Edit: Lựu Đạn
“Fans người nào đó nơi nơi đều lướt, bây giờ sao không ai lên tiếng nói chuyện? Tự tát vào mặt bơm bốp à? Cho nên mơi nói, idol như thế nào cũng rất quan trọng, nhìn Tiên Nhi nhà chúng tôi di, lúc ấy một câu cũng không nói, bởi vì Tiên Nhi của chúng tôi không có mạnh miệng, có cái gì cũng dùng thực tế để chứng minh.”
Lập tức, một vài fans của Diệp Tử nhịn không nổi, yêu thích dành cho Diệp Tử cũng thay đổi, cảm thấy bởi vì Diệp Tử tự ném mặt mũi, nên cũng không muốn idol như vậy.
Bởi vậy, liền chuyển hướng cũng không ít.
Ít nhất cũng không còn thích Diệp Tử như trước nữa.
Hà Nhã Huệ vốn định là gọi Diệp Chanh đi quay quảng cáo, bởi vì An Khánh bên kia đã lên xong ý tưởng, thật mau muốn quay, liền bắt đầu thúc giục bọn họ nhanh nhanh đến quay hình, anh ta là gấp chịu không được, thật muốn đem lý tưởng màu vàn này phơi bày cho mọi người nhìn.
Diệp Chanh chỉ có thể nhanh chóng chạy theo tiến độ quay.
Quảng cáo của SH đều cao nhã giống nhau, rất có phạm vi quốc tế, lần này cũng giống nhau, đi theo con đường quốc tế hóa, không cần lời quảng cáo.
Diệp Chanh đi trong bống tối, ánh sáng vàng trong đêm có thể thấy được, vẻ cứng cáp kia đều trở nên nhu hòa.
Vốn dĩ đen và vàng là rất khó phối cùng nhau, nhìn có vẻ là hợp, nhưng lại không có vẻ cao quý, ngược lại càng làm cho người thêm già dặn và lòe loẹt hơn.
Nhưng mà, với sắc thái của Diệp Chanh, gương mặt kia, diện mạo vô cùng khí chất thần tiên kia, lại làm cho người ta lập tức cảm giác không giống nhau.
Quảng cáo này rất nhiều người của SH không coi trọng, cảm thấy ý tưởng của An Khánh không tốt, màu đen kết hợp cùng vàng, quá tươi trẻ, không đủ cao nhã, nhưng mà Diệp Chanh sau khi mặc vào, kinh diễm bốn bề....
Mọi người liền tâm phục khẩu phục, chỉ chờ quảng cáo tung ra, nhất định sẽ có thu hoạch lớn.
An Khánh đứng bên cạnh nhìn, yên lặng gật đầu, nói với Hà Nhã Huệ: “Quá đẹp, các cô nhặt được báu vật rồi.”
Hà Nhã Huệ cười hiền lành nói:”Đó là đương nhiên.”
Diệp Chanh quay xong cùng Hà Nhã Huệ rời đi.
Hà Nhã Huệ nhìn cô nói “Lần sau, em ở cùng Mộ Tổng, nhớ nói trước cho chị một tiếng, bằng không chị lại rãnh rỗi gọi đến quấy rầy, thì phải làm sao bây giờ.”
Lần trước gọi điện thoại cho cô, đến giờ Hà Nhã Huệ vẫn còn sợ đây này.
Diệp Chanh hỏi “Sao vậy chị?”
“Chị còn chưa muốn Mộ Tổng đánh gãy chân đâu.” Hà Nhã Huệ nói mà còn giả bộ run cả người lên.
Diệp Chanh cạn lời “Sao có thể chứ...”
Hà Nhã Huệ nói “Em ở bên cạnh người Mộ như vậy, tự nhiên không biết anh ta có bao nhiêu đáng sợ, anh ta đối với em rất tốt, nhưng cũng không phải là sẽ tốt với chị, chị là chị sợ chết lắm.”
nói, Hà Nhã Huệ còn nhìn cô trêu một cái.
Hà Nhã Huệ thật sự là cảm thấy, Mộ tổng là đối xử rất tốt với Diệp Chanh, liền đưa cho cô rất nhiều tài nguyên như vậy, yêu cô như vậy, còn tự mình chạy đến khách sạn tìm cô, còn cùng cô đi ra ngoài ăn cơm nữa.
Chuyện này trước giờ, là chuyện không dám tưởng tưởng tượng, mà bây giờ, nam thần quốc dân này, vậy mà lại ở cạnh cô ấy, cảm giác này thật là...
Hà Nhã Huệ cũng là rất hâm mộ nhìn Diệp Chanh.
Diệp Chanh chỉ là cúi đầu lướt Weibo, nhìn bình luận về mình trên mạng, còn không ít người nghi ngờ chuyện cô đi quay quảng cáo cho SH.
trên đó bình luận rất đúng trọng tâm “Diệp Chanh người này quá yêu mị, làm người ta không nhìn ra cảm giác cao quý, tuy là lần này đúng thật là Diệp Tử thua, rất mất mặt, nhưng so giữa hai người mà nói, cá nhân tôi cảm thấy Diệp Tử càng thích hợp hơn một chút.”