Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 274: Chương 274: QM gọi đến




Mộ Bát còn lo lắng trong lòng, lại thấy lúc này...

Có người tập kích từ phía sau.

Diệp Chanh chỉ lo nhìn phía trước, làm như không chú ý đến.

Mộ Dạ Lê đen mặt đột ngột đi ra.

“Tiên sinh……”

Diệp Chanh quay đầu lại, liền thấy có người đang đến gần.

cô đưa tay ra chắn, lại thấy một bóng người áo đen, vọt đến trước mặt.

Dường như mang theo chết chóc, bàn tay anh nắm lấy bàn tay gã trước mặt, dao nhỏ đi vào màu trắng, đi ra là màu đỏ, nháy mắt máu từ vết dao cắt nhỏ hẹp tại yết hầu phun ra.

Diệp Chanh sửng sốt, lại thấy máu tươi bắn qua thái dương, có vẻ càng thêm tà mị, anh ôm cô lại.

“Để anh.”

Diệp Chanh cứng họng “anh anh...”

Mộ Dạ Lê hung ác nhìn người đàn ông trước mặt, một chân đá lên

Thế mà muốn đụng Diệp Chanh.

Lúc này...

anh một tay lôi kéo cô ra ngoài, một bên đem mấy gã kia dẹp đi, đá văng một người, lại xoay người mộtcái, đem người khác nằm dài trên đất, anh dùng một tay cũng không khó khăn, tay khác vẫn nắm chặt tay Diệp Chanh, cứ như vậy, không cần cô động tay dù một chút, hai người cứ đi thẳng ra ngoài.

“Trứng thối, đây là ai a???”

Bên trong, tóc vàng cũng chưa kịp nhìn thấy người, chỉ thấy người của mình nằm đầy đất.

Người này, tựa như là sát thủ ác ma phái tới, hung ác như vậy, máu me ngập tràn, gã định gọi người đuổi theo, liền nghe được tiếng huýt sáo từ phía sau.

QM gọi bọn họ rút lui.

……

Mà phía trước, Diệp Chanh nhìn Mộ Dạ Lê, “thật ra em……”

Mộ Dạ Lê lạnh lùng nhìn cô “Ai cho em chạy ra đây?”

“Cái đó em....”

Lúc này, điện thoại Diệp Chanh vang lên.

Diệp Chanh nhìn thấy là một dãy số giả, cảm thấy kì lạ, bắt máy.

Mộ Dạ Lê lãnh liếc nàng, “Ai làm ngươi chạy ra.”

“Cái kia ta……”

Lúc này, Diệp Nịnh di động bỗng nhiên vang lên.

“Hắc, đúng là cô.”

QM

Móa nó....

Còn sống, lại còn nghe được giọng nói của anh ta lần nữa, thật đúng là...

“anh muốn làm gì? Vũ Oánh có phải là do anh bắt đi hay không?” Diệp Chanh hầm hừ nói.

QM cười “Nhìn thấy cô xé quần áo người chết lau tay, tôi liền biết đó chính là cô không sai.”

“Này, tôi đang hỏi anh đó.” hiện tại tâm tình cô rất là không tốt.

QM nói “Được, người là ở chỗ tôi, cô muốn cô ta...”

“anh tốt nhất là đừng có mà động tới cô ấy, bằng không anh sẽ không yên với tôi đâu.”

“nói muốn không động, thì cô nghĩ cách tìm cô ấy đi, ha ha ha, đúng rồi, đợi lát nữa gửi wechat cho cô, nhớ thêm vào đó nha~~”

“.....anh còn có ý muồn chơi trò này à?”

“Cố ý đăng ký vì cô đó, cô biết không, khi tôi biết cô chưa chết đã vui đến bao nhiêu, cô chưa chết cũng không nói tôi một tiếc, làm hại tôi đau lòng đáng tiếc lâu đến như vậy, đúng rồi, cô thật sự khôn có hứng thú gia nhập tổ chức của tôi sao?”

“Lăn!”

Ai muốn gia nhập nhà bọn họ chứ…… Điên rồi sao.

cô còn chưa kịp hỏi Lâm Vũ Oánh rốt cuộc đang ở đâu, anh ta đã cắt điện thoại....

Tên này chính là chuyên môn chọc tức mình chắc?

Diệp Chanh cất điện thoại, Mộ Dạ Lê nhìn cô “Ai gọi?”

“A....Là người bắt Lâm Vũ Oánh, cố ý muốn đối nghịch chúng ta.”

Mộ Dạ Lê nhìn nhìn chung quanh, lại nhìn cô cả người đầy máu tươi “đi, anh đưa em rời khỏ đây trước.”

Mộ Dạ Lê nhìn cô.

anh cảm thấy thân phận cô thật thần bí, tuyệt đối cũng không phải chỉ có chút thân thủ mà thôi.

cô tuyệt đối không giống lời đồn đãi bên ngoài, chỉ là một cô nhóc nông thôn.

Như vậy, rốt cuộc cô là ai?

anh phát hiện bản thân có chút mơ hồ.

anh nhìn nhìn cô nói “đi thôi, chúng ta về nhà lại nói.”

nói.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.