
“A, nói là đi bơi, anh dính chặt em như vậy, em sao bơi được!!”
Mộ Dạ Lê nói: “Nước ở đây rất sâu, khá nguy hiểm, để anh giúp em.”
Nguy hiểm cái con chim!!!!
“không cần anh giúp.”
anh nói “thật không cần?”
“Đương nhiên là không cần.”
cô lại không phải là sẽ không đâu…
anh ghé sát tai cô, nhẹ nhàng lướt qua vàng tai, hơi thở ướt át, nóng hổi trêu đùa vành tai cô, lúc rời đi, đầu lưỡi ẩm ướt của anh còn cố ý liếm một vòng vành tai của cô.
A!
Tựa như có dòng điện, lan đi khắp toàn thân.
Đồng thời, anh cũng buông tay.
Dưới chân cô mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngã vào trong nước.
May mắn là Mộ Dạ lê ôm lại kịp thời, nâng mông cô lên, trực tiếp lại dán lên thân thể cô lần nữa.
Chỉ là lúc này đây cánh tay rắn chắc của anh, trực tiếp xuyên qua giữa hai chân cô.
Cọ xát vị trí mềm mại xấu hổ kia, thỉnh thoảng còn đụng một chút, cô liền mặt đỏ tai hồng, cảm thấy mỗi lần động chạm đều làm cô cảm thấy vừa thẹn vừa giận lại vừa muốn mắng người.
“Em thấy không, anh đã nói ở đây nguy hiểm, em còn không tin, nếu không phải ánh kéo em lại, bây giờ em đã ngã xuống rồi.”
Môi mỏng của anh khẽ kéo, khóe mắt đầy ý cười, mang theo mấy phần trêu chọc.
Diệp Chanh cảm thấy….
rõ ràng là anh cố ý!!!!
Nhưng mà anh cố ý rõ ràng như vậy là muốn đùa cô.
anh cảm thấy chỗ mềm mại kia vô cùng có hứng thú, cánh tay cọ xát đi xuống, từng chút từng chút cảm thấy thân thể mẫn cảm của cô theo động tác của anh mà co chặt, liền hơi nở nụ cười, cắn môi cômột cái, tăng thêm mức độ thân mật giữa hai người.