Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 83: Chương 83: Âm mưu




Editor: Linh Phan

“Không…Không phải đâu ạ”. Hân Nhi lo lắng giải thích, mặt càng hồng đến mức có thể nhỏ ra máu.

“Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, cháu trai của mẹ còn chưa có đâu”. Âu Dương Thần nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Hân nhi, cũng mở miệng giải thích, nhưng sao anh lại có loại cảm giác càng tô càng đen thế nhỉ.

“Là vậy à, không sao không sao, nhìn tình hình này thì ngày mẹ ôm cháu trai cũng không còn xa nữa”. Trình Tâm nhìn Hân nhi, cười ái muội nói. Thật sự cũng không thể trách Trình Tâm tại sao lại nghĩ như vậy, xã hội hiện nay có rất nhiều người lên xe trước mua vé bổ sung sau, lại thêm lần đến nhà Âu Dương Thần nhìn thấy dấu hôn thật sâu trên cổ Hân Nhi, hai người lặng yên không một tiếng động cứ như vậy vụng trộm kết hôn, cũng khó trách Trình Tâm nghĩ tới chuyện kia.

“Đúng vậy, bà xã, em cũng phải cho anh thời gian chuẩn bị tâm lí nha”.Aaüu Dương Tường cũng đúng lúc lên tiếng giảng hoà.

“Anh chuẩn bị cái gì, cũng không phải anh làm ba, thật là…”. Trình Tâm oán giận nhìn Âu Dương Tường.

“Sao anh không cần chuẩn bị chứ, anh nhưng sẽ phải làm ông nội”. Âu Dương Tường biện giải.

“Hừ, lại còn ông nội, em đây là ***, bà nội trẻ tuổi nhất, xinh đẹp nhất”.

Bầu không khí nhất thời càng trở nên hài hoà.

“A, đúng rồi, đã nhận giấy chứng nhận, vậy tiếp theo hôn lễ của hai đứa giao cho mẹ đi, mẹ đảm bảo sẽ tổ chức cho hai đứa một hôn lễ long trọng lãng mạn”. Trình Tâm ẩn ẩn có chút hưng phấn, hôn lễ của mình đều do Âu Dương Tường thuê người xử lí, không chú ý đến cảm nhận của phụ nữ, lần này là hôn lễ của con trai, mình có thể đại triển bản lĩnh rồi. Quan trọng hơn là muốn mời bạn bè thân thiết đến dự, nhất là những người hiểu lầm Thần là gay, hừ, là bọn họ không đủ quyến rũ để hấp dẫn được Thần.

Hân nhi và Âu Dương Thần liếc nhau một cái, Âu Dương Thần cho Hân nhi một ánh mắt an tâm, lập tức mở miệng: “Mẹ, mẹ cũng đừng quan tâm hôn lễ của con, bọn con đã tổ chức ở Ireland rồi”.

“Mẹ là mẹ con sao có thể không quan tâm? Gì cơ? Đã tổ chức rồi?”. Trình Tâm đột nhiên kịp phản ứng, đã tổ chức là có ý gì, tại sao mình không nghe được chút tin tức nào?

“Đúng vậy, bọn con đã tổ chức tại một nhà thờ nhỏ ở Ireland, con chỉ muốn cùng Tuyết nhi kết hôn dưới sự chứng giám của Chúa nên không nói với ba mẹ”. Âu Dương Thần thản nhiên nói tựa như đang kể lại một chuyện rất bình thường.

“Cái gì? Chỉ có hai đứa?”. Trình Tâm có chút tức giận, cảm thấy việc này Âu Dương Thần làm có chút qua loa, kết hôn là chuyện đại sự, gia đình bình thường cũng cực kì coi trọng huống hồ là Âu gia- gia đình có quyền thế. Hơn nữa, đối với phụ nữ, hôn lễ là một chuyện rất thần thánh, Trình Tâm hiểu rõ chuyện này thật là khiến Tuyết nhi chịu uất ức rồi.

“Như vậy sao được? Thần, con làm vậy là không công bằng với Tuyết nhi”. Trình Tâm không vui nói, dù là con trai mình nhưng đối với cách làm thiếu sót này Trình Tâm vẫn đứng về phía có lý.(ý là đứng về phía Tuyết nhi)

“Mẹ, mẹ đừng trách Thần, thật ra đây là ý của con”. Hân nhi vội vàng nói, rõ ràng là ý muốn của cô lại làm cho anh phải gánh lấy chuyện này, Hân nhi cảm thấy như vậy là không đúng.

“Tuyết nhi, con đúng là đứa bé hiểu chuyện, con không cần nói giúp nó. Chuyện này Âu gia phải xin lỗi con, mẹ sẽ làm chủ cho con”.

“Không phải đâu mẹ”. Hân nhi còn muốn nói thêm thì Âu Dương Thần lại nắm lấy tay Hân nhi ý bảo cô đứng nói nữa, lúc này sao có thể dứng ra nhận trách nhiệm.

“Được rồi, bà xã, nếu như hai đứa nó đã tự tổ chức, bây giờ em có nói gì thì cũng đã muộn, chúng ta chỉ việc chúc phúc cho hai đứa là được”. Âu Dương Tường mở miệng khuyên, con trai mình sao mình không hiểu chứ? Nó để ý Tuyết nhi như vậy sao có thể không hiểu suy nghĩ của con gái, xem ra chuyện này thật sự là ý của Tuyết nhi, làm như thế chỉ để bọn họ không nghĩ tới đây là ý của Tuyết nhi thôi.

“Thế nhưng chuyện này…”. Trong lòng Trình Tâm vẫn không cho là đúng, vẫn cảm thấy đã khiến Tuyết nhi uất ức, trong lòng suy nghĩ phải làm sao để có thể bù đắp cho Tuyết nhi.

“Được rồi, được rồi”. Âu Dương Tường ôm lấy Trình Tâm, sao ông có thể không hiểu tâm tư vợ yêu chứ? Chẳng qua là liếc Âu Dương Thần một cái, giúp thằng nhãi này một lần vậy.

Nhìn thấy ánh mắt Âu Dương Tường, Âu Dương Thần liền rõ, quả nhiên vẫn là ba có thể hiểu được, cũng không nói thêm lời nào, ba nhất định sẽ giải quyết ổn thoả.

Diệp gia.

“Thiếu gia, cậu đã trở về”.

“Ông nội đâu?”

“Thiếu gia, lão gia đang nói chuyện với bác sĩ Chu ở Thư phòng”. Quản gia cung kính đáp.

“Được rồi, đi đi”. Diệp Phi đi lên tầng, tay không tự giác nắm chặt thuốc trong tay, thuốc này khiến Diệp Phi mất rất nhiều thời gian mới có thể nghiên cứu chế tạo ra, rất có ích đối với bệnh của ông nội, chỉ cần có thể kiềm chế được bệnh tình của ông nội, Diệp Phi tin chắc anh có thể chữa trị cho ông nội, có thể đẩy lùi được bệnh tình của ông.

Bước tới trước cửa thư phòng, Diệp Phi giơ tay định gõ cửa chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc từ bên trong truyền ra.

“Bác sĩ Chu, tôi không quan tâm ông làm cách nào, nhất định phải làm ra chứng cứ xác thực về việc bệnh tình của tôi chuyển biến xấu, nếu không thì tiểu tử kia sẽ không nghe cũng không tin tưởng tôi”. Diệp lão gia tử nặng nề nói.

“Lão gia tử, không phải tôi không muốn làm vậy, chẳng qua là Diệp Phi, cậu ta là bác sĩ thiên tài, lại là thiên tài điều chế thuốc, trước kia cậu ấy đưa cho ngài những loại thuốc kia tất cả đều rất có lợi đối với bệnh của ngài, trong cả nước cũng không thể tìm ra những loại thuốc đó. Tôi cũng phải thuê người điều tra rất lâu mới biết đước tất cả chúng đều do cậu ấy điều chế ra, nếu như lại tiếp tục đưa ra những bằng chứng khác nhất định sẽ khiến cậu ấy nghi ngờ, đến lúc đó chỉ sợ…”. Bac sĩ Chu khó xử nói, lừa gạt Diệp Phi, giả vờ bị bệnh trước mặt Diệp Phi hoàn toàn chính là nghịch đao trước mặt Quan Công, bây giờ còn muốn khiến bệnh tình trầm trọng thêm, chỉ sợ…

“Ông nghĩ biện pháp đi, hết bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, chỉ cần có thể khiến nó nhanh chóng kết hôn, sau khi kết hôn rồi thì liền tìm cơ hội nói sau khi dùng những loại thuốc kia thì bệnh tình đã có chuyển biến tốt là được”. Ông cụ thâm sâu nói, nếu như không phải vì muốn có thể an tâm, mau chóng kết thông gia với Lâm thị thì sao ông phải tốn nhiều tâm tư như vậy?

“Thế nhưng…”

Ha ha, hoá ra là như vậy, Diệp Phi bóp nát thuôc trong tay, bóp nát viên thuốc khiến mình hao phí mấy ngày đêm bây giờ lại châm chọc như vậy, thật sự rất châm chọc.

Rầm!

Diệp Phi nặng nề mở cửa, sắc mặt âm trầm, thân hình cao lớn cứ như vậy xuất hiện trước cửa phòng, sừng sững đứng trước mặt hai người còn đang kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.